Màn mở đầu đầy ấn tượng vừa rồi của khoa Võ luận đã khiến không khí
náo nhiệt hẳn lên, các học viên mới ai cũng đầy hào hứng chờ mong tới
khoa của mình. Riêng Hoàng chỉ tò mò một chút chứ không phải bị cuốn hút lắm, dù sao tuổi đời của hắn so với lũ nhóc này lớn hơn rất nhiều.
Trong lúc mọi người còn đang hào hứng với màn biểu diễn kia, thì từ trên sân
khấu có một bóng người mảnh mai từ từ nhẹ nhàng bước xuống. Không khí
xung quanh quảng trường đột nhiên có sự biến động nhẹ, các dòng sóng
nguyên lực tản mác từ lần hô khẩu hiệu của các học viên mới lúc nãy đang kết hợp lại với nhau.
Bóng người trên sân khấu phóng thẳng
lên không, kéo theo rất nhiều các dải ánh sáng dài phía sau tỏa ánh sáng rực rỡ. Vị giáo sư này xoay người liên tục, điều khiến các luồng nguyên lực xung quanh mình tỏa ra khắp bốn phía, trải dài ra thành hình vòng
cung khiến bản thân tựa như một con công đủ màu vậy.
Các
luồng sóng nguyên lực được định hình liên tục biến hóa, nổ tung tóe ra
như tàn lửa rồi xoắn xít lại thành những khối đa giác sặc sỡ. Các sóng
nguyên lực này tỏa ra khắp nơi, mỗi chỗ chúng đi qua đều để lại một điểm sáng nhỏ li ty trên người các học viên, biến họ thành những cây cột ngũ sắc sáng rực.
Mỗi khi có ai đó di chuyển sẽ kích thích các
điểm sáng này phản xạ với nhau, khiến chúng càng lúc càng lan ra theo
cấp số nhân, biến toàn bộ quảng trường thành một màn biểu diễn pháo hoa
đặc sắc, không ngừng thay đổi và tạo ra các hình ảnh đủ màu đủ loại. Các học viên mới nhìn vị giáo sư nọ đang ở trên không liên tục điều khiển
đám mây nguyên lực đến mê muội, nó quá độc đáo để có thể rời mắt ra.
Trong số những học viên dính đám bụi nguyên lực này, có một số phát sáng hẳn
hơn phần còn lại và cơ thể từ từ bay lên khỏi mặt đất. Nói đúng hơn là
do đám nguyên lực này tụ lại rồi nâng họ lên không, những người này tách biệt và nổi bật hẳn khỏi đám đông. Trong lúc mọi người còn đang bất ngờ thì vị giáo sư ở trên không liền lên tiếng:
- Ai là học viên của khoa Pháp luận thì điều khiển nguyên lực rồi di chuyển đi, tất cả tập trung sang đây.
Vị giáo sư này nói xong thì nhẹ nhàng hạ xuống một vùng đất trống trước võ đài, sau đó khoanh tay yên lặng đứng chờ. Các học viên đang lơ lửng
trên không thấy vậy liền sốt sắng chứng tỏ bản thân, nhưng thay vì thuận lợi di chuyển như giáo sư của mình thì kết quả lại không tốt lành chút
nào.
Do vị giáo sư kia đã mồi sẵn nguyên lực xung quanh, nên chỉ cần tác động từ bản thân của các học viên mới đã khiến dòng chảy bị xáo trộn, khiến chúng tương tác loạn xạ với nhau. Phần đông số đang lơ
lửng trên không chỉ kịp lạng qua lạng lại vài cái rồi rơi lộp độp xuống
đất như sung rụng, vài người khác thì bất thần vọt thẳng lên không rồi
phóng vèo vèo như tên lửa, hoặc xoay vòng tròn mất phương hướng như một
con quay cỡ bự.
Rất may là các giáo sư của học viện đứng
xung quanh đã khống chế, và giữ cho họ an toàn, nên không có ai bị
thương. Chỉ có một số ít học viên là thành công trong việc điều khiển
nguyên lực, tuy còn hơi gượng gạo nhưng họ cũng có thể từ từ lướt tới
khoảng đất trống trước mặt, sau đó miễn cưỡng chạm chân xuống đất. Vị
giáo sư đang đứng chờ thấy vậy thì gật đầu hài lòng nói:
- Tốt, ít ra khóa này còn có một số học viên ra hồn.
Sau một lúc hỗn loạn, cuối cùng thì các học viên mới cũng bằng cách này
hoặc cách khác đi tới tập trung đầy đủ. Lúc này giáo sư đứng chờ mới
bước lại, mở áo choàng trùm đầu để lộ mặt là một nữ giáo sư trung niên
rồi nói:
- Xin chào mọi người, chào mừng đến với khoa Pháp
luận. Ta là Ivona, giáo sư chủ nhiệm của khoa Pháp luận. Thế nào, cảm
giác bay lượn trên không sung sướng chứ?
Phần đông các học
viên mới đều không thể điều khiển cơ thể, chủ yếu là phóng loạn xạ như
một lũ điên, vài người còn sợ muốn rớt tim ra ngoài nên không có ai dám
trả lời trước, tất cả đều chọn im lặng. Ivona liếc qua vài cái, sau đó
chọn ra một học viên nữ trong số hạ cánh thành công lúc nãy rồi hỏi:
- Sao nào cô gái, không thích sao?
Học viên nữ này này trông có vẻ già dặn nhất trong số ở đây, khác với những người khác mặc áo choàng dài kiểu pháp sư, thì cô ta lại chọn đồ da
ngắn và bó sát người theo kiểu trang bị chiến đấu nhẹ. Khi được giáo sư
chủ nhiệm hỏi thì học viên nữ này cũng không tỏ ra lúng túng hay mất tự
nhiên, mà rất lễ phép cúi đầu trả lời:
- Cảm giác không được tốt lắm thưa giáo sư, có lẽ do bản thân em còn chưa nắm vững kỹ thuật.
Ivona thấy nữ học viên này đối đáp có chừng mực như vậy thì tự nhiên rất có cảm tình, bà ta hỏi tiếp:
- Có muốn thử lại một lần nữa không, ta sẽ hướng dẫn cụ thể cho?
Thường thì các giáo sư chỉ hướng dẫn riêng khi có thời gian hoặc cho học trò
ruột của mình, Ivona thì lại hoàn toàn xuất phát từ việc nổi hứng. Tất
nhiên cơ hội tốt như vậy thì chẳng ai từ chối cả, vì vậy cô ta trả lời
ngay:
- Rất sẵn lòng thưa giáo sư.
- Tốt, mấy bài
khởi động thế này làm đơn giản thôi, giờ ta sẽ tạo ra sẵn một chút
nguyên lực, cô chỉ cần cố gắng làm quen tốt nhất với nó là đủ.
Ivona nói xong thì búng tay nhẹ một cái rồi thả ra vài luồng khói màu xanh lá cây nhạt, vì nguyên lực không có hình dạng hay màu sắc, nên đây là bà
ta cố ý làm như vậy cho những người còn lại dễ quan sát. Nữ học viên kia bước tới và giơ tay thử di chuyển đám khói này, nhưng chúng không hề đi theo ý của cô ta mà vẫn cứ quanh quẩn ở chỗ cũ, thử mấy lần vẫn vô
dụng. Ivona thấy vậy thì lên tiếng gợi ý:
- Đừng chỉ làm khơi khơi như vậy, hãy dùng nguyên lực của cô tương tác với nó thử xem.
Nữ học viên nghe Ivona nhắc nhở như vậy thì dừng lại, sau đó nhắm mắt lại
tập trung rồi chập tay vào nhau tạo ra một quả cầu lửa to bằng nắm đấu
rồi khua nó đi vài vòng. Quả nhiên lần này dưới tác động của quả cầu
lửa, đám mây nguyên lực đã dần dần đi theo một quỹ đạo và tập trung lại
theo sự điều khiển của cô ta.
Nữ học viên làm được thì mừng
lắm, quay sau giáo sư của mình chờ hướng dẫn tiếp, Ivona cũng khá hài
lòng với biểu hiện này, gật đầu nói:
- Bây giờ thì chuyển khối nguyên lực đó xuống dưới chân, lấy quả cầu lửa tác động vào nó như lúc nãy đi.
Nữ học viên nhanh chóng làm theo, đầu tiên cô ta cẩn thận chuyển hết đám
mây nguyên lực xuống dưới chân, sau đó búng nhẹ cho quả cầu lửa của mình chạm vào khiến chúng phản xạ với nhau. Cảnh tượng tiếp theo đó đã khiến toàn thể các học viên mới đứng xung quanh há hốc mồm ngạc nhiên khi cơ
thể của nữ học viên kia từ từ bay lên không, chính xác là hoàn toàn lơ
lửng giữa trời mà không cần bất cứ dụng cụ gì.
Cô ta sung
sướng gia tăng thêm nguyên lực cho quả cầu lửa khiến nó tương tác mạnh
thêm, khiến bản thân di chuyển càng lúc càng nhanh hơn nữa. Ivona thì
đứng dưới mỉm cười rồi lên tiếng nhắc nhở:
- Đừng tuôn ra quá nhiều nguyên lực ra một lúc như vậy, tập trung vào một chỗ và thử tác động ra xung quanh đi.
Nghe lời chỉ bảo của Ivona, nữ học viên liền khống chế lại số nguyên lực
phóng ra, đồng thời thử di chuyển quả cầu lửa lên trên, nhờ vậy mà cô ta bắt đầu có thể bay theo các hướng khác nhau chứ không còn chỉ theo một
đường thẳng nữa. Sau một lúc luống cuống, nữ học viên này đã bắt đầu
quen tay và bắt đầu tăng tốc độ lên, khiến bản thân mình bay lượn khắp
nơi trên quảng trường. Inova nhìn học viên của mình thành thạo kỹ thuật
nhanh chóng như vậy thì rất hài lòng, nghĩ thầm:
- “Không tệ chút nào, rất có tư chất là đằng khác”.
Sau một lúc bay lượn, khối mây nguyên lực của nữ học viên này cuối cùng
cũng hết, buộc phải từ từ hạ cánh xuống đất, dù cố gắng thế nào cũng
không thể bay lên lại. Cô ta nhanh chóng đi lại chỗ tập trung, cúi đầu
rất thấp nói với Ivona:
- Cám ơn giáo sư đã chỉ bảo.
Ivona gật đầu đáp lại, ra hiệu cho nữ học viên này trở về hàng tập trung, sau đó từ tốn nói:
- Như các cô cậu vừa thấy, nguyên lực có thể giúp chúng ta làm ra những
điều không tưởng như bay lượn trên không như vậy. Khoa Pháp luận của
chúng ta là nơi nghiên cứu tiềm năng của nguyên lực, đây chỉ mới là kỹ
thuật cơ bản nhất mà thôi, khi quen thuộc rồi thì mọi người sẽ còn được
biết nhiều thứ tuyệt vời hơn nữa cơ.
Ivona nói rất ngắn gọn, nhưng cũng đủ khiến cho các học viên mới sôi sục trong lòng, thanh niên mà, ai chẳng yêu thích những thứ hào nhoáng như vậy chứ, nhất là khi nó được thực hành ngay trước mặt mình nữa. Ivona chờ cho đám đông trẻ tuổi này bớt phấn khích rồi nói tiếp:
- Được rồi, mọi người sang bên kia làm việc tiếp đi, nhớ giữ huy hiệu của khoa cẩn thận đấy.
Ivona dứt lời thì búng tay một cái, lập tức trên ngực các học viên mới xuất
hiện một tấm huy hiệu hình vòng tròn sao sáu cánh ngũ sắc lung linh rực
rỡ, nhất thời làm mọi người vô cùng thích thú. Họ sau đó được các học
viên cũ cùng các giáo sư của khoa Pháp luận dẫn đường ra phía sau,
nhường chỗ cho những khoa khác. Đám đông trên quảng trường vẫn chưa hết
hào hứng sau màn biểu diễn lúc nãy, một vài người còn châu đầu bàn luận
với nhau:
- Tuyệt vời thật, tôi không ngờ chúng ta lại có thể bay lượn dễ dàng như vậy?
- Thực ra cũng không phải dễ lắm đâu, anh không thấy cô gái đó sau khi hết nguyên lực của giáo sư Ivona thì phải hạ cánh ngay à.
Người đang nói nghe vậy thì hơi chưng hửng, ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi lại:
- Vậy theo anh tại sao lại thế?
Bạn của anh ta tỏ ra hơi lúng túng, nhún vai một cái rồi tìm cách trả lời lảng đi:
- Tôi cũng không rõ lắm, có thể là do tác động nguyên lực qua lại. Mà anh có biết giáo sư Ivona với giáo sư trưởng khoa Pháp luận Khatga lúc nãy
là vợ chồng không?
- Ồ hóa ra là thế à, họ nổi tiếng lắm sao?
- Tất nhiên rồi, hai người này là cặp vợ chồng có cấp độ chỉ thua mỗi
hiệu trưởng tại học viên Ilumina này thôi đấy. Nghe nói thời trẻ bọn họ
cũng lãng mạng lắm…
Hoàng không để tâm lắm tới cuộc nói
chuyện này, hắn chỉ thắc mắc tại sao cô nàng học viên kia lại phải cần
nhờ tới nguyên lực “mồi” của giáo sư Ivona mới bay được, tuy vậy đây là
kiến thức đặc thù nên nhất thời nghĩ không ra, đành để từ từ tìm hiểu
vậy.
Sau hai màn mở đầu của hai khoa lớn là Võ luận và Pháp
luận, các khoa còn lại cũng lần lượt lên nối tiếp theo, tuy số học viên
của họ có khác nhau nhưng các tiết mục đón tiếp thì không thua kém chút
nào.
Đầu tiên là bên Pháp kỹ không biết lôi đâu ra một chiếc xe cao tới sáu tầng tổ bố chạy bằng nguyên lực, từ trên trời giáng
xuống quảng trường. Tiếp đó tới các Thuần thú sư đến chào đón học viên
mới, họ cũng phô trương không kém khi cưỡi lên trên lưng của một loài
thú kỳ quặc, vừa giống kỳ đà nhưng lại có bờm và biết bay khiến mọi
người sợ chết khiếp.
Những giáo sư từ các khoa chế tạo kim
loại thì ai cũng cơ bắp như mấy quả núi, vừa đi đón học viên vừa cầm mấy cây búa rèn còn đỏ rực trông vô cùng khủng bố. Nhẹ nhàng hơn thì có các Vũ sư cấp cao, người nào người nấy thướt tha trong những bộ quần áo
mỏng dính, khiến đám học viên nam nhìn tới mắt muốn lồi ra ngoài.
Học viện Ilumina có tới hàng chục khoa khác nhau, với đủ các loại ngành
nghề thượng vàng hạ cám từ cao xuống thấp. Do đó công tác đón chào của
mỗi bên cũng khác nhau, tùy vào hoàn cảnh của khoa đó hoặc số lượng học
viên gia nhập, cá biệt có vài chỗ chỉ cho có đúng một giáo sư ra làm
viêc. Thí dụ như khoa Dược học của Milenia thì còn chẳng thấy mặt giáo
sư chủ nhiệm đâu, chỉ có một vị tới lặng lẽ tập trung học viên mới, đúng là khoa Dược sư đã ít người thi vào mà lại còn lập dị nữa chứ.