Phụt! Đang uống nước trà, Hồng Trang thật không hình tượng liền phụt ra
ngoài! Cô ho khan, nhìn Tiểu Triệu: "Anh không phát sốt đấy chứ? Nói ra
cái chuyện mê sảng gì vậy?"
"Anh rất chân thành. Hồng Trang, em làm bạn gái của anh đi!" Nói ra
được câu mở đầu, Tiểu Triệu càng nói càng lớn mật hơn, "Anh thật sự rất
thích em, anh không nói đùa đâu."
Hồng Trang đình chỉ ho khan, nhìn Tiểu Triệu. Đến giờ cô mới hiểu được, vì sao Thẩm Hạo Vũ lại hẹn cô, tại sao lại muốn cô ăn mặc xinh đẹp một chút. Tại sao đột
nhiên anh phải tránh ra. Trái tim Hồng Trang thật giống như bị người
khác nặng nề giáng cho một quả đấm: "Tiểu Triệu, thực xin lỗi, anh đã
nói thẳng ra như vậy, thì em cũng vậy, cũng nói thẳng ra. Anh là một
người rất tốt, nhưng mà, anh lại không hợp với khẩu vị của em! Thật xin
lỗi vì em đã nói như vậy. Tính em thích ăn ngay nói thẳng, hi vọng không làm tổn thương đến anh."
Tiểu Triệu bị cự tuyệt như vậy, đương nhiên trong lòng không dễ chịu.
Anh trầm mặc, Hồng Trang cũng trầm mặc. Một người luôn luôn kiên cường
như cô, giờ khắc này thế nhưng cảm giác mình sao thật yếu ớt như vậy. Cô cự tuyệt người khác, nhưng thế nào lại cảm giác
như mình là bị người khác làm tổn thương như vậy.
"Thực xin lỗi! Em còn có việc, em đi trước." Hồng Trang nói xong liền
đứng dậy. Cô xiết chặt chiếc chìa khóa xe trong lòng bàn tay liền đi ra
ngoài. Vừa mới ra khỏi cửa, cô liền nhìn thấy Thẩm Hạo Vũ. Cô không nhìn anh, cứ thế đi thẳng, nổi giận đùng đùng đi xuống lầu.
Thẩm Hạo Vũ nhìn sắc mặt Hồng Trang vẻ không đúng lắm, anh do dự một
chút liền đuổi theo. Hồng Trang xuống lầu, đi đến trước mặt chiếc xe
liền trực tiếp lên xe, không thèm