Từ tối qua tôi đã trằn trọc không ngủ được, buổi sáng hôm sau thì tự động
dậy lúc 5h30. Đối với một con sâu ngủ như tôi thì dậy lúc 5h30 đã là một kì tích khó thành hiện thực. Nhưng hôm nay vì cậu mà kì tích đã thành
hiện thực rồi =)))
Lúc đến trường, tôi lao như một con điên lên
lớp mới, đảo mắt một vòng quanh lớp, tôi phát hiện không có bóng dáng
quen thuộc của cậu xuất hiện.
Ừ, chắc là lại đi trễ như mọi khi rồi =)))
Nhưng tôi đã gạt bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu khi đến tiết thứ tư, cậu vẫn chưa tới. Tự hỏi sao cậu không đi, là do lười, hay do bận việc riêng, nhưng
cuối cùng vẫn không hiểu lí do.
Thôi kệ, cậu không đi thì không
đi, nhưng sẽ hối hận đó, vì tới ngày 1/9 cậu mới được nhìn thấy bản mặt
chó của tôi( vì au đi chơi:/)
Ngốc thật, dậy thật sớm vì một đứa
con trai, lao như điên lên lớp vì một đứa con trai, rồi lại hi vọng đứa
con trai đó sẽ đến xếp lớp:)