Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 390: Nụ Hôn Đầu Tiên


trướctiếp

"Lục Lôi Phá Tà Thần!"

Diệp Thiếu Dương hé miệng cười cười, hai tay lại lần nữa kết ấn,. . . Yêu lôi!

Phong yêu chi lôi, chém giết Tà Thần!

"Lục lôi phong yêu phù", là Thần Phù mà Diệp Thiếu Dương mới học được hôm nay được ăn cả ngã về không, dung hết vốn liếng ra đấu với hắn, phỏng đoán có thể chơi được với tên to con này. Chú ngữ vừa niệm xong, kim ấn bên trên Thần Phù cũng lóe sáng, hóa thành sáu đạo lôi màu sắc khác nhau, đánh về phía đầu của Tà Thần . Môi một đạo lôi điện đánh ra trúng vào Tà Thần, thì hình thần của Tà Thần bị đánh nát thành một khối hóa thành khói đặc .

"NGAO. . ." Tà Thần hai tay ôm đầu, thống khổ kêu rên, không cần tới 3 khắc . Tà Thần đã bị đánh trúng 708 lần

Thần là do Hồ Uy thỉnh lên giúp sức trước mắt Tà Thần đang bị đánh bầm dập te tua, Hồ Uy cũng chẳng khá hơn là mấy, cực kỳ chật vật nằm rạp trên mặt đất, miệng lớn thổ huyết, cuối cùng vì muốn cứu chút còn lại của Tà Thần đành nhịn đau nhổm dậy . một tay kết được cái bát quái ấn, vỗ kéo một phát, yêu lực của Tà Thần còn sót lại đi vào cơ thể

. "Thần Phù? Ngươi lại có thể biết dùng Thần Phù!"

Hồ uy cố hết sức đứng lên, biểu lộ đờ đẫn nhìn Diệp Thiếu Dương,Hồ Uy chân đứng không vững được nữa, xiêu vẹo đổ bên này ngả bên kia tựa hồ như đang gánh 20 viên gạch trên đầu ấy. không còn bóng dáng của một kẻ cao ngạo luôn xem thường người khác nữa,

Diệp Thiếu Dương nhin hắn chép miệng, "Đừng nói vô dụng đến đây ." Hồ Uy nhìn Diệp Thiếu Dương với ánh mắt hình viên đạn, căm thù tận xương tủy vung tay lên, đánh ra sáu Trương Linh Phù, trên không trung hóa thành sáu khô lâu,miệng không ngừng há rồi ngậm, biểu cảm dọa người nhằm hướng Diệp Thiếu Dương bay tới. Hồ Uy bản thân cũng phi thân đến đây, Diệp Thiếu Dương trợn mắt, cũng không thèm liếc hắn . Hồ Uy đi đến một nửa, đột nhiên lộn trở lại, quay người về phía bậc thang bỏ chạy . Diệp Thiếu Dương tiện tay ném ra một nắm đậu đồng vào sáu tên Khô Lâu, mỗi khi đậu đồng chạm vào Khô Lâu lập tức tan thành khói đen. "Nhẹ nhàng như vậy xong rồi sao " Tạ Vũ Tình có chút giật mình nói nói. Diệp Thiếu Dương biết rõ nàng đang nói về 6 tên Khô Lâu kia nên nói:" 'Hóa Cốt Phù" là pháp thuật cấp thấp hắn đã hết thứ để đấu với ta, cho dù ta không ra tay, ta cũng hoài nghisáu cái Khô Lâu kia cũng không thể bay đến trước mặt ta ." Tạ Vũ Tình giật mình, nói: "Vậy sao ngươi không truy đuổi hắn ?"

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ cười cười, thân thể đột nhiên rùng mình một cái, xoay người nhổ ra một búng máu. Tạ Vũ Tình bị dọa, giật mình đưa tay đỡ lấy người Diệp Thiếu Dương "Ngươi bị thương!"

"Nói thừa, Tỷ cho rằng cái tên Tà Thần kia dễ đối phó lắm đấy Diệp Thiếu Dương thở dốc một hơi, hai mắt vô thần nhìn Tạ Vũ Tình, "Ta không được rồi, hãy hô hấp nhân tạo cho ta ."

"Cái này. . ." Tạ Vũ Tình nhìn Diệp Thiếu Dương tràn miệng đầy bọt máu, khó xử quá . Diệp Thiếu Dương xem nàng bộ dạng lung túng đáng yêu như thế này trong nội tâm không khỏi trộm cười, khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu điều tức . Trong giây lát,miệng bỗng cảm thấy ấm áp lạ kỳ, nội tâm chấn động, mở mắt ra, nhìn thấy lông mi của tạ Vũ Tình Thật dài, đôi mắt to tròn, mặt kề mặt môi kề môi . Diệp Thiếu Dương khiếp sợ hé miệng, Tạ Vũ Tình thổi một hơi vào trong miệng hắn . Nàng thật sự đang làm hô hấp nhân tạo cho mình rồi ! Một dòng điện, từ trên người Diệp Thiếu Dương xẹt qua, toàn thân run lên, đẩy ra Tạ Vũ Tình, "Tỷ đang làm gì ta !" A. A đồ háo sắc

"Ta hô hấp nhân tạo cho ngươi ! ngươi vừa nói mà !" Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nhìn xem nàng, muốn nói với nàng là mình chỉ nói đùa thôi, nhưng là nghĩ sợ bị đánh chết, không dám nói, cúi đầu nói: "Ta không sao rồi, để tự ta điều tức."

Tạ Vũ Tình ở một bên lẳng lặng nhìn hắn, nhẹ nhàng mấp máy miệng. Diệp Thiếu Dương bắt đầu điều tức, nhưng thế nào tâm không thể tĩnh được. Nụ hôn đầu của mình, cứ như vậy bị cướp đi. . . Không đúng, mình giống như đã từng bị Thủy Thi cũng hôn nó 1 cái cái kia có được tính là nụ hôn đầu không? Xoắn xuýt cả buổi, cuối cùng vẫn là được sự giúp đỡ của Băng Tâm quyết, mới miễn cưỡng tĩnh tâm điều tức, khôi phục một điểm tinh lực, sau đó đứng dậy nói với Tạ Vũ Tình: "Đi thôi.", Tạ Vũ Tình đột nhiên ở phía sau kêu một tiếng tên của hắn: "Diệp Thiếu Dương!" Diệp Thiếu Dương quay đầu lại, giật mình nhìn nàng.

Tạ Vũ Tình lau miệng, nói: "Chuyện vừa rồi, không cho phép ngươi nói ra cho bất kỳ người nào, bằng không ta sẽ giết chết ngươi!" Diệp Thiếu Dương cười cười, nói: "Cái kia không phải là nụ hôn đầu của tỷ ah ?" Tạ Vũ Tình đỏ mặt, quát: "Đương nhiên không phải, nụ hôn đầu tiên của ta ở trường cấp hai cơ ." Diệp Thiếu Dương giơ ngón tay cái lên, "Lợi hại, yên tâm đi ta đã sớm đã quên, không có để vào trong lòng." Nói xong đẩy lắp hầm đi ra Tạ Vũ Tình theo sát phía sau, trong lòng một hồi cô đơn, một thanh âm dưới đáy lòng nói ra: Đồ đần, lại không để nó vào trong lòng ah !

Lúc lên tới nơi nhìn thấy vài cảnh sát, còn có có mấy y tá và bác sỹ nằm ngổn ngang lộn xộn nằm trên mặt đất. Diệp Thiếu Dương đi mọi nơi nhìn lại, sác mặt bọn ho biến thành màu đen, lập tức cầm tay một người bất kỳ bắt mạch, đem ngón cái ấn vào

. "Bọn họ bị sao vậy ?" Tạ Vũ Tình từ phía sau hỏi

"Quỷ khí nhập vào cơ thể, không nghiêm trọng, uống chén thủy phù thì tốt rồi, tỷ đi lấy cho ta mấy chén nước, ta vẽ phù." Tạ Vũ Tình gật đầu, đi ra ngoài, đợi nàng bưng mấy chén nước tới, Diệp Thiếu Dương cũng lấy vài Trương Linh Phù, đốt thành tro sau ngâm ở chén nước, một chén cho hai đến ba người uống Tạ Vũ Tình nói: "Ngươi như vậy không được, cái này có nam cũng có nữ, cùng uống một chén nước không thích hợp." Diệp Thiếu Dương lúng ta lúng túng nhìn nàng, nói: "Có cái gì không thích hợp hay sao?" "Như thế này là gián tiếp hôn rồi ." Nói xong, Tạ Vũ Tình đột nhiên nhớ tới việc mình vừa trải qua, trên mặthai má có chút ửng hồng . Diệp Thiếu Dương không biết nàng đang suy nghĩ gì,

"Tỷ đang nhiều việc, mà có đến hơn mười cái phù, sợ là làm không kịp ." Cứ từng người từng người được đỡ dậy nhấp một mụm thủy phù, chưa đầy 10 phút sau bọn họ lập tức tỉnh lại, Tạ Vũ Tình phân phối mấy người, đưa mấy người bị thương đi bác sỹ để kiểm tra, những người còn lại tiến tầng hầm ngầm điều tra lấy chứng cứ, còn lại Kỳ Thần hỏi chuyện vừa xảy ra "Hồ uy, cái tên Hồ Uy ! Sau khi đi vào không biết đã làm trò gì, toàn thân bốc lên độc khí, cả người chúng tôi bất tỉnh không biết gì nữa . . ." Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vũ Tình nhìn nhau, sớm biết là sẽ như thế này, Hồ Uy vẫn là không dám giết cảnh sát tránh tạo sự nổi tiếng không cần thiết và sự truy đuổi của cảnh sát, chỉ dùng quỷ khí làm cho họ bất tỉnh mà thôi

Kỳ Thần nhiều lần hỏi Diệp Thiếu Dương, xác định "Độc khí" không lưu lại cái di chứng, mới yên lòng, hỏi Tạ Vũ Tình muốn hay không bắt Hồ Uy. Tạ Vũ Tình ánh mắt nhìn sang Diệp Thiếu Dương. Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một chút nói: "Hiện tại có chứng cứ là hắn giết người rồi. cứ làm theo, nêu không bắt sẽ làm hắn nghi ngờ, bất quá cái tiệm thuốc Đông Y kia có Quỷ Thi ta đến tiêu diệt hắn "

Lên xe cảnh sát của Tạ Vũ Tình, Diệp Thiếu Dương bảo cho nàng lái xe tới tiệm thuốc Đông Y của Hồ Uy, sau đó khoanh chân ngồi lại đó, điều tức lên. Đường xá có chút xa, chờ xe chạy đến nơi, Diệp Thiếu Dương đã điều tức được 3 lần. Pháp thuật đã khôi phục được hơn nửa


trướctiếp