Thiên Phong 24 tuổi là 1 thằng trẻ trâu mê game, thuộc loại lười vận động và đam mê tình dục.
Suốt ngày chỉ ru rú trong phòng chơi game và xem sex thủ dâm. Từ năm 12 tuổi hắn đã xem JAV xem nhiều đến nỗi kinh nghiệm hắn tích lũy được khá là
nhiều và tinh vi.
Nhưng mà cuộc sống của hắn nó cứ như
vậy ngày qua ngày rất vô nghĩa, đi học chơi game và quay tay, đôi lúc hắn cũng mong muốn như người ta trở nên nổi bật kiểu như
đẹp trai học giỏi nhìu gái theo, có nhiều bạn bè nhưng mà cái thế giới này sự thật luôn phũ phàng.
Đầu năm vào cấp
ba hắn có thích một người chính là lớp trưởng của mình, Vân
Anh xinh xắn mái tóc dài, cái miệng nhỏ hay chu chu lên nhìn
rất trẻ con nhưng với hắn lại chi là đáng yêu. Cô nàng này
đúng chất với một cô gái ngây thơ trong sáng, luôn hòa nhã và
quan tâm bạn bè. Trong lớp chắc chỉ có cô lớp trưởng này là
nói chuyện và quan tâm với hắn nhất. Thành ra từ lúc nào đó
hắn không hề biết trái tim khô héo của hắn đã chứa đã in sâu
nụ cười ánh mắt bờ môi của Vân Anh. Đến năm học 12 vì hắn học khá tệ mà năm nay lại thi tốt nghiệp và đại học nên hắn được giáo viên chủ nhiệm phân cho Vân Anh kèm cọc để giúp hắn học
tốt hơn,"; học thầy không tày học bạn mà"". ( Bà cô làm kiểu
này chả khác gì giao trứng cho ác, đã muốn ăn chay mà cơm đem
cơm sườn đến =]])
Nhanh như bay hắn chạy ra cửa quên khong mang cả dép cứ thế chân đất
chạy ra cầu Sài Gòn, vì nhà hắn khá gần ở đó nên hắn dốc
sức chạy ra thật nhanh.
Chạy đến nơi thấy Vân Anh đang
đứng cạnh thành cầu, hôm nay Vân Anh mặc một bộ váy trắng tinh
mái tóc xỏa ra, khuôn mặt đượm buồn nàng đang đứng khóc thút
thút.
-Vân Anh à lùi lại đi đừng suy nghĩ quẩn nữa. Phong nhẹ nhàng khuyên nhũ nàng.
-Phong tránh ra, lại gần là Vân Anh nhảy xuống cho coi. Anh Nam hết
thương Vân Anh rồi, đến giờ Vân Anh mới Biết anh Nam bắt cá hai
tay, ngoài Vân Anh ra còn có người khác nữa, Vân Anh chẳng còn
ai nữa rồi. Vân Anh lại thút thít tính leo lên thành cầu.
- Từ từ từ, Vân Anh làm gì mà chỉ có mình thằng Nam không
vậy, Vân Anh còn có cha nè còn mẹ nữa còn bạn bè và hơn nữa
còn có Phong nè luốn quân tâm Vân Anh.
Còn thằng Nam đó
nữa, nghĩ đến đây trong lòng Phong dâng lên một cơn giận mãnh
liệt, người mà hắn yêu thương lại bị người ta làm tổn thương
như vậy. Phong kiềm nén lại cơn giạn khuyên nhủ Vân Anh
-
Khi biết người đổi thay đã yêu cả Vân Anh với ai , Phải ra đi thôi nếu
tôi là Vân Anh .Dù cho, có thể lúc này Vân Anh sẽ đau đớn, nhưng
tháng năm sẽ phai ,còn hơn níu kéo chỉ thấy cay đắng một đời. Hãy ra
khỏi người đó đi người ta đã không biết quý trọng Vân Anh rồi sẽ
có người thật sự yêu thương Vân Anh.
- Phong đừng nói nữa Vân Anh tệ lắm ai sẽ yêu thương Vân Anh Chứ, Vân Anh leo lên thành cầu đứng.
-Đừng nói mấy lời nhảm nhí đó sao lại không có ai, có Phong nè,
Phong luôn yêu Vân Anh nè nhưng mà có cơ hội nào nói đâu. Vân Anh
vô tâm lắm Vân Anh cũng có bao giờ chịu lắng nghe cảm nhận cảm
giác từ người khác đâu.