Sủng Đến Tận Cùng

Chương 75: Chương 68


trướctiếp

Về đến nhà, bộ dạng Lục Hạo vẫn như vậy, an tĩnh nằm ngủ ở trong ngực của Nhan Hạ, có điều lúc này trong suy nghĩ của cậu vẫn chưa buông tha đến hộp thịt bò khô kia. Nhan Hạ nhìn thấy vậy cũng không biết nên nói như thế nào.

Trong lúc chuẩn bị giơ tay lấy hộp quà xuống, lại cảm thấy tay của Lục Hạo nắm chặt không buông.

"Mẹ, con muốn ăn thịt bò khô." Đúng lúc này, Lục Hạo lẩm bẩm nói, khiến Nhan Hạ dừng tay.

Tiếp đó, cánh cửa phía sau xe 'ken két' một tiếng được mở ra, tầm mắt Nhan Hạ thẳng tắp nhìn thấy Lục Phỉ.

"Ôm ra đi thôi, thịt bò khô cứ để im đó, không nên động tới. . . . . ." Nhan Hạ hết cách, không biết nên nói như thế nào.

Nhìn thấy vậy, Lục Phỉ cười khẽ, đưa chìa khóa cho Nhan Hạ xong liền bế ngang Lục Hạo đi về phía căn nhà.

Nhan Hạ cũng xuống xe theo, sắp xếp gọn gàng quà tặng một chút xong liền khóa kỹ xe, sau đó chạy tới trước mặt Lục Phỉ, mở cửa ra.

Lục Phỉ trực tiếp ôm Lục Hạo về đến phòng của cậu, Nhan Hạ cũng bước vào theo rồi đặt hộp bò khô còn lại lên trên bàn học của cậu.

"Hộp bò khô trong tay thằng bé . . . . . ." Nhan Hạ hết cách, nhìn về phía Lục Phỉ.

"Để anh." Lục Phỉ bình tĩnh nói, có điều không giống như suy nghĩ của Nhan Hạ cho rằng anh sẽ lập tức cầm lấy hộp quà, mà là trực tiếp lấy điện thoại ra chụp một tấm hình, sau đó thô bạo rút hộp bò khô từ trong tay Lục Hạo ra.

Trong phút chốc bị rút hộp quà đi, Lục Hạo đưa tay loạn xạ bắt mọi thứ, Lục Phỉ lập tức lấy một con gấu bông nhét vào trong tay Lục Hạo, Lục Hạo thấy trong tay có đồ rất nhanh đã yên tĩnh lại.

Ngáy khò khò, dáng vẻ nhìn cũng thật đáng yêu ah.

Nhan Hạ cười cười, sau đó bắt đầu cẩn thận cởi áo khoác giúp Lục Hạo, con gấu bông trong tay Lục Hạo cũng được đổi qua đổi lại.

Sau khi thay đồ xong, Nhan Hạ liền đắp chăn cho Lục Hạo, sau đó chuẩn bị vào phòng tắm lấy khăn lông, nhưng một giây sau, lập tức có một cái khăn lông đang tỏa hơi ấm được đưa đến trong tay của Nhan Hạ

Nhìn Lục Phỉ, trong mắt Nhan Hạ toàn là tươi cười, cầm khăn lông lần lượt lau khuôn mặt và đôi tay nhỏ bé của Lục Hạo.

Xong xuôi tất cả, lúc này Lục Phỉ và Nhan Hạ mới bước ra khỏi căn phòng.

Vừa đi ra, Nhan Hạ nhìn phòng bếp rồi sờ sờ bụng của mình, nhìn về phía Lục Phỉ nói: "Anh có muốn ăn gì không?"

"Em đói bụng sao?" Lục Phỉ hỏi ngược lại.

"Ừ." Nhan Hạ gật đầu một cái. Hiện giờ, lượng thức ăn mà cô ăn tương đương với hai cái miệng, nhất định phải ăn nhiều.

"Để anh nấu cho em tôi mì, em muốn ăn vị gì?" Bước chân của Lục Phỉ liền di chuyển về phía phòng bếp.

"Cái gì cũng được." Lúc này Nhan Hạ cũng không có yêu cầu dư thừa nào.

Nghe vậy, Lục Phỉ nhẹ nhàng ừ một tiếng, nhanh chân đi vào nhà bếp.

Nhìn bóng lưng của Lục Phỉ, Nhan Hạ phấn khởi đi tới trước sô pha mở TV, sau đó lấy điện thoại di động của mình ra bắt đầu lướt tin tức. Hôm nay phát sóng trực tiếp không biết phản ứng của những người ái mộ sẽ như thế nào.

Theo thói quen, l q d m a r i s m i u Nhan Hạ mở weibo của mình trước, vừa mở ra, nhận được không ít lời bình luận của những người hâm mộ.

Nhìn thấy như vậy, Nhan Hạ không nhịn được nở nụ cười vui sướng.

"Nữ thần, tiểu Nam Thần thật không tệ."

"Nhìn một nhà ba người rất hạnh phúc, lòng ta cũng hạnh phúc lắm."

"Gào thét", hôm nay thật là một ngày hạnh phúc nha."

"Gào khóc" . . . . . . Thấy được rất nhiều người hâm mộ chia sẻ ảnh chụp, lập tức liền thỏa mãn.

"Nữ thần, đăng nhiều hình của Tiểu Nam Thần hơn đi hoặc đăng nhiều hình của Nam Thần cũng được, nhìn rất đẹp trai nha!"

". . . . . ."

Nhìn những dòng bình luận này, đến giờ Nhan Hạ nhận được không ít người hâm mộ.

Rất nhiều người hâm mộ chụp hình, chia sẻ hình ảnh, thậm chí quay video cũng rất rõ ràng.

Nhìn vài tấm hình thấy vẻ mặt mờ mịt đang cầm quà tặng của Lục Hạo, Nhan Hạ nhịn không được bật cười.

Người hâm mộ chụp những thứ này hoàn toàn rất rõ.

Trên thực tế, sau khi tiếp xúc nhiều lại càng có thể phát hiện ra một điều, thật ra thì phần lớn suy nghĩ của người hâm mộ bọn họ rất đơn giản.

Trở lại trang chủ của mình, nhìn phía dưới rất nhiều người xin muốn gửi thêm hình của Hạo Hạo, Nhan Hạ cười liền đứng dậy đi về phía phòng bếp.

"Lục Phỉ, anh vừa mới chụp hình, gửi cho em đi."

"Chụp hình gì?" Lục Phỉ vừa vớt sợi mì trong nồi ra, vừa thuận miệng hỏi.

"Hạo Hạo."

"Ở trong túi quần, em tự lấy đi, mật mã là sinh nhật của em." Lục Phỉ vừa vớt mì, vừa nói.

Nghe vậy, Nhan Hạ liền đi đến bên cạnh Lục Phỉ, với tay vào trong túi quần, móc ra điện thoại di động.

Trong lúc cầm điện thoại, đột nhiên phát hiện, hình như đây là lần đầu tiên cô sử dụng điện thoại của anh.

Nghĩ vậy, Nhan Hạ cầm điện thoại của Lục Phỉ trở lại trên ghế sa lon.

Sau khi nhập mật mã là sinh nhật của mình, cả màn hình lập tức sáng lên.

Mở ra photo album, một tá hình liền xuất hiện ở trước mắt.

Mở ra hình đầu tiên chính là hình Lục Hạo đang ngủ ôm chặt hộp thịt bò khô không buông, cô lập tức nhấn vào hình rồi sau đó gửi vào di động của mình.

Trong lúc chuẩn bị tắt điện thoại lại phát hiện bên trong có không ít hình ảnh quen thuộc.

Nhấn nút mở ra, phát hiện bên trong không bức ảnh nào là không có bóng dáng của cô.

Ngủ, cười, chơi . . . . . . Cô thật sự không biết Lục Phỉ chụp những bức ảnh này vào lúc nào. . . . . .

Trong lòng chợt dâng lên chút ngọt ngào.

Để điện thoại của Lục Phỉ ở một bên, Nhan Hạ tiếp tục cầm điện thoại của mình đăng bài viết.

# Nhan Hạ: Lúc ngủ Hạo Hạo vẫn không quên thịt bò khô, cám ơn người fan kia đã làm ra thịt bò khô, sáng sớm ngày mai chúng tôi sẽ ăn. Hình minh họa @Lục Phỉ#

Đăng xong, Nhan Hạ liền lẳng lặng chờ mọi người bình luận.

Thật ra cô phát hiện khi đăng một bài hoặc là nhắc tới Lục Phỉ, hoặc là nhắc đến Lục Hạo, cái đó gọi là quan hệ mật thiết.

Quả nhiên, sau khi cô đăng không lâu, phía dưới liền bắt đầu sôi nổi, có người trả lời rồi.

"Nhìn hộp thịt bò khô, ăn chắc là sẽ ngon lắm đây, không biết hộp thịt bò khô này là của người nơi nào? Rất có tâm cơ!"

"Quá có tâm, mà không, trước tiên đã bị tiểu Nam thần mở ra rồi."

"Lần sau tặng quà cho tiểu Nam thần, tôi nhất định sẽ chọn đồ ăn, cầu được trả lời."

"Nữ thần, tối nay tôi cũng tặng vậy, ngày mai nhớ bảo tiểu Nam thần gỡ hộp quà nha!"

"Ừ, bảo tiểu Nam thần mở quà đi, ngày mai là có thể nhìn thấy sao?"

". . . . . ."

Mở quà?

Ngược lại lại là một quyết định không tồi.

Trong lòng Nhan Hạ lặng lẽ suy nghĩ.

"Được rồi." Lúc này, Lục Phỉ bưng hai tô mì ra ngoài, đặt ở trên bàn ăn.

"Ừm, em đến liền." Nhan Hạ Lập tức cầm điện thoại di động đi tới bên cạnh bàn ăn.

"Điện thoại di động của anh." Nhan Hạ đưa điện thoại di động trả lại cho Lục Phỉ.

Lục Phỉ nhận lấy, sau đó ngón tay thon dài chạm hai ba lần ở trên điện thoại di động, trong chốc lát đã đi vào weibo của anh.

Quả nhiên, thấy được thông báo được gắn thẻ chính là Nhan Hạ.

Mà bổ sung thêm hình, chính là hình ảnh đáng yêu của con trai mình.

Mỉm cười, Lục Phỉ lập tức bình luận.

# Lục Phỉ: :v thoạt nhìn rất đáng yêu, kỹ thuật chụp hình của tôi không tệ. @Nhan Hạ: Lúc ngủ Hạo Hạo vẫn không quên thịt bò khô, cám ơn người fan kia đã làm ra thịt bò khô, sáng sớm ngày mai thức dậy chúng tôi sẽ ăn. . . . . . Hình minh hoạ #

Sau khi Lục Phỉ đăng bình luận, còn cố ý đăng thêm mấy tấm hình của Lục Hạo, nhưng mà ở tấm hình chính giữa, là cả nhà ba người họ mặc quần áo gia đình chụp chung với nhau.

Mà tấm hình này được đăng lên mạng, lại một lần nữa nổi lên hàng chục bình luận.

"Hình của Hạo Hạo rất nhiều, rất đẹp, nhưng hấp dẫn hơn chính là hình ảnh một nhà ba người . . . . . A a a, Đúng là người một nhà, nhìn qua đều khiến cho người ta cảm thấy thoải mái."

"Mặc dù đã nhìn qua rất nhiều, nhưng nhìn lại vẫn bị kinh ngạc."

"Nam Thần từ cao lãnh biến thành ấm nam, thật là không quen!"

"Nhìn thật không quen!"

"Quả nhiên là gia đình hạnh phúc."

". . . . . ."

Nhìn những dòng bình luận này, Lục Phỉ luôn luôn trong trẻo lạnh lùng, rốt cuộc khóe môi cũng mỉm cười. Anh chính là muốn nói lên những lời này: Gia đình của bọn họ, sống rất hạnh phúc.

Sau đó cất điện thoại di động, Lục Phỉ nhìn Nhan Hạ đang ăn ngấu ăn nghiến, ánh mắt liền nhu hòa.

Cảm nhận được tầm mắt của Lục Phỉ, Nhan Hạ mờ mịt nhìn thoáng qua Lục Phỉ.

"Ăn lại dính vào mép rồi, không khác gì Hạo Hạo cả." Nói xong, Lục Phỉ đưa tay lau chùi chút vết nước canh đọng trên môi Nhan Hạ.

Vốn là đây là một cử chỉ ấm áp, sau khi Nhan Hạ được


trướctiếp