Tảo Tảo mặt lạnh đẩy đẩy Tiểu Dã: "Có chuyện mau nói."
Cánh tay Tiểu Dã không có sức lực như ngày thường, bị đẩy một chút, Tiểu Dã chợt mất đi chỗ dựa, dưới chân lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã
xuống, Tảo Tảo chỉ đành phải xoay người lại vịn anh: "Uống rượu say thì
đi về nằm, chạy đến nơi này phát điên khùng gì hả?”
Tiểu Dã hài lòng tựa vào trên người Tảo Tảo, gác cằm ở trên vai của cô, "Anh muốn gặp em."
Trong lòng Tảo Tảo đang bực bội, thấy anh lộ ra dáng vẻ vô lại, tức giận nổi lên, tay đẩy đầu anh đang lại gần: "Tiểu Dã, bây giờ em và anh nói
rõ ràng, anh đừng nói với em mấy lời buồn nôn nghĩ tới nghĩ lui, thích
đi thích lại, em không thích nghe, dù sao từ trước tới nay anh cũng
không thiếu người thích nghe, người nào thích nghe anh đi nói cho người
đó là được."
"Được rồi, lời em muốn nói đã nói xong, phải đóng cửa rồi, em phải đi
về." Tảo Tảo nói xong, đặt Tiểu Dã ở trên lan can, xoay người rời đi.
Không đợi cô cất bước, lập tức bị Tiểu Dã ôm eo từ phía sau, Tiểu Dã ở
sau lưng hốt hoảng nói, "Đừng, Tảo Tảo, đừng đi, em đừng đi."
"Anh buông tay, " Tảo Tảo dùng sức nghiêng tới trước, dùng sức cạy tay
Tiểu Dã, gỡ từng ngón từng ngón tay của anh, nhưng lần này cánh tay Tiểu Dã lại cứng như sắt, siết Tảo Tảo thật chặt, hai người giống kéo co
giằng co hồi lâu. Tảo Tảo nổi nóng, ra sức đạp Tiểu Dã một đạp: "Tiểu
Dã, dáng vẻ này của anh khiến cho em khinh thường anh."
"Khinh thường thì khinh thường đi, " Tiểu Dã bị giẫm đau chân nhảy lên,
gắt gao siết chặt lấy cô: "Anh không buông, anh mà buông tay, em sẽ chạy theo Tiêu Dương ngay."
"Anh nói bậy gì đó?" Tảo Tảo nổi trận lôi đình, còn có người vô lại hơn
Tiểu Dã sao, rõ ràng là anh và người đẹp như hình với bóng, nhưng bây
giờ tới trả đũa.
"Tiểu Sướng nói em là bạn gái của Tiêu Dương, em còn nắm tay cậu ta, Tảo Tảo, vậy mà em lại kéo tay cậu ta, em còn chưa từng chủ động nắm tay
anh mà." Tiểu Dã thở hổn hển càng ôm cô chặt hơn.
Tiểu Sướng, Tiểu Sướng, gọi thân thiết như vậy, Tảo Tảo tức giận đến
toàn thân phát run, lại khổ vì không thể thoát thân, mắt thấy cửa phòng
ngủ đối diện, cô nhân viên quản lý đã đóng cửa, cô quýnh lên, xoay người một cái, đối diện Tiểu Dã, cắn một cái lên trên bờ vai anh.
Tiểu Dã đau kêu một tiếng, tay vẫn không buông lỏng, ngược lại thuận thế ôm sát Tảo Tảo, mặc cho cô cắn. Tảo Tảo liền như dã thú bị nhốt trong
lồng, nổi trận lôi đình, lại không có cách nào, đùi phải cô vừa động,
không đợi cô phát huy thuật phòng thân của con gái, lập tức bị Tiểu Dã
dùng hai chân kẹp lại, lần này Tảo Tảo ngay cả cựa mình cũng không thể
làm được, cả người bị Tiểu Dã vững vàng cố định chặt chẽ rồi.
"Tiểu Dã, cái tên khốn kiếp này" Tảo Tảo mới mắng một câu, miệng lập tức bị ngăn chặn, đôi môi nóng như lửa của Tiểu Dã đã dính vào, Tảo Tảo
liền hóa đá tại chỗ, cô bị Tiểu Dã cưỡng hôn, đây là nụ hôn đầu của cô
nha, cô đã từng tưởng tượng vô số lần, một buổi tối lãng mạn trước hoa
dưới ánh trăng, nụ hôn đầu được một anh chàng đẹp trai khẽ ôm hôn triền
miên, thế nhưng cứ như vậy bị một tên ma men miệng đầy mùi rượu vật lộn
bên