“Như đã nói, Tổ Hồn là một thực thể vô cùng ôn hòa, nếu ca muốn nương
tựa vào Tổ Hồn để làm lớn mạnh bản thân, thì việc trước hết là không
được phép khiến cho Tổ Hồn xem ca như kẻ địch, nghĩa là đừng làm bất kỳ
hành động mang tính khiêu khích nào”
Cùng Đăng Dương đứng song song trước Tổ Hồn to bự, thần thái Cổ Nguyệt phi thường tập trung, nghiêm túc nói
“Nếu không muốn mất mạng một cách dở hơi, ca phải đảm bảo là làm chính xác
theo những gì em chỉ dẫn và tuyệt đối… không được có bất kỳ sai sót nào”
“Ta biết!” Đăng Dương trịnh trọng đạp, nét mặt mơ hồ có chút căng thẳng
Nhận được lời xác nhận chắt nịch từ Đăng Dương, Cổ Nguyệt mới hài lòng gật
đầu, từ tốn nói tiếp, mỗi từ mỗi câu đều vô cùng rõ ràng, rành mạch, tựa như sợ Đăng Dương nhầm lẫn điều gì.
“Đầu tiên, hãy đảm bảo bản
thân đang ở trạng thái tập trung cao độ nhất, sau đó sử dụng linh hồn
lực của ca, câu thông với Tổ Hồn một cách yên bình nhất có thể”
“Và nhớ… không được biến linh hồn lực thành các hình thái mang tính công
kích như đầu kim hay mũi chỉ, không được nóng vội mà cố tình cường thế
đâm mạnh linh hồn lực của mình vào bên trong Tổ Hồn. Không được có địch ý bên trong suy nghĩ lúc hành sự, không được tùy ý dùng linh hồn lực sờ
xoạng, vuốt ve lung tung trên bề mặt Tổ Hồn”
“Thay vào đó, hãy sử dụng linh hồn lực của mình như một tấm thảm bông mềm mại, từ tốn tiếp
xúc với bề mặt của Tổ Hồn, thật nhẹ nhàn và chậm rãi. Hãy để cho Tổ Hồn
thấy là ca đến với thiện ý và lòng tôn trọng tuyệt đối chứ không phải là sự khinh nhờn cùng lợi dụng. Việc này giống như là gõ cửa trước khi vào nhà vậy, nếu không có được thiện cảm và sự đồng ý của chủ nhà, ca sẽ
không thể nào tiến vào bên trong được”
“Quá trình câu thông này,
tùy vào tâm thức của mỗi người mà sẽ có sự dài ngắn khác nhau. Tuy
nhiên, ca cũng không cần lo lắng, theo như những thông tin được lưu trữ
lại, chỉ cần tâm không Tà Niệm với Tà Niệm ở đây là ám chỉ lòng ham muốn chiếm đoạt, sở hữu Tổ Hồn cho riêng mình thì Tổ Hồn sẽ rất nhanh thừa
nhận ca mà thôi”
“Đừng cố gắng giành lấy Tổ Hồn mà hãy cuối đầu thần phục trước nó, đại ý cốt lõi chính là như vậy”
Khẽ dừng một chút, để cho Đăng Dương có thời gian tiếp thu toàn bộ rồi Cổ Nguyệt mới nói tiếp
“Sau khi đã câu thông thành công, Tổ Hồn và linh hồn của ca sẽ đồng hóa lại
thành một, từ đó, ca có thể bắt đầu nương tựa Tổ Hồn mà từ từ làm lớn
mạnh bản thân”
“Dù là hút lấy vô biên, vô tận Hồn Lực để thăng
cấp tu vi, tiến hóa Thiên Sinh Hồn Tinh hay là tìm hiểu áo nghĩa linh
hồn, hoặc bất kỳ điều gì khác, chỉ cần ca muốn, hết thảy đều làm được!”
“Bất quá, chỉ tiếc là quỹ thời gian mà ca có lại không nhiều lắm, trước sáng ngày mai lại phải ra ngoài, thế nên em đề nghị ca hãy bỏ qua phần tìm
hiểu áo nghĩa mà hãy thập trung mười phần sức lực, cố gắng hút thật
nhiều Hồn Lực Thuần Khiết nhất có thể, gia tăng sức mạnh Hồn Sư của
mình, bất kể là thăng cấp tu vi hay tiến hóa Thiên Sinh Hồn Tinh đều
được”
Trong lúc Cổ Nguyệt đang tập trung hướng dẫn tỉ mỉ, kỹ
càng, các thức làm việc với Tổ Hồn thì Đăng Dương cũng đã theo y như vậy mà bắt đầu hành động.
Hắn để cho tâm trí thanh tịnh như nước,
gột rửa tất cả tạp niệm trong lòng, tiếp đó, hắn vận chuyển Hải Kình Hồn Thuật, biến linh hồn lực thành một bàn tay mềm mại như vân, chậm rãi
vươn dài ra ngoài cơ thể rồi nhẹ nhàn chạm vào vòm ánh sáng khổng lồ
Tinh!
Tinh!
Tinh!
Một loạt thanh âm thông báo của hệ thống bổng nhiên vang lên liên tục trong đầu Đăng Dương như chuông réo, đồng thời mang đến niềm vui quá mức bất
ngờ, khiến cho tinh thần hắn như muốn nổ tung.
Tuy nhiên, điều ngoài ý muốn này cũng đã ngay lập tức cắt đứt mối liên kết giữa Đăng Dương với Tổ Hồn.
Như Cổ Nguyệt đã nói, khi câu thông với Tổ Hồn, tâm hồn bắt buộc phải thanh tịnh tuyệt đối, vô lo, vô nghĩ, vô dục, vô cầu thì mới có thể thành
công. Còn không, thất bại là chuyện không thể tránh khỏi.
Luôn đứng ngay bên cạnh Đăng Dương, Cổ Nguyệt dường như nhận ra Đăng Dương đã câu thông thất bại nên liền quan tâm hỏi
“Dương ca, ca không sao chứ?”
“Ta không sao” Đăng Dương nhẹ nhàn lắc đầu rồi nhìn Cổ Nguyệt, mỉm cười
“Chỉ là căng thẳng quá nên nhất thời sơ sót thôi, với lại Tổ Hồn cũng
không có công kích ta”
“Vậy thì tốt”
Cổ Nguyệt cảm thấy
nhẹ lòng, lên tiếng trấn an Đăng Dương “Ca không cần phải quá căng thẳng hay gấp gáp, mọi chuyện cứ từ từ mà làm rồi đâu sẽ vào đấy thôi”
“Nói gì thì nói, Tổ Hồn cũng là một thực thể, hiện thân của hồn lực tối cao, ca làm một lần liền ăn ngay thì lại dễ quá!”
“Em nói cũng có lý” Đăng Dương cười cười vuốt mũi
“Vậy, chúng ta thử lại lần nữa nhé? Lần này, em sẽ làm cùng ca” Cổ Nguyệt đề nghị.
Tương tự Đăng Dương, việc tìm được Tổ Hồn cũng đem đến lợi ích rất lớn cho
nàng, nhất là trong việc chữa lành thương thế, một lần nữa khôi phục sức mạnh vốn có của bản thân.
“Ừ” Đăng Dương dĩ nhiên đồng ý không chút do dự.
Mặc dù trong thâm tâm, hắn đang có một đống câu hỏi chờ được AI giải đáp,
thế nhưng việc câu thông với Tổ Hồn lại quan trọng hơn nhiều.
Vì thế cho nên, với đầu óc nhanh nhạy của mình, Đăng Dương bèn tính toán thế này…
Trước mắt, hắn cứ làm hết tất cả mọi chuyện có thể làm cái đã, từ ‘khai thác
sức mạnh’ cho đến ‘mô phỏng vào Bộ Sưu Tập’ hay là ‘nghiên cứu tìm hiểu
chuyên sâu’, toàn bộ đều phải tranh thủ hoàn thành trước sáng ngày mai,
sau đó rồi từ từ nói chuyện với AI cũng không muộn.
Nghĩ là làm,
Đăng Dương một lần nữa tiến vào trạng thái tập trung cao độ, đợi đến khi tinh thần hoàn hảo đạt được mức độ tâm lặng như nước thì liền lập tức
ngưng tụ hồn lực, bắt đầu quá trình tái kết nối với Tổ Hồn.
‘Không cần nói nhiều, AI, những gì có thể làm được… cứ làm hết cho ta!’ Đăng Dương quyết đoán ra lệnh
‘Ưu tiên nâng cấp chất lượng Thiên Sinh Hồn Tinh trước, đến khi nào không
thể nâng cấp được nữa thì hãy tập trung gia tăng số lượng Hồn Tinh’ Đăng Dương tức tốc đưa ra lựa chọn
………
Cứ như thế, giữa thế giới ngập tràn hồn lực tinh thuần, Đăng Dương và Cổ
Nguyệt, một người một thú cùng nhau chìm đắm trong chuyến hành trình
truy cầu cực hạn.
Trong lúc đó, cả tòa Hồn Trì phía trên lại được một phen gà bay chó sủa vì sự biến mất bất thường của Đăng Dương, gã đệ tử duy nhất đăng ký tiến vào Hồn Trì vào đêm nay