Tin tức Ma Bối Lĩnh sắp mở trong thời gian ngắn nhất truyền khắp Đại
Trung Vực, thậm chí là truyền tận tới những nơi rất xa như đông Bách
Thành, nam Xích Địa, tây Hoang Dã, bắc Uông Dương….
Mặc dù Ma Bối Lĩnh không bằng Táng Địa Cựu Thổ trong truyền thuyết, nhưng mà, nơi đây có rất nhiều bảo tàng hiếm có. Tất cả mọi người đều biết, bên trong Ma
Bối Lĩnh có đại lượng linh dược đan thảo, Thần thạch bảo kim thậm chí
còn có cả đại đạo phù văn, thọ tinh thọ luân, thọ huyết,…Vì vậy, mỗi lần Ma Bối Lĩnh vừa mở, liền thu hút rất nhiều tu sĩ đi vào tìm kiếm cơ
duyên.
Lai lịch cụ thể của Ma Bối Lĩnh, không người nào biết rõ,
có người nói, Ma Bối Lĩnh vốn do trời sinh ở trên vùng đất này, cũng có
người nói, Ma Bối Lĩnh chính là từ thiên ngoại rơi xuống, lại có người
nói, Ma Bối Lĩnh do chư thần tạo lên,...
Lúc trước, Ma Bối Lĩnh
thuộc sở hữu của Tẩy Nhan Cổ Phái. Tại năm đó, Tẩy Nhan Cổ Phái hưng
thịnh, cho dù Ma Bối Lĩnh thừa thãi thần kim bảo thiết khiến người ta
thèm chảy nước miếng, nhưng mà, vẫn không có ai dám có ý đồ tới đây.
Thẳng đến ba vạn năm trước, Tẩy Nhan Cổ Phái thảm bại, lui về tổ địa, Ma Bối
Lĩnh cũng thành vật vô chủ. Lúc này, toàn bộ Đại Trung Vực, thậm chí là
các đại giáo cương quốc trong thiên hạ đều thèm muốn Ma Bối Lĩnh, vì
vậy, Thánh Thiên Giáo không có cách nào chiếm làm của riêng.
Ngay lúc này, đại giáo cương quốc có kinh nghiệm đều nhao nhao phái tử đệ
lên đường tiến về Ma Bối Lĩnh, xem có thể có đại cơ duyên, đạt được bảo
vật trong truyền thuyết hay không.
Về phần Bảo Thánh thượng quốc, cũng sớm phái ra tử đệ, đóng ở cửa vào Ma Bối Lĩnh, nghênh đón đệ tử
đại giáo cương quốc đến từ Trung Vực bát phương.
Cách thời gian Ma Bối Lĩnh mở ra vài ngày. Đám người Tẩy Nhan Cổ Phái đã tụ tập đông đủ, chuẩn bị lên đường.
- Xuất phát.
Theo Lý Bát Dạ ra lệnh một tiếng, đám đệ tử xôn xao lên đường.
Nhóm người Tẩy Nhan Cổ phái tổng cộng hơn một ngàn đệ tử, trong đó có Tô Ku
Đa, Nam Hoài Nhân,… chỉ còn đại trưởng lão ở lại trấn thủ môn phái.
Lý Sương Nhan, Hứa Bội cũng đi theo công tử của các nàng. Tô Ngọc Hà vẫn ngủ say bên trong đàn cổ bên người Lý Bát Dạ.
....................
Ma Bối Lĩnh cách Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không xa, tối đa là hơn mười vạn
dặm. Nơi đây là một tòa sơn mạch nằm ngang giữa thiên địa, tòa sơn mạch
này tựa như cự long nằm ngủ ở phía trên đại địa, tỏa ra uy thế ngập
trời.
Lối vào của Ma Bối Lĩnh ở giữa ngọn đồi của sơn mạch này,
ngọn đồi này dài mấy triệu dặm, thời điểm đứng ở phía trên sườn đồi
trông về bốn phương, khiến người ta cảm thấy bốn phương quá nhỏ bé.
Đương nhiên, nơi này chỉ là lối vào của Ma Bối Lĩnh mà thôi, Ma Bối Lĩnh chân chính rộng lớn đến làm cho người khó tưởng tượng.
Canh giữ
trước lối vào Ma Bối Lĩnh là đội ngũ tiên phong của Bảo Thánh thượng
quốc do Trấn Chiêm Hầu tự mình dẫn đội. Đặc biệt là Trấn Chiêm Hầu cùng
Đổng Thánh Long và Tử Sơn Hầu quan hệ khá tốt.
Lúc này có không
ít tu sĩ tán tu tới sớm, tụ tập bên ngoài, xa xa quan sát. Những tán tu
cùng tiểu tu sĩ này không có tư cách tiến vào Ma Bối Lĩnh, bọn họ tới
đây là muốn đục nước béo cò, nhìn xem thời điểm hỗn loạn có thể lẫn vào
hay không, coi như không thể tiến vào. Bọn họ cũng muốn mượn cơ hội này
quan sát những đại nhân vật trâu bò của cương quốc đại giáo kia một
chút, nếu có cơ hội thấy mông vếu của đám thần nữ, thánh nữ, vậy khi trở về cũng có cái mà mơ tưởng.
Sau khi đội ngũ của Bảo Thánh thượng quốc tới đây, những tán tu này cũng khá thức thời rời xa cửa vào Ma Bối Lĩnh, bọn hắn còn không có ngốc đến cùng quái vật khổng lồ như Bảo
Thánh thượng quốc đối địch.
- Vô Lực Hầu tới…
Khi Trấn
Chiêm Hầu đóng tại cửa vào không bao lâu, thì có một vị Vương Hầu ẻo lả
cưỡi chiến mã đi đến, chiến mã bước đi, kéo theo huyết khí cuồn cuộn,
khiến rất nhiều tu sĩ cùi bắp biến sắc.- Vô Lực Hầu khó lường nha, vấn đỉnh Vương Hầu không đến năm mươi năm,
vậy mà, hắn được Nhân Hoàng bệ hạ đặc cách thu được làm nghĩa nữ, được quyền tiến thẳng vào Ma Bối lĩnh.
Nhìn thấy Vô Lực Hầu ung dung mà đến, có không ít tiểu tu sĩ vì đó hâm mộ nói ra.
Vô Lực Hầu đến trước lối vào, Trấn Chiêm Hầu chỉ là xa xa ôm quyền một hồi mà thôi, không có chiêu đãi, mà Vô Lực Hầu cũng không quan tâm từ từ đi vào bên trong.
Tiếp theo, có thêm mấy vị Vương Hầu của Bảo Thánh thượng quốc cũng nhao nhao đi vào.
- Tử Hà Quan tới…
Một lúc sau, các đại giáo cương quốc bên ngoài Bảo Thánh thượng quốc cũng có đệ tử giá lâm.
Ngay khi Tử Hà Quan cùng đám đệ tử đi tới, hào quang trên bầu trời nở rộ, cầu vồng vắt ngang thiên địa, kéo dài qua sơn mạch.
Lúc này, Trấn Chiêm Hầu vội vàng phân phó đệ tử nghênh đón.
Đệ tử theo sau Tử Hà Quan đều không tầm thường, chỉ thấy từng người huyết
khí trùng thiên, ngạo khí vênh mặt. Cả đám đều là thiên tài nổi tiếng
một phương..
- Phi Giao Hồ cũng tới, khó lường nha, lần này Phi
Giao Hồ lại là do Thiếu chủ tự mình dẫn đội. Nghe nói Phi Giao thiếu chủ chính là một đầu nòng nọc tu yêu đạo, hoá thành Cự giao, tương lai có
cơ hội trở thành Yêu Hoàng!
Có người động dung nói ra.
Phi Giao Hồ giá lâm kèm theo một tiếng long ngâm, một đầu hư ảnh cự giao
ngửa mặt rống to bay tới bên này, trên lưng cự giao cõng trên trăm đệ
tử, từng đệ tử đều là tài hoa xuất chúng. Có điều, đệ tử Phi Giao Hồ đa
số là yêu tộc đắc đạo, tướng mạo khác nhau, có đệ tử đầu rắn thân người, có đệ tử đội sừng trâu, có đệ tử đầu người thân chim, cũng có đệ tử
chim mọc trên mặt...
Đệ tử đại giáo cương quốc ở bên ngoài Bảo Thánh thượng lần lượt xuất hiện, nơi đây trở nên náo nhiệt vạn phần.
- Sao không thấy có Cổ Thánh giá lâm?
Theo cương quốc, đại giáo lần lượt giá lâm, một ít tu sĩ tư lịch còn thấp không rõ nguyên do trong đó, tò mò hỏi.
- Theo truyền thuyết trước kia, Ma Bối Lĩnh chính là chỗ lịch lãm rèn
luyện của môn hạ đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái, là nơi dùng để ma luyện, ban
thưởng cho đệ tử trẻ tuổi, cho nên, Ma Bối Lĩnh chỉ có tu sĩ dưới Cổ
Thánh cảnh mới có thể đi vào, nếu muốn cưỡng ép đi vào, sẽ bị tiên uy vô địch trấn áp!
Có lão tu sĩ nói ra.
Cũng có tu sĩ già hơn nhẹ nhàng lắc đầu:
- Hiện tại Cổ Thánh sẽ không dễ dàng xuất hiện, thời đại Đạo Trung kéo
dài ba vạn năm, khi đó linh khí khô kiệt, mãi tới sau này mới hồi phục,
bất luận là Cổ Thánh hay Thánh Hoàng đều áp huyết ngừng thọ, trốn tránh
tời đại này không nguyện ý đi ra.