Cứ như vậy, liền hình thành một vòng tròn tuần hoàn.
Đương
nhiên, muốn kiếm tiền hay điểm cống hiến của Đường Môn và học viện, đoán tạo ra Hữu Linh Kim Loại có mức độ hòa hợp dưới 80%, liền bán cho bọn
họ. Cứ như vậy, tài sản của chính mình sẽ càng ngày càng hùng hậu.
Đã có cách suy nghĩ rõ ràng, liền càng lúc càng thông suốt. Khi hắn trở lại ký túc xá công đọc sinh, đã là buổi trưa.
Trước khi trở về, hắn trước đó đã đi ăn cơm. Hiện tại học viện không có cơm
ăn, chuyện này thực sự khiến cho người ta phiền muộn. Bất quá Đường Vũ
Lân cũng đã nghĩ ra biện pháp. Hắn chuẩn bị chờ sau khi mình đột phá
phong ấn, liền đi đến Nội viện tìm sư tổ, tiếp tục học tập phương pháp
vận dụng năng lượng khí huyết. Đó chính là sư tổ của mình đó nha! Chắc
chắn cũng không thể để cho mình nhịn đói được.
"Ầm, ầm!" Đường Vũ Lân gõ vào cánh cửa một căn phòng cách đó không xa.
"Vào đi!" Bên trong truyền đến âm thanh của Nguyên Ân Dạ Huy.
Đường Vũ Lân đẩy cửa mà vào.
Nguyên Ân Dạ Huy đang ở nơi đó thu thập cái gì, bởi vì thời tiết hiện tại
tương đối nóng bức, nàng cũng không mặc nhiều đồ: váy ngắn và áo lót
mỏng che tới bụng. Bởi vì đang khom lưng thu dọn đồ đạc, bắp đùi trắng
nõn lộ ra một đoạn.
Thấy cảnh này, Đường Vũ Lân không khỏi có
chút sượng sùng, vội vàng dừng bước lại, "Ta có phải là nên trước tiên
tránh đi một thoáng?"
Nguyên Ân Dạ Huy cũng không quay đầu lại nói: "Lảng tránh cái gì? Ngươi không phải là không thích nữ nhân sao?"
"Ơ?" Đường Vũ Lân sửng sốt một chút. Cái gì gọi là không-thích-nữ-nhân?
Nguyên Ân Dạ Huy cũng đã thu thập xong, vẫn như bình thường đứng lên, "Vừa
nãy lúc ngươi trở lại ta đã nghe được rồi. Thế nào? Hành trình đến Thiên Đấu Thành có thuận lợi không?"
Nàng vẫn chưa quên được, lúc
trước khi nhìn thấy cảnh hôm đó, Đường Vũ Lân đang ở cùng Nhạc Chính Vũ, bây giờ nghĩ lại vẫn còn có chút nổi da gà đây này!
Bất quá,
nàng cũng không muốn can thiệp vào chuyện của người ta. Dù sao, thích
đàn ông hay thích phụ nữ, cũng là chuyện của riêng người ta.
Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Suýt chút nữa đã chết rồi, ngươi nói có tính là thuận lợi hay không?"
"Hả? Tình huống thế nào?" Nguyên Ân Dạ Huy kinh ngạc hỏi.
Đường Vũ Lân đem chuyện mình gặp phải Tà Hồn Sư đơn giản kể qua một lần.
"Tà Hồn Sư?" Con ngươi của Nguyên Ân Dạ Huy co rút lại, hai tay nắm chặt.
"Ngươi làm sao vậy?" Đường Vũ Lân nghi ngờ hỏi.
Nguyên Ân Dạ Huy lắc lắc đầu, sắc mặt của nàng rõ ràng có chút tái nhợt,
"Không sao, chỉ là nhớ lại một số chuyện lúc trước. Bất quá, ngươi có
thể ở trên tay Tà Hồn Sư còn sống trở về, cũng đã rất không dễ dàng."
Đường Vũ Lân nói: "Kỳ thực chính ta cũng không biết có chuyện gì xảy ra? Khi
đó ta đã ngất đi, sau đó là sư bá tới cứu ta. Ông ấy nói thời điểm phát
hiện ta, ta cũng đã như vậy. Hay là cái tên Tà Hồn Sư kia cho rằng ta
chết rồi, hoặc cũng có thể là do hắn phát hiện sư bá đến, không kịp giết chết ta, cũng đều có khả năng."
Nguyên Ân Dạ Huy suy nghĩ một
chút, nói: "Hai loại khả năng này tuy rằng cũng không lớn, nhưng cũng
chỉ có thể giải thích như vậy. Thương thế của ngươi không có chuyện gì
sao?"
Đường Vũ Lân nói: "Không có chuyện gì, như thế này không sinh long hoạt hổ sao?"
Nguyên Ân Dạ Huy khẽ mỉm cười, "Đúng là đã quên, cái tên nhà ngươi da dày thịt béo." Lần thi đấu nọ, nàng nhiều lần đánh Đường Vũ Lân bầm dập, nhưng
Đường Vũ Lân đều có thể nhanh chóng bò lên, tiếp tục chiến đấu. Năng lực kháng đòn tuyệt đối là siêu cường.
"Nguyên Ân, ta muốn nhờ ngươi giúp ta một chuyện." Đường Vũ Lân nói.
"Chuyện gì?"
Đường Vũ Lân nói: "Ta gần đây có loại cảm giác muốn đột phá, muốn bế quan mấy ngày. Ngươi nếu như không rời khỏi ký túc xá, có thể giúp ta bảo vệ một chốc hay không? Kỳ thực nơi này của chúng ta hẳn là cũng sẽ không có
ai đến, ngươi giúp ta nghe ngóng động tĩnh, đừng để cho ai quấy rối ta
là được."
Nguyên Ân Dạ Huy suy nghĩ một chút, nói: "Ngươi cần khoảng chừng mấy ngày?"
Đường Vũ Lân nói: "Ta cũng không nói được, nhanh thì 3 ngày, nhiều thì 7 ngày thôi. Nhiều nhất cũng sẽ không vượt quá 7 ngày."
T-R-U-Y-E-N-F-U-L-L-.-V-N Phong ấn tầng thứ 4 đã buông lỏng, hơn nữa
khoảng thời gian gần đây, thân thể hắn đã tích lũy đầy đủ. Đường Vũ Lân
tin tưởng, thời gian lần đột phá này hẳn là sẽ không quá dài mới đúng.
"Được. Khi nào ngươi bắt đầu hãy gọi ta!" Nguyên Ân Dạ Huy sảng khoái đáp ứng một tiếng.
Đường Vũ Lân cười nói: "Được, quyết định vậy đi! Chờ ta xuất quan, đưa ngươi một khối Hữu Linh Kim Loại để tạ ơn."
Nguyên Ân Dạ Huy ánh mắt sáng lên, "Đây chính là ngươi nói đó nha, không thể đổi ý! Mức độ hòa hợp 90% trở lên."
Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Ngươi muốn giết ta sao? Mức độ hòa hợp 90% không
phải dễ dàng đoán tạo như vậy đâu! 80% đi, ta phỏng chừng tỷ lệ có thể
cao hơn một chút."
"Một lời đã định." Nguyên Ân Dạ Huy nguyên bản cũng không có ý định thật sự đòi Thần Cơ Kim Chúc, dù sao tỷ lệ thành
công quá thấp. Coi như Đường Vũ Lân đáp ứng nàng, cũng không biết lúc
nào mới có thể chế tạo ra được.
"Ta hơi hơi chuẩn bị một chút,
khoảng chừng 2 giờ sau sẽ chính thức bắt đầu." Đường Vũ Lân suy nghĩ một chút rồi nói. Việc này không nên chậm trễ, 4 loại linh vật đều đã vào
tay, hắn cũng không có phương pháp bảo quản đặc biệt nào, vẫn là nên
mau chóng tiến hành đột phá là tốt nhất.
Trở lại gian phòng của
mình, Đường Vũ Lân trước tiên đem rèm cửa sổ kéo lại, ngăn cách ánh sáng bên ngoài, sau đó khoanh chân ngồi ở trên giường mình, bắt đầu minh
tưởng.
Đây đã là lần thứ tư, hai lần trước đó đều là có chuẩn bị
kỹ lưỡng, lần thứ ba lại là đột nhiên xuất hiện. Lần thứ tư, trong lòng
hắn đã không còn sốt sắng như trước, trái lại càng thêm chờ mong. Chờ
mong sau khi đột phá lần này, có thể mang lại cho mình biến hóa như thế
nào?
Dựa theo quy luật trước đó, phong ấn Kim Long Vương mỗi khi
đột phá hai đạo, sẽ mang lại cho chính mình một cái vòng sáng huyết
thống, hiệu quả có chút tương tự như Hồn Hoàn, cũng có thể mang lại cho mình một cái hồn kỹ. Hồn kỹ lần trước là Hoàng Kim Long Thể, có thể
tăng cường rất lớn sức mạnh khí huyết của mình mình, giúp cho sức chiến
đấu của bản thân tăng vọt. Như vậy, lần này thì sao? Lần này lại sẽ là
cái gì?
Đường Vũ Lân chờ mong, lần này nếu như có thể thu được
hồn kỹ, tốt nhất nên là một hồn kỹ tấn công từ xa. Vô luận nói như thế
nào, hiện tại năng lực viễn công của hắn vẫn là tương đối kém, hoàn toàn kém xa do với năng lực cận chiến.
Vừa suy nghĩ, hắn từ bên trong nhẫn trữ vật lấy ra 4 chiếc hộp, đặt ở trên chiếc bàn trước mặt.
Bốn chiếc hộp, một cái làm bằng gỗ, hai cái bằng ngọc thạch, còn có một cái làm bằng kim loại.
Đường Vũ Lân trước tiên mở chiếc hộp gỗ ra. Nhất thời, một luồng kỳ hương
xông vào mũi. Đó là một đóa hoa lớn, nhìn qua tươi đẹp lộng lẫy, toàn
thân có màu vàng óng, có ít nhất hơn trăm cánh hoa, mỗi một cánh nhìn
qua đều có một lớp lông tơ mỏng. Phía dưới là một nhành hoa màu bích
lục, xoay tròn ở bên trong chiếc hộp gỗ. Mùi thơm nồng nặc, chỉ vừa ngửi nhẹ, cũng đã làm cho khí huyết trong cơ thể Đường Vũ Lân theo đó trào
dâng.
Thiên Niên Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, có công năng cường tứ
chi, tăng sức mạnh, cải thiện bản thân, chính là linh dược hiếm có. Đừng coi thường nó chỉ là ngàn năm, nhưng lại cực kỳ hiếm có.
Thứ
tiếp theo Đường Vũ Lân mở ra, là một chiếc hộp ngọc màu vàng. Bên trong
hộp ngọc màu vàng, là một khối gì đó màu nâu, nhìn qua cũng không được
huyễn lệ như Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, hơn nữa cũng không có bất kỳ mùi vị hay sóng năng lượng xuất hiện. Chỉ đơn giản như vậy, có vẻ vô cùng
mộc mạc.
Thiên Niên Tùng Sam Linh Chi! Tùng Sam Linh Chi còn có
tên là Xích Linh Chi, dược tính ôn hòa, thuần hậu, bổ dưỡng lục phủ ngũ
tạng. Ở bên trong họ linh chi, nó không phải là cao cấp nhất, nhưng cũng tuyệt đối là có dược lực ôn hòa nhất. Bất kỳ dược tính mãnh liệt của
loại thuốc nào, có nó trung hòa, cũng đều sẽ dịu lại rất nhiều, dễ dàng
được hấp thu hơn. Giá trị khối Thiên Niên Tùng Sam Linh Chi này, tuy
rằng không bằng Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, nhưng cũng không kém quá
nhiều, đồng dạng vô cùng hiếm thấy!
Sau đó là một chiếc hộp ngọc
khác. Hộp ngọc này có màu bích lục, bên trong dường như đang thai nghén
hơi thở sự sống nồng đậm. Đường Vũ Lân cẩn thận từng li từng tí một đem
nó mở ra, bên trong là một chùm trái cây, có khoảng chừng 30 – 40 quả.
Mỗi một quả đều to bằng hạt đỗ tương, nhưng bản thân lại có màu xanh
biếc. Mở hộp ngọc ra mới phát hiện ra, chiếc hộp ngọc kia nguyên bản là
màu trắng, nhưng bởi vì những trái cây màu bích lục này tỏa sáng nên mới bị biến thành màu xanh lục.
Không có mùi thơm, nhưng có hơi thở sự sống nồng đậm phả vào mặt. Chỉ riêng khí tức đã khiến cho người ta
có cảm giác tràn trề sinh lực hẳn lên.
Thiên Niên Sinh Sinh Quả,
có ý nghĩa là sinh sôi liên tục, chỉ sinh trưởng trong sa mạc tương đối
cằn cỗi. Được ca tụng là trân bảo sáng chói nhất của sa mạc. Ở trong sa
mạc, nếu như lữ khách lạc đường, mất nước, tỷ lệ tử vong sẽ vô cùng cao. Nhưng nếu như gặp phải sinh sinh quả, chỉ cần một hạt, liền đủ để kiên
trì thêm 10 ngày.
Không một ai biết tại sao giữa sa mạc cằn cỗi
lại sẽ có loại trái cây tràn ngập hơi thở sự sống như vậy tồn tại. Có
lẽ, đây chính là điều kỳ diệu của thiên nhiên.
Một chùm sinh sinh quả, là Đường Vũ Lân thu được từ Đường Môn, điểm cống hiến tiêu tốn cũng không ít.
Dựa theo yêu cầu của Lão Đường, Thiên Niên Sinh Sinh Quả chí ít cần 30 quả, mà một chùm này lại cũng không kém. Giá trị còn ở bên trên Kỳ Nhung
Thông Thiên Cúc.
Một hộp cuối cùng, do kim loại màu trắng bạc chế tác mà thành. Đem hết thảy khí tức bên trong toàn bộ đóng kín.
Đường Vũ Lân mở khóa của chiếc hộp, mở nó ra.
Bên trong là một khối đồ vật gì đó nhìn qua giống như kim loại, to khoảng
chừng bằng lòng bàn tay, toàn thân ngăm đen, lập loè ánh kim loại. Nhìn
kỹ sẽ phát hiện, mặt trên có từng vòng hoa văn ám tử sắc, tổng cộng có
11 vòng.