Nguyên lực là thứ tài nguyên tiện dụng đến khó tin, khi nó có thể thay
thế gần như tất cả mọi thứ trong thế giới này. Nhưng cũng chính vì điều
này mà tư duy của những người Hoàng đã gặp đều là làm sao để “nâng cao
nguyên lực nhanh nhất có thể”, mà hoàn toàn bỏ qua khâu tận dụng tối đa
nó. Với những võ sư tại thế giới này thì đó là thứ thừa thãi, thời gian
để nghiên cứu thì thả dùng luyện tập mong đột phá còn có ích hơn, chưa
kể nếu một người đã không thể lên cấp, thì đi tốn tài nguyên cho hắn
thực sự quá lãng phí.
Chính vì điều này mà khi thấy thanh kiếm
ngắn đột ngột mạnh lên bất thường, cả Beck lẫn Ethas đều trố mắt ra vì
ngạc nhiên, một bên thì không ngờ mấy cái cọng dây nhìn rất vớ vẩn kia
lại có tác dụng lớn đến thế, trong khi người còn lại thì thậm chí còn
chưa tin đó là thứ mà mình nghiên cứu được. Trong lúc hai thanh niên này còn đang đắm chìm trong cơn mê, Hoàng lặng lẽ đi tới nhặt lấy thanh
kiếm của Beck rồi quẳng lại cho cậu ta:
- Thử lại đi, lần này nhớ để ý sử dụng sức cho đúng vào.
Sau khi thấy tận mắt kết quả, Beck rất ngoan ngoãn làm theo lời Hoàng, cậu
ta hít một hơi dài để chuẩn bị rồi dứt khoát tung thanh kiếm ngắn lên
không. Lần này nó được chủ nhân điều khiển trực tiếp chứ không hời hợt
như lúc nãy, Beck làm một loạt động tác liên hoàn khiến vũ khí của mình
bay vài vòng trên không, sau đó bất thần đổ ngược xuống rồi len lỏi qua
đống đá vụn dưới sân, trước khi dừng lại hoàn hảo cách người cậu ta đúng một tầm tay.
Không cần phải là người chuyên nghiệp cũng có thể
thấy là tốc độ, sự linh hoạt và cảm giác chính xác từ thanh kiếm ngắn đã tăng đáng kể, điều đó cho thấy thí nghiệm vừa rồi đã hoàn toàn thành
công. Hoàng để cho Beck tự mình cảm nhận sức mạnh mới, chờ tới khi cậu
ta bình ổn trở lại rồi mới lên tiếng:
- Thấy thế nào, tốt hơn chứ?
Beck nghe Hoàng hỏi như vậy thì đầu tiên là lắc lắc hai cánh tay, vuốt ve vũ khí của mình một lúc rồi mới thận trọng trả lời.
- Nó dễ điều khiển hơn, tốc độ cũng tăng, nói chung là gần như lột xác
hẳn so vơi lúc nãy vậy, nhưng mà tôi vẫn có một điều thắc mắc...
Beck đang nói dở thì bỗng nhiên bỏ lửng, ngập ngừng theo kiểu không biết mở lời tiếp ra sao, Hoàng thấy vậy thì xua tay trấn an:
- Đây là chúng ta đang cùng nhau nghiên cứu, cậu có gì khó hiểu cứ nói ra hết đi.
- Vậy thì... tại sao các anh đã có thể khiến thanh kiếm của tôi mạnh lên, nhưng mức độ tiêu hao nguyên lực vẫn y như cũ vậy?
Câu hói này của Beck thực ra không phải là vô căn cứ, nếu xét theo lẽ
thường khi một cỗ máy được nâng cấp và hoạt động trơn tru hơn, hẳn nó sẽ tiêu hao nguyên liệu ít đi so với lúc chưa làm gì. Trường hợp của Beck
xét theo lý thuyết thì cũng có vẻ gần tương tự như vậy, nhưng đây lại là dùng nguyên lực trực tiếp từ chủ nhân vốn là một cơ thể sống, nâng cấp
về bản chất chỉ khiến nó linh hoạt hơn chứ không thể giảm mức độ tiêu
hao nguyên lực được, khi mà cấp độ chủ nhân vẫn y như cũ. Nguyên lý này
giống như khi bạn lái xe vậy, xe xịn là một chuyện nhưng tay lái yếu thì cũng là công cốc, tất nhiên có đồ xịn thì lúc nào cũng tốt, đó là điều
không cần bàn cãi.
Hoàng nghe xong câu hỏi của Beck thì không khó để hiểu ra vấn đề, hắn tính giải đáp luôn nhưng nghĩ thế nào lại nhìn
sang phía Ethas rồi không đầu không đuôi nói:
- Ethas, cậu là người trực tiếp làm việc với mấy sợi dây điện này, cậu trả lời sẽ hợp hơn tôi.
Ethas đang đứng bên cạnh quan sát, nghe Hoàng đột ngột bảo mình đi giải thích thì ngớ người ra một lúc, trước giờ cậu ta có bao giờ đi nói mấy thứ
này, thành ra lúng túng không biết nói gì. Tuy vậy Ethas vẫn có thể tính là một nghiên cứu sinh tận tâm, rất nhanh đã hiểu ra vấn đề và bắt đầu
mở máy:
- Đống dây điện mà tôi nối vào thanh kiếm của cậu chỉ là
một dạng hỗ trợ thôi, nó có tác dụng thúc đẩy tốc độ truyền tải nguyên
lực, chứ không thể giảm đi số lượng cần tiêu thụ được... nói thế nào cho dễ hiểu nhỉ.
Ethas nói xong thì nhìn xung quanh một lúc rồi đi
ra sân trước chộp lấy hai chiếc bình thủy tinh, một cái có cổ dài nhưng
nhỏ, trong khi cái còn lại thì loe ra như miệng phễu. Cậu ta đặt chúng
xuống đất, sau đó bắt đầu vừa đổ nước vào giải thích:
- Giả định
nguyên lực của cậu là dòng nước này đi, chiếc bình cổ dài kia là thanh
kiếm ngắn trước khi gắn dây điện, còn cái có miệng rộng hơn là sau khi
được cải tiến.
Đống giáo cụ này rất nhanh đã bổ sung cho ý của
Ethas, có thể thấy rõ ràng là cùng một khối lượng nước, nhưng khi rót
vào chiếc bình cổ nhỏ sẽ chậm hơn hẳn khi rót vào chiếc bình cổ loe,
điều đó cho thấy tuy khối lượng như nhau nhưng đổi hướng sử dụng sẽ cho
kết quả khác hẳn. Cách giải thích này của Ethas thực sự quá trực quan,
kể cả người ngoại đạo như Beck cũng nắm được rõ ràng và thông suốt, cậu
ta cũng gật đầu xem như đã hiểu.
Hoàng chờ cho Ethas làm xong hết mọi chuyện thì đi lại vỗ vai tán thưởng cậu ta, hắn tuy không đặt nhiều hi vọng vào chàng trai này lắm nhưng dù sao Ethas vẫn là một người khá
thông minh, chỉ cần được tạo cơ hội thì sẽ phát huy được rất nhiều lợi
ích không ngờ tới. Hoàng khen ngợi Ethas vài câu xong liền quay sang
Beck, dứt khoát đưa ra đề nghị của mình:
- Cậu đã thấy tôi có thể làm được gì rồi đó, quyết định cuối của là của cậu, muốn trở thành
người mạnh nhất học viên hay một thằng vô dụng cả đời thì tùy.
Hoàng nói xong thì thậm chí còn chẳng cần chờ Beck trả lời, hắn quay người
lại rồi kéo Ethas đi thẳng ra sân trước, trong lòng nắm chắc chỉ cần
thằng nhãi kia không bị thiểu năng, còn lại thì nó chí có đúng một lựa
chọn là đồng ý với lời mời của mình mà thôi. Hoàng không phải đợi lâu,
chỉ vài phút sau Beck cũng tiến ra, lưỡng lự một chút rồi gật đầu chấp
thuận đề nghị này, chính thức bước lên con đường đau khổ khi trở thành
đồng minh của hắn ta.
Vào lúc này thì Helen cũng chả biết từ chỗ
nào đột ngột xuất hiện, Hoàng không muốn mất công giải thích sự có mặt
của Beck mà chỉ nói đơn giản cậu ta là một học viên tới để hỗ trợ, đồng
thời thuật lại ngắn gọn việc cải tiến lúc nãy (tất nhiên là giấu nhẹm vụ đánh nhau). Helen sau khi chứng kiến thành quả thì cũng gật đầu đồng ý
luôn, hoàn toàn không hề thắc mắc lý do đằng sau, mọi chuyện cứ thế trôi qua đúng như kế hoạch ban đầu của Hoàng.
Hoàng lấy lý do nghiên
cứu để tạo cớ cho Beck có thể đến chỗ Helen thường xuyên, hắn đặc biệt
hướng Helen tới việc làm sao để tối đa hóa lợi ích từ đám dây điện kia,
với mục đích dùng chúng cho các ứng dụng rộng rãi hơn ngoài việc chiến
đấu. Hai người Helen và Ethas liên tục bị Hoàng nói tới nhũn cả tai,
viễn cảnh do hắn vẽ ra sáng lạn tới mức khiến Ethas quên béng luôn màn
tra tấn dã man lúc đầu, toàn tâm tập trung vào nghiên cứu như một học
giả chân chính.
Vậy là Beck bắt đầu gia nhập đội của Hoàng, lịch
trình của cậu ta thay đổi khi dời địa điểm tập luyện từ khoa Võ luận tới sân sau của Helen. Beck chủ yếu làm quen với những thay đổi của vũ khí
của mình, đặc biệt là khi Ethas cải tiến luôn thanh kiếm còn lại. Những
thứ này vẫn còn trong giai đoạn đầu tiên nên vẫn còn rất sơ khai, chưa
nói tới việc Beck nhiều khi sử dụng lực không đúng, mà ngay cả trong quá trình thử nghiệm cũng có các trục trặc thường xuyên, thí dụ như dây
điện không chịu nổi tải hoặc bị tắc giữa chừng dẫn tới thất thoát nguyên lực.
Ethas đặt ra hẳn một lịch trình nghiên cứu cũng như các chỗ còn thiếu, bắt buộc Beck phải báo cáo hằng ngày về tiến độ của hai
thanh kiếm, qua đó tổng hợp lại những điểm còn thiếu cần cải tiến. Từ
khi khám phá ra công dụng mới của dây điện, cả Ethas lẫn Helen như bị
chết chìm trong đó, kéo theo Beck thành một tổ hợp ba người làm việc
điên cuồng, về phần Hoàng thì hắn hoàn toàn bị bỏ xó chả ai thèm quan
tâm.
Hơn một tuần sau đó, Beck vừa tập luyện vừa báo cáo lại cho
hai người kia, cậu ta dần nắm rõ được cách điều khiển cũng như làm quen
hẳn với hai vũ khí mới của mình. Theo như ước tính thì lần cải tiến này
giúp tăng tốc độ cũng như khả năng phản ứng của Beck thêm một phần ba,
hai thanh kiếm cũng linh hoạt hơn đáng kể khi chúng có thể luồn lách tốt hơn, nếu chỉ tính theo lý thuyết thì Beck lúc này có thể đánh gần ngang ngửa một đối thủ cấp sáu bình thường.
Rất tiếc là đó chỉ tính
trên lý thuyết mà thôi, vì kinh nghiệm chiến đấu của Beck vẫn còn thiếu
sót nhiều, trong lúc gần nhất thử “đấu tập” với Hoàng, cậu ta đã bị dần
nhừ tử y như lần đầu hai người gặp nhau. Chưa nói tới việc Hoàng hoàn
toàn nắm được đòn thế của Beck, mà bản thân cậu ta cũng chưa thể tận
dụng được hết sức mạnh từ trang bị mới của mình, đây là điều chỉ có qua
thực chiến mới có thể cải thiện được, vì thế nên Hoàng quyết định tăng
độ khó thêm một bậc nữa.
Vào một ngày bình thường như bao ngày,
Beck đang thử tập luyện điều khiển hai thanh kiếm ở tốc độ cao nhất đồng thời thực hiện đòn đánh riêng rẽ với nhau, trong khi Ethas đứng gần đó
chăm chú quan sát. Hoàng lẳng lặng đi vào ném ra một bọc đồ gì đó không
rõ xuống đất, đồng thời lên tiếng với hai người bọn họ:
- Chuẩn bị đi, chúng ta sẽ ra thực địa một chút.
Hoàng lúc này đã thay đổi quần áo, diện mạo cũng khác khi hắn đeo một bộ tóc
giả che lấp hết nửa mặt. Ethas ngay lập tức nhận thấy điều không lành,
cậu ta cầm lấy bọc đồ dưới đất mở ra xem thì quả nhiên cũng toàn đồ cải
trang, chắc chắn thằng điên này lại có suy tính mờ ám gì nữa rồi. Beck
thì là người mới nên chưa rõ tính cách của Hoàng, cậu ta săm soi mấy bộ
tóc giả cùng quần áo học viên rồi tò mò hỏi:
- Anh định làm gì vậy, mà tại sao phải cải trang?
Đáp lại câu hỏi của Beck chỉ là một nét mặt cực kỳ bần tiện của Hoàng, khóe miệng của hắn nhếch lên chắc phải tới tận mang tai, giũ giũ mái tóc giả rồi cố tình khò khè giọng, nói:
- Cũng chẳng có gì to tát đâu, chỉ là dẫn cậu về khoa Võ luận, tiện thể gõ đầu vài thằng nhóc xấu số để thử vũ khí mà thôi.