Hai nhóc chơi đùa mệt mỏi liền chạy về tìm các mẹ, làm tổ ở trong lòng
mẹ để nghỉ ngơi. Ba người lớn nhìn thấy thời gian không còn sớm, quyết
định đi về nhà. Thế nhưng mà Tiểu Bao Tử cùng tiểu công chúa nhà Tiểu
Nhiên cứ lôi kéo tay của Tiểu Bao Tử, lắc lắc đầu không chịu chia tay
với Tiểu Bao Tử, cứ muốn chơi đùa với Tiểu Bao Tử.
Đôi mắt to của Tiểu Bao Tử lúc này cũng cứ chớp chớp, nhìn về phía chị
bé rồi lại nhìn sang Tố Tố, dẩu môi ra nói với Tố Tố: "Chị, chị..."
Hai đứa trẻ nhất định không muốn tách ra, hai nhóc chính là chơi đùa
với nhau rất hợp rồi, cho nên còn muốn tiếp tục chơi đùa cùng nhau.
Tiểu Nhiên không nhịn được mà cười rộ lên:
"Hai đứa trẻ đã không muốn tách ra như vậy, thế thì thế này đi, mọi
người đi đến nhà của tớ. Buổi tối ăn cơm ở nhà của tớ, như vậy sẽ đủ để
cho hai đứa nhóc này chơi đùa thoải mái!"
Tố Tố và Hàm Hàm đương nhiên cũng sẽ đồng ý rồi. Ba người lớn cùng hai
đứa nhỏ cùng xuất phát, đi đến nhà của Tiểu Nhiên. Nhà của Tiểu Nhiên ở
một tiểu khu trong thành phố, khoảng cách cũng không tính quá xa. Xe đi
đường chỉ mất khoảng mười mấy đến hai mươi phút.
Thời điểm về đến cửa nhà, tiểu bảo bối của nhà Tiểu Nhiên liền kéo tay
Tiểu Bao Tử đi vào trong phòng, chia xẻ đồ chơi của mình cho Tiểu Bao
Tử, mà đồ chơi đều là búp bê gì gì đó! Nói thật, đối với mấy loại đồ
chơi này, Tiểu Bao Tử không hề có chút cảm tình nào.
Ba người lớn cũng lục tục tiến vào, thay đổi giày.
Tiểu Nhiên nhìn thấy đôi giày ở trên mặt đất liền hơi hơi nhíu mày. Bởi
vì trên đất đang đặt một đôi giày nhưng lại không phải là của cô, trong
lòng cô cảm thấy không thoải mái.
Cô cũng không còn chú ý đến việc tiếp đón Tố Tố cùng Hàm Hàm. Mà cũng
đều là người mình, nên cô cũng không cần tiếp đón. Chính là, cảm xúc của Tiểu Nhiên không đúng lắm. Cô đi đến cửa phòng đứa nhỏ đẩy cửa ra nhìn
nhìn, không có người. Cuối cùng cô đi tới ngưỡng cửa phòng ngủ của cô và Giản Ngọc Sanh. Cô đẩy cửa đi vào, liền nhìn thấy vợ trước của Giản
Ngọc Sanh đang ôm Giản Lực Dương, là con trai của cô ta, ngủ ở trên
giường lớn của cô và Giản Ngọc Sanh.
Tiểu Nhiên chỉ cảm thấy ghê tởm, tức giận, bất đắc dĩ cùng khó chịu. Rõ ràng là cuộc sống của cô, vì sao lại cứ hết lần này đến lần khác có một người phụ nữ khác chui vào, ở trong nhà của cô, làm tán loạn khắp phòng.
Vợ trước ơi là vợ trước, cô ta thay đổi cái này cái kia trong nhà, nói
là vì muốn tốt cho đứa nhỏ, còn giống chủ nhân hơn cả cô, còn ở tự tại
hơn cả cô, Tiểu Nhiên này. Luôn sai sử Giản Ngọc Sanh thiết tưởng còn
giống như chồng của mình hơn cả cô. Những điều này cô cũng nhẫn nhịn,
nhưng đến bây giờ cô ta lại còn ngủ ở trên giường cô, làm cho cô không
thể nào nhịn được nữa.
Lúc này Hàm Hàm và Tố Tố cùng đi tớ, cũng nhìn thấy tình cảnh bên
trong, không khỏi nhíu mày, cũng khó chịu thay cho Tiểu Nhiên. Hàm Hàm
và Tố Tố hoàn toàn có thể cảm nhận được tâm tình của Tiểu Nhiên, nhất