Hào Quang Mặt Trời

Chương 27: Chương 27: Mật Tủy Giá Trị


trướctiếp

Thấy Ngọc Tiêu cực nhanh né tránh, Đăng Dương không biết là Ngọc Tiêu có bị trúng đạn hay không nên vẫn nắm chặt súng trên tay nhắm về phía gốc cây, từng bước tiến lại gần.

Thế nhưng khi Đăng Dương đến nơi, Ngọc Tiêu đã nghẻo đầu qua một bên chết từ khi nào, hai lỗ đạn trên người vẫn không ngừng chảy máu.

Tuy nhiên bời vì biết rõ sự lợi hại của Võ Giả, Đăng Dương cũng không dám lơ là, tay phải vẫn nắm chặt súng chỉa vào đầu Ngọc Tiêu, tay trái vung kiếm chặt đứt đầu Ngọc Tiêu rồi mới dám thở hắt ra một hơi, dựa người vào thân cây mà ngồi xuống.

Hắn nhìn trời bật cười “ Ngu Lân, A Hắc, tụi mày xem, tao đã trả thù cho tụi mày rồi, hai đứa mày hãy bình yên mà an nghỉ đi. À mà đừng có đợi tao làm gì, còn phải lâu lắm lắm tao mới chết nha, ha ha!”

Nghỉ ngơi một lát, hắn mới cất lời “ AI, thông báo kết quả của trận chiến đi”

>

>

“ Cả hai đều là sơ cấp võ giả, sao một cái là 100, một cái là 90?” Đăng Dương ngạc nhiên hỏi

>

Đăng Dương hiểu ra gật đầu “ Ra là vậy, để xem nào, giết hai tên này rồi, điểm sinh mạng của mình đã là 202/300. Chỉ thiếu 98 điểm nữa là đủ thăng cấp, giết thêm một con quái thú bậc 1 hoặc một võ giả sơ cấp nữa là đủ”

Nói rồi, Đăng Dương hít sâu một hơi, nắm lấy mũi tên gắm trên vai rút mạnh ra.

“ Ui, mẹ kiếp đau quá!”

Vứt mũi tên dính máu qua một bên, Đăng Dương nhanh chóng bỏ ba lô trên lưng xuống, lấy bông băng thuốc đỏ ra bắt đầu sơ cứu.

Sau khi đã miễn cưỡng cầm được máu, hắn mới lục soát hai cái xác, tìm được một số thứ hữu ích.

Bao gồm hơn 1.700 đồng vina, một số thuốc bột chữa thương đơn giản và một khối giống như pha lê trong suốt, bên trong chứa đựng một thứ chất lỏng đặc quánh như dịch thể màu vàng.

Cầm viên pha lên trên tay, lật qua lật lại quan sát, Đăng Dương thờ dài “ Cái này chắc có lẽ là Mật Tủy mà Ngọc Minh đã nhắt đến, giá trị khoản 7.000 vina thì phải. Đúng là hàng tốt, có điều có để có thể lấy được nó đã có không ít dân làng bỏ mạng”

“ AI, ngươi biết cái khối Mật Tủy này dùng để làm gì không?”

>

>

>

Đăng Dương trợn tròn mắt “ nhiều công dụng như vậy, còn có thể gia tăng 10 năm tuổi thọ!”

Nghĩ nghĩ chốc lát, Đăng Dương cười hỏi “ nếu hiện tại mà ta uống cái này vào thì sẽ được lợi ích gì?”

>

“ Vậy còn nếu ta đem Mật Tủy bán cho cửa hàng hệ thống thì sao? Được bao nhiêu điểm tích lũy”

>

Đăng Dương hít sâu một hơi có chút kích động “ tích lũy, bằng giá trị của một viên Đại Sinh Mệnh Đan!”

“ Để ta tính thử xem, nếu hiện tại ta uống trực tiếp Mật Tủy, các chỉ số của ta sẽ được gia tăng, tuy nhiên ta sẽ không biết được những chỉ số nào và được gia tăng bao nhiêu”

“ Ngược lại, nếu ta đem bán Mật Tủy lấy tích lũy, ta sẽ đủ tiền mua được hai cuốn Nhân gia sơ cấp võ kỹ Bạo Lôi Quyền và Nhân giai trung cấp võ kỹ Thiên Lôi Nhất Kích. Cuối cùng vẫn còn dư lại 35 điểm tích lũy để mua binh khí”

“ Nên chọn cái nào mới tốt đây? Một cái có thể giúp cho sức mạnh thuần túy của mình nâng cao một bậc, một cái lại giúp cho khả năng chiến đấu của mình phong phú chiêu thức hơn”

Đăng Dương vuốt cằm suy tư

“ Từ từ đã, nói lại một chút, hiện tại mục đích của mình chính là đi Võ Thần Điện để sát hạch Võ Giả, đến khi đó tất cả đều phải nhờ vào bản thân chứ không thể dựa vào khẩu FN Five-seven này được. Bên cạnh đó, theo như AI nói, tố chất cơ thể của ta đã là một Võ Giả hợp cách nên không cần lo về khoản này, vậy thì chỉ còn lại khả năng chiến đấu là cần quan tâm thôi”.

“ Mà đã nói về khả năng chiến đấu, thi có thêm vài chiêu thức phát lực sẽ chắc ăn hơn”

Cuối cùng cũng nghĩ thông, Đăng Dương liền bún tay cái tách mở giao diện cửa hàng, cười nói

“ AI, ta chọn bán Mật Tủy”

>

“ Ta mua Bạo Lôi Quyền và Thiên Lôi Nhất Kích”

>

Đăng Dương kiểm tra túi đồ, thấy đã có thêm hai cuốn sách một trắng một đen thì mới yên tâm, tiếp tục quan sát danh sách vật phẩm trong cửa hàng, tìm mua một thanh trọng kiếm để thi triển Thiên Lôi Nhất Kích

trướctiếp