Ngày hôm sau Tảo Tảo thức dậy rất sớm, giường đối diện vẫn trống, Lâm
Tâm còn chưa trở về, cô không nhịn được nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, chỉ liếc mắt một cái, lòng của cô chợt nặng nề, dưới lầu vẫn còn bóng dáng cô độc đang dựa trên lan can ở sân bóng rổ.
Tảo Tảo quay đầu nhìn chiếc giường trống của Lâm Tâm, trong lòng thầm
mắng, được lắm Lâm Tâm, cậu đầu bếp sắp bị cậu đùa chết rồi kìa.
Tảo Tảo thu dọn sơ đồ đạc của mình, rồi cùng Hồng Nhan đến căn tin mua
bữa sáng, dọc theo đường đi, cô đều nghĩ đến chuyện của Lâm Tâm và cậu
đầu bếp, nếu cậu đầu bếp nhìn thấy Lâm Tâm và bạn trai cả đêm chưa về
cùng nhau xuất hiện, sẽ càng khiến cậu khó chịu và đau lòng. Lâm Tâm
này, không thích người ta thì sao không nói rõ với người ta, cậu đầu bếp kia nhìn qua rất thẳng thắn, nói với cậu, chắc chắn cậu sẽ không quấn
quít làm phiền nữa.
Hồng Nhan cảm thấy rất kỳ quái, Tảo Tảo không ngừng ríu rít lại không
nói lời nào, từ phòng ngủ đến căn tin rồi trở về, dọc đường vẫn luôn cau mày bước đi, “Hôm qua cậu và Tiểu Dã còn chơi vui vẻ với nhau, sao qua
một đêm mà tâm sự nặng nề rồi, buổi tối mơ thấy ác mộng à.”
Tảo Tảo thở dài, “Hồng Nhan, tớ cảm thấy cậu rất lợi hại, trong khoa
ngoài khoa có rất nhiều người theo đuổi cậu, cậu nói không yêu đương khi học đại học thì không yêu thật, rất biết kiềm chế đấy.”
Hồng Nhan nhíu mày, "Nhưng cũng không phải tớ cố ý không yêu, mà là
những người trong trường không trưởng thành lắm, tớ chướng mắt, thay vì
sau này đau khổ chia tay, không bằng bây giờ cô đơn một tí.”
“Cậu lúc nào cũng có lý trí.” Tảo Tảo cảm thán, “Nhưng có lúc biết là
người đó không hợp, nhưng tình cảm vừa tới thì đã mất hết lý trí.”
"Không thể nào." Hồng Nhan kinh ngạc, "Tớ thấy cậu đối với Tiểu Dã cũng không tới mức này.”
Tảo Tảo dừng bước, ánh mắt nhìn lom lom về phía trước, trong miệng tự lẩm bẩm, "Quả nhiên đụng phải."
Vẻ mặt cậu đầu bếp cả đêm không ngủ lộ ra vẻ chẳng biết làm sao, Tảo Tảo không mở mắt, không đành lòng nhìn nữa, Lâm Tâm lại lúng túng giải
thích gì đó với bạn trai, Tảo Tảo nhìn thấy bạn trai của cô ấy không để ý lắm rời đi, Lâm Tâm đi đến trước mặt cậu đầu bếp, mặt không biểu cảm
nói gì đó, Tảo Tảo bỗng không muốn nhìn thấy nữa, kéo Hồng Nhan chạy vào tòa ký túc xá.
Tảo Tảo và Hồng Nhan vào phòng ngủ, Hồng Nhan như có điều suy nghĩ nhìn
Tảo Tảo, "Lát nữa đừng có tức giận, cậu ấy biết mình đang làm gì mà."
"Hồng Nhan, tớ nghĩ không thông sao?" Tảo Tảo cúi đầu, "Là quan niệm của tớ quá lỗi thời sao, đã sai rồi sao?"
Hồng Nhan cắn một miếng bánh bao, nhai kỹ nuốt chậm, "Cậu không sai, cậu ấy cũng không sai, tất cả mọi người đều có cuộc sống của riêng mình.
——— ——————
Hôm nay Linh Lợi có việc, Tảo Tảo tự mình đến Hội học sinh, chạm mặt
Tiêu Dương của cô dưới ký túc xá, nghe nói cô đến Hội học sinh, Tiêu
Dương bèn nói anh cũng muốn đến Hội học sinh một chuyến, cũng thuận
đường đi tới phòng làm việc của Hội học sinh.
Buổi chiều, trong Hội học sinh không có việc gì, Tiêu Dương đi tìm
người, Tảo Tảo một mình nhàm chán ngồi ở chỗ trực. Sau đó có một tiếng
cười quen tai, Tiêu Dương và một nữ sinh cùng đi tới đây, chính là Thẩm
Oánh Sướng, hai người dừng lại ở hành lang trước cửa văn phòng làm việc, Tảo Tảo nâng mắt nhìn, chàng trai khôi ngô, cô gái xinh xắn, nhìn qua
rất đẹp mắt. Cô nhíu mày, quan hệ giữa Thẩm
![](https://img.webtruyen.com/public/images/storyimg/20200226/lolem-31.png)