Lam Ngọc khóc rất lâu sau đó bỗng nhiên trở nên cực kỳ bình tĩnh đi tới trước mặt Băng Thần âm trầm hỏi:
"Ngươi có chắc chắn cứu được mẹ ta không?"
Băng Thần nhún vai nói:
"Tùy vào tâm trạng của ta, trước tiên ngươi cho ta biết có đúng ngươi là người của Hắc Nguyệt giáo hay không?"
Lam Ngọc lắc đầu nói:
"Ta không phải, cha ta hắn mới phải."
Băng Thần nhìn nàng mỉm cười hỏi:
"Thế thì ta cũng nói thẳng mục đích của mình, Hắc Nguyệt giáo phái ngươi đến đây với ý định rõ ràng không tốt, bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn để
ngươi suy nghĩ."
Hắn ngồi xuống thở ra một hơi rồi nói:
"Thứ nhất ta giết ngươi cùng mẹ ngươi sau đó tự tìm cách đối phó Hắc Nguyệt
giáo, thứ hai ngươi giúp ta phản gián để ta tiêu diệt Hắc Nguyệt giáo,
nói chúng ta sẽ giết chết cha của ngươi cũng như những người khác của
Hắc Nguyệt giáo."
Nói xong hắn ánh mặt nhìn thẳng vào mắt nàng nói:
"Ngươi bắt đầu lựa chọn đi."
Lam Ngọc mím chặt môi đắn đo nhưng rất nhanh đua ra sự lựa chọn của mình, trong lòng nàng thầm nghĩ:
"Con ác quỷ kia đã không phải cha của mình."
Nàng cúi thấp đầu nói:
"Phiền ngươi thay ta chăm sóc tốt cho mẹ ta."
Băng Thần thấy nàng đã chọn lựa thì mỉm cười nói:
"Ngươi quyết định như thế thì cũng rất hợp ý ta, dù sao ta đây cũng không muốn giết hai mỹ nhân như các ngươi, bây giờ thì kể cho ta những gì ngươi
biết về Hắc Nguyệt giáo đi."
Lam Ngọc ngồi xuống sau đó dùng giọng đều đều bắt đầu kể lại:
"Theo như ta được cha ta kể lại thì Hắc Nguyệt giáo được chia làm mười hai
đường với mỗi đường đều do một người rất mạnh quản lý, cha ta quản lý đệ nhất đường cũng đã được hai năm.Từ khi tiếp nhận vị trí kia hắn trở nên tà ác không thể tưởng tượng được.
Cô dì chú bác của ta liên túc
qua đời một cách kỳ lạ, có lần ta còn bắt gặp hắn biến hai cô gái thành
hai cái thây khô, theo như ta biết thì hai người đó chính là tình nhân
của hắn từ rất lâu rồi, thế nhưng hắn ta vẫn lạnh lùng hạ sát thủ.
Tiếp đó ba mẹ con chúng ta bị hắn chia tách ra, hắn bảo với ta rằng cùng chủ của hắn đang cần tìm kiếm một nam nhân đã chiếm lấy Hồng Phất Nữ đồng
thời tìm mấy kẻ thiên tài để bổ sung lực lượng cho Hắc Nguyệt giáo, ta
chỉ cần dụ dỗ họ ra khỏi trường rồi thông báo địa điểm."
Băng Thần gật đầu chán nản nói:
"Những thứ này thì ta đã đoán được rồi, ngươi thử nói những gì ta không biết, cái gì đó thật sự bí mật."
Lam Ngọc vội vàng bổ sung:
"Thực ra ta chỉ là người thâm nhập vào cao tầng thôi chứ nhưng nơi khác như
cấp thấp học viên cũng đã bị thẩm thấu hết rồi, bọn họ đang có một kế
hoạch rất lớn trong thực tại nhưng mục tiêu cuối cùng của Hắc Nguyệt
giáo chính là Tân Sinh."
Nghe nói Hắc Nguyệt giáo một thành viên
đã tình cờ tiếp được một nhiệm vụ bên phe Hắc Ám, phần thường nghe nói
rất có ích cho sự tiến cấp của Hồng Hắc cung chủ, lần này Hắc Nguyệt
giáo thành viên tham chiến trong Tân Sinh nghe nói đã hơn 100 triệu,
đồng thời số lượng đó sẽ chỉ càng lúc càng tăng mà thôi."
Băng Thần mày nhíu chặt lại hỏi:
"Ngươi có biết Hắc Nguyệt giáo kế hoạch trong thực tại là gì không?"
Lam Ngọc lắc đầu nói:
"Tạm thời ta không biết, đến lúc đó ta sẽ được thông báo sau để phối hợp,
thế nhưng kế hoạch trong Tân Sinh của bọn họ đã quá rõ ràng, mười hai
đường của Hắc Nguyệt giáo sẽ tập hợp hết nhưng người còn đủ tuổi tham dự Tân Sinh để tạo ra 6 cái đại công hội.
Mọi thế lực lớn ai cũng
đã ngửi được mùi thơm của chiếc bánh lớn như Tân Sinh, với sự tăng
trưởng tu vi chậm chạp thì sức mạnh có được từ Tân Sinh khiến bọn họ khó có thể thờ ơ được, đáng nhắc tới vẫn là Nguyệt Quang giáo với 100 triệu người tham gia, họ không thua gì Hắc Nguyệt giáo cả.
Thiên Vương học viện có số người tham gia cũng đứng vào hàng thứ mười với 10 triệu
học sinh tham chiến bên trong Tân Sinh, nhưng nhà trường lại không có
hạn chế khiến cho các học sinh gia nhập vào thế lực khác rất nhiều."
Băng Thần nhìn nàng nhẹ giọng hỏi:
"Ngươi có thể cho ta biết tình hình trong Tân Sinh có được hay không?"
Lam Ngọc nhẹ giọng kể:
"Bây giơ tuy cấp độ của mọi người mới chỉ 2100 là cao nhất nhưng các cuộc
đại chiến lại diễn ra liên tục, ví dụ như lần vừa rồi thành lập công hội thành trì của Nguyệt Quang giáo đã bị Hắc Nguyệt giáo dùng tới hơn hai
mươi triệu đại quân công thành.
Chưa kể trong vũ trụ bảng xếp
hạng bọn họ cũng liên tục đầu đá nhau, có những kẻ ta cảm thấy như họ
chỉ chăm chăm vào chuyện đánh nhau, bọn họ không cảm giác cuộc sống như
thế nhàm chán sao?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Sao lại nhàm
chán cơ chứ, ta có vẻ bắt đầu thấy thú vị về những chuyện này rồi, thông tin của ngươi rất hữu ích, bây giờ đi ra ngoài sau đó ngươi cứ làm mọi
việc như bình thường, có cái gì thì thông báo trực tiếp cho ta."
Lam Ngọc gật đầu xem như đồng ý, nàng liếc nhìn lại trong hòm băng mẹ mình
rồi sau đó bị Băng Thần kéo ra ngoài, hắn ta đi ra ngoài lập tức đi
thẳng hướng về phía cửa chỉ nói vọng lại một câu:
"Vì mẹ ngươi
hãy làm tốt những gì ngươi và ta đã thương lượng, đừng đánh giá ta hiền
lành thông qua vẻ về ngoài, nếu ngươi thực sự làm như thế ngươi sẽ hối
hận."
Băng Thần đi ra khỏi phòng thì lông mày không khỏi nhíu
chặt lại, hắn ta không thích cái cảm giác thứ gì mình cũng không biết,
nhưng ít ra hành tinh này thú vị nhiều hơn so với Trái Đất, hi vọng
những đối thủ mới không làm cho hắn ta thất vọng.
Vừa đi ra khỏi phòng thì hắn đã thấy Thủy Linh đứng đấy, nàng nhỏ giọng hỏi:
"Đã xong chưa?"
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta đã ra tay thì một kẻ non nớt như nàng làm sao chống lại, ngươi đi về
phòng chuẩn bị vào Tân Sinh đi, một lát nữa ta cũng đăng nhập vào trong
Tân Sinh rồi."
Thủy Linh ôm lấy Băng Thần nhón chân hôn nhẹ nói:
"Sư phụ ngươi phải cố gắng nhé."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ngươi cứ yên tâm."
Băng Thần sau đó đi về phòng đăng nhập vào Tân Sinh để bắt đầu cuộc vui của
mình, hi vọng âm mưu đang làm hắn khó chịu kia thật sự hoành tráng một
chút.