Tô Anh cứ đứng mãi trước gương nhìn dấu ấn trên trán mình, Băng Thần mặc xong đồ đạc liền nói:
“Sao nàng không mặc đồ vào đi, đứng đó ngắm dấu ấn kia làm cái gì?”
Tô Anh mỉm cười nói:
“Cái ấn ký này thực sự rất đẹp, so với những cái ta nhìn thấy đều đẹp hơn.”
Các đời trưởng môn hay thành viên cấp cao của Thần Nữ Đảo thì cũng có không ít người kết hôn.Có những người chọn rời bỏ môn phái trở thành người
vợ, không tham gia tranh đấu trong Thượng Thần Chi Giới nữa.
Một
phần khác thì chọn cách ở lại môn phái tiếp tục cống hiện, nam nhân của
họ cũng có thể công khai hoặc giấu kín. Tám cái trưởng lão của Thần Nữ
Đảo thì đã có sáu cái kết hôn, ấn ký trên trán nhìn thế nào cũng có vẻ
không được hợp mắt cho lắm.
Rất may cái ấn ký của Băng Thần tạo
ra lại đẹp lạ lùng, coi như hợp với khuôn mặt của nữ nhân. Đương nhiên
trước tiên nàng phải đẹp cái đã, nếu không thì mặt xấu thêm vào cái ấn
ký cũng chẳng đẹp hơn được.
Băng Thần sau đó nhún vai:
“Nàng thấy đẹp là được, ta bây giờ đi vào Thiên Đạo đây.”
Tô Anh mặc kệ hắn, nàng đã có giao kèo với Tiếu Hoan Hỷ là phải đợi nàng
cùng đệ tử đạt cấp 300 để cân bằng. Nếu nàng ta không chịu thì hai người kia dọa sẽ tố cáo hành động đi lậu của nàng, thế nên nàng đánh phải
nhịn tới khi hợp lệ.
Trong căn phòng trống không nàng ta sẽ niệm
chú, hai cánh cổng không gian hiện ra, có hai nữ nhân che mặt từ trong
đó đi ra. Vừa nhìn thấy Tô Anh hai người vội vàng quỳ xuống, cả hai đều
có chút sợ vị Thái Thượng trưởng lão này.
Một người khẽ giọng:
“Không biết Thái Thượng tìm bọn ta có chuyện gì?”
Tô Anh ngồi ở trên giường chân vắt ngang, khí chất của kẻ thống trị rất nồng đậm.
Nàng liếc qua hai người rồi nói:
“Ta muốn đi vào Thiên Đạo lịch luyện, hai người các ngươi nhanh chóng thu
xếp. Ban đầu khi xuống thì cấp độ của ta có chút cao, hiện tại đạt 320.
Theo các ngươi mất bao nhiêu lâu ta đây mới hợp lệ?”
Hai người kia âm thầm tính toán rồi nói:
“Theo chúng ta tính toán thì khoảng một tuần, sau đó chúng ta sẽ chứng ấn cho ngài, trong khoảng thời gian này ngài có thể thăng cấp thoải mái. Đẳng
cấp chúng ta thu thập là vào thời điểm này, có điều hai hôm nữa boss thế giới lần đầu xuất hiện ngài không được đánh.
Khu vực này thuộc
quản hạt của Thanh Thủy Phái, nếu không may họ quan sát nơi này thì sẽ
có chút phiền toái.Sau một tuần thì sự xuất hiện của ngài ở đây hoàn
toàn hợp lệ, chúng ta đảm bảo không ai bắt bẻ được gì.”
Tô Anh gật đầu rồi hỏi:
“Trong khoảng thời gian vừa rồi trong Thần Nữ Đảo có xảy ra chuyện gì không? “
Một trong hai người nhanh chóng hồi đáp:
“Thưa Thái Thượng vừa rồi môn chủ học được thức thứ chín, đồng thời sáng tạo
thức thứ mười nên tổ chức tiệc mời toàn bộ các môn phái để chúc mừng.
Bữa tiệc đó chúng ta cũng có đến thì thấy ấn ký trên trán của Đảo chủ,
hình như ngài ấy đã có ý trung nhân.”
Nói đến đây hai người không tự chủ ngẩng đầu lên nhìn một cái, sau đó vội vã cúi đầu xuống. Các
nàng khi nãy nhìn vội quá nên không để ý, hóa ra dưới tóc mái hơi lưa
thưa của Thái Thượng cũng có một cái ấn ký và nó giống y hệt Đảo chủ.Tô Anh mỉm cười hỏi:
“Thế nào rồi, hai người các ngươi cũng nhìn ra rồi phải không.”
Hai người vội vã cúi đầu:
“Chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật.”
Tô Anh hơi suy nghĩ một chút rồi nói:
“Một tuần này ta sẽ trở về Thượng Thần Chi Giới, các ngươi giúp ta lưu trữ
lại cấp độ và chức nghiệp. Trang bị ta sẽ giao cho người khác giữ, như
thế mới hoàn toàn không có ai có thể bắt bẻ được cái gì.”
Thượng Thần Chi Giới Thần Nữ Đảo
Tổ Hồn Thạch Quang Mang bộc phát ánh hào quang màu xanh lục, điều này
chứng tỏ Đảo chủ của Thần Nữ Đảo đã lãnh ngộ được Thức Thứ Chín Họa Mỹ
Nhân. Sự kiện này ngay lập tức gây chấn động toàn bộ Thượng Thần Chi
Giới.
Thế nhưng lần trước Băng Thiên Hậu đã lãnh ngộ thành công
rồi, thế nên người lãnh ngộ lần này chỉ có thể là Thái Thượng trưởng lão hoặc đệ tử của Đảo chủ. Người được cho là có khả năng cao hơn tất nhiên là Tô Anh rồi, sau khi kiểm tra thì đúng là Tô Anh thật.
Lần này Thập Môn không có gấp gáp như lần trước, bọn họ ngồi ở nhà chờ đợi
thiệp mời đến, có điều lần này Đan Tháp và Thần Phù Hội chủ động ra chúc mừng. Nếu mấy người bọn họ không có mặt thì có chút không đúng lễ
nghĩa.
Trưởng môn của Thập phái lập tức tề tụ, thế nhưng người họ muốn thấy là Tô Anh tất nhiên không có mặt. May mắn thay Băng Thiên Hậu lần này có mặt để chiêu đãi bọn họ, lúc này cũng đã hơn một ngày kể từ
lúc Tổ Hồn Thạch bắt đầu phát sáng.
Không lâu sau thì người bọn
họ muốn thấy cũng xuất hiện, Tô Anh giao hết trang bị cho Băng Thần liền nói rằng mình phải quay về Thượng Thần Chi Giới. Nàng còn hứa lần này
quay trở lại nhất định sẽ mang theo Băng Thiên Hậu cho hắn.
Băng Thần tất nhiên vui vẻ đồng ý, nếu mang được Băng Thiên Hậu về đây thì
còn gì vui bằng. Dù sao ở xa nữ nhân của hắn thì cũng không vui, hiện ta một đống người ở Tân Sinh không thể gặp mặt đã đủ chán rồi.
Thập Môn đại diện tề tụ lần này có khác với lần trước một chút, Hạ Thiên Tứ
chính thức nhường chỗ cho Vân Dũng. Vân Mỹ cũng đi theo để đảm bảo còn
không có nhiều kinh nghiệm đệ đệ xảy ra vấn đề, thế nhưng lúc ngồi vào
bàn thì lại không có vị trí.
Lần này các phái còn có một số Thái
Thượng đến dự, đều là những người từng rất hâm mộ Tô Anh. Có cả những
người tới bây giờ vẫn còn theo đuổi nàng ta, bây giờ nàng đã ở quá xa
nhưng có cơ hội nhìn thấy nàng thì họ vẫn rất vui.
Tô Anh và Băng Thiên Hậu cần trao đổi ít việc riêng cũng như chỉnh trang cho phù hợp
với tầm quan trọng của bữa tiệc. Trong khi mấy người được sắp xếp chỗ
ngồi, thưởng thức các tiết mục mở màn thì Băng Thiên Hậu và Tô Anh ở
trong thư phòng trò chuyện.
Lúc nãy tất cả mọi người chỉ cảm nhận được khí thế của Tô Anh chứ không có ai nhìn thấy nàng ta cả, bao gồm
cả Băng Thiên Hậu cũng không ngoại lệ. Băng Thiên Hậu đứng hình mất năm
phút khi nhìn thấy ấn ký trên trán của Tô Anh, ngày nào soi gương cũng
nhìn thấy nên nàng lạ gì.
Băng Thiên Hậu lấy lại tinh thần liền hỏi:
“Có chuyện gì thế sư tổ, tại sao trên trán ngài lại có cái ấn ký kia, với
thực lực của ngài thì Băng Thần huynh ấy đâu thể làm được gì.”
Tô Anh thở dài một hơi rồi nói:
“Là ta ép hắn ta làm như thế, mới tối hôm trước thôi, nói chúng chuyện xảy
ra nguyên nhân rất dài. Thực tế thì cũng một phần do lỗi của ngươi nữa,
nếu không thì ta đâu có đi tới Đế Vương Tinh làm gì.”
Băng Thiên Hậu không hiểu liền chỉ mình rồi hỏi lại:
“Ta thì có lỗi gì?”
Tô Anh khẽ giọng nói:
“Lúc ngươi nói cho Băng Thần biết mục đích của mình thì ta liền nghĩ ngươi
thất bại, dù sao lúc đó Hạ Y và Nhậm Thần Nữ vẫn là con gái độc nhất của hai cái trưởng môn. Ngươi lại không chịu lộ thân phận thì thất bại đến
chín thành rồi, thế là ta rời đi.
Đã thế thành công rồi cũng
không chịu báo cho ta một tiếng, Tiếu Hoan Hỷ đi báo cho ta rằng ngươi
đã thất bại. Ta đây tưởng thật liền cố gắng hết sức để tranh đấu, lại có người gợi ý cho ta nên ta liền làm liều, đến lúc xong chuyện rồi mới
biết chân tướng.”
Băng Thiên Hậu không nhịn được liền phì cười, không nghĩ tới luôn cơ trí Tô Anh lại bị lừa một vố đau như thế.
Nàng khẽ giọng nói:
“Thế cũng tốt, Băng Thần sẽ có thêm động lực, sau này chắc chắn sẽ vì Thần
Nữ Đảo phấn đấu thật nhiều. Chỉ có điều nếu Trình Tử Tinh cũng chơi lớn
thì rắc rối, thậm chí ta lo lắng Tiếu Hoan Hỷ tiền bối cũng sẽ chơi lớn
thì Băng Thần liền bối rối.”
Tô Anh khẽ giọng hỏi:
“Lần này ngươi có thể theo ta tới Thiên Đạo để lịch luyện hay không? Băng Thần xa ngươi không lâu nhưng rất nhớ ngươi.”
Băng Thiên Hậu khẽ giọng nói:
“Không phải ta không muốn, chỉ là ta cần ở lại để điều tra tình hình của Ma
tộc, ngài giúp ta nói với chàng để chừng nào khởi động trung cấp thế
giới Thiên Đạo thì ta sẽ tới tìm chàng.”
Tô Anh thở dài một hơi
liền không nói gì nữa, suy cho cùng thì đó là trách nhiệm của Băng Thiên Hậu phải làm. Đôi khi kẻ mạnh nhất nhận đãi ngộ tốt nhất nhưng đồng
nghĩa với trách nhiệm cũng lớn nhất, cái gì nguy hiểm đều tới tay họ.