Muỗi tại thời điểm
này cũng là yêu thú to như ngón tay cái, dị năng giả đều rất phiền bọn
chúng, tuy nhiên đám muỗi nãy cũng giống như muỗi bình thường sợ những
thứ đuổi muỗi, có điều đó là chỉ khi bọn chúng không đói thôi còn bây
giờ thì ngược lại.
Một tiếng tiếp theo
" Đội trưởng ta
nghĩ phải đi thăm dò ngay thôi, nếu không cũng phải leo lên cho cao một
chút chứ muỗi như thế này thất phiền mà."
Người đội trưởng thẳng tay táng vào đầu của người này một cái sau đó nói:
"Ngươi ngu ngốc vừa thôi, một khi chúng ta đã chôn thứ kia xuống thì rất có
thể chỉ do chút trục trặc mà thôi, ngươi không nhớ tai nạn mười năm
trước ư, đã có mấy kẻ cũng như chúng ta bây giờ đi kiểm tra sau đó bị
yêu thú xé xác đấy.Bây giờ nếu ai muốn kiểm tra thì đi một mình ta sẽ
đợi."
Mấy người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta nhưng thật sự không
ai dám đi, đội trưởng là người mạnh nhất trong đội nếu có hắn thì họ mới yên lòng, thấy mọi người lòng hơi bàng hoàng thì người đội trưởng mới
nói:
"Các người đừng lo ta cũng không dám chậm trễ chuyện của Yêu Đế Phong Thần đại nhân, một tiếng nữa chúng ta sẽ đi kiểm tra, các
ngươi chịu khó một chút, nếu chuyện này thành công thì chúng ta sẽ được
nghỉ một thời gian dài."
Cùng lúc đó trong một con hẻm đen kịt
Băng Thần cùng Hương Thiên Ánh đang dừng xe lại để kiểm tra vật kia,
nguyên khí của hắn cách thể bao bọc không khí xung quanh lại, Băng Thần
nhìn ngó, gõ vẫn chưa thấy điều gì đặc biệt.
Hương Thiên Ánh nhíu mày hỏi:
"Ngươi có chắc chắn rằng khí tức không bị tiết lộ ra ngoài không đấy."
Băng Thần gật đầu nói:
"Ngươi yên tâm đi ta không ngốc đến mức đó đâu."
Hương Thiên Ánh thở dài một tiếng sau đó hỏi:
"Ngươi nghiên cứu nãy giờ có thấy cái gì khác lạ không?"
Băng Thần nhìn nàng rồi nói:
"Ta cũng chả cảm thấy gì quá đặc biệt, lớp vỏ quá đặc biệt không tìm hiểu được bên trong nó có gì cả."
Băng Thần cũng dùng khả năng tìm hiểu quá khứ của hệ thống nhưng chỉ có cảnh Yêu Đế tìm thấy nó mà thôi, còn nó từ đâu ra thì hắn tìm hiểu không
được nói chung cứ tới cảnh đó thì không thể tìm hiểu sâu được.
Có điều hắn ta biết được tổ chức kia biết bao năm nay toàn dùng thứ này để tạo ra thú triều hủy diệt các thành phố, sau đó những nơi đó máu chảy
thành sông, có điều một người sẽ mang quả trứng này đi khắp thành phố
sau đó nó sẽ tự hấp thu máu của cả yêu thú và người chết.
Băng Thần còn không biết giải quyết làm sao thì sau lưng bọn họ bỗng vang lên thanh âm ngả ngớn:
"Cô em xinh đẹp làm sao lại đi một mình giữa đêm tối thế này, có cần bọn anh đưa đi không."
Băng Thần quay đầu lại thì thấy một đám du côn say xỉn đang đi tới, hắn nhìn đám đó nói thẳng:
"Chúng mày mù à, bố mày đứng tại đây nãy giờ còn dám nói chuyện với nữ nhân của ta như thế, muốn chết ư."
Mấy người này nhìn Băng Thần rồi cười phá lên:
" Ngươi làm sao để chúng ta muốn chết, nói cho thằng nhóc như ngươi biết
mỗi người trong chúng ta giết người đều không ít một thằng nhóc như
ngươi làm được gì, đừng có chạy hôm nay bạn gái ngươi mấy đại ca định
rồi, ngoan ngoãn sẽ bớt chịu đau khổ."
Băng Thần nhíu mày nói:
"Các ngươi giết người ta đồng ý, hiếp dâm ta cũng đồng ý luôn."
Bọn họ lúc này mới chú ý Băng Thần ngắt đi ghi âm, cả đám xầm mặt lại, men
say làm cho bọn họ choáng váng đầu óc, cả đảm móc ra vũ khí lao tới."Tiểu tử rượu mời không muốn uống lại muốn uống rượu phạt, các huynh đệ lên
giết chết hắn rồi chúng ta chia nhau cái cực phẩm nữ nhân này."
Hương Thiên Ánh tính ra tay nhưng Băng Thần vẫn nhanh hơn một chút
"Xoát, xoát, xoát..... "
Đám người gần hai chục người không còn ai sống sót cả, nơi cổ bọn họ đều có một vết cắt rất ngọt,Băng Thần hóa lại thành nhân hình sau đó leo lên
xe nói:
"Chúng ta đi trước thôi, cảnh sát sẽ lo chuyện còn lại."
Làm gọn lẹ đối với một sát thủ như Băng Thần thì đã quá quen thuộc, đoạn
đường vắng này không hề có camera ghi hình, hắn cũng đã quan sát trước
lối đi ra, đi vô đảm bảo không ai phát hiện.
Băng Thần quả thật
không muốn như thế nhưng đó như là bản năng vậy, hắn vẫn đang phải cố
thay đổi dần dàn, bây giờ sống quang minh chính đại mà lại có thói quen
của một sát thủ thì quá không hợp lý.
Hai người sau đó đi về đến biệt thự, trả xe cho Khang Thiết trên đường đi vào Hương Thiên Ánh hiếu kỳ hỏi:
"Ngươi dùng thứ gì để che giấu khí tức của quả trứng thế?"
Băng Thần lấy ra một cái giới chỉ rồi nói:
"Là chiếc nhẫn này nó có thể chứa rất nhiều thứ, một khi cất vào thi không
bao giờ có khí tức lọt ra, thời gian lưu trữ của các món đồ cũng được
tăng lên hàng triệu lần, chỉ có điều nó không thế nào chứa vật sống."
Hương Thiên Ánh nhìn Băng Thần rồi chỉ chiếc giới chỉ của hắn hỏi:
"Thế quả trứng kia bên trong không có sự sống ư, nếu không ngươi làm sao cất vào giới chỉ được."
Băng Thần mỉm cười nói:
"Ta thực sự cũng không rõ quả trứng này còn sống hay đã chết nhưng nói
chúng nó rất đặc biệt,mà chiếc giới chỉ của ta cũng rất đặc biệt vừa có
thể chứa vật sống vừa có thể chứa vật chết."
Bỗng dưng Băng Thần mắt sáng lên đeo chiếc giới chỉ mới lấy ra vào rồi thử thu quả trứng vào, Hương Thiên Ánh thấy thế liền hỏi:
"Ngươi làm gì đấy?"
Hắn thử lại vài lần rồi nói:
" Ta muốn thử dùng giới chỉ bình thường xem có thu nó ra vào được không,
nếu không được thì rõ ràng nó còn sống nếu được thì rõ ràng quả trứng
này đã mất đi sự sống."
Hắn thu quả trứng vào Vô Hạn Giới Chỉ vừa ngẩng đầu lên thì thấy Hương Thiên Ánh nhìn chiếc giới chỉ một cách
chắm chú, hơi mỉm cười hắn hỏi:
"Ngươi thích nó chứ?"
Hương Thiên Ánh gật đầu, nàng thật sự muốn có nó, Băng Thần đeo nó cho nàng rồi nói:
"Cho ngươi dùng tâm linh mình cảm thụ thì sẽ dùng được nó thôi, tặng quà cho bạn gái là một chuyện nam nhân nên làm, nếu muốn cám ơn thì cho ta một
nụ hôn được rồi."
Nàng nhìn hắn xấu hổ nói:
"Ta đã nói
trong thời gian này ta vẫn là bạn gái ngươi muốn ôm hôn, nắm tay đều
được kia mà, đâu phải ngươi tặng quà mới được hôn đâu."
Đã có sự
khẳng định đến hai lần của nàng hắn ta ôm lấy nàng nhấm nháp bờ môi của
nàng, đôi bàn tay heo ăn mặn nhào nặn vòng ba đầy đặn của nàng một tay
khác thì xuyên qua vạt áo nắm lấy cái bánh bao mềm mại.
Tuy tuổi cũng không còn nhỏ nhưng nàng vẫn vô cùng ngại ngùng cả người run rẩy trước chiêu trò của người nam nhân này.