“Xin đăng nhập vào thế giới ảo. Nhận dạng thông tin: Lăng Lan, tuổi 16, phù
hợp tiêu chuẩn đăng nhập, xin chờ!” Trong sảnh đăng nhập, Lăng Lan nhận
được thông báo chờ của hệ thống. Năm mười ba tuổi, vì không tham gia
nhiệm vụ thông qua khảo nghiệm của thế giới ảo nên Lăng Lan chỉ có thể
chờ đến lúc tròn mười sáu tuổi mới đủ tư cách đăng nhập vào thế giới ảo
chính thức.
Đương nhiên cô đã sớm biết rõ về thế giới ảo chính
thức này rồi, nhưng lần này Lăng Lan muốn dùng thân phận thật để đăng
nhập, vì đám Tề Long nói muốn cùng cô tham gia vào thế giới cơ giáp ảo.
Địa điểm Lăng Lan đăng nhập là khu vực riêng của trường đệ nhất nam sinh
quân giáo. Nơi này chỉ dành cho những quân giáo sinh tài năng, những
người khác không được phép ra vào. Trong khu vực này có phòng huấn luyện cơ giáp, chỉ cần vượt qua bài kiểm tra đánh giá là có thể đi vào thế
giới cơ giáp.
Lăng Lan bước vào phòng huấn luyện, ở khu vực chọn
lựa cơ giáp cô tìm thấy một vị sĩ quan anh tuấn đang đứng chờ sẵn, đằng
sau anh ta là ba bộ cơ giáp thực tập. Đợi Lăng Lan đến gần, vị sĩ quan
kia mới mở miệng hỏi: “Lính mới, cậu muốn chọn lựa mục nào: Xem giới
thiệu về phương thức chiến đấu cơ giáp, phương thức điều khiển cơ giáp,
hay trực tiếp lựa chọn cơ giáp?”
Lăng Lan đương nhiên chọn mục
lựa chọn cơ giáp, do thói quen cô lại lựa chọn cơ giáp hình thú. Không
đợi Lăng Lan kịp đổi ý, vị sĩ quan vung tay lên, một chiếc đĩa quay vòng quen thuộc xuất hiện ở trước mặt cô.
Mặt Lăng Lan đen lại khi
thấy chiếc đĩa quay này, cô chưa từ bỏ ý định quay ra hỏi thăm vị sĩ
quan: “Chẳng lẽ không được tự chọn lựa hình thức à?”
“Người mới
học cơ giáp sẽ được hệ thống tặng một bộ cho nên không có quyền lựa chọn hình thức cơ giáp, kết quả nhận được loại cơ giáp nào đều do vòng xoay
của đĩa quay quyết định. May mắn cũng là một loại thực lực, nếu vận khí
của cậu tốt sẽ nhận được một cơ giáp mạnh!” Lời nói của vị sĩ quan này
giống hệt nhũng gì cô đã từng nghe trước kia, không sai một chữ.
Lăng Lan không nhịn được giơ ngón giữa lên trời, khinh bỉ hệ thống quá cứng
nhắc. Không ngờ động tác này của cô lại khiến vị sĩ quan kia đanh mặt
cảnh cáo: “Lính mới làm ra hành vi không lễ phép với sĩ quan, khấu trừ
100 điểm vận khí!”
Lăng Lan hộc máu, hệ thống thật quá độc ác.
Tiểu Tứ ở trong đầu Lăng Lan lặng lẽ hỏi: “Lão đại, có muốn tôi hủy bỏ hình phạt này không?”
Lăng Lan ngăn Tiểu Tứ, cô đang dùng thân phận thật để đăng nhập, ai biết nơi này có bị giám sát hoặc dễ để lại dấu vết gì hay không. Hơn nữa chỉ bị
khấu trừ điểm vận khí, cùng lắm thì khi chọn lựa bị nhận một cái cơ giáp bết bát nhất thôi. Với năng lực hiện giờ, Lăng Lan nghĩ nếu có nhận
phải chiếc cơ giáp yếu nhất thì sức chiến đấu của cô cũng không suy giảm nhiều.
Xoa dịu Tiểu Tứ xong, Lăng Lan quyết đoán xoay tròn chiếc đĩa quay, lòng thầm nghĩ dù vận khí có kém đến đâu lần này cũng không
thể lại ra cơ giáp hình thỏ… Nói gì thì nói con thỏ kia cũng là nghiên
cứu mới nhất của Liên bang, tiêu chuẩn chiến lực thuộc hàng thượng đẳng
đấy.
Đang nghĩ ngợi, Lăng Lan chợt nghe thấy tiếng “Bành!”,
khoảng không trước mắt bay ra vô vàn hoa giấy, một con thỏ to lớn siêu
cấp đáng yêu xuất hiện ngay trước mặt cô….
Trời đất, vì sao lại
là thỏ nữa rồi? Chẳng phải nói con thỏ này là nghiên cứu mới nhất của
Liên bang, cần vận may rất lớn mới ngẫu nhiên lấy được nó sao? Lăng Lan
còn nhớ lần đầu tiên nhận được con thỏ này, vị sĩ quan năm đó còn cười
tươi nói cô thật may mắn. Hôm nay điểm vận khí của cô đã bị trừ 100 điểm sao còn lấy được nó? Đây là cái vận khí gì vậy?
Vị sĩ quan kia
nhìn thấy cơ giáp hình thỏ xuất hiện, trên mặt nở ra nụ cười rất hả hê.
“Chúc mừng cậu, lính mới, cậu đã nhận được mẫu cơ giáp mới nhất của Liên bang chúng ta, cơ giáp hình thỏ.” Sau đó anh ta đưa cho Lăng Lan thiết
bị điều khiển từ xa của cơ giáp thỏ.
Lúc này Lăng Lan đang hận
không thể lấy tay tự đập lên đầu mình: Ai bảo mày chọn cơ giáp hình thú, ai bảo mày nghĩ đến cơ giáp hình thỏ cơ, giờ thì hay rồi… Lăng Lan đau
khổ nhận chiếc điều khiển từ xa, cô thực sự không muốn điều khiển cơ
giáp hình thỏ này đi gặp đám Tề Long đâu.
Thử tưởng tượng xem,
một thiếu niên lạnh lùng nghiêm nghị ít nói điều khiển một cơ giáp hình
thỏ đáng yêu, khi dừng lại, con thỏ đó còn cầm củ cà rốt đưa lên miệng
gặm… Oh my god! Cô cảm thấy rùng mình khi liên tưởng đến hình ảnh đám Tề Long cười đổ nghiêng đổ ngả khi nhìn thấy cô…
Muốn đổi sang cơ
giáp khác nhất định phải có số điểm tích phân khổng lồ, nhưng điểm tích
phân trong phòng huấn luyện cơ giáp khó lấy vô cùng, phải dùng rất nhiều thời gian luyện tập điều khiển cơ bản để tích lũy điểm tích phân, mà
thứ Lăng Lan thiếu nhất hiện giờ chính là thời gian. Bọn Tề Long đã ở
trong thế giới cơ giáp chờ cô rồi, cô phải mau chóng đi vào hội hợp với
bọn họ.
Chi bằng cứ vào thế giới cơ giáp, đến đấu trường cơ giáp
chiến, chỉ cần không thua là có thể dễ dàng tích lũy điểm tích phân,
dùng thời gian ngắn nhất đổi lấy một cơ giáp khác. Nghĩ vậy nên Lăng Lan quyết định cứ tiến vào thế giới cơ giáp nhưng không liên lạc với bọn Tề Long, chờ khi nào cô thay được cơ giáp hẵng nói sau.
Lăng Lan
leo lên cơ giáp hình thỏ, nhanh chóng chọn lựa bài kiểm tra đánh giá.
Nếu nói trong các loại hình cơ giáp cô quen thuộc nhất với loại nào thì
đó chính là cơ giáp hình thỏ, vừa khởi động cô đã tìm lại được cảm giác
trước đây, cô điều khiển cơ giáp hình thỏ giống như tay chân của mình
vậy.
Để không bị chú ý, Lăng Lan áp chế tốc độ tay của mình giảm
xuống ba nhịp, thế mà khi kiểm tra xong thành tích của cô vẫn leo lên
mười vị trí đầu bẳng, Lăng Lan chọn ẩn danh, cô không muốn có thêm nhiều kẻ địch để mắt tới mình.
Bài kiểm tra kết thúc, hệ thống nhảy ra một bảng lựa chọn quen thuộc, muốn
hay không muốn tốt nghiệp, tất nhiên Lăng Lan phải chọn muốn.
Màn hình trong khoang cơ giáp trở nên
trắng xóa, khi hình ảnh xung quanh hiện ra đã là một thế giới khác, Lăng Lan biết đây chính là thế giới cơ giáp ảo. Trước đây Lăng Lan cũng đã
từng tới đây nhưng khi đó cô chỉ nhìn qua một lần rồi thoát ra, sau đó
tới không gian học tập để làm khảo hạch lựa chọn cảm ngộ, từ lần ấy cô
cũng không đăng nhập vào thân phận giả kia nữa nên không hiểu rõ tình
hình thực tế trong thế giới cơ giáp ảo.
Trên màn hình hiện ra một quang cảnh hoang vu như tận thế, những tòa nhà sụp đổ, tường thành vụn
vỡ, khắp nơi chỉ toàn dấu vết hoang tàn, không hề có dấu hiệu của người
sống.
Lúc này, trên màn hình trong khoang cơ giáp hiện lên một
đoạn thông báo: “Chào mừng bạn đến với thế giới cơ giáp, số hiệu đăng
nhập của bạn là SH291786907R9, đề nghị đăng kí tên gọi.”
Số hiệu
của Lăng Lan quá dài, có thể thấy trong thế giới cơ giáp này tồn tại bao nhiêu người, bọn họ có thể là những cơ giáp sĩ chuyên nghiệp đến từ
quân đội, cũng có thể là người thường đơn thuần yêu thích cơ giáp, hoặc
là những cao thủ đến từ dân gian.
Lăng Lan biết số hiệu đăng nhập không thích hợp để mang ra giao lưu ở bên ngoài, cô phải tìm một cái
tên dễ nhớ để đám bạn của cô có thể gọi, tất nhiên trong cái tên này
phải có chữ Lăng Thiên, bởi vì tên nhóc Tề Long kia đã đặt tên cho chiến đội của họ là Lăng Thiên… Đúng là tên nhóc không sợ trời không sợ đất,
tên gọi của chiến đội mà đặt phách lối như vậy, không ngại chọc người
khác nóng mắt sao.
Lăng Lan tùy tiện chọn cái tên Lăng Thiên Nhất Tuyến, không ngờ loáng cái đã được thông qua, cô thực sự hoài nghi vận
khí của mình bị trừ 100 điểm thật sao? Hay vận khí của cô cao đến mức
nghịch thiên nên có trừ cũng chẳng ảnh hưởng?
Lăng Lan chỉ biết
lắc đầu khó hiểu, dứt bỏ hoang mang, cô bắt tay vào việc kiểm tra nhiệm
vụ. Vị trí hiện giờ cô đang đứng là ở khu vực phế tích, nơi mà mọi người mới đều phải thông qua nếu muốn tiến vào thế giới cơ giáp chân chính, ở đây nhất định sẽ có đầu mối dẫn tới thị trấn gần nhất. Chỉ cần tìm được đầu mối là có thể rời khỏi nơi này, nếu không tìm ra sẽ bị vây ở đây,
cho dù chết thì khi sống lại vẫn không thoát ra được.
Rất nhiều
người đều bị đình lại ở đây rất lâu, khảo hạch này thứ nhất là để thấy
rõ tố chất của những người mới, cũng để những người mới luyện cách điều
khiển cơ giáp, nếu không đủ tiêu chuẩn sẽ không được phép vào thế giới
cơ giáp chính thức. Vì nếu thực lực không đủ tốt, cho dù có vào cũng chỉ để kẻ khác ức hiếp, khó mà tiến bộ được. Rất nhiều người dùng đường tắt để tiến vào thế giới cơ giáp, nhưng sau đó không thể làm gì để tiếp tục phát triển nên chủ động rời khỏi, kết quả là mất đi dũng khí điều khiển cơ giáp ở bên ngoài.
Lăng Lan chọn bừa một phương hướng đi tới,
xung quanh đây đều là phế tích, đi đường nào cũng giống nhau, lựa chọn
lần đầu thường dựa vào vận khí nên Lăng Lan không muốn hao tâm tốn sức
suy nghĩ nhiều.
Nhanh chóng dọn dẹp vài ba con chuột biến dị, sau một hồi Lăng Lan tìm được một gợi ý, thì ra con đường đi tới thị trấn
gần nhất nằm dưới lòng đất, đáng tiếc nó đã bị một đống chuột biến dị
chiếm lĩnh, nếu muốn rời khỏi đây phải thanh lý hết đám chuột này mới đi qua được.
Dựa theo năng lực của người mới thì phải ở lại đây chờ đợi cho đến khi những người mới khác cũng tiến vào vùng đất này, nhiều
người hợp thành một đội cùng đi với nhau. Nhưng Lăng Lan là ai? Cho dù
phải sử dụng cơ giáp hình thỏ đáng yêu này để đánh đám chuột kia cũng
không thể làm khó được cô, cô không chờ đợi mà trực tiếp điều khiển cơ
giáp hình thỏ xông vào đường hầm.
Đúng lúc này có một cơ giáp
hình người vừa vặn đăng nhập vào không gian phế tích, vừa hiện ra hắn đã nhìn thấy hình ảnh một con thỏ to lớn cắn củ cà rốt màu cam đang nhảy
từng bước tiến vào đường hầm dưới đất, hắn vừa định lên tiếng gọi Lăng
Lan dừng lại thì phát hiện đối phương đã biến mất ở cửa đường hầm.
“Muốn chết à! Cơ giáp hình thỏ có sức chiến đấu yếu nhất, một người sao có
khả năng đi qua được đám chuột biến dị kia!” Người điều khiển cơ giáp
hình người chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, chuẩn bị đợi đối phương sống lại
rồi cùng nhau tiếp tục chờ đợi thêm nhiều đội viên nữa.
Ba phút
trôi qua, bóng dáng của cơ giáp hình thỏ vẫn mất tăm, cơ giáp hình người kinh ngạc kêu lên: “Không ngờ tên đó cũng có chút thực lực, duy trì
được lâu như vậy…”
Năm phút trôi qua, xung quanh vẫn không có
động tĩnh, cơ giáp hình người bắt đầu tự hỏi lẽ nào đối phương quá sợ
hãi nên chưa lựa chọn sống lại?
Mười phút trôi qua, vẫn không thấy cơ giáp hình thỏ đâu, cơ giáp hình người cảm thấy lo lắng, đã có chuyện gì xảy ra?
Đến hai mươi phút sau, cơ giáp hình người không thể chịu được nữa: “Chết thì chết, mình phải đi xem rốt cuộc là có chuyện gì…”
Cơ giáp hình người đã có quyết định, hắn điều khiển cơ giáp đi xuống đường hầm dưới đất. Vừa tiến vào liền thấy dưới đất rải đầy xác chuột biến
dị, hắn phóng to hình ảnh trên màn hình và lập tức phát hiện những con
chuột kia đều bị giết chỉ bằng một chiêu. Mỗi một kích đều dùng lực đạo
chuẩn xác như thể được tính toán bằng máy, không thừa cũng không thiếu
một phân.
“Kỹ thuật công kích quá lợi hại!” Cơ giáp hình người
tăng tốc độ lao vào bên trong, càng đi vào sâu, xác chuột biến dị càng
nhiều, đến ngã rẽ thì xác chuột đã được chất thành đống, với số lượng
này cho dù chỉ còn là xác vẫn khiến cơ giáp hình người cảm thấy hoảng
sợ…