Tối đến. Trước khung cửa sổ, ánh trăng bàng bạc rọi lên dung nhan yêu
kiều của thiếu nữ. Từ cô luôn toát ra vẻ điềm nhiên, lãnh đạm khiến cô
mỗi lần xuất hiện trong mắt người khác đều tựa như tiên nữ giáng trần.
Nhưng điều này không hề tốt, ánh mắt bọn họ luôn khiến cô cảm thấy bất an.
Trên bàn, điện thoại bỗng dưng rung lên. Dương Xử Nữ đang ngây ngẩn bị làm cho giật mình, liếc nhìn màn hình đang bừng sáng.
Nhấc điện thoại lên, ngón trỏ di chuyển một chút sau đó đưa lên bên tai.
- "Xin chào, cô là Dương Xử Nữ có đúng không?" Còn chưa để cô kịp mở lời, người kia đã nhanh nhẹn lên tiếng trước.
- "Là tôi." Cô nhẹ nhàng đáp.
- "Sáng nay cô đến thử vai, đạo diễn rất hài lòng về diễn xuất của cô.
Hiện tại nếu cô không bận thì có thể đến Tĩnh Dạ ở Dạ thành một chuyến,
chúng ta bàn bạc thêm về hợp đồng?"
Bây giờ đã là quá trễ rồi.
Dương Xử Nữ ngập ngừng nói, "Tôi không bận, lập tức đến đó." Nói rồi cô
buông điện thoại xuống, cả người không tự chủ run lên, trong mắt xuất
hiện nét vui mừng. Cuối cùng thì diễn xuất của cô cũng được người khác
để ý đến, nếu hợp đồng này có thể êm xuôi mà ký thì tương lai sau này
nhất định sẽ có thể vươn lên.
Thay đồ, sửa sang lại chính mình một chút sau đó rời khỏi nhà.
Đến đúng địa chỉ mà họ nói. Dạ thành chính là nơi xa hoa bậc nhất của cả
thành phố. Dù cho nơi này đẹp đẽ, lộng lẫy đến nhường nào cô cũng không
hy vọng mình một lần đặt chân đến đây.
Màn hình điện thoại hiện
lên con số mười hai giờ hai mươi ba phút, ngón tay cô khẽ xiết chặt.
Nhìn quanh một lượt mới từ từ bước vào.
Tĩnh Dạ dưới sự quản lý
của Mặc Song Ngư cũng không khỏi phát triển đến nhường này. Ai nấy đều
không lấy làm lạ vì đây chính là tụ tập những kẻ có tiền hoặc là những
tiểu thư công tử thích đến đây để trải nghiệm cảm giác, buông thả chính
mình một lần.
Dường như biết được cô nhất định sẽ đến nên có
người vừa nhìn thấy cô đã chủ động tiến lên bắt chuyện, "Cô Dương, mời
đi lối này." Dương Xử Nữ nhìn người đàn ông trung niên tiếp cận mình,
cẩn thận quan sát. Ông ta không phải là người tốt với gương mặt gian xảo điển hình. Cô không mấy để tâm, nhẹ nhàng gật đầu.
Theo sau ông ta đi về phía thang máy. Không khí bên trong thang máy rất im lặng và
nặng nề. Dương Xử Nữ cơ hồ không hề mở miệng nói chuyện, còn người đàn
ông kia cứ nhìn chằm chằm vào cô không rời mắt, dễ dàng nhìn ra sự đê
tiện không thể che giấu trong mắt ông ta.
Ra khỏi thang máy, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào. Cánh cửa bị người đàn ông hung
hăng mở tung, hắn lạnh lùng bước ra, kéo theo một thiếu nữ xinh đẹp. Bộ
dáng cô ấy rất đáng thương, cô có thể thấp thoáng thấy được sự cầu cứu
cùng thê lương trong mắt cô ấy, không tự chủ muốn bước lên phía trước ra tay nghĩa hiệp nhưng lại bị ngăn cản.
- "Đó là Mặc tổng, nữ
nhân cầu được bám lấy ngài ấy không đếm xuể. Bây giờ bên cạnh ngài ấy đã có vị tiểu thư kia, nếu cô muốn ngài ấy là chỗ dựa của mình sau này thì nhất định phải có chiêu trò."
Muốn hắn là chỗ dựa sau này? Dương Xử Nữ đột nhiên cảm thấy rất nực cười nhưng lại không nói gì.
Dừng lại trước phòng VIP 306, người đàn ông kia đẩy cửa bước vào, lịch sự
đứng sang một bên nhường đường cho cô. Cô lạnh nhạt nhìn ông ta, chậm
rãi sải bước đi vào trong. Cánh cửa khép lại.
- "Ồ, đến rồi sao? Cô Dương, mời ngồi mời ngồi!" Trong phòng tổng cộng có ba người, bọn họ ai nấy đều ăn mặc lịch thiệp. Lúc này Dương Xử Nữ mới liếc mắt về phía
cửa, phát hiện người đàn ông vẫn đứng nguyên ở đó không có ý định di
chuyển. Cô mới ngộ ra một điều, họ không phải muốn cô đến chỉ là đơn
thuần là bàn bạc hợp đồng!
Tuy nhiên, sắc mặt cô vẫn thản nhiên, khóe môi hơi lộ ra một chút tươi cười. Bước lên trước đồng thời ngồi
xuống phía đối diện đạo diễn Kim - người ngỏ lời muốn ký hợp đồng với
cô. Người bình thường nhìn vào sẽ nghĩ ông ta là người lịch sự, nho nhã. Ngay cả cô cũng không ngoại lệ. Nhưng từ khi bước vào đây, cô đã luôn
có dự cảm chẳng lành.
- "Cô Dương, xin cô hãy nể mặt đạo diễn
Kim uống cạn ly này!" Người ngồi bên cạnh đạo diễn Kim dường như có sự
chuẩn bị từ trước, động tác linh hoạt rót một ly rượu đưa đến trước mặt
cô. Dương Xử Nữ không nhìn thấy điều gì bất thường liền nâng ly rượu,
khóe môi gợi lên ý cười xinh đẹp, "Đạo diễn Kim, tôi luôn rất xem trọng
ngài." Đạo diễn Kim rất tự nhiên cười đùa nói, "Cô Dương không cần căng
thẳng, có điều cô chỉ nói như vậy thôi e rằng không có sức thuyết phục."
Quả nhiên là đang làm khó cô, muốn cô nhất định phải uống ly này. Chi bằng giả vờ một chút.
Dương Xử Nữ nâng ly rượu đặt lên môi, từ từ uống cạn. Dưới ánh đèn vàng vọt,
màu sắc đỏ thẳm trong ly dưới làn da trắng ngần của cô vô cùng nổi bật,
đẹp đẽ. Đạo diễn Kim nhìn cần cổ trắng như ngọc của cô nội tâm nhịn
không nổi dâng lên nhiều ý nghĩ xấu xa.
Đặt ly rượu lên bàn, cô
mỉm cười khẽ nói, "Đạo diễn Kim, thật thất lễ quá. Tôi đi vệ sinh một
chút, rất nhanh sẽ quay lại!" Phong thái tự nhiên kèm theo nụ cười rạng
rỡ của cô không hề khiến người khác hoài nghi được điều gì.
- "Được."
Cô vừa bước ra khỏi phòng, người bên cạnh lập tức nhíu mày lên tiếng,
"Ngài cứ thể để cô ta đi hay sao? Nếu cô ta gọi người tới hoặc là bỏ
trốn thì phải làm sao?" Dù người kia có căng thẳng đến mức thần sắc bất
định thì đạo diễn Kim vẫn bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra.
- "Cho dù có gọi người đến thì chắc gì đã giúp ích được cho cô ta? Một
người bình thường như vậy sẽ không thể có thế lực lớn hơn nào chống
lưng. Cô ta cũng sẽ không nỡ bỏ mặc hợp đồng này mà trốn đi đâu. Còn nếu cô ta thật sự muốn bỏ chạy thì cũng không thể chạy qua nổi mười bước
chân." Ông ta từ lâu đã tính kế với Dương Xử Nữ, gấp rút gọi cô đến khi
cô chưa có sự chuẩn bị tốt nhất là một trong những kế hoạch của ông ta.
Người kia nghe xong cũng lộ ra vài phần kính nể. Không những dùng khổ
nhục kế mà còn dựng lên một kế hoạch hoàn chỉnh như vậy. Lần này e rằng
Dương Xử Nữ không còn đường để lui!
Bên trong phòng vệ sinh, Dương Xử Nữ giữ chặt điện thoại trong tay, môi mím chặt.
Bây giờ cô rơi vào tình cảnh không thể tiến cũng chẳng thể lùi này đúng là
khổ sở muôn phần. Trong làng giải trí, quy tắc "đi cửa sau" vốn dĩ đã
không còn gì lạ lẫm. Nhưng với cô mà nói, nếu đem danh dự của mình để
đổi lấy một chút ít lợi nhuận này thì thật khiến cô không cam tâm! Trước mắt vẫn chưa thể tìm ra đối sách cho mình, có một điều khiến cô rất do
dự.
Dù cô đối với Trương Mặc Đình đã đường ai nấy đi nhưng cho
đến bây giờ cô vẫn còn giữ số của hắn ta trong máy. Hiện tại cô không có thời gian để suy nghĩ nhiều đến vậy, ngón tay run rẫy chạm vào màn
hình. Cô không thể kiểm soát sự rối loạn trong lòng, cho dù hôm nay có
bị hắn nói lời khó nghe còn hơn là để bản thân mình bị hạ nhục.
Chỉ vài giây ngắn ngủi trôi qua mà cứ ngỡ như dài đằng đẳng. Trương Mặc Đình rốt cuộc cũng bắt máy.
- "Cô nhớ tôi rồi sao?" Dường như đoán trước được những lời lẽ bởn cợt
này, Dương Xử Nữ không phản ứng gì nhiều, ngón tay khẽ xiết chặt. "Tôi
có thể nhờ anh một việc được không?" Bên kia im lặng một hồi mới có động tĩnh, cô đột nhiên nghe được giọng cười mỉa mai của Trương Mặc Đình.
- "Sao vậy? Vứt bỏ tôn nghiêm để tìm sự giúp đỡ của kẻ đã ruồng bỏ mình sao? Dương Xử Nữ, không ngờ cô cũng có ngày này!"
Tay cô càng thêm gắt gao xiết chặt, đè nén cảm xúc trong lòng, cô đáp: "Xem như đây là lần cuối cùng.." Giọng nói cô run run nhỏ dần. Bên phía
Trương Mặc Đình cũng không tiếp tục đùa giỡn lòng tự trọng của cô, "Cô
đang ở đâu?" Có lẽ, cô đang thật sự gặp nguy hiểm. Hắn tuy là kẻ thích
dùng lời lẽ để nhạo báng người khác nhưng cũng không thể bỏ mặc một
người đang cần sự giúp đỡ của mình.