“Đương nhiên tỷ lệ cực nhỏ. Nếu năm nhuận là năm Dậu, sinh ngày 29 tháng 2...”
Tạ Vũ Tình cướp lời: “Sinh năm Dần là nữ mệnh Miêu, sinh năm gà là... Phượng hoàng nữ?”
Diệp Thiếu Dương cạn lời, sửa đúng: “Là ô nha (quạ đen) nữ, trời sinh miệng quạ đen, tốt không linh xấu linh.”
Tạ Vũ Tình giật mình, còn muốn nói gì, Diệp Thiếu Dương ra hiệu cô ngậm miệng, đừng đánh gãy tiết tấu.
Lý Tố Chân lúc này mới nói tiếp: “Trừ Ngô Tang, bốn chúng tôi, là người
Tiểu Vũ sư huynh tự mình chọn, mỗi ngày đều bí mật diễn luyện một loại
trận pháp pháp thuật, mục đích... là vì trừ khử Vương Mạn Tư.”
Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nói: “Cái gì!”
Lý Tố Chân nói: “Không sai, chân tướng sự tình, sẽ làm mấy người trợn mắt
cứng lưỡi, mấy người nghe kỹ, đừng nói chen vào: Tiểu Vũ sư huynh lựa
chọn đến nội địa theo học, vốn là hướng tới tòa nhà ký túc xá số bốn,
tòa nhà ký túc xá số bốn mấy người từng nghe nói chứ, đó là một cái âm
sào đang trong ngủ đông.
Tiểu Vũ sư huynh vốn là có hùng tâm
tráng chí diệt trừ nó, nhưng về sau quen biết Vương Mạn Tư, hắn dần dần
phát hiện thân phận của Vương Mạn Tư, là một con phi cương.”
Diệp Thiếu Dương nghe tới đây, trong lòng cũng bắt đầu tự hỏi, phi cương
thực lực nếu đủ mạnh, lại có da người làm yểm hộ mà nói, là rất khó bị
phát hiện.
Lý Đồng cũng nghĩ đến một điểm này, nhịn không được
hỏi: “Tôi không muốn nói chen vào, nhưng tiểu sư thúc là như thế nào
phát hiện thân phận Vương Mạn Tư, hơn nữa, Vương Mạn Tư đã là phi cương, ở trong đại học làm cái gì?”
Lý Tố Chân nói: “Vương Mạn Tư vốn
là muốn lợi dụng âm sào trong tòa nhà ký túc xá số bốn giúp bản thân tu
luyện, nhưng bên trong có một tà vật rất lợi hại, hơn nữa bên ngoài âm
sào có phong ấn cường đại, Vương Mạn Tư luôn luôn nghĩ cách mở ra phong
ấn, đánh bại tà vật bên trong...”
Diệp Thiếu Dương và Tạ Vũ Tình
nhìn nhau một cái, tà vật trong miệng bà ấy, hẳn chính là Phùng Tâm Vũ
bị mình siêu độ, chúa tể âm sào dưới tòa nhà ký túc xá số bốn.
Thì ra tất cả cái này vẫn quay quanh tòa nhà ký túc xá số bốn triển khai.
Lúc trước mình còn từng nghĩ, hai sự kiện thần quái này hiện trường xảy
ra ở trong cùng vườn trường, một cái tòa nhà số bốn, một cái tòa nhà số
năm, muốn nói không có một tia quan hệ thật sự nói không thông.
Trong lòng Diệp Thiếu Dương hoảng hốt, lại nghĩ đến Vương Mạn Tư này cũng
không đơn giản, lại dám có ý đồ với Phùng Tâm Vũ, phải biết rằng ở trong âm sào, thực lực Phùng Tâm Vũ ít nhất có thể tăng gấp đôi, mình lúc ấy
cũng mất cả đống sức mới đánh bại được cô ta.
Đó là kẻ địch khó giải quyết thứ nhất mình sau khi xuống núi gặp được, đến nay vẫn khắc sâu ấn tượng.
Sau đó lại nghĩ đến, Lý Tố Chân khẳng định không quan tâm sự tình sau đó,
nếu không bà không có khả năng không biết Phùng Tâm Vũ đã bị mình siêu
độ, lại càng không thể không biết mình.
“Ở trong quá trình điều
tra tòa nhà số bốn, Vương Mạn Tư gặp Tiểu Vũ sư huynh, hai người ngay từ đầu cũng đấu một trận, về sau Vương Mạn Tư thích hắn, Tiểu Vũ sư huynh
vì ổn định cô ta, giả ý yêu đương với cô ta, hai người ước định không
bao giờ quản việc khác nữa, làm một đôi tình lữ khác loại.
Vương
Mạn Tư tin Tiểu Vũ sư huynh. Nhưng Tiểu Vũ sư huynh chưa từng từ bỏ điều mình thủ vững, hắn vừa dỗ Vương Mạn Tư, vừa âm thầm vận hành thao tác,
tìm tới tôi, còn có Chu Thanh Thanh, Lý Hiểu, hơn nữa Ngô Tang, hắn
truyền thụ cho chúng tôi một bộ trận pháp, chúng tôi lén diễn tập.
Sau đó Tiểu Vũ sư huynh bởi vì là chủ tịch hội học sinh, có một số đặc
quyền, hắn cầm chìa khóa tiểu lễ đường trong tòa nhà số năm, ở bên trong bố trí các loại pháp khí, tổng cộng bảy món, góp lại chính là ‘Thiên
Công Tru Tà Trận’, mỗi một món pháp khí đều tế luyện bốn mươi chín ngày. Dùng một năm thời gian, tế luyện ra bảy món.
Mấy người đều là
pháp sư, hẳn cũng biết, một cái trận pháp dùng một năm thời gian chuẩn
bị, rốt cuộc cường đại bao nhiêu. Về phần bốn người chúng ta, cũng là
đều có tác dụng, chúng ta sớm định ra ở sau khi trận pháp kích hoạt,
miêu mệnh nữ dùng thông linh thuật khóa Vương Mạn Tư, mấy người chúng ta đều tự dựa theo quá trình diễn luyện, lần lượt kích hoạt bảy món pháp
khí, tru sát Vương Mạn Tư...
Các cô cậu có thể sẽ kỳ quái, vì sao chúng tôi cẩn thận như thế, bày mưu nghĩ kế cả một năm, trên thực tế,
đây là Tiểu Vũ sư huynh trầm ổn, hắn cần là vạn vô nhất thất, bởi vì nơi này là vườn trường, một khi giết địch bất thành, chọc Vương Mạn Tư bạo
tẩu, chung quanh đều là học sinh, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi.
Hơn nữa Vương Mạn Tư không phải phi cương bình thường, thân phận cô ta...
Nói ra các cô cậu nhất định sẽ chấn động, cô ta là một trong bốn đại
linh tôn của thi tộc Thanh Minh Giới, lời đồn là em gái Nữ Bạt.”
“Cái gì, em gái Nữ Bạt!” Diệp Thiếu Dương kêu lên.
Lý Đồng hiển nhiên biết đã sớm một điểm này, hướng hắn cười lạnh: “Đã sớm
nói vụ này không phải các ngươi có thể xử lý, hiện tại rời khỏi còn
kịp.”
Diệp Thiếu Dương xem cô ta là con ngốc, trực tiếp không để ý, hỏi Lý Tố Chân: “Tiền bối, ngài xác định chứ, sao tôi không biết Nữ
Bạt còn có em gái?”
“Tôi cũng không biết, nhưng đây là điều Tiểu
Vũ sư huynh nói, là Vương Mạn Tư tự mình nói cho hắn, nếu không phải như thế, lấy pháp lực của hắn, cần gì phải ủy khuất cầu toàn ở bên cô ta,
lại bố trí lâu như vậy?”
Diệp Thiếu Dương hoàn toàn ngây dại, đột nhiên nghĩ đến, nếu Vương Mạn Tư thật là em gái của Nữ Bạt, vậy trước
mắt Nữ Bạt đã thoát ly phong ấn, sẽ không là cô ta thả ra Vương Mạn Tư
hay gần gần như thế chứ?
Mặc kệ thế nào, Diệp Thiếu Dương đều cảm giác được chuyện này phức tạp.
Từng cho rằng chỉ là một tà vật bình thường, nếu có thể tìm ra, mình có thể
dễ dàng chém giết, hiện tại xem ra... Mình vẫn nghĩ vấn đề quá đơn giản
rồi.
Lý Tố Chân nói tiếp: “Chúng tôi lúc ấy đã làm sẵn chuẩn bị
hy sinh, ở sau khi sắp xếp tất cả, chọn một ngày hoàng đạo làm phép, mấy người chúng tôi ở tiểu lễ đường mai phục sẵn, Tiểu Vũ sư huynh đem
Vương Mạn Tư hẹn ra, sau đó... Chúng tôi cùng nhau phát động trận pháp.
Làm chúng tôi không ngờ là, chúng tôi vẫn đã xem nhẹ thực lực của Vương Mạn Tư, cô ta ở sau khi biết được tất cả cái này đều là Tiểu Vũ sư huynh bố cục, lâm vào điên cuồng, thực lực tăng vọt, mấy người chúng tôi, lại
thêm trận pháp bố trí một năm, cũng chỉ cầm cự được cô ta.
Vốn,
một trận chiến đó chúng tôi là có thể thắng, nhưng mà ở thời điểm giằng
co, Tang Tang nghe được Vương Mạn Tư hướng mình lên án, có chút do dự,
tâm niệm mềm nhũn, chỉ là chuyện trong nháy mắt, kết quả bị Vương Mạn Tư chui vào chỗ trống, lấy chỗ hắn làm cửa đột phá, thi triển hồng hoang
chi lực của thi tộc, phá trận pháp...
Chu Thanh Thanh và Lý Hiểu
chết thảm tại chỗ, thời khắc mấu chốt, Tiểu Vũ sư huynh mang theo tôi
cùng Tang Tang cùng nhau kết thành Sinh Tử Ấn, giữ được một cái mạng,
trốn ra, ra khỏi trường học, chúng tôi liền hôn mê, chờ thời điểm tôi
tỉnh lại, tôi phát hiện tôi đã mất đi pháp lực, Tang Tang cũng vậy.
Tiểu Vũ sư huynh ngay tại bên cạnh chúng tôi, hắn nói cho chúng tôi biết,
hắn đã dùng tà thuật nào đó, hấp thụ pháp lực trên người hai chúng tôi,
muốn tiếp tục đi trường học tìm được Vương Mạn Tư, liều một ván cuối
cùng.
Bởi vì bản thân Vương Mạn Tư lúc ấy cũng bị thương nặng,
bản tôn hầu như chia năm xẻ bảy, cho nên Tiểu Vũ sư huynh cảm thấy còn
có sức chiến một trận.