"Các ngươi đừng khiến dì xấu hổ, ai mà chẳng có lúc lỡ lời."
Tử Mộng và Tử Lan không cười nữa mà vui vẻ nói:
"Trong hai người đang chiến đấu kia huynh nghĩ nếu chạm mặt huynh nghĩ mình có thể dễ chiến thắng ai hơn?"
Băng Thần nhìn hai người đang đấu với nhau ở trên sàn rồi nói:
"Ngươi nam thì ta đảm bảo hắn không quá ba chiêu sẽ bị ta đánh bại nhưng cô
gái kia thì có vẻ khó, nàng ta cẩn thận như thế này thì làm sao ta có
thể đột phá phòng tuyến."
Loan Phượng hiểu được Băng Thần chỉ yếu là công kích vật lý thế nên gặp những người thiên về phòng thủ phản
công thì hắn sẽ gặp bất lợi ngay từ khi bắt đầu, nhất là khi cô gái kia
cứ còn thuộc thủy hệ dị năng giả.
Băng Thần đi vào trong lớp
phòng thủ của nàng thì giống như cá nằm trên thớt vậy không sao phản
kháng được, mọi người đã không hỏi tới thì thôi nhưng khi đã hỏi tới thì Băng Thần mới bắt đầu nhận ra cô nàng này.
Mái tóc của nàng để
che gần hết khuôn mặt thế nên hắn ta không nhận ra nhưng thực ra nàng
chính là Phượng Lam Băng, tuy không xác định có phải cùng một người
không nhưng khuôn mặt giống đến 9 phần rồi.
Chưa kể vẻ mặt khi
đánh nhau cũng giống như vậy, dù cho nàng không làm gì thì cũng khiến
người ta cảm thấy nàng cảm giác nàng cực kỳ nguy hiểm, vẻ mặt chẳng vui
vẻ chặng buồn rầu mà chỉ cứ chăm chăm vào ngươi bất cứ khi nào.
Người nào bị ánh mắt đó nhìn vào cũng sẽ có cảm giác nàng ta biết hết mọi thứ về mình, Băng Thần tuy không bị ánh mắt đó làm cho lo lắng nhưng không
có nghĩa hắn ta sẽ dễ dàng đánh thắng nàng, những gì hắn nói với mấy cô
nàng hoàn toàn thật.
Nếu Phượng Lam Băng cứ trốn bên trong đó thì Băng Thần chẳng thế làm gì khác được, công kích vật lý đi vào trong
nước sẽ thành phế phẩm, mò vào trong nước mà không bắt được nàng thì sẽ
bị giam trong đó đuối nước đến chết.
Loan Phượng thấy Băng Thần có vẻ tập trung thì cũng hơi lo lắng hỏi:
" Không lẽ cô gái đó nguy hiểm như thế sao?"
Băng Thần lắc đầu cười nói:
"Trong hai người thì cô gái đó nếu thắng ta thì sẽ mang lại cho ta ít tổn
thương nhất thế nên dì không cần phải lo lắng, ta chỉ đang gặp khó khi
tìm cách chiến thắng cô nàng này thôi."
Tử Mộng nhìn lên sàn đấu thì thấy cô gái kia đã dùng thủy cầu nhốt rồi nói:
"Nàng ta đã thắng rồi, sao người kia lại vội vàng đánh mất hết lợi thế như thế nhỉ?"
Băng Thần lắc đầu cười nói:
"Muội phải học cách quan sát một cách kỹ càng, cố nàng này rõ ràng không có
kẽ hở phòng thủ, tấn công tuy đơn điệu nhưng né tránh cũng mất sức, tên
kia biết nếu cứ tiêu hao như thế thì tiêu chắc thế nên mới chịu đấm ăn
xôi nhưng nào cô nàng kia cục súc quả lên đấm phát chết luôn."
Lão sư điều khiển liếc về phía Băng Thần thì hắn ta liền đứng lên rồi nói:
"Mọi người chờ xem ta nhất định sẽ chiến thắng, bây giờ đến lúc phải lên sàn rồi ta phải đi đây nếu không tý nữa sẽ có rắc rối xảy đến với vị lão sư cho ta đi ra ngoài."
Nhìn bóng lưng của hắn Loan Phượng mỉm cười nói:
"Băng Thần đã trưởng thành rồi, mong sao hắn có thể chiến thắng trong lần
khảo hạch đầu vào này, sau đó lại tìm được một người lão sư quan tâm đặc biệt đến hắn ta thì tốt qua, biết đâu hắn lại tìm được người bạn đời
của mình tại trường học nữa thì đúng là toàn vẹn."
Tử Mộng bĩu môi nói:
"Huynh ấy thì kiếm được nữ nhân nào cớ chứ, đợi ta lớn lên sẽ gả cho huynh ấy
không cần có nữ nhân khác phải đi vào nhà chúng ta."
Loan Phượng mỉm cười nói:
"Ngươi cứ lo xa không phải Băng Thần đã nói rằng hắn ta muốn tam thê tứ thiếp
hay sao, nếu hắn muốn thì ngươi cũng không ngăn cản được đâu, nhưng ta
nghĩ hắn ta nói thế thôi chứ không định làm thật đâu bởi nếu hắn ta cái
gì cũng nói thật thì người chịu tai ương đầu tiên sẽ chính là Tô Linh
chứ không phải ai khác."
Cùng lúc này thì âm thanh của lão sư
đang điều hành trận đấu vang lên, mọi người đều bị thu hút trong đó có
cả chị em Tử gia nhưng Loan Phượng trong lúc đó lại chú ý đến biểu hiện
của Tô Linh, Tô Linh rất ngai ngùng ánh mắt có vẻ như không dám nhìn.
Ánh mắt này, biểu cảm này nàng đã gặp cách đây hơn hai mươi năm lúc mà
người bạn của nàng trao thân cho người bạn trai sau này cũng là chồng
nàng, từ trong ánh mắt nàng có thể thấy được sự yêu chiều cùng cực cả
thế giới chỉ còn ngươi kia thôi.
Rồi bỗng nhiên nàng nhớ những
biểu hiện kỳ lạ của Tô Linh khi kết thúc chuyến đi hôm qua, cả người cô
bé đã có thêm một loại khí chất mà nàng cũng không có, Loan Phượng nghĩ
đến một loại khả năng nhưng sau đó lại lắc đầu bỏ đi.
Nàng không
hề tin chuyện đó có thể xảy ra, ánh mắt nàng lúc này mới tập trung lại
về sàn đấu để xem Băng Thần chiến đấu, Băng Thần cũng cô bé kia đã lên
sân để chuẩn bị chiến đấu, lão sư điều hành trận đấu dấy lên không khí
hội trường:
"Trận đấu chung kết ngày hôm nay kẻ phá giới Băng
Thần bạn học đã phá đi hết toàn bộ những giới hạn mà một dị năng thể
chất có thể làm được, hắn cho chúng ta biết dị năng giả thể chất hệ cũng mạnh mẽ không kém thậm chí áp đảo trên những người khác.
Từ đầu
tới giờ hắn đã chiến thắng La Vũ của La gia cũng như khiến sự tồn tại
đến từ Thần giới Thiên Tử cũng phải đầu hàng, chúng ta có thể tin tưởng
vào câu nói không gì là không thể, từ nay Băng Thần bạn học sẽ là nguồn
cảm hứng rất lớn cho những người khác cùng hệ với mình."
Người này ngừng một chút sau đó nhìn về phía bên kia bắt đầu giới thiệu:
"Băng Thần đã làm lên kỳ tích thế nhưng đối thủ của hắn chính là người được
mệnh danh Tuyệt Đối Phòng Ngự nữ thiên tài của Phượng gia Phượng Lam
Băng không biết ai sẽ là người chiến thắng."
Băng Thần hơi chép
miệng ánh mắt khẽ liếc qua đối thủ của mình, kiếp sau mình rõ ràng dễ
dàng ăn được nàng nhưng bây giờ thì khó quá.