Bất quá cũng chính vì một ngụm máu này mà ý thức của Đặc cấp sư sĩ nhanh
chóng thanh minh, sau khi tỉnh táo lại, hành động đầu tiên của hắn chính là lùi ra sau thực nhanh, ý đồ thoát khỏi phạm vi công kích của đối
phương. Bởi vì đến bây giờ hắn vẫn không suy nghĩ cẩn thận một kích vừa
rồi vì sao mình lại trúng đòn, đó tuyệt đối không phải chiêu thức kiếm
quang công kích bình thường.
Đặc cấp sư sĩ như trở thành nhân vật cho câu “trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường”, tiểu đội Lăng Lan đang xem trận đấu đều nhìn ra một chiêu vừa rồi là do đầu gối của cơ giáp Lý Lan Phong đánh ra. Đầu gối mang theo lực đẩy của cơ giáp trực tiếp đụng vào khoang thao tác của đặc cấp cơ giáp.
Nếu không phải cấp bậc
cơ giáp có chênh lệch, hơn nữa đặc cấp cơ giáp đã đem năng lượng của
quang thuẫn mở tối đa chứ nếu không với một kích vừa rồi, đặc cấp sư sĩ
chắc chắn không chỉ phun một ngụm máu mà còn bị thương đến sinh mạng.
Bất quá, bởi vì đòn công kích vừa rồi đã đánh trúng vào bộ phận yếu nhất cơ giáp nên vẫn làm Đặc cấp sư sĩ kia bị chút nội thương.
Đặc
cấp sư sĩ bức thiết muốn kéo khoảng cách vãn hồi cục diện bị động nhưng
Lý Lan Phong sao có thể để đối phương thực hiện được. Lý Lan Phong giờ
phút này đã bất chấp tất cả để tiêu diệt đối thủ của mình, cho dù thân
thể có bị hỏng hoàn toàn do chịu áp lực siêu phụ tải do điều khiển cơ
giáp.
Vì hoàn thành mục tiêu này, khi Lý Lan Phong nhìn thấy đối
phương lui cực nhanh về phía sau liền nhìn chăm chăm đối phương đồng
thời mở động cơ phó lên mức công suất tối đa. Trong quá trình điều khiển cơ giáp, loại hành vi này là bị cấm, bởi vì một khi mở công suất ở mức
đối đa thì sẽ xuất hiện hiện tượng siêu phụ tải, như vậy thì cho dù là
cơ giáp cao cấp cũng chỉ có thể duy trì trong vòng ba bốn phút ngắn
ngủi, một khi vượt qua cực hạn, cơ giáp tất nhiên sẽ xuất hiện tổn
thương. Thời gian siêu phụ tải càng dài thì mức độ hư hại của cơ giáp
càng lớn, thậm chí có thể hỏng hoàn toàn khi đang chiến đấu…
Bất
quá, nếu muốn đem cơ giáp thao tác đến mức siêu phụ tải thì cũng không
phải dễ dàng, nếu tốc độ tay không đạt thì cho dù muốn siêu phụ tải cũng là không tưởng. Nếu trước kia Lý Lan Phong chỉ có thể miễn cưỡng đem
các hạng động lực của cơ giáp tăng lên tới 100%, thì bây giờ khi vượt
qua được tuyệt cảnh, anh đã đột phá cực hạn chính mình, bao gồm cả tốc
độ tay cho nên bây giờ anh đã đem cơ giáp phát huy đến 120%, cũng chính
là điều kiện để cơ giáp đạt tới siêu phụ tải.
Quả nhiên, dưới sự
điều khiển toàn lực của Lý Lan Phong, cho dù hai cơ giáp có chênh lệch
về cấp bậc nhưng bởi vì siêu phụ tải mà Lý Lan Phong có thể đền bù chênh lệch đó.
Giống như là từ dưới nhìn lên trên, hai cơ giáp cơ hồ
không cách nhau là mấy, một cơ giáp thì điên cuồng mà lui về phía sau,
một cơ giáp khác thì hung ác truy kích.
Không chỉ có như thế, ở
trên đường truy đuổi, Lý Lan Phong không quên dùng kiếm điên cuồng mà
công kích đối thủ. Lý Lan Phong không biết nguồn lực đột nhiên xuất hiện này đến tột cùng có thể duy trì bao lâu, nhưng anh rất rõ ràng, một khi cổ duy trì này dùng hết thì anh liền không còn có thể lực để tiếp tục
thao tác cơ giáp chiến đấu……
“Báo con nhà chị tuyệt đối là người
điên.” Nhìn đến lúc này, Tiểu Tứ rốt cuộc nhịn không được mở miệng phun
tào nói, rõ ràng đã không có thể lực thế mà còn có thể dựa vào một cổ ý
chí không chịu thua duy trì tiếp, hơn nữa lực công kích so với ngay từ
đầu còn cường đại hơn.
“Ừ, không nghĩ tới cậu ấy lại có loại điên cuồng giống Tề Long.” Tề Long là chiến đấu cuồng, một khi tiến vào
trạng thái chiến đấu, cậu ấy rất dễ dàng lâm vào trạng thái hưng phấn,
thân thể tự nhiên hiện lực lượng vô cùng vô tận, cho dù Lăng Lan muốn
đánh bại Tề Long cũng phải hao hết thể lực mới có thể làm được. Nguyên
bản cho rằng loại kỳ ba này chỉ có ở trên người Tề Long, không nghĩ tới
bây giờ mới phát hiện Lý Lan Phong cũng có…
Lăng Lan không khỏi
mà âm thầm lắc đầu, cô đều thu những người nào a, Báo con rõ ràng thoạt
nhìn phong độ nhẹ nhàng, ôn hòa nho nhã, không nghĩ tới ở trên chiến đấu lại có loại điên cường không kém Tề Long …… Nghĩ đến tương lai mình có
khả năng sẽ mang theo một đám người vừa lên chiến trường liền sẽ biến
thân thành những kẻ cuồng chiến đấu thì thái dương Lăng Lan liền giật
không ngừng…
Lăng Lan thực nhanh đem hình ảnh này vứt ra sau đầu quyết định chuyện tương lai để tương lai lại tính.
Không thể không nói có đôi khi Lăng Lan là rất có tinh thần.
Bất quá Lăng Lan thực nhanh nghĩ đến thể chất suy yếu hơn người thường của
Báo con, tâm tình vốn vui sướng tức khắc trầm lại, nếu không giải quyết
vấn đề thể chất yếu ớt thì cho dù Báo con có thao tác, kỹ thuật tốt đến
mức nào cũng không có biện pháp điều khiển Vương bài cơ giáp, Lăng Lan
rất rõ ràng Báo con nhà mình tuyệt đối không thể thừa nhận lực phản
ngược của Vương bài cơ giáp.
Có lẽ do Tiểu Tứ nói quá nhiều câu
“Báo con nhà cô” nên trong lúc vô tri vô giác, Lăng Lan cũng gọi Lý Lan
Phong là Báo con nhà cô, đồng thời cũng quên sửa cách nói của tiểu Tứ…
Không thể không nói thói quen là một điều vô cùng đáng sợ, nó sẽ làm người ta trong lúc không hề đề phòng mà tiếp thu, chờ đến lúc phát hiện ra thói
quen đó thì cũng đã trở thành một loại tồn tại không thể vứt bỏ, cho dù
muốn thay đổi thì cũng không có cách nào….
Lăng Lan bên này vì
thể chất của Lý Lan Phong mà ưu sầu thì trên không trung, Đặc cấp sư sĩ
đem động cơ của giáp mình mở ở mức tối đa để thoát khỏi truy kích của Lý Lan Phong. Cũng bởi vì quá chú tâm điều khiển cơ giáp chạy trốn cho nên dưới sự công kích điên cuồng của Lý Lan Phong, đặc cấp sư sĩ sơ sẩy bị
đá trúng một cú.
Quang thuẫn của cơ giáp bởi vì chịu đòn quá mạnh mà năng lượng nhanh chóng giả sút, mắt thấy năng lượng của cơ giáp
không thể lại duy trì quang thuẫn ở mức lớn nhất, Đặc cấp sư sĩ liền
biết chính mình đã không có đường lui, cần phải phản kích. Nếu không,
hắn sẽ bị loại công kích này của đối phương làm tiêu hao hết năng lượng
rồi rớt xuống đất.
“A!” Đặc cấp sư sĩ phát ra một tiếng gầm giận dữ, gặp phải tuyệt cảnh, hắn không thể không liều chết một lần. Hắn
quyết đoán không chạy trốn nữa, đôi tay nắm chặt kiếm quang trong tay,
nhắm ngay đối phương mà chém đến.
“Phanh” một tiếng vang lớn, hai thanh kiếm quang hung hăng mà va chạm vào nhau, có lẽ hai người đều
dùng hết lực lượng của cơ giáp nên khi hai thanh kiếm quang va chạm
trong nháy mắt xuất hiện vặn vẹo, tia lửa vẩy ra khắp mọi nơi. Trong
khung trời đêm đen tối, tia lửa bắt ra từ hay thanh kiếp nháy mắt làm
khung trời sáng trưng.
Tia lửa còn chưa tàn thì ngay sau đó, một
tiếng vang lớn lại vang lên, tiếng vang này còn vang dội hơn tiếng hai
thanh kiếm va vào nhau vừa rồi gấp mấy lần, hai chiếc cơ giáp lúc này đã hung hăng mà va chạm vào nhau.
Ba người Lý Thì Du nhìn hai chiến cơ giáp đang chiến đấu trên không trung mà cảm thấy chấn động, thậm chí còn cảm giác được khi hai chiếc cơ giáp chạm vào nhau đã truyền đến lực chấn động đến kinh người.
Hai người giằng co mấy giây rồi đột
nhiên bắn ra về phía sau, nháy mắt kéo khoảng cách ra hơn ba mươi mét,
đây là quán tính sau khi va chạm vào nhau. Vốn đang tiêu hao rất nhiều
năng lượng để mở quang thuẫn, sau lần va chạm này, ánh sáng xung quanh
bộ cơ giáp Đặc cấp sư sĩ trở nên ảm đạm không ánh sáng. Bất quá cơ giáp
Lý Lan Phong cũng tốt hơn là bao, cho dù quang thuẫn cũng đã mở ở mức
tối đa nhưng do chênh lệch về cấp bậc, lần va chạm này cũng là cho năng
lượng của cơ giáp Lý Lan Phong tiêu hao gần hết, ánh sáng của quang
thuẫn cũng trở nên ảm đạm.
Đặc cấp cơ giáp bị văng ra cố gắng đem cơ giáp ổn định lại, ngay khi nhìn thấy cơ giáp của Lý Lan Phong cũng
không tốt hơn mình là bao thì trong lòng vui mừng tột cùng, hắn biết đây là cơ hội của mình, vì thế hắn quyết đoán giơ kiếm quang trong tay lên, điều khiển cơ giáp điên cuồng mà đánh tới cơ giáp đang mất cân bằng đối diện đồng thời miệng hô lớn: “Mày đi chết đi!”
Lăng Lan thấy thế sắc mặt hơi đổi, cô quyết đoán rút khẩu súng luôn gắn nơi eo ra rồi làm một động tác vươn tay nhắm ngay cơ giáp đang lao về phía Lý Lan Phong.
Tuy rằng Lăng Lan điều khiển cơ giáp cận chiến Vương bài nhưng cận chiến
không có nghĩa là không có vũ khí viễn trình, chỉ là vũ khí viễn trình
của cơ giáp cận chiến có tầm bắn tương đối ngắn, không thể dài như súng
trường ánh sáng hay súng ngắn tia sáng. Bất quá với khoảng cách giữa cô
vào cơ giáp kia thì khẩu súng viễn trình cũng đã là đủ rồi.
Tuy
rằng nói Lăng Lan tương đối thích cận chiến nhưng khả năng xạ kích của
cô cũng tốt vô cùng, tuy rằng so ra kém với những thiên tài yêu nghiệt
chuyên về viễn trình nhưng nếu so với những tay công kích viễn trình
bình thường thì khả năng của cô cũng vượt lên một bậc.
Bất quá
trong khoảnh khắc cô muốn nhấn còn thì ánh mắt đột nhiên chợt lóe, nháy
mắt không hạ cò nữa. Kỹ năng cận chiến quen thuộc, cô đột nhiên phát
hiện Lý Lan Phong nhìn như mất cân bằng nhưng thật ra lại đang bày một
động tác vô cùng quen thuộc, toàn bộ cơ giáp có khuynh hướng nghiêng
người ……
Tay không nhập đao sắc! Đương nhiên động tác mà Lý Lan
Phong bày ra đã là trải qua cải tiến, nhưng hoả nhãn kim tinh của Lăng
Lan vẫn nhận ra rõ ràng, tư thế có thay đổi như thế nào thì những điểm
nhấn chủ chốt cũng không thể thay đổi, xem ra Lý Lan Phong chuẩn bị một
đòng công kích cuối cùng.
Khi Lăng Lan nhìn thấy một màn này thì
trong lòng xuất hiện hai lựa chọn, một là tiếp tục xạ kích, cơ giáp
không có quang thuẫn bảo hộ thì chỉ cần cô liên tục bắn ba phát là có
thể bắn thủ khoang điều khiển và kết thúc trận đấu, nhưng lựa chọn thứ
hai là tin tưởng Báo con, tin Báo con có thể hoàn thành đòn cuối cùng
công kích, tuy rằng dưới cái nhìn của Lăng Lan thì xác suất thành công
của Báo con nhiều nhất chỉ có sáu thành……
Nếu Lăng Lan vẫn là
Lăng Lan kiếp trước thì tất nhiên cô sẽ lựa chọn tiếp tục xạ kích, cô
tuyệt đối sẽ không đánh cược, thói quên đem những người mình coi trọng
bảo vệ dưới đôi cánh, nhưng kiếp này bởi vì bị các loại biến thái của
không gian học tập tra tấn cùng rèn luyện đã làm cô học được cái lãnh
khốc vô tình cùng với quyết đoán. Hai ý niệm trong đầu Lăng Lan vừa
chuyển, cô liền quyết đoán lựa chọn cái thứ hai, chỉ cần vượt qua năm
mươi phần trăm Lăng Lan liền dám cược, cô tin tưởng Báo con nếu thành
công thì sẽ lại lần nữa trưởng thành, khoảng cách tới Vương bài sư sĩ
càng gần hơn.
Liền tính Lý Lan Phong bởi vậy mà nguy hiểm đến
tính mạng thì lý trí của Lăng Lan vẫn tin rằng lần cược này chính là vì
tương lai của đối phương, cho dù mạo hiểm cũng là đáng giá….