"Mẹ ta dù bị bệnh rất nặng nhưng không có nghĩa gia đình chúng ta sẽ gả cho một người không
xứng đáng, thậm chí dù muốn theo đuổi ngươi cũng phải qua được thử thách của ta.Nhưng trước tiên phiền công tử trả lời ta vài vấn đề trước khi
vào thử thách, ngươi trả lời hợp lý toàn bộ thì ta sẽ đồng ý."
Nhạc Thiên Vệ nghiêm túc hẳn lên vỗ ngực nói:
"Ngươi cứ việc hỏi ta sẽ trả lời toàn bộ những gì ngươi muốn."
Hồng Hiên cười nhạt chắp tay sau lưng, gương mặt non nớt toát ra vẻ nghiêm nghị hỏi:
"Ngươi muốn cưới tỷ ta về làm cả hay làm thiếp."
Nhạc Thiên Vệ trả lời không cần suy nghĩ:
"Làm cả."
Hồng Hiên thấy hắn đáp nhanh như thế lập tức hỏi tiếp:
"Thế ngươi định lấy bao nhiêu người."
Nhạc Thiên Vệ vẫn như cũ không cần suy nghĩ đáp:
"Giữ vững truyền thống đàn ông Nhạc gia chỉ cưới một người nữ nhân duy nhất."
Hồng Hiên có vẻ khá hài lòng gật đầu hỏi:
"Thế ngươi nếu lấy vợ nàng ta trong lòng ngươi xếp thứ mấy?"
Nhạc Thiên Vệ rất thẳng thắn đáp:
"Nếu ta lấy vợ thì nàng đã trở thành thân nhân của ta, đối với Nhạc gia thân nhân số hai, Thanh Vân số một."
Hồng Hiên nhíu mày hỏi:
"Ý ngươi vì Thanh Vân ngươi có thể hi sinh thân nhân của mình."
Nhạc Thiên Vệ nhìn người trẻ tuổi rất chậm rãi nói:
"Dù có hi sinh cả Nhạc gia đổi lấy Thanh Vân trường tồn, người luôn có mục
đích sống của mình.Nam nhân Nhạc gia hộ quốc an dân chính ta còn có thể
hi sinh nói gì đến người khác nhưng nếu có người muốn đụng đến lão bà
của ta thì phải bước qua xác ta."
Hồng Hiên cười nhạt nói:
"Nói thì rất dễ nhưng có một chút thử thách rất nhiều người sẽ không sống
theo bản tâm của mình được, bây giờ vì đến với nàng ta đánh ngươi một
tiếng nếu ngươi chịu được ta sẽ giúp ngươi.Nếu ngươi không chịu được xin tha hoặc phản kháng thì coi như ngươi thất bại, tu vi của ngươi ta thấy rõ suy nghĩ cho kỹ vào."
Nhạc Thiên Vệ đứng lên vỗ bàn rất hùng hổ nói:
"Được bắt đầu từ bây giờ luôn."
Phi Thành thấy mọi chuyện có vẻ hơi chệch hướng thì muốn can ngăn nhưng
Nhạc Thiên Vệ chưa gì đã đồng ý.Cách đây mấy ngày ba huynh đệ Nhạc gia
vì được ăn đan dược của Vương Thiên Thu ban cho Nhạc Thiên Quân thế nên
tất cả tích trữ của bọn họ đều bộc phát.
Cả ba người đều lên cấp
vù vù tới tận khi mỗi người đều bát trọng Vũ Sư mới dừng lại, vốn họ
phải đợi đến hai mươi rồi lên thẳng Vũ Vương nhờ trong từ đường truyền
thừa.Thế nhưng lần này bọn họ không phải chịu khổ đến khi đó.
Nhạc Thiên Vệ cởi áo của mình ra đặt lên bàn sau đó nhìn Hồng Hiên gào thét:
"Nào em vợ mau tới đi."
Hồng Hiên mỉm cười nhàn nhạt khinh bỉ nói:
"Em vợ ư ngươi nhận người hơi sớm rồi đấy."
Một quyền thẳng vào phần bụng của Nhạc Thiên Vệ nhưng hắn ta thậm chí không nhíu mày.Phát đầu tiên chỉ mang tính chất thăm dò Hồng Hiên vốn chỉ
dùng ba thành sức mạnh, thấy người đối diện không ngã không rên hắn ta
mỉm cười tăng đến năm thành.
Sau đó Nhạc Thiên Vệ càng lúc càng
khiến cho Hồng Hiên ngạc nhiên, nụ cười trên mặt Hồng Hiên càng lúc càng đậm. Không lâu sau Nhạc Thiên Vệ đã người đầy máu me nhưng hắn ta vẫn
không kêu la, người khác có thể chửi hắn ngu.
Nhưng lúc này Nhạc
Thiên Vệ lúc này lại rất sảng khoái từ lúc thực lực tăng tiến hắn vẫn
chưa có cơ hội thể hiện ra sức bền của mình.Hôm nay vừa thử được cực hạn của mình vừa bước vào con đường rước mỹ nhân về nhà.Lại thêm nửa tiếng
nữa Hồng Hiên đã hoàn toàn há hốc mồm vì ngạc nhiên, người này có còn là người sao.
Vốn hắn đặt ra thử thách chỉ cần người nào chịu được
nửa tiếng đã tốt lắm rồi người này lại sắp chịu đủ một tiếng.Nhạc Thiên
Vệ cảm giác cả người sắp nứt ra nhưng hắn biết mình đã thành công, không cần Hồng Hiên giúp chỉ cần hắn kể lại chuyện này trước mặt cô gái kia
thì mình cũng đã được năm mươi điểm.
Hồng Hiên sau một tiếng dừng tay sau đó chắp tay với Nhạc Thiên Vệ nói:
"Huynh khiến ta rất nể phục, chuyện của huynh ta sẽ giúp đảm bảo huynh trước mặt tỷ của ta luôn mười điểm."
Nhạc Thiên Vệ nghe thế thì cả người thư sướng mặc kệ đau đớn chắp tay nói:
"Tất cả nhờ ngươi."
Hồng Hiên cười nói:
"Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy nhưng việc huynh chữa trị cho mẹ ta cũng
cần huynh phải thực hiện.Tỷ ta tình ta cũng biết chỉ cần huynh làm theo
ta căn dặn thì nắm nàng trong tay đến bảy thành nhưng có một tên cũng
đang nhắm tới tỷ ta, vả lại cũng thuộc gia đình quyền qúy.
Nếu
huynh xử lý được người kia trước thì mọi chuyện sẽ an tường hơn rất
nhiều, ta cùng huynh diễn mộ vở kịch đảm ảo khiến huynh lập tức đạt điểm tối đa. Nhưng trước tiên huynh cần chữa hết thương tích trên người đi
đã, vài ngày nữa chúng ta thực thi."
Nhạc Thiên Vệ từ trong người lấy ra một bình nước nhỏ nốc cạn cả người vết thương nhanh chóng lành
lại.Lấy từ giới chỉ một cái khăn ướt cùng với một bộ quần áo mới thì lại quay trở về hình dáng ban đầu, thậm chí da non mới mọc khiến hắn ta
trắng hơn rất nhiều.
Lúc này nhìn hắn ta cũng rất có vẻ thư sinh, chỉ có điều khuôn mặt như thế nhưng dáng người của hắn ta vẫn to lớn
lực lưỡng.Hắn nhìn Hồng Hiên nói:
"Không cần tĩnh dưỡng đêm dài
lắm mộng chúng ta liền thực thi, còn kẻ kia ngươi chỉ cần cho ta cái
tên.Cả kinh đô này ai dám trước mặt cướp người của Nhạc gia, Hồng Hiên
thì há hốc mồm hỏi:
"Tại sao huynh ấy lại hồi phục nhanh như thế?"
Nhạc Thiên Vệ tự hào nói:
"Bởi ta có một cái đại ca tốt."
Hồng Hiên tai nắm chặt lại kích động nói:
"Băng Thần đại nhân có đúng hay không?"
Nhạc Thiên Vệ gật đầu trong mắt cũng đầy tự hào, chỉ hơi tiếc đáng nhẽ hắn
mới là đại ca nhưng đáng tiếc đánh không lại thế là thành tiểu đệ.Vốn
hắn ta rất oán trách Băng Thần chuyện đó nhưng bây giờ thì lại cảm giác
may mắn vô cùng.
Nhất là nhìn vẻ ước áo rong mắt của em vơ tương lai thì hắn càng thoải mái liền dụ dỗ:
"Ngươi giúp ta thành tỷ phu của ngươi thì ta sẽ tặng cho ngươi thanh kiếm cũng áo khoác huynh ấy từng mặc làm kỷ niệm."
Hồng Hiên hai mắt sáng lên nắm tay Nhạc Thiên Vệ nói:
"Cái này thì nhất định rồi, quân tử nói ra một lời thì tư mã nan truy huynh phải cố làm cho bằng được."
Nhạc Thiên Vệ lấy ra một thanh kiếm cầm trên tay sau đó nói:
"Thấy dấu hiệu trên kiếm không nó được muội muội ta làm theo hình dáng của
Băng Thần từ khi huynh ấy còn chưa hóa hình.Luôn đặt cạnh tỷ tỷ ta đến
tân khi huynh ấy hóa hình thành công, thấy phần lông trên cán kiếm không hoàn toàn từ thân thể huynh ấy mà ra."
Không chỉ Hồng Hiên sau
lưng PhI Thành mấy thuộc hạ cũng là não tàn fan của Băng Thần, vốn hắn
mời bọn họ tới để bàn luận về tỷ tỷ cùng muội muội của bọn họ.Thế nhưng
Nhạc Thiên Vệ dụ dỗ rất tốt, hai người kia cũng nhất định sẽ yêu cầu mấy thứ đò này.
Hồng Hiên muốn tiến lại gần chụp lấy thì bị Nhạc Thiên Vệ nắm lại cười hỏi:
"Ngươi cũng lên cám ơn tỷ phu một tiếng đi chứ đúng không? "
Hồng Hiên lập tức vui vẻ nói:
"Cám ơn tỷ phu."
Nhạc Thiên Vệ buông tay Hồng Hiên cầm lấy thanh kiếm múa múa vài đường,
nguyên lực từ những chiếc lông như những sợi tơ lại vô cùng sắc
bén.Nguyên liệu rèn kiếm cũng quy hiếm vô cùng xưa kia chỉ làm được ba
thứ.Lông đuôi của Băng Thần cũng được tận dụng bởi đặc tính chuyển hóa
nguyên khí quá bá đạo.
Nhạc Thiên Vệ nhìn Hồng Hiên vung vẩy kiếm thì tránh xa nói:
"Đừng như thế nó không an toàn đâu, phải từ từ luyện tập mới thích ứng được,
ta không sử dụng kiếm nhưng nghe ông nội có nói qua chuyện này rồi."
Hồng Hiên là thiên tài tất nhiên cảm nhận được những lưỡi cắt nguyên khí
siêu nhỏ kia.Nhạc Thiên Vệ thấy Hồng Hiên bắt đầu học xong cách sự dụng
nó thì nói:
"Cha ta nói mình không hợp với nó nhưng sau này sẽ
gặp được người hợp với nó, cuối cùng người này lại là tiểu tử ngươi.Còn
hai thanh vũ khí như vầy nữa một thanh cung cùng một thanh thương nguyên liệu cũng quý hiếm phải biết giữ gìn nghe chưa."
Hồng Hiên múa
chán chê lập tức lấy áo ngoài bọc lấy thanh kiếm dùng dây cột lại cẩn
thận ôm ở trong lòng.Hai người khác thây thế thì lập tức trong lòng vô
cùng kích động nhưng nghĩ đến Hồng Hiên may mắn như thế mình thì chắc
khó.