Nữ Hoàng Ai Cập Asisư

Chương 29


trướctiếp

Menfuisư nhìn Carol không chớp mắt, miệng há ra hết cỡ, nhét một con bò cũng vừa. Lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt này của nàng, hắn có chút không quen. Chưa bao giờ thấy Carol cứng rắn nghiêm nghị lên tiếng như thế này cả... Izumin là người đầu tiên lên tiếng, quay sang nhìn bên dưới điện:

- Ai là người phát hiện ra nữ hoàng?

- Thưa hoàng tử, là quan tư tế Kaputa

- Kaputa? Hắn ta đâu?

- Thưa... thưa hoàng tử, thần là Kaputa...

Kaputa run run không dám ngước nhìn Izumin, đầu cúi xuống thật thấp nhưng vẫn có thể cảm nhận được sát khí của hắn. Vị hoàng tử này đâu phải người để đùa, công chúa Kafura còn bị hắn trừng phạt không nương tay, huống hồ chi một tên tư tế như hắn...

- Ngươi có bằng chứng gì nói cô ta là Asisư?

- Hoàng tử, người đó rõ ràng là nữ hoàng, đâu thể nào có người giống người như thế?

- Chưa đủ

- Izumin, ngươi... – Menfuisư bất mãn lên tiếng, thái độ của Izumin như muốn hoàn toàn chối bỏ quan hệ với chị hắn. Carol cũng nhàn nhạt lên tiếng chất vấn Menfuisư, vẻ mặt của nàng lúc này khiến Menfuisư giật mình. Nó tản mác dư vị xem thường...

- Menfuisư, làm sao chàng khẳng định được đây là Asisư?

- Rõ ràng là chị ta, không lẽ ta nhận không ra? Chỉ do chị ta mất trí nhớ mà các ngươi hùa nhau chất vấn sao? Đã không nhớ gì thì làm sao trả lời các ngươi, cứ chờ đến lúc chị hồi phục trí nhớ thì đừng hối hận...

- Ha, hoàng đế Ai Cập, ngươi nói nghe thật vui tai, ngươi thấy giống thì dám khẳng định đó là Asisư?

- Izumin, ta nói cho ngươi biết, không gả cho ngươi, chị ta cũng có khối người để gả

Carol khẽ thở dài, lần đầu tiên nàng thấy Menfuisư như thế này...

- Menfuisư, một ngày nào đó em cũng mất trí nhớ, không hề nhớ ra chàng, cũng không có bất kì cảm xúc nào với chàng, chỉ nhìn chàng như một người xa lạ... chàng sẽ như thế nào?

Menfuisư chính thức ngậm miệng lại, rớt ra khỏi sàn diễn. Quả thật 2 người yêu nhau say đắm thì không thể nào có thái độ khách sáo như Asisư khi nãy được... Lúc này Menfuisư đưa ánh mắt nhìn Asisư, sau đó lạnh mặt nạt quan tư tế Kaputa đang quỳ bên dưới điện:

- Kaputa, ngươi tìm thấy chị ta ở đâu?

- Thưa bệ hạ, có người đưa thư đến báo với thần đã tìm thấy nữ hoàng ở hạ lưu sông Nin, thần vội vã cho người đến đón về. Thấy đó thật sự là nữ hoàng nên thần không hỏi...

- Lớn mật, chuyện trọng đại của triều đình mà người làm việc sơ sài như thế ư?

- Menfuisư... ta phải làm sao đây... ta thật sự là Asisư mà? Tại sao không ai tin ta?

Mọi người trong điện im lặng, toàn bộ đều dồn ánh mắt về phía “nữ hoàng”…

- Cô mất trí nhớ, làm sao dám khẳng định mình là Asisư? Cô không nhớ chúng ta là ai thì làm sao nhớ ra cô là nữ hoàng? – Izumin nhìn Carol bằng ánh mắt tán thưởng, sau đó nhàn nhạt lo lắng nhìn bên ngoài... Carol hỏi rất đúng ý hắn.

- Ta...

Hêôlia bắt đầu lúng túng, hận mình không thể ngất đi, như vậy cục diện có thể thay đổi. Đúng lúc này thì Ruka từ bên ngoài chạy vào, vẻ mặt nghiêm trọng, cúi mình hành lễ với Menfuisư cùng Carol xong thì vội vã chạy sang nói nhỏ vào tai Izumin. Không rõ Ruka nói gì nhưng chỉ thấy Izumin biến sắc, nhanh chóng rời khỏi nơi hoa lệ lộng lẫy đó.

Trước khi đi còn quay lại nhìn “ Asisư” đang nước mắt lo lắng, ngơ ngác nhìn hắn...

- Asisư chưa bao giờ gọi ta là chàng...

Sau đó chỉ thấy một thân quần áo đen tuyền, tóc bạch kim phấp phới nhanh chóng hòa mình vào bóng đêm...

Menfuisư vẫn nghi ngờ người kia là chị mình, không biết phải phân xử ra sao nên hạ lệnh đưa cô ta về phòng. Tiệc tàn, mỗi người ôm vẻ mặt sợ hãi, kẻ thì suy tư quay về...

>

trướctiếp