Danh hào: Viễn cổ ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Hư Vô trở xuống người
một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)
Trong
lòng Băng Thần phát lạnh, Cố Thủy Vân hắn còn ngang tầm được chứ Cố Thủy Thần dù Băng Thần có sử dụng hết toàn bộ thủ đoạn cũng sẽ phải chịu
thương tổn thật năng, bây giờ thì hắn ta chỉ có cách chiều hai nàng
thôi.
Băng Thần đi lại càng gần thì hai nàng càng háo hức, đứng trước mắt hai người Băng Thần rất có phong độ thân sĩ cúi chào:
"Xin chào hai vị quý phi nương nương."
Cố Thủy Thần nắm lấy tay hắn khẽ vuốt vẻ rồi hỏi:
"Ngươi có thể cho ta biết ngươi tên gì, đến từ đâu hay không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta tên Băng Thần đến từ U Minh thế giới."
Cố Thủy Thần thực sự quá thèm nam nhân rồi, vừa nói nàng vừa tranh thủ xáp lại gần, thậm chí nàng còn cố gắng hít sâu từng hơi thở để lấp đầy lá
phổi mình bằng mùi của Băng Thần, hương thơm nhàn nhạt tràn ngập nam
tính khiến nàng cảm thấy rất kích thích.
Vũ Thu Thiền ánh mắt tràn ngập vui vẻ nói:
"Hai vị bình tĩnh đã, trước tiên phải nói cho hai người biết rằng Linh gia
hai muội muội nhất định cũng phải xuống nước, mọi người thử nghĩ đến hậu quả khi ba người chúng ta xuống nước còn hai người kia thì không.
Sau đó không ai biết thì không sao, nhưng nhỡ đâu các nàng phát hiện ra
giống như Cố tỷ vừa rồi thì mệt, hai tỷ thay ta đến hỏi ý hai người bọn
họ cái, nếu bọn họ đồng ý thì đến tận khi hoàng thượng về các ngươi toàn quyền sở hữu Băng Thần."
Cố Thủy Thần nhìn thẳng vào Băng Thần nói:
" Không biết Băng Thần công tử có đồng ý với đề nghị của hoàng hậu hay không?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta đảm bảo sẽ chiều mọi người hết sức."
Hai cô nàng nghe thấy thế thì mắt không khỏi sáng lên, Cố Thủy Thần nhanh mồm nói:
"Được, thỏa thuận như thế đi, ta nhất định sẽ thuyết phục hai người kia thành
công, Băng Thần công tử cũng nên bồi bổ chút đi nếu không đứt gánh giữa
đường thì không tốt đâu, sẽ mất mặt nam nhân lắm đấy."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta đã chiến đấu với hoàng hậu năm ngày năm đêm không ngừng nghỉ, nếu các
vị nương nương thích thì bao lâu cũng được, thậm chí ta có bảo vật gia
truyền có thể đưa chúng ta tới một không gian mà thời gian chậm hơn, ở
đó chúng ta có thể từ từ chơi."
Cố Thủy Thần liếm môi nói:
"Thế thì hai người chờ tin tốt của ta."
Dứt lời Cố Thủy Thần và Cố Thủy Vân đi ra bên ngoài, bọn họ muốn thật nhanh chóng tìm Linh gia hai người thuyết phục họ càng nhanh càng tốt, Băng
Thần và Vũ Thu Thiền thở ra một hơi bởi bọn họ coi như tai qua nạn khỏi.
Băng Thần mỉm cười nói:
"Cuộc sống này thật quá éo le, thể chất của Cố Thúy Thần tạo ra âm khí tràn
đầy, nàng ta một thời gian nữa không có nam nhân thì chắc chắn sẽ ra vấn đề, dâm dâm cô nương lại đi lấy một tên liệt dương công tử, ông trời
thật biết cách trêu đùa con người mà."
"Số nàng cũng quá khổ mà, cưới chồng được hai năm thì chồng chết, sao mang
tiếng sát phu, con gái của nàng lấy chồng xong thì bị kẻ thù của phu
quân tìm tới cuối cùng phải đồng quy vu tận chỉ để lại đứa con gái cùng
nàng sống lủi thủi.
Đã thế sau đó còn bị gia đình mẹ để mang cả
hai bà cháu gả cho cái bất lực Vương Khang, tính ra nàng so với ta còn
thảm hơn một chút, huynh nếu có ý đinh thu nàng thì thỏa mãn nàng một
chút, với lại tu vi của nàng cũng rất cao có thể giúp huynh rất nhiều."
Băng Thần mỉm cười nhỏ giọng nói:
"Nếu ta hưởng dụng nàng xong tu vi có thể tăng ít nhất năm tiểu cảnh giới,
thể chất của nàng quá mức đặc biệt, chính vì thế nó có thể bẻ cong cả
vận mệnh khiến nàng cứ gặp xui mãi, nhưng đó lại là đại bổ với ta."
Vũ Thu Thiền mắt sáng lên nói:
"Cái này chắc ngoài dự định của huynh chứ nhỉ."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngươi không biết chứ năm tiểu cảnh là ta tính đến khả năng tệ nhất, nếu không có gì ngoài ý muốn thì bảy tiểu cảnh giới là tu vi tối đa ta có thể đạt được."
Vũ Thu Thiên che miệng của mình lại, nàng không thể tin
Băng Thần số may đến như thế, bị gái chơi lại có thể tăng đến tận bảy
tiểu cảnh giới, Băng Thần khẽ liếm mép một cái, chính hắn cũng rất chờ
đợi để phát sinh quan hệ với Cố Thủy Thần.
Nếu khi nãy Vũ Thu
Thiên không ngăn cản thì hắn ta đã chủ động đè Cố Thủy Thần xuống xử lý
nàng tại chỗ luôn rồi, bây giờ thì hắn ta rất mong chờ các nàng quay trở lại, Vũ Thu Thiền vui vẻ nói:
"Ta đặt máy quay còn huynh tự xử lý bốn người bọn họ nhé."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Muội cứ yên tâm, ta nhất định khiến các nàng như ngươi nhất nhất nghe lời ta."
Vũ Thu Thiền bĩu môi nói:
"Quỷ mới nghe lời huynh."
Băng Thần nhỏ giọng nói:
"Lai hôn ta một cái nào quỷ nhỏ."
Vũ Thu Thiền muốn phản kháng nhưng vẫn đi lại hôn hắn một cái miệng thì thầm:
"Huynh là cái đồ ma quỷ đáng hận."
Băng Thần không phản đối nàng mà chỉ cười cười nói:
"Ta là đại ma chuyên quản mấy cái tiểu quỷ như muội đấy."
Vũ Thu Thiền kiểm tra lại góc máy xem cho bị che khuất hay gì không, khi
đã biết mọi thứ đều ổn thì nàng rồi đi để lại Băng Thần một mình chờ
đợi, dù sao bây giờ nàng ấy cũng chưa muốn tận mắt thấy cảnh nam nhân
mình yêu điên long đảo phượng cùng nữ nhân khác.
Không lâu sau đó hai cô nàng Cố gia mang theo hai người nữa mang theo vẻ mặt rụt rè đi
tới tìm hắn ta, ngay giây phút này Băng Thần biết chắc chắn Vương Khang
lần này sừng dài tới mặt trăng luôn rồi.
Có điều hai cô nàng này
không có ai mang lại kinh hỉ giống như Cố Thủy Thần mang lại cho hắn m
thế nhưng mục đích chính hắn tới đây coi như đã đạt được, không cần chào hỏi quá nhiều hắn liền kéo bốn ngươi vào trong không gian của vô hạn
giới chỉ.
Cố Thủy Thần vừa thoát y vừa nhìn hắn với ánh mắt tràn ngập vũ mị kèm theo giọng nói nũng nịu:
"Hôm nay xem công tử làm được những gì."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta đảm bảo các ngươi sẽ không ai phải thất vọng cả."
Trong lòng Băng Thần thầm nói:
"Không những thỏa mãn các ngươi mà khi các ngươi dâm đãng nhất ta sẽ mang các
ngươi ra thực tại để tặng cho Vương Khang những thước phim chân thật
nhất, em trai à đại ca rất muốn muốn thấy nét mặt ngươi khi ấy."