Kim Điện Chấp Sự của Ngọc Đô Phong? Miêu Nghị vụt ngẩng đầu
lên nhìn về phía Trường Hoan trong một bộ quần dài thướt tha đang đứng trên bậc
thang, còn tưởng rằng mình nghe lầm rồi. Nhưng mà hắn biết tự bản thân mình
không có nghe lầm, chẳng qua là pháp chỉ này rốt cuộc là có nên tiếp hay là
không tiếp. . .
Bá Ngôn, Thượng Lưu Hoan, Trang Hữu Văn cũng như thế, nhưng lại nhanh chóng
quay đầu nhìn về phía Miêu Nghị. Từng người từng người đều có chút ít không nói
nên lời, hay hoặc là nói đều cảm thấy chấn kinh.
Đứng vào hàng Kim Điện Chấp Sự của Ngọc Đô Phong a! Ngọc Đô Phong là địa phương
nào? Đó là dinh phủ của Quân sứ Nhạc Thiên Ba, đó là trung khu của toàn bộ Thần
Lộ, là địa phương hiệu lệnh trăm vạn tu sĩ của Thần Lộ. Có thể đứng ở vị trí chấp
sự ở Ngọc Đô Phong kim điện, có thể nói là chấp sự đại biểu cho cả Thần Lộ.
Chấp sự này cấp bậc1đừng nói cao hay không cao, nói không cao cũng là cao đấy!
Phong Trạch là loại cấp bậc Hành tẩu của Thần Lộ cũng giống như là cung chủ của
các lộ, là cùng cấp bậc. Mà chấp sự của một lộ thật ra là cùng cấp bậc với Hành
tẩu một cung, Hành tẩu của một cung cũng là cùng cấp bậc cùng điện chủ. Hay nói
cách khác chấp sự của một lộ thật ra cũng gần như là cấp bậc điện chủ rồi.
Hành tẩu của một cung có khả năng trực tiếp tấn thăng cung chủ, điện chủ của một
điện cũng có khả năng trực tiếp tấn thăng cung chủ, chấp sự của một lộ cũng có
thể trực tiếp tấn thăng cung chủ.
Nhưng mà địa vị không giống nhau a, điện chủ cùng hành tẩu của một cung mặc dù
là cùng cấp bậc, nhưng mà có điện chủ của Mộc Hành cung nào dám ngồi ngang hàng
với Hành tẩu? Một vị trường kỳ rúc ở địa phương, một vị thì trường kỳ làm việc
bên cạnh cung chủ, hơn nữa đại4đa số Hành tẩu của một cung đều là từ vị trí điện
chủ dời xuống, không ít điện chủ đều từng là thủ hạ của bọn hắn, tu vi đa số
cao hơn điện chủ, giống như Miêu Nghị là cái loại này treo hư danh không lĩnh
hướng chỉ là ngoại lệ.
Cùng một đạo lý như vậy, chấp sự của một lộ tuy rằng là cùng cấp bậc với điện
chủ, nhưng người ta là người làm việc ở bên cạnh Quân sứ. Điện chủ thông thường
có thể đứng ở trong Ngọc Đô Phong kim điện hay sao? Có một số điện chủ ngay cả
dáng dấp của Quân sứ ra sao cũng không biết.
Miêu Nghị một khi có vị trí này, cấp bậc tuy rằng không thay đổi gì, nhưng mà địa
vị thoáng một cái đã không giống như vậy rồi. Cái này sẽ có nghĩa là có thể lúc
nào cũng có thể ra vào Ngọc Đô Phong gặp mặt Quân sứ, có chuyện lúc nào cũng có
thể góp lời trước mặt Quân sứ, điện chủ thông thường tuyệt đối sẽ không2có cái
quyền lợi này.
Cũng giống như những sơn chủ dưới trướng Miêu Nghị vậy, sơn chủ phía dưới hiện
tại có người nào còn có thể dễ dàng gặp được Miêu Nghị đâu?
Bá Ngôn cùng với hai vị Hành tẩu còn lại ít nhiều có chút hâm mộ Miêu Nghị. Đồng
dạng là chức vị không có thực quyền gì, cũng là cùng cấp bậc, nhưng bọn họ thà
tình nguyện đi Ngọc Đô Phong làm chấp sự, cũng không nguyện ở tại Mộc Hành cung
làm Hành tẩu. Ở bên cạnh Quân sứ làm chấp sự lợi ích quá nhiều rồi. Không nói
chi khác, hi vọng tấn thăng một cấp rất cao, chấp sự bình thường bên cạnh Quân
sứ tấn thăng một cấp trực tiếp làm Hành tẩu không nhiều, mà là trực tiếp được
trao quyền cho xuống xuống làm cung chủ luôn.
Cái này giống như năm đó Thường Bình phủ đánh lén Nam Tuyên phủ vậy. Một vị chấp
sự phía trên chính là muốn xuống làm phủ chủ, mới không tiếc dư lực đâm lén
phía sau lưng Dương Khánh.
Chưa kể là1sáu vị chấp sự của Mộc Hành cung vì vậy cũng hâm mộ Miêu Nghị như thế
nào nữa, cảm giác Miêu Nghị leo lên bậc thang danh vọng quá nhanh rồi. Nhanh
như vậy có vẻ đã bắt được sợi dây liên hệ của Quân sứ rồi. Sau này có thể ra
vào Đô thành Ngọc Đô Phong a!
Nhưng mà Miêu Nghị thật sự là có chút do dự có nên nhận cái chiếu chỉ này hay
không. Chấp sự của một lộ nói thật tuy rằng không có thực quyền gì, nhưng mà lợi
ích tuyệt đối sẽ không ít hơn so với hắn hiện tại làm điện chủ của hai điện,
nhưng lại mất đi quyền lợi nắm trong tay nhân mã của mình, không có nhân mã thì
có nghĩa là không có thực quyền, chỗ trống để tự mình làm chủ ít đi, hết thảy đều
phải nhìn ánh mắt phía trên mà hành sự. Một khi phía trên mất hứng rồi, ngươi
đành phải ăn không ngồi chơi xơi nước chờ đi, cho dù là ai cũng chẳng thèm lý đến
ngươi, bởi2vì quyền lợi mà ngươi có đều là dính dáng đến cấp trên. Cấp trên
không để cho ngươi hưởng vẻ vang, ngươi dĩ nhiên là không có vẻ vang.
Thân là điện chủ của một phương chư hầu thì sẽ không giống như vậy rồi. Quyền lớn
nắm trong tay, đó là thực quyền, nắm trong tay hàng tỷ tín đồ, ai cũng không
dám làm loạn đối với ngươi, sợ ngươi một khi không cao hứng làm bừa bãi chuyện
gì đó không nói, còn có thể ủng binh tự trọng, sự việc dám hưng binh tạo phản
cũng đều là sự việc mà các chư hầu làm. Thí dụ như Dương Khánh năm đó, dưới cơn
nóng giận đã có thể hất chân người lãnh đạo trực tiếp của tự bản thân mình là
Lô Ngọc, lật đổ cấp trên luôn.
Mà chấp sự của một lộ muốn người thì không có ai, muốn quyền cũng không có quyền,
muốn địa bàn không có địa bàn. Một chuyện không vừa mắt, phía trên muốn thu thập
ngươi như thế nào liền thu thập ngươi. Ngươi tạo phản cũng7không thể nào có cửa,
một người thì có thể tạo phản cái quỷ gì chứ? Phía trên thu thập ngươi căn bản
cũng không cần phải cố kỵ suy nghĩ của ngươi.
Nói trắng ra là làm một phương chư hầu tự do hơn, còn làm chấp sự cần phải cụp
đuôi làm người. Dĩ nhiên, làm chấp sự cũng có lợi ích, tầm mắt cùng nhân mạch đều
sẽ rộng hơn.
- Ty chức tài mọn, năng lực có hạn, không dám gánh chịu trọng trách này, còn
xin Quân sứ dùng hiền năng khác!
Miêu Nghị cuối cùng vẫn kiên trì đùn đẩy, thật sự là không muốn bỏ qua đại quyền
trên tay. Trên tay nắm nhân mã so với cái gì cũng không kém, thiếu thứ gì cùng
lắm thì đi cướp chẳng phải là có rồi sao?
Mấu chốt là hắn với một thân tu vi này chạy đi làm chấp sự quá miễn cưỡng rồi.
Làm không khéo chính là thứ bị xa lánh lấn ép, đến lúc đó ngayy một chút năng lực
phản kháng cũng đều không có.
Trường Hoan lập tức chất vấn:
- Ngươi định kháng chỉ?
- Ty chức không dám!
Miêu Nghị tiếp tục đùn đẫy:
- Chỉ là sợ làm hỏng đại sự của Quân sứ.
Trường Hoan quay đầu lại liếc nhìn trong sảnh chính, thanh âm Trình Ngạo Phương
nhàn nhạt truyền đến:
- Đây là một phen mỹ ý của Quân sứ, cho phép ngươi tiếp tục trấn giữ hai điện
kiêm luôn Chấp Sự của Ngọc Đô Phong Kim Điện, có chuyện nghe triệu, không có
chuyện thì rúc ở địa bàn của ngươi, chẳng lẽ cái job đẹp như thế ngươi còn
không nguyện ý? Nếu như người lần này không lập được công lớn, ngươi đừng hòng
mơ tưởng!
- Ách. . .
Miêu Nghị mừng rỡ, thì ra là kiêm chức a! Loại chuyện tốt này không thể đùn đẩy,
lúc này mới vội chắp tay nói:
- Cảm tạ thiên ân của Quân sứ, ty chức lĩnh chỉ!
Nhanh chóng tiến lên lấy pháp chỉ trong tay Trường Hoan, nhìn qua nội dung
trong pháp chỉ, xác nhận đích thật là kiêm chức, trái tim mới yên tâm quay trở
về trong ngực.
Trong sảnh chính, khóe miệng Nhạc Thiên Ba nhếch lên một chút hài hước, nghĩ tới
Miêu Nghị nói chuyện ngủ với hai con gái của Âu Dương Quang thiếu chút nữa làm
cho Âu Dương Quang tức giận đến hộc máu luôn, liền cảm thấy vô cùng buồn cười,
lần sau lúc chạm mặt Âu Dương Quang cần phải mang theo tiểu tử này vào, làm cho
Âu Dương Lão lão thất phu tức không chết mới là lạ.