Thời điểm tới đoàn bộ phận, thì đã là hai giờ sau rồi. Trên đường đi mọi người thỉnh thoảng cũng sẽ tán gẫu với nhau mấy câu. Bất quá phần lớn
đều là giọng nói và những ồn ào của Tiểu Bao Tử. Đến cuối cùng không còn nghi ngờ gì nữa, khi còn đang ở trên đường đi, Tiểu Bao Tử đã ngủ thiếp đi rồi .
Xe vào qua cửa chính doanh trại bộ đội không bao lâu, thì bác sĩ Chung
liền đi xuống xe. Sau khi nói lời cảm ơn và hẹn gặp lại với Sở Lăng
Xuyên và Tố Tố xong, thì bác sĩ Chung đi trở lại chỗ ở của cô. Còn Sở
Lăng Xuyên thì tiếp tục lái xe hướng về phía nhà của mình.
Thời điểm xe dừng lại ở dưới lầu phía trước cửa tòa nhà, Tiểu Bao Tử
vẫn ngủ đến bất tỉnh nhân sự như trước. Sở
Lăng Xuyên lấy từ cốp xe phía sau hành lý đồ đạc, sau đó, một nhà ba
người cùng nhau đi vào trong lầu. Vừa mới tiến đến cửa tòa nhà liền gặp
người quen. Mọi người thân thiện chào hỏi nhau, sau đó ai nấy cũng đều
tự rời đi.
Lên lầu, sau khi vào trong nhà, Sở Lăng Xuyên phụ trách việc sắp xếp
bày đặt những thứ gì đó đã mang đến. Tố Tố ôm Tiểu Bao Tử đi đến phòng
ngủ. Thứ cô nhìn đầu tiên không phải là cái giường, mà là chậu hoa được
bày đặt ở trên tủ đầu giường. Những bông hoa cắm ở trong một chậu nhựa,
màu sắc rực rỡ của những bông hoa làm người ta phải ghé mắt nhìn.
Chậu hoa kia vốn dĩ đó là một cảnh đẹp ý vui, thế
nhưng nó lại khiến cho lòng của Tố Tố hơi bị trùng xuống một chút. Cô
không tự chủ mà lại nhớ lại hình ảnh, ở trên xe, bác sĩ Chung đã lấy ra
mấy bông hoa được gấp bằng giấy đưa cho Tiểu Bao Tử chơi.
Tâm tư còn đang dao động thì Tố Tố cũng đã ôm Tiểu Bao Tử đi đến cạnh
giường. Cô đặt cậu nhóc lên trên giường, đắp thêm một cái chăn mỏng lên
trên cái bụng nhỏ cho cu cậu. Sau đó tầm mắt của cô lại rơi vào trên mấy bông hoa kia.
Phụ nữ vốn là người mẫn cảm, cũng dễ dàng chìm vào miên man suy nghĩ,
cho dù người khác đó có là một nữ đồng chí đi nữa. Ít nhất mấy ngày nay, cô cũng đã chứng minh tính chân thật của những lời nói kia rồi. Nhìn chậu hoa giấy để trên bàn ở đầu giường
cũng không có sự khác biệt gì lắm với những bông hoa mà bác sĩ Chung đã
đưa cho Tiểu Bao Tử chơi, theo bản năng Tố Tố cảm thấy, chậu hoa này có
liên quan đến bác sĩ Chung.
Tâm tình cô có chút là lạ, bất quá rất nhanh Tố Tố đã điều chỉnh lại được.
Mà lúc này Sở Lăng Xuyên cũng tiến vào. Anh bước nhanh đến phía trước
ôm lấy Tố Tố, tặng cho cô một cái hôn sâu, tiện đà liền thấp giọng trầm
trầm nói: "Bảo bối, rốt cục thì mỗi ngày anh đều có thể nhìn thấy em