Cửa cung nguy nga trang nghiêm xuất hiện trước mặt, trong đôi mắt Bùi
Nguyên Hoa lóe lên hào quang trước nay chưa có, sáng quắc nóng rực. Cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy cửa cung này, nhưng lần này có ý
nghĩa khác, lần này, nàng mang theo vô số khát khao và mộng tưởng mà
đến. Tuy hiện tại nàng chỉ ở chơi, nhưng sẽ có một ngày nàng sẽ quang
minh chính đại vào tọa trên trạch viện tôn quý nhất thiên hạ này, trở
thành nữ nhân tôn quý nhất, để tất cả mọi người tất cả mọi người phủ
phục dưới chân nàng, hướng về nàng quỳ bái.
Nhất định sẽ!
Còn Bùi Nguyên Ca lại hít sâu, lâm vào trầm tư.
Lần này vào cung nhất định có nhiều thị phi, bắt đầu bước vào Tây Hoa môn
phải cẩn thận từng bước, không thể phớt lờ. Tuy Chương Vân xảo trá giả
dối, giỏi về tính kế, nhưng dù sao ở phủ vẫn cố kỵ phụ thân, không dám
quá giới hạn. Nhưng Thái hậu thì khác, luận thủ đoạn hay tâm kế đều mạnh hơn Chương Vân, tàn nhẫn gấp bội lần. Muốn lợi dụng nắm nàng trong tay, tuyệt không phải chỉ là để lợi dụng mượn sức mà sẽ bức bách uy hiếp
thậm chí tính kế âm độc tuyệt đối sẽ có. Bản thân nàng tuy là đích nữ
Thượng thư, nhưng ở trong hoàng cung, thân phận này không là gì cả, nhất định phải dè dặt cẩn thận, không thể bị người nắm chuôi.
Chiếc kiệu nhỏ đến cửa lớn Huyên Huy cung, Bùi Nguyên Ca và Bùi Nguyên Hoa hạ kiệu, để cung nữ dẫn tới thiên điện.
Nơi đi qua, cỏ cây xanh biếc túm nụ, hoa cỏ rực rỡ, hai người đều có tâm
tư, nhìn không chớp mắt. Nhưng mới đi chưa được vài bước, đối diện va
chạm một đám nữ tử ăn mặc thân ngũ sắc hoa lệ, nói cười yêu kiều như
chim oanh véo von, nét mặt tươi cười như hoa tựa như đang đùa giỡn.
Nhìn thấy Bùi Nguyên Ca và Bùi Nguyên Hoa, mỹ nhân kiều mỵ đẫy đà nhất trong đó thu lại ý cười, liếc xéo đánh giá hai người, môi cong đầy đặn nhưng
không lộ ra ra bao nhiêu ý cười: "Hai vị mỹ nhân này là từ đâu tới đây?
Sao trước nay ta chưa từng gặp qua?"
Cung nữ dẫn đường khom người nói: "Hồi bẩm Triệu Tiệp dư, hai vị này là Đại tiểu thư và Tứ tiểu thư Bùi phủ."
Lần này, đám mỹ nhân mặc cung trang kia tức khắc yên tĩnh trở lại.
"A... thì ra là Bùi đại tiểu thư không được chọn tú nữ, và Bùi Tứ tiểu thư
gần đây mới bị Thọ Xương Bá phủ từ hôn." Triệu Tiệp dư ngoài cười nhưng trong không cười. Tuy không chính tai nghe được nhưng mấy ngày này đồn
đại huyên náo, nàng đương nhiên biết vị Bùi Tứ tiểu thư này tương lai
cực kỳ có khả năng sẽ vào cung. Hiện tại lại thêm Đại tiểu thư tài danh
truyền xa lại từng tham gia đãi tuyển nữa, sao có thể không khiến nàng
sinh lòng địch ý?
Đôi mắt đẹp khẽ nhếch, lần này tinh tế đánh giá hai người một phen, nói: " Bộ dáng không tệ, có điều xiêm y không dám
khen đâu. Tuy là mới tinh nhưng chất vải này chỉ là nhuyễn la tầm
thường, trang sức trâm tuy là vàng ròng nhưng hình thức đã sớm lỗi thời
rồi. Quả nhiên là người chưa từng ra ngoài, hẹp hòi không phóng khoáng,
khí độ cử chỉ như vậy đã nghĩ vào cung, đúng là quá không biết tự lượng
sức mình?"
Bùi Nguyên Ca không nguyện vào cung, bởi vậy không
trang điểm quá mức diễm lệ hoặc xa hoa, nhưng cũng dựa theo cấp bậc lễ
nghĩa, như thế nào cũng không nghĩ tới, tại điện Thái hậu lại bị người
bới móc cái này để làm nhục. Nàng đang muốn nói chuyện bỗng nhiên liếc
mắt thấy cung nữ dẫn đường không nói lời nào chỉ ở bên cạnh nhìn, trong
lòng vừa động.
Lẽ ra, đương kim Hoàng thượng trọng hiếu đạo, Thái hậu tuyên triệu các nàng vào cung, vị Triệu Tiệp dư này dù trong lòng
có gai ra sao cũng không nên làm khó dễ ngay tại Huyên Huy cung, đây
không khỏi quá không cho Thái hậu mặt mũi! Cung nữ của Huyên Huy cung
này lại càng không nên không quan tâm, ngay nói cũng không đáp một
câu... Chỉ sợ vị Triệu Tiệp dư này bới móc, dù không phải Thái hậu an
bài cũng nhất định là người có quan hệ với Thái hậu xúi giục.
Bùi Nguyên Hoa lại nhưng không nghĩ sâu xa đến như vậy
Nàng vốn rất muốn ăn mặc xinh xắn đẹp đẽ, diễm chiếu bắn ra bốn phía, kinh
diễm mọi người, nhưng nghĩ đến tính tình phụ thân, vì lưu đường lui cho
mình phải dằn xuống thôi thúc đó. Nàng phái người hỏi thăm Bùi Nguyên
Ca ăn mặc, lựa chọn hơi kém so với nàng ta, quả nhiên được phụ thân tán
thành, nhưng trong lòng lại luôn cảm thấy tiếc nuối uất ức, rõ ràng bản
thân nàng có thể chói mắt sáng lạn hơn nữa!
Lúc này bị Triệu Tiệp dư nói như vậy, lại càng đâm trúng nỗi lòng của Bùi Nguyên Hoa, khiến nàng cực kỳ tức giận.
Đều do Bùi Nguyên Ca, Bùi phủ không phải không có trang phục tốt, lại đi ăn mặc tầm thường như vậy, giả bộ thanh cao cái gì? Còn không phải muốn
diễn trò sao? Dù sao nàng cũng là thứ nữ, nếu quang hoa chói mắt hơn
đích nữ là Bùi Nguyên Ca, bị phụ thân nhìn thấy lại nghĩ nàng có tâm tư
mờ án. Cho nên bây giờ bị Triệu Tiệp dư nhục nhã thế này đây! Nhưng bị
cấm túc khá lâu, dù sao cũng tôi luyện được tính tình, vẻ mặt Bùi Nguyên Hoa trái lại không thay đổi chút nào, vẫn mang theo ý cười như cũ, ôn
nhu nói: "Tuy tiểu nữ hàn lậu (nông cạn, xấu xí) nhưng dù sao cũng là
Thái hậu tuyên triệu đến, nơi này lại là Huyên Huy Cung, đương kim Hoàng Thượng trọng hiếu đạo, hết sức kính trọng Thái Hậu, lời này của Triệu
Tiệp dư nếu truyền tới tai Thái Hậu, chỉ sợ không tốt!"
Ví như
Thái Hậu thật sự có ý sắc phong nàng làm phi tần, tất nhiên là muốn lợi
dụng nàng tranh đấu, như thế nàng càng không thể biểu hiện quá mức yếu
đuối dễ ức hiếp.
"Nhanh mồm nhanh miệng gớm nhỷ!" Sắc mặt Triệu
Tiệp dư khẽ biến, lạnh lùng nhìn Bùi Nguyên Hoa, dám lấy Thái hậu ra áp
chế nàng? "Ngươi cũng biết các ngươi là Thái hậu tuyên triệu vào cung?
Nếu đã biết lại vẫn ăn mặc đơn sơ như vậy, không phải quét mặt Thái Hậu
sao? Cũng được, nếu đã bị ta nhìn thấy thì không thể không quản, không
bằng ta mang hai vị mỹ nhân đến cung điện ta trụ (ở), hai vị cẩn thận
hóa trang lại rồi cùng chung đến gặp Thái Hậu, Hoàng Thượng nhìn thấy
cũng thích."
Những mỹ nhân kia sắc mặt nhất thời khẩn trương, có đồng tình, có lo lắng, cũng có vui sướng khi người gặp họa.
Hiển nhiên, nếu thực đi theo vị Triệu Tiệp dư này, nhất định không có chuyện tốt.
Sắc mặt Bùi Nguyên Hoa khẽ biến, người trong cung quả nhiên đều là tinh
anh, nhìn Triệu Tiệp dư điêu ngoa gay gắt này đầu óc cũng xoay chuyển
nhanh như vậy. Chính mình lấy Thái hậu ra áp chế nàng ta, nàng ta lập
tức lấy Thái hậu làm văn, nói nàng ăn mặc đơn sơ là quét mặt Thái hậu,
lại "hảo tâm" trang điểm cho hai người. Tuy biết rõ nhất định không có ý tốt, nhưng không có lý do cự tuyệt, dù có nháo đến chỗ Thái hậu, Triệu
Tiệp dư cũng không ngại nói xạo, nói nàng có ý tốt khoan dung rộng
lượng, trang điểm mỹ nhân vì Hoàng thượng, người khác còn có thể khen
một tiếng hiền lương, lại mắng nàng không biết tốt xấu, ỷ sủng mà kiêu.
Phải ứng đối thế nào đây?
"Đa tạ ý tốt của Tiệp dư nương nương, chỉ là tiểu nữ cảm thấy thân trang
sức này cũng không có chỗ nào không ổn." Bùi Nguyên Hoa vắt hết óc suy
nghĩ muốn thoái thác ý tốt của Triệu tiệp dư.
“Ý ngươi là, ngươi
cảm thấy mặc đơn sơ như vậy tới gặp mặt Thái hậu là thỏa đáng, chính
xác? Làm càn, ngươi dám coi rẻ Thái hậu!" Chân mày Triệu tiệp dư nhíu
lại, để lộ ra vài phần sắc bén, hùng hổ nói: "Bùi Nguyên Hoa, ngươi chỉ
là thứ nữ phủ Thượng thư, Thái hậu đối với ngươi ân sủng có thêm, mới cố ý tuyên chỉ mệnh ngươi vào cung, ngươi lại dám thất lễ với Thái hậu dám như vậy? Quả thực buồn cười! Tính tình ta nóng vội, tuyệt không chấp
nhận được ngươi thất lễ với Thái hậu như thế, hôm nay sẽ dạy cho ngươi
quy củ trong hoàng cung. Người tới, vả miệng cho ta!"
Bùi Nguyên
Hoa sợ hãi, không nghĩ tới ngôn hành chỉ nhất thời không thích đáng lại
bị tóm được cán chuôi, trong lòng lo âu không thôi, vội nói: "Triệu tiệp dư hiểu lầm, tiểu nữ không có ý coi rẻ Thái hậu!"
"Đã như vậy,
vậy thì cùng theo ta trở về ngoan ngoãn trang điểm đi." Triệu tiệp dư
cũng không dây dưa không dứt, khẽ cười nói: "Bùi tiểu thư không cần chối từ, chỉ sợ tương lai chúng ta là tỷ muội đấy, lấy nhân phẩm tài mạo của Bùi tiểu thư, nhất định có thể..." Nàng không nói thêm nữa, chỉ cười
nhẹ nhàng: "Nói không chừng tương lai ta còn phải dựa vào Bùi tiểu thư,
hôm nay coi như là kết mối thiện duyên, chẳng lẽ ngay cái này Bùi Đại
tiểu thư cũng không nguyện cho ta mặt mũi?"
Nói xong nàng ta cười khanh khách bước đến, dắt tay Bùi Nguyên Ca và Bùi Nguyên Hoa, muốn kéo ra ngoài.
Trong lòng Bùi Nguyên Hoa kinh hãi, nhưng Triệu tiệp dư vừa đấm vừa xoa, hai
mặt đều là cạm bẫy, dù đáp ứng hay cự tuyệt đều sẽ không có chuyện tốt.
Nàng nén nóng vội, không nhịn được lén lút đẩy Bùi Nguyên Ca một cái,
nha đầu này ngày thường không phải tự xưng là thông minh sao? Chẳng lẽ
không nhìn ra hung hiểm trong này, cũng không nghĩ biện pháp cởi bỏ tình thế nguy hiểm này? Trong lòng nàng càng phát ra lo âu, do dự muốn hô
một tiếng hay không, chỉ cần có thể kinh động Thái hậu sẽ có thể chuyển
nguy thành an.
Nhưng mà nếu như vậy, chẳng phải là để lại cho Thái hậu ấn tượng vô năng?
Trong lòng do dự không thôi.
Bởi vì đoán được chuyện này có thể là Thái hậu làm chủ, Bùi Nguyên Ca không hề có ý định xuất đầu, thà rằng giả ngu tùy ý Bùi Nguyên Hoa và Triệu
tiệp dư so chiêu. Ai biết Bùi Nguyên Hoa vừa ra đã bại trận... Nhìn lại
cung nữ Huyên Huy cung vẫn đứng yên bên cạnh như cũ, trong lòng Bùi
Nguyên Ca trầm xuống, đến trình độ này, người nào cũng biết tỷ muội các
nàng đi theo Triệu tiệp dư, không phải chuyện tốt. Tuy ngại Thái hậu và
Bùi phủ, Triệu tiệp dư tuyệt đối không dám công khai làm bừa, nhưng nếu
ngấm ngầm đùa giỡn, tỷ như hủy dung hoặc độc dược trí mạng, chỉ cần là
mạn tính (tính chậm chạp) không phát tác trong cung, Triệu tiệp dư lập
tức có thể đẩy bỏ nghi ngờ.
Loại chuyện này, những nữ nhân trong cung chắc chắn làm được.
Trong lòng tất cả mọi người biết rõ điểm ấy, nhưng cung nữ dẫn đường lại vẫn
không lên tiếng, cũng không cản lại, điều này chỉ có thể chứng tỏ toàn
bộ màn này là Thái hậu ngầm đồng ý. Thậm chí dù thật sự nháo lớn chuyện, Thái hậu chưa chắc sẽ ra mặt. Đổi lại trước mắt, nàng chỉ có thể dựa
vào chính mình, hoặc nghĩ biện pháp bác bỏ Triệu tiệp dư chứng minh với
Thái hậu nàng có giá trị lợi dụng hoặc là đi theo Triệu tiệp dư, hậu quả khó lường. Thái hậu đích thực đang thăm dò, thăm dò năng lực của nàng,
nhưng mà dù biết rõ điểm này, nàng cũng không thể tiếp tục giả ngu.
Bởi vì Thái hậu thăm dò rất ngoan độc, nếu nàng hữu dụng, kế tiếp Thái hậu
sẽ nghĩ biện pháp thu phục nàng để bà ta sử dụng. Nếu nàng vô năng,
không có cách nào giải quyết nguy cơ trước mắt, như thế, Thái hậu sẽ
buông tha nàng, mà một đích nữ Thượng thư không có giá trị lợi dụng,
Thái hậu sẽ không để ý chết sống của các nàng, cho dù bị Triệu tiệp dư
động tay chân, hủy đi cả đời, Thái hậu cũng sẽ không nhíu mày một cái.
Từ việc vào cung đã đoán trước được lần này tất có thị phi, Thái hậu
nhất định sẽ dùng hết các thủ đoạn, chỉ là sự tàn nhẫn và quyết tuyệt
của Thái hậu đúng là ra ngoài dự kiến.
Hoặc là triển lộ tài năng, hoặc là chết!
Thái hậu hoàn toàn khiến nàng không có đường lui, cũng không có đường sống lựa chọn!
Trong điện quang hỏa thạch, Bùi Nguyên Ca đã nghĩ thông mấu chốt, biết lần
này không thể giả ngu qua cửa, nhất định phải nghĩ biện pháp giải quyết
khốn cảnh hiện tại. Vì thế nàng mỉm cười, có vẻ như cực kỳ hâm mộ nói:
"Tiểu nữ nhìn Triệu tiệp dư, dung mạo đoan mỹ, quần áo hoa lệ, trang sức tinh xảo, nói vậy nhất định rất được Hoàng thượng sủng ái, cũng nhất
định rất được Thái hậu nương nương thích, nếu không cũng sẽ không xuất
hiện tại Huyên Huy cung. Không biết tiểu nữ đoán đúng không?"
Người nào mà không thích nghe xu nịnh? Hơn nữa còn là nữ nhân trong cung!
Triệu tiệp dư mỉm cười, cũng không đáp lời. Những phi tần chung quanh phẩm
cấp không bằng nàng lại nhao nhao xu nịnh: "Đó là đương nhiên, Triệu
tiệp dư vào cung mới một năm đã được phong Tiệp dư, tất nhiên là được
thánh sủng. Mà vài ngày trước còn được thái y chẩn đoán có thai, nếu
thai này là Hoàng tử, Quý tần là không chạy thoát, hiện tại đúng là đầu
quả tim trên người Hoàng thượng a!"
"Phải a đúng vậy, hiện tai ngay cả Hoàng hậu và Liễu quý phi, Hoa phi thấy Triệu tiệp dư cũng khách khách khí khí đấy!"
....
Nghe chung quanh phụ họa, Triệu tiệp dư lộ ra mỉm cười đắc ý, Hoàng thượng
chính mồm đáp ứng nàng, nếu thai này có thể sinh Hoàng tử liền phong
nàng làm phi.
Thì ra là thế, đang mông muội thánh sủng lại có
Hoàng tử bên thân, khó trách dám trắng trợn nhằm vào nàng và Bùi Nguyên
Hoa, lại muốn lôi các nàng ám hạ độc thủ, thì ra là có cái dựa vào như
vậy! Trong lòng Bùi Nguyên Ca càng thêm cảnh giác, đoan trang nói:
"Triệu tiệp dư mỹ mạo như vậy, khó trách được Hoàng thượng thích. Nhất
là thân ăn mặc hôm nay, càng nổi bật lên mỹ mạo ung dung, khí độ tự
nhiên của Triệu tiệp dư. Chẳng qua, đồ trang sức này thoáng có chút
không được hoàn mỹ!"
Người trong hậu cung lấy đẹp náu thân, ai
không có công phu ăn mặc, đã tốt muốn tốt hơn? Nghe Bùi Nguyên Ca nói
lời này, quả nhiên Triệu tiệp dư ngưng thần, hỏi: "Nói như thế nào?"
"Chiếc thúy trâm điểm song loan này đích thực tinh xảo, Triệu tiệp dư cũng
mang rất đẹp, chỉ là.... " Bùi Nguyên Ca cố ý dừng một chút, dẫn Triệu
tiệp dư hỏi tiếp, lúc này mới nói: "Lần trước thọ yến, tiểu nữ nhìn thấy Hòang Hậu mang một cây phượng trâm cửu vũ thải (chín dải lông màu),
đoan trang đại khí, nhất là đuôi phượng có chín lông vũ, mỗi sợi lông vũ đều khảm các loại bảo thạch, đã đẹp lại hoa mỹ, thật sự là không sao tả xiết. Nếu Triệu tiệp dư mang phượng trâm cửu vũ kia, nhất định sẽ càng
thêm đẹp, phải nói là hoàn mỹ vô khuyết đó!"
Sắc mặt mọi người đều biến đổi, lập tức biểu lộ thần sắc trào phúng khinh thường.
Triệu tiệp dư sửng sốt một lát, chợt mỉm cười nói: "Bùi Tứ tiểu thư chân
không rời nhà, quả nhiên không có kiến thức. Đồ trang sức xiêm y trong
cung đều có định chế, chỉ có trên trâm gài tóc của Hoàng Hậu mới có thể
dùng phượng vĩ chín đuôi, ta chẳng qua là tiệp dư nho nhỏ, làm sao có
thể mang cây trâm của Hoàng Hậu?" Trong lòng lại cực kỳ hâm mộ cây
phượng trâm chín đuôi kia, không ngừng hâm mộ nó hoa mỹ, ao ước nó đại
biểu thân phận mẫu nghi thiên hạ.
" A... Thì ra là thế. Hóa ra
Triệu tiệp dư cũng biết, đồ trang sức xiêm y đều có định chế, không thể
ăn mặc tùy ý." Bùi Nguyên Ca cười nhẹ, con ngươi lóe lên tia sắc bén:
"Nếu đã như vậy, dựa theo lễ chế Đại Hạ vương triều, nữ tử quan gia vào
cung yết kiến, có phẩm cấp mặc chính trang phẩm cấp, không có phẩm cấp
dùng lăng la tơ đoạn, trang sức còn lại là vàng ròng khảm bảo. Tiểu nữ
thật muốn hỏi Triệu tiệp dư một chút, thân ăn mặc này của tiểu nữ có chỗ nào không hợp lễ chế sao?"
Triệu tiệp dư không ngờ Bùi Nguyên
Ca quẹo khúc quanh co, chính là bố trí cái bẫy để nàng dẫn ra lễ chế Đại Hạ, lúc này có chút cứng họng, không cách nào ứng đối. Lập tức cười
nói: "Bùi Tứ tiểu thư hà tất tức giận, chẳng qua ta thấy cách ăn mặc này che lấp hào quang của Tứ tiểu thư, chỉ sợ Hoàng thượng sẽ không nhìn
tới Tứ tiểu thư, bởi vậy mới có ý tốt mời hai vị theo ta trở về sửa
soạn. Tứ tiểu thư như vậy, có phải có chút không để lòng tốt của người
khác vào mắt!"
"Đa tạ ý tốt của Triệu tiệp dư!" Bùi Nguyên Ca
phúc thân, không kiêu ngạo không siểm nịnh, nói: "Giống như Triệu tiệp
dư nói, trang sức xiêm y đều có định chế, không thể nào đi quá giới hạn. Tiểu nữ và đại tỷ đều không có phẩm cấp, Triệu tiệp dư lại là Tiệp dư
tam phẩm, tiểu nữ và Đại tỷ mặc thế nào? Tiểu nữ và Đại tỷ được Thái hậu coi trọng, tuyên hai người chúng ta vào cung làm bạn, càng nên tuân thủ lễ chế, thế mới không cô phụ Thái hậu ưu ái. Nếu học theo một số người
nào đó, đắc chí càn rỡ, ngay cả chuyện đi quá giới hạn đều làm ra được,
đó mới đúng là quét mặt Thái hậu! Triệu tiệp dư cho rằng, tiểu nữ nói
vậy đúng không?"
Câu trước đã để cho Triệu tiệp dư đường lui, nàng ta lại vẫn gây sự!
Lời sau này có lý có cứ, không thể cãi lại, ngầm có ngụ ý mà lại không tìm
ra khuyết điểm mặt ngoài. Triệu tiệp dư đúng là khó thể cãi lại, càng
không thể lôi kéo tỷ muội Bùi thị đến cung điện của nàng nữa, trong lòng hậm hực. Vốn cho rằng Bùi Nguyên Hoa là trưởng nữ, lại tài hoa hơn
người, thanh danh truyền xa, nhất định khó đối phó hơn, không nghĩ chân
chính lợi hại lại là Tứ tiểu thư Bùi phủ này - Bùi Nguyên Ca!
"Tứ tiểu thư quả nhiên thông tuệ, khó trách được Thái hậu thích." Triệu tiệp dư dặn từng chữ.
Đúng lúc này, tên tiểu thái giám vội vàng chạy tới, nhìn thấy một đám người, nhất thời thở nhẹ, cung kính nói: "Thái hậu đợi hồi lâu cũng không thấy hai vị Bùi tiểu thư, bèn để nô tài tới thúc giục, thì ra là ở đây. Hai
vị tiểu thư mau theo nô tài qua đi, Thái hậu mong gặp hai vị lắm đấy."
Nói xong, không thèm quan tâm đến Triệu tiệp dư, chỉ mời Bùi Nguyên Ca
và Bùi Nguyên Hoa hướng đến thiên điện.
Triệu tiệp dư tức giận
đến sắc mặt trắng bệch, rõ ràng nàng cũng ở đây, thái giám này lại coi
như không thấy, cho lo gọi tỷ muội Bùi thị. Nàng một Tiệp dư có thai,
chẳng lẽ còn không bằng hai nữ nhân Thượng thư phủ sao? Huống chi trong
đó có một người còn là thứ nữ?
Nhìn sắc mặt Triệu tiệp dư, Bùi Nguyên Hoa thầm cảm thấy trút cơn giận.
Trong lòng Bùi Nguyên Ca càng thêm cẩn thận, thời điểm tiểu thái giám xuất
hiện vừa vặn đúng lúc, hiển nhiên suy đoán của nàng không sai, đối với
động tĩnh và tình thế tiến triển bên này, Thái hậu đều biết hết, thấy
nàng có năng lực ứng đối Triệu tiệp dư, lúc này mới phái tiểu thái giám
tới giải vây. Nếu vừa rồi nàng không cách nào ứng đối, như thế chỉ sợ
Thái hậu sẽ ngồi xem, để mặc mọi chuyện phát triển?
Nàng gặp qua
nhiều người, đê tiện vô sỉ có, nhưng nếu luận tâm ngoan thủ lạt, lạnh
lùng tuyệt tình, Thái hậu tuyệt đối xếp hạng nhất!