Sau đó là vị yêu sơn chi chủ kia - mỗ mỗ, Diệp Thiếu Dương chưa từng gặp lão yêu tinh này, nhưng chỉ nghe lai lịch của ả, liền có thể xác định,
đây là một đối thủ cấp biến thái, thực lực thậm chí không ở dưới Cửu Vĩ
Thiên Hồ.
May mắn, bên này có Đạo Phong ra mặt.
Đạo Phong
ngày nay, tu vi so với trước kia thâm hậu hơn rất nhiều. Diệp Thiếu
Dương không xác định hắn có phải đối thủ của lão yêu tinh kia hay không, nhưng nếu một lòng phòng thủ mà nói, chống đỡ một đoạn thời gian hẳn là không có vấn đề.
Quảng Tông thiên sư khống chế trận pháp, suy
yếu yêu lực của Cửu Vĩ Thiên Hồ, thẳng đến khi có thể thu phục, đối với
hắn một đạo môn tông sư tu luyện ngàn năm mà nói, khống chế loại trường
hợp này hoàn toàn không thành vấn đề.
Nhân tố không xác định lớn nhất, là ở bên này của mình.
Ở trong mơ coi chừng Cửu Vĩ Thiên Hồ, phòng ngừa ả giãy thoát cảnh trong
mơ, nhiệm vụ này nhìn qua không khó, nhưng... Diệp Thiếu Dương luôn cảm
giác trong lòng có chút chột dạ, không đủ lòng tin.
Nhưng vì Đàm Tiểu Tuệ, cũng chỉ có thể liều một ván này.
Sau khi bàn bạc xong các chi tiết, Diệp Thiếu Dương nhớ tới chuyện Bạch Vô
Thường nói với mình, nói một lần trước mặt đám người Tiểu Thanh, bảo
Tiểu Thanh đi âm ty tìm Chanh Tử trước.
Tiểu Thanh không nghĩ
ngợi gì đối với về âm ty làm quan, nhưng Diệp Thiếu Dương đã yêu cầu,
hắn cũng không phản đối, chỉ là kiên trì muốn ở sau khi giúp gã đối phó
Cửu Vĩ Thiên Hồ rồi đi, Diệp Thiếu Dương cũng không phản đối.
Còn có hai ngày mới đến đêm trăng tròn, Diệp Thiếu Dương đương nhiên không
thể ở lại đây hai ngày, vì thế mang theo Qua Qua trở về.
Quảng
Tông thiên sư lo lắng Cửu Vĩ Thiên Hồ sẽ thủ ở dưới núi, đưa bọn họ
xuống núi, kết quả trên đường cũng chưa gặp phải chặn đường, thuận lợi
trở lại thế giới hiện thực.
Tivi còn chưa tắt, đang chiếu một bộ phim cổ trang, Qua Qua lập tức bừng bừng hứng thú xem.
Diệp Thiếu Dương đi trong tủ lạnh lấy một chai Coca, ngồi ở trên sô pha, từ
trong tay Qua Qua đoạt lấy điều khiển từ xa, ấn nút tắt tiếng, hỏi Qua
Qua: “Ngươi cảm thấy chuyện này có thể thành công không?”
“Vì sao không thể?” Qua Qua kinh ngạc hỏi ngược.
“Đối thủ chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ đó, còn có một lão yêu biến thái tương tự với ả.”
Qua Qua nói: “Vậy lại làm sao, chúng ta bên này cường giả cũng không thiếu. Lão đại ta cảm thấy ngươi nên nghĩ một chút, nếu thật sự thu phục Cửu
Vĩ Hồ, ngươi xử trí cô ta như thế nào?”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Cái gì xử trí như thế nào? Diệt ả, hồn phách đưa đi âm ty là được.”
“Cửu vĩ xinh đẹp như vậy, ngươi nỡ sao?” Qua Qua nhướng nhướng mày.
“Ta kháo, ngươi đây là ý tứ gì?”
“Hắc hắc, lão đại, không bằng ngươi đem cô ta thu làm yêu phó đi.”
Sát, thu Cửu Vĩ Thiên Hồ làm yêu phó! Diệp Thiếu Dương lập tức nói: “Ngươi
điên rồi sao! Thu cô ta làm yêu phó, về sau đấu pháp, ta còn có cơ hội
động thủ sao, cô ta vừa lộ diện, ác quỷ lệ yêu nào còn không nhanh nhanh bỏ trốn mất dạng!”
Qua Qua nói: “Đúng thế, như vậy có gì không tốt?”
Diệp Thiếu Dương lập tức kẹt, trong đầu ảo tưởng một phen khi mình đấu pháp
với người ta, trực tiếp triệu hồi ra Cửu Vĩ Thiên Hồ, loại bộ dáng khiếp sợ tới cực điểm đó của đối phương, thật là vừa ra vẻ vừa phong cách
nha! Chẳng qua nghĩ lại, tự giễu cười cười, loại chuyện này không có khả năng xảy ra, cũng chỉ có thể nghĩ một chút trong đầu thôi.
Trở lại phòng mình, Diệp Thiếu Dương gọi điện thoại cho Cao Cao trước, kết quả gọi được.
Ở trong điện thoại Diệp Thiếu Dương đem tình huống nói một lần, Cao Cao
nghe xong rất hưng phấn, đáng tiếc cách quá xa, cô không có cách nào đến hỗ trợ, đành phải dặn Diệp Thiếu Dương nhất định phải cẩn thận, chờ sau khi lấy được Huyết Bồ Đề lập tức nói cho cô.
Sau đó, Diệp Thiếu Dương lại gọi điện thoại cho Nhuế Lãnh Ngọc, dãy số cũng đã kéo ra rồi, đột nhiên lại bỏ.
Nếu để cô ấy biết tình huống, khẳng định sẽ lo lắng cho mình, nói không chừng còn muốn chạy về hỗ trợ.
Diệp Thiếu Dương quyết định vẫn là sau khi sự tình hoàn thành, lại nói cho cô ấy.
Hai ngày thời gian đảo mắt trôi qua, giữa trưa một ngày này, Lâm Tam Sinh
từ Sơn Hà Xã Tắc Đồ đi ra, đón Diệp Thiếu Dương và Qua Qua đi vào.
Trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ đang là đêm khuya, một vầng trăng sáng treo ở trên bầu trời.
So sánh với thế giới chân thật, nơi này không có không khí ô nhiễm, bầu
trời sạch như từng được người ta lau, mỗi một ngôi sao đều nhìn thấy
rành mạch.
Ba người một đường lên núi, vào Thanh Phong quan.
Diệp Thiếu Dương nhìn thấy trên đỉnh núi khắp nơi treo đèn lồng, cắm rất
nhiều người dùng cỏ tranh bện thành, trên mặt đều dán một tấm linh phù,
vì thế hỏi Lâm Tam Sinh, đây là có chuyện gì.
“Đây là sư phụ ta
làm, trong cơ thể những người cỏ này đều bị rót vào một mảng linh khí,
dùng linh phù dán vào, tránh cho tiết ra ngoài. Một khi có âm khí thổi
qua, linh phù sẽ bị kích hoạt, điều khiển người cỏ thi triển ra một ít
pháp thuật đơn giản, dùng để hù dọa đối phương.”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Có cái gì phải hù dọa, những thứ này lại không dùng được.”
Lâm Tam Sinh cười nói: “Sơn môn có đạo pháp cấm chế, chung quy không thể
một lần đã bị công phá, tà vật ở ngoài, cũng không nhìn thấy tình huống
trên núi, sẽ chỉ phát hiện có người đang làm phép ngăn cản, khẳng định
cho rằng chủ lực của chúng ta đều ở trên núi, cũng sẽ không sẽ tấn công
nữa, cái này gọi là không thành kế.”
Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói như vậy, mới chính thức phục.
Những người cỏ này, chính là để cho tà vật tiến đến.
Quảng Tông thiên sư mang theo đệ tử bình thường, còn có quỷ phó yêu phó của
mình, đều đứng ở trên đàn tràng ngoài cửa Thanh Phong quan, Đạo Phong
cũng có mặt.
Diệp Thiếu Dương chào hỏi với đoàn người, sau đó đứng chung một chỗ với Đạo Phong.
“Hồ yêu bái nguyệt, sẽ bắt đầu ở giờ Tý ba khắc, kéo dài nửa canh giờ, quá
trình này là điểm tới hạn thổ nạp của ả, tu vi sẽ so với bình thường yếu bớt đi rất nhiều, đây cũng là cơ hội duy nhất của chúng ta.”
Quảng Tông thiên sư đang làm giải thích cuối cùng, “Đến lúc đó, Thiếu Dương
và Đạo Phong cùng nhau xông qua, đem tử phù của Mộng Yểm Phù dán trên
trán Cửu Vĩ Hồ, sau đó dựa theo pháp môn ta truyền thụ ngươi, đem linh
hồn Cửu Vĩ Hồ kéo vào cảnh trong mơ.
Đến lúc đó, mỗ mỗ nhất định sẽ phát giác dị thường, tiến đến quấy rối ta làm phép, chúng ta cứ dựa
theo kế hoạch làm việc... Thiếu Dương ngươi cần lòng không tạp niệm,
tình huống gì khác cũng không cần hỏi đến.”
“Ta cho dù muốn hỏi tới, cũng phải có cái tinh lực đó.” Diệp Thiếu Dương nhún vai.
Nhìn Đạo Phong, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ tới một chuyện hỏi: “Đúng
rồi sư huynh, Cung Tử vì sao chưa tới, có cô ấy hỗ trợ, chúng ta cũng có thể thêm một thành phần thắng.”
“Cô ấy tự nhiên có việc khác.” Đạo Phong chỉ nói một câu như vậy, liền không giải thích nữa.
Nán lại trên núi khoảng một khắc đồng hồ, theo Quảng Tông thiên sư ra lệnh
một tiếng, đoàn người chậm rãi xuống núi, tới yêu sơn mỗ mỗ chiếm lĩnh.
Đêm khuya trên yêu sơn cực kỳ yên tĩnh, khắp nơi treo đèn lồng quỷ màu xanh lục, tỏa ra ánh sáng âm u, chỉ nhìn qua đã cho người ta một loại cảm
giác áp lực của phim kinh dị.
Quảng Tông thiên sư bảo đoàn người dừng lại, hướng Lâm Tam Sinh dặn vài câu, sau đó cùng Diệp Thiếu Dương
và Đạo Phong đi vòng đến mặt trái của yêu sơn.
Đây cũng là kế
hoạch hắn sớm đã cân nhắc: trên dưới yêu sơn đề phòng nghiêm ngặt, muốn
một hơi xông lên núi gần như không có khả năng, một khi để mỗ mỗ phát
hiện, khẳng định sẽ đích thân đến vây, như vậy quyết chiến sẽ tới sớm,
chậm trễ thời gian đối phó Cửu Vĩ Thiên Hồ.