Sở Lăng Xuyên ngẩng đầu cho Tố Tố một nụ cười du côn, "Bảo bối em cũng
biết, ngoại hiệu của anh gọi là Diêm Vương mà. Em nghĩ xem, thời điểm
anh nghiêm mặt thì đã dọa đến bao nhiêu người. Con trai của chúng ta nhỏ như vậy, ngộ nhỡ bị sợ hãi thì phải làm sao bây giờ?"
Tố Tố trực tiếp không nói gì, không thèm để ý đến anh.
Buổi tối ăn bữa cơm chiều xong, Tố Tố cùng Tiểu Nhiên còn có thêm Hàm
Hàm, ba người cùng lên QQ để nói chuyện với nhau. Tiểu Nhiên đề nghị
ngày mai đi ra ngoài chơi, chủ yếu là muốn giúp Hàm Hàm đi ra ngoài để
giải sầu, cho nên, Tố Tố liền nhất trí trăm phần trăm. Nhiều ngày qua
như thế, Hàm Hàm ở nhà khẳng định là kìm nén sắp hỏng rồi. Đi ra ngoài
dạo chơi vui đùa nhiều một chút, luôn rất
tốt.
Hàm Hàm hiện tại đang ở trong giai đoạn hậm hực, cho nên tất phải tìm
một hoạt động gì đó để cho cô giải trừ được sự hậm hực kia, ít nhất fđc
thư giãn một chút. Tiểu Nhiên nói, biện pháp giải trừ hậm hực tốt nhất
chính là phải phát tiết nó ra ngoài. Tất cả những gì đang hậm hực trong
lòng đều phải được phát tiết ra ngoài bằng hết, khẳng định như vậy mới
nhẹ nhõm trong người.
Tố Tố cảm thấy có đạo lý, nhưng mà phải chơi đùa cái gì thì mới có thể
phát tiết ra được đây? Hiện tại thân thể Hàm Hàm vừa mới khôi phục,
không thích hợp làm những vận động kịch liệt. Những
trò chơi như, cưỡi ngựa, chơi bóng, nhất nhất đều bị phủ quyết rồi.
Cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đi đến công viên để chơi đùa. Nghiên cứu
đi nghiên cứu lại, về sau đều nhất trí, sau đó đều logout rồi. Tố Tố đến phòng khách, nhìn thấy cha mẹ vẫn còn đang xem tivi, cô cũng ngồi ở một bên cùng mọi người xem. Mà Tiểu Bao Tử thì vừa được Sở Lăng Xuyên chăm
sóc đưa đi tắm rửa, cũng được ôm ra.
"Con trai, đi lại để cho mẹ ngửi một chút xem có thơm không nào!" Tố Tố nói xong liền mở rộng hai tay. Sở Lăng Xuyên cũng liền đưa Tiểu Bao Tử
vào Tố Tố trong lòng, sau đó ngồi xuống một bên, bàn tay to sờ sờ lên đầu con trai một chút.
Tố Tố thơm một cái ở trên mặt Tiểu Bao Tử, ngửi ngửi trên người cu cậu, còn cố ý cọ cọ vào cậu nhóc, bàn tay nhỏ bé của Tiểu Bao Tử nâng vào
mặt Tố Tố, cười khanh khách không ngừng.
An Quốc Đống nhìn đứa cháu ngoại đáng yêu của mình, ông cố ý làm ra vẻ
mặt khổ sở, nói: "Ai, Tiểu Bao Tử hiện tại có ba mẹ rồi nên cháu không
cần ông ngoại cùng bà ngoại nữa rồi, thật thương tâm quá!"
Tiểu Bao Tử nghe ông ngoại nói như vậy, vội vàng từ trong lòng Tố Tố
chạy trốn ra ngoài, chạy ào vào Đống trong lòng An Quốc, làm nũng với
ông. Tố Tố cũng cầm lên một tấm thảm mỏng quấn quanh cậu nhóc, sợ con
trai vừa tắm rửa xong dễ bị cảm lạnh.
An Quốc Đống