Kỳ thật quan hệ giữa
Thẩm Thực Kỳ và Thái hậu vô cùng tế nhị, trong cung có rất ít người
không biết, nhưng trong số rất ít người này lại có cả Lưu Doanh.
Tuy Lưu Doanh rất cảm kích Thẩm Thực Kỳ, năm đó Phụ hoàng bại trận ở
Bành Thành, hắn và tỷ tỷ phải nhờ vào công đức bao năm của nhà Hạ Hầu,
thật vất vả mới có thể sống sót, Mẫu hậu và nhóm thái công* lại bị Sở Bá Vương bắt làm tù binh.
*thái công: người bề trên, già cả
Nếu không phải Thẩm Thực Kỳ luôn luôn ở bên chăm sóc, từ bên trong nghĩ
cách thoát ra, nếu không Phụ hoàng muốn cứu Mẫu hậu ra cũng không phải
là chuyện dễ dàng gì. Hơn nữa so với Phụ hoàng giống như một tên côn đồ
vô lại kia, thì hiển nhiên Thẩm Thực Kỳ nho nhã, hiểu biết có tài hợp
với hình tượng người cha mà khi thiếu niên hắn luôn mong muốn hơn.
Mà cho dù hắn có mong muốn thế nào đi chăng nữa, thì hắn cũng chưa bao
giờ coi ý nghĩ đó là thật,chuyện Triệu Cơ- Lao Ái* của tiền triều còn
chưa lạnh xuống, Tần hoàng tàn nhẫn, có thể không chút do dự nhổ cỏ nhổ
tận gốc, nhưng hắn lại không thể làm ra loại chuyện như vậy, nhưng cũng
sẽ không nén giận.
*Triệu Cơ (mẹ của Tần Thủy Hoàng- Doanh Chính): sau khi Doanh Chính lên
kế vị nước chư hầu mẹ ông là Triệu Cơ nối lại tình xưa với chồng cũ Lã
Bất Vi cũng là một quân thần của Tần Thủy Hoàng Về sau Tần vương đã lớn, Lã Bất Vi sợ lộ sẽ mang vạ bèn cho Lao Ái giả làm hoạn quan rồi đem
dâng cho Thái hậu. Từ đó Triệu Cơ cùng Lao Ái thông dâm, sinh được hai
con, Lao Ái đem hai đứa con đi giấu, định lập mưu đợi Tần vương chết thì lập con hắn làm vua. Năm thứ 9 đời Tần Thủy Hoàng, có kẻ phát giác Lao
Ái thực không phải là hoạn quan và thường thông dâm với Thái hậu. Tần
vương liền giao cho pháp đình xét, biết rõ sự tình và biết được Lao Ái
còn có ý mưu phản. Khi biết sự tình bại lộ, Lao Ái giả truyền ý chỉ của
Thái hậu mà tập hợp thuộc hạ quyết định làm pharn, bao vây Kỳ Niên cung , Tần vương phải dùng Xương Bình quân cùng Xương Văn quân để bình định.
Tháng 9 năm đó, Tần vương tru di tam tộc nhà Lao Ái, dùng ngũ mã phanh
thây. Hai con do Thái hậu đẻ ra, Tần vương Chính cho người bọc trong bao bố rồi dùng gậy đánh cho đến chết. (nói ngắn gọn thì bà là con dâu của
Doanh Chiêu trong thế giới một)
Lưu Doanh nghiêm túc suy nghĩ xem nên giết Thẩm Thực Kỳ như thế nào, kỳ
thật dựa theo tội trang Thẩm Thực Kỳ có những từ ngữ khinh bạc với Thái
Hậu trước mặt nhiều người như vậy, thì phán hắn tội tru di cửu tộc cũng
không quá đáng. Mặc dù Thẩm Thực Kỳ cũng không phải là một trong mười
tám công hầu, nhưng cũng là một triều thần, nếu chuyện tình của hắn với
Thái hậu lộ ra, sẽ khiến mọi người chê cười, hắn nghĩ thật lâu cũng nghĩ không ra phương pháp gì đến, nhưng mặc kệ Lữ Hậu có phái bao nhiêu
người đến hỏi đi căng nữa, thì hắn cũng từ chối không gặp.
Không ai hiểu con bằng mẹ, Lữ Hậu đương nhiên là hiểu rõ tính tình của
nhi tử nhà mình, thoạt nhìn thì nghĩ là ôn hòa lượng thiện, kỳ thật lại
vô cùng cố chấp, một khi đã quyết định làm chuyện gì sẽ không bao giờ
thay đổi, mà chuyện này thì bà không thể trực tiếp cầu tình nhi tử mình được, tuyên triệu Lỗ Nguyên Công chúa tiến cung, để nàng ấy nói chuyện
với Lưu Doanh.
Lỗ Nguyên Công chúa được căn dặn một trận, trong lòng vô cùng lúng túng
xấu hổ, nàng biết rõ quan hệ giữa Mẫu hậu nhà mình và Tích Dương Hầu,
nhưng cũng không có ai nói chuyện này ra ngoài, vốn dĩ nàng cho rằng đệ
đệ cũng hiểu tình xưa, không nghĩ tới sau khi biết hắn lại tức giận như
vậy. Lại nói Tích Dương Hầu cũng thật sự là vô cùng khinh suất, Yên Nhi
mới bao nhiêu, chuyện gì cũng có thể ở trước mặt nàng nói lung tung được sao?
Trong lòng cũng dâng lên vài phần bất mãn với Thẩm Thực Kỳ, Lỗ Nguyên
Công chúa lúng túng một chút, đi về phía điện của Lưu Doanh, chờ hắn làm xong chính vụ ngày hôm nay.
Lưu Doanh nào có tâm tư phê duyệt tấu chương, Lỗ Nguyên Công chúa vừa
ngồi xuống, hắn liền ngẩng đầu lên nói: "Là mẫu hậu nhờ tỷ tỷ đến đây
sao? Vì chuyện của Tích Dương Hầu?"
Lời nói của Lỗ Nguyên Công chúa còn chưa ra khỏi miệng đã bị chặn ép trở về, vẫn không thể nói năng lưu loát được giống như Lữ Hậu tưởng tượng,
nàng há to miệng, sắc mặt đỏ lên nói: "Mẫu hậu nói, muốn đệ đừng làm lớn chuyện, chuyện gì cũng có thể thương lượng, dù sao Tích Dương Hầu cũng
có ân với chúng ta..."
"Ta không cần tỷ nhiều lời" Lưu Doanh nghiêm túc nói: "Cho dù là Mẫu hậu tự mình đến, ta cũng sẽ chém đầu tên nịnh hạnh này ngoài Ngọ Môn Quan."
Lỗ Nguyên Công chúa cũng có chút nóng nảy: "Đệ, đến lời nói của Mẫu hậu đệ cũng không chịu nghe sao?"
Lưu Doanh đứng lên, nghiêm nghị nói: "Tỷ tỷ có biết, này trên đời này có ngàn vạn nữ tử, vậy tại sao Mẫu hậu lại chỉ có chủ định với Yên Nhi
sao?"
Lỗ Nguyên Công chúa vừa nghe người ta đề cập đến chuyện này ngực lại
đau, trên mặt cũng ngẩn ra, liền nghe tiếng Lưu Doanh vừa mang lãnh ý
lại cười châm chọc vang lên, nói: "Ban đầu ta cũng không hiểu, không tra không biết, sau khi tra... A, chính vị Tích Dương Hầu có đại ân này giở trò quỷ với chúng ta, hắn đánh ngược lại tính toán rất hay, đây là đang dùng trẫm, dùng Yên Nhi, dùng tỷ tỷ người lót đường cho hắn đấy!"
Thanh âm của Lưu Doanh không lớn, thậm chí còn có thể nghe ra vài phần
bình tĩnh trong đó, Lỗ Nguyên Công chúa lại là ngu ngơ một hồi lâu, một
lúc lâu sau mới ấp úng nói: "Vậy đệ, đệ muốn làm thế nào?"
Lưu Doanh muốn nói chẳng muốn thế nào, chính là giết, nhưng mà dường như đột nhiên hắn là nghĩ tới điều gì, ngẩng đầu nói với Lỗ Nguyên Công
chúa: "Mẫu hậu muốn ta thả Tích Dương Hầu cũng được, chỉ cần bà ấy đồng ý thả Yên Nhi, nếu mẫu hậu
đã lo lắng về vấn đề thân tộc và Hoàng hậu, vậy thì chờ ba bốn năm nữa,
chiếu báo Hoàng hậu hoăng thệ, trẫm cũng không lập Hậu nữa, như thế
nào?"
Đối với một Đế vương trẻ tuổi vừa mới đăng cơ mà nói, điều kiện này có
thể nói hà khắc, dù là Lỗ Nguyên Công chúa cũng không khỏi hít vào một
hơi,