Hồ Uy vẫn luôn bên cạnh Bạch Y Nhân, hắn vẫn chưa
nhận thấy điều gì, lúc này nghe Bạch Y Nhân nói vậy, trong lòng khiếp
sợ, nói "Liên Công Tử đưa hồn phách cũng không cứu được nó? Thiên sư
kia...... Lợi hại lắm sao?"
Bạch Y Nhân khẽ hừ nhẹ một tiếng, nói "Tên này khó đối phó, chờ ở quán ta sẽ đi giải quyết hắn."
Hồ Uy âm thầm hít một hơi, chắp tay nói "Nhờ công tử vậy."
Bạch y nhân khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà mị, nhàn nhạt nói
"Sau Đạo Phong, lâu nay ta chưa gặp đối thủ xứng tầm, ta thích." Nói
xong hắn không để ý tới Hồ Uy, chậm rãi đi về phía trước, thân ảnh hắn
ngày càng mờ nhạt.
Hồ Uy nhìn bóng dáng Bạch Y Nhân, trong lòng có vẻ được an ủi, thiên
sư kia, lại lợi hại hơn cả Bạch công tử sao? Hắn chính là...... Từ nơi
đó tới sao.
Thay nhau chiến đấu, pháp lực của Diệp Thiếu Dương cũng không hao tổn
nhiều, đi vòng quanh tầng hầm một lần, không còn thứ gì đáng chú ý, vì
thế Tiểu Mã chụp ảnh rồi, trở lại phòng chứa tạp vật trong hiệu thuốc,
lấy miếng linh phù dán trên miệng quỷ ra, dù sao cũng đã động thủ, tuy
vậy bắt được cũng hay, có lẽ ít nhiều cũng tra hỏi được vài điều.
Quỷ thi từ từ tỉnh lại, còn không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn đến Diệp Thiếu Dương, sửng sốt một chút, "Các ngươi......"
Diệp Thiếu Dương nói "Ta biết ngươi là quỷ thi."
Quỷ thi ngẩn ra, trong mắt hiện lên một tia hung tàn, lạnh lùng nói
"Ngươi là pháp sư? Dám đến đây, mi có biết đây là đâu không?"
Diệp Thiếu Dương nhận thấy được một tia quỷ khí từ thân thể hắn phát
ra, nhanh cóng ấn lên vai hắn, phóng ra cương khí, phong bế hoàn toàn
bảy quỷ huyệt trên người hắn, nhẹ nhàng vỗ bờ vai của hắn, nói "Đừng cố
chống cự, ta biết tu vi ngươi không yếu, có vẻ còn cao hơn lệ quỷ, nhưng ta chưa định tiêu diệt ngươi, vì có chút lí do."
Quỷ thi nghe xong mười phần ngơ ngẩn, mở to đôi mắt vẩn đục, ngốc ngốc nhìn hắn.
Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, nghiêm túc nói "Ngươi không tin có thể thử động thủ, nhưng ta khuyên ngươi đùng nên phí công, ta đã ra tay không
có lưu tình đâu. Nghiêm túc khuyên ngươi đấy."
Quỷ thi ngây ngốc vài giây, chẫm rãi thu hồi quỷ khí, thay đổi bộ dạng, nói "Đại pháp sư lưu tình a."
Còn biết thức thời, Diệp Thiếu Dương đạm đạm cười, "Nói mau, sao ngươi lại trở thành quỷ thi."
Quỷ thi cũng không khóc, nhưng đây mới là vấn đề, quỷ thi bất ngờ bộc lộ cảm xúc thương cảm, thở dài thật mạnh, "Nghĩ sao rồi, nghĩ sai hết
rồi."
"Ta vốn là thầy thuốc, ban đầu trên phố này mở một phòng khám, nuôi
và chữa người bệnh, bản thân xây nhiều phòng ở, nhưng bị giết, sau đó
làm ăn sa sút, đại khái là...... 5 năm trước đi, Hồ tiên sinh bỏ tiền
mua khu này, dựng nhà lầu, mở tiệm thuốc, tìm đến ta, ra điều kiện thực
hậu hĩnh, đóng phòng khám, tới đây làm trong quầy bán thuốc.
Hiện tại kinh tế đình trệ, phòng khám kia làm ăn không tốt, phải đóng cửa, vì vậy ta cho người khác thuê cửa hàng, đến nơi đây đảm đương
chưởng quầy. Nơi vày vị trí không tốt, trong tiệm thuốc cũng không có gì đặc biệt, một ngày không quá mười người khách, tiền thuê còn không bù
nổi, ta thấy cũng buồn bực, nhưng Hồ tiên sinh lại luôn phát lương đúng
hạn nên ta sống cũng tự tại."
Nói đến đây, quỷ thi lại thở dài, nhìn Diệp Thiếu Dương nói "Chuyện
đến đây, đại pháp sư cậu nhất định cũng biết, ta mỗi ngày ở đây, bị quỷ
khí tiêm nhiễm, đã chết ở đây hơn một năm, nhưng mong đại pháp sư minh
giám, lúc ấy ta căn bản không biết mình đã chết, mỗi ngày đi làm tan
tầm, ta phát hiện tim và mạch của mình không đập, lúc đó ta còn tưởng
mình sinh bệnh, ta đến bệnh viện kiểm tra, kết quả suýt hù chết bác sĩ.
Họ nhốt ta lại bệnh viện, mỗi ngày cho người đến kiểm tra, ta cứ bị
bọn họ nghiên cứu thân thể, thực sự chán chết, tính đi nhảy lầu, kết quả ta nhảy lầu lúc sau...... Cả người xương cốt đứt gãy, nhưng ta lại
không sao, đau một chú cũng không có......"
Tiểu Mã nghe đến đó, cùng Trang Vũ Nịnh nhìn nhau, Tiểu Mã theo bản tay đưa tay sờ ngực, Trang Vũ Nịnh đè đè mạch đập.
"Hồ tiên sinh lúc này tìm thấy ta, hắn nói cho ta chân tướng sự việc, vì thế ta mới biết, ta đã chết được mấy tháng, hơn nữa lại còn tu tà,
thành quỷ thi......
Hồ tiên sinh nói cho ta biết, chỉ cần tiếp tục ra mặt xử án, chỉ cần
hắn thấy mặt ta, ta vẫn có thể hut quỷ khí, ta lúc ấy vẫn luyến tiếc bạn già cùng con cháu, cho nên bị ám ảnh, nghe hắn nói xong......"
Diệp Thiếu Dương cười cười, nói "Ta đoán không sai mà, ngươi vẫn là do hút quỷ khí mà tu luyện, đã nghiện, bỏ đi thì tiếc."
Quỷ thi vẻ mặt xấu hổ, nói "Đúng vậy, cái loại cảm giác này...... Thật sự rất thoải mái, giống như đói bụng là ăn cơm."
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, "Chuyện này ta không trách ngươi, mà
tên Hồ Uy, hắn dụ ngươi ra toàn án xét xử, trong cơ thể lại hấp thu
nhiều quỷ khí, sau khi tử vong, trực tiếp trở thành quỷ thi, sau đó bằng cách nào đó hấp thu quỷ khí, tiến hành tu luyện bị động, hình thành nên thói quen, giống như bị trúng độc, như vậy là không tốt, huống chi
ngươi có vợ con, tâm phát tà thì làm thế nào."
Quỷ thi thở dài "Đúng vậy, ta cũng hận Hồ Uy biến ta ra nông nỗi này, nhưng do tự ta không rời đi chứ, không còn cách nào khác a."
Tiểu Mã nghe thế, cắm một câu "Chẳng phải ngươi nói có vợ con sao, vậy lưu lại đây mãi làm gì?"
"Tuy bề ngoài ta và người không giống nhay, nhưng vốn chột dạ, sợ
người nhà phát hiện, cho nên ta kiếm cớ trú lại tại đây, mỗi tuần về nhà một hai ngày, ngắm nhìn con cháu, như vậy là thỏa mãn lắm rồi."
Nói xong, quỷ thi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Thiếu Dương, "Nói ra đại
pháp sư không tin, bở vì ta không trải qua thời điểm tử vong, duyên cớ
lại trở thành quỷ khi luôn, cho nên những kí ức, tư duy vẫn còn, ta cố
gắng duy trì các thói quen hàng ngày như ăn, ngủ, chính là đem mình đi
lừa dối người, chính mình còn thấy không phải.
Ai, bất quá khi nằm trên giường ta cũng nghĩ, sống như này người
không ra người quỷ không ra quỷ, còn ra cái thể thống gì, sau đó lại
tính sống thêm trăm năm, mà đến lúc ấy thấy con cháu từng người chết đi, nỗi đau càng thêm thống khổ.
Ta có nghĩ xuất hồn khỏi xác, đi âm ty đưa tin, nhưng nhưng lại sợ
phán quan trách phạt ta lưu lại nhân gian quá lâu, cho nên lại
thôi......"
Diệp Thiếu Dương thấy thời cơ chín mùi, nhìn hắn nói "Chuyện của
ngươi xem ra có thể tha thứ được, ta đưa ngươi đi âm ty xem sao, vẽ cho
ngươi một linh phù, phán quan sẽ không làm khó ngươi, cứ đi theo luân
hồi, thế nào?"
Quỷ thi vừa nghe, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, "Thật vậy chăng, ta
đồng ý, ta rất đồng ý, ta không nghĩ ta trong thân quái vật lại có
thể......" Nói xong liền bái tạ Diệp Thiếu Dương.