Vân Phong,hôm nay sinh nhật em đó,anh không định tặng quà hả?",Tư Hạ cau có,hai tay chống eo,tỏ vẻ uỷ khuất,Vân Phong mặt biến sắc biết là mình
đã vô tình quên đi ngày sinh nhật của vợ,"Anh...anh...Tiểu Hạ,
anh xin
lỗi,công ty thật sự nhiều việc,anh đã quên mất sinh nhật em,em nói đi,em muốn anh bù đắp thế nào,muốn ăn gì,chơi gì anh chịu hết!",một tổng tài
quyền uy của tập đoàn Phong Hạ,một doanh nhân sắc bén trên thương trường vậy mà khi về nhà lại trở thành một chú mèo ngoan ngoan trong lòng
vợ,Tiểu Hạ trưng ra khuôn mặt đầy ẩn ý,
"Chơi gì cũng được sao?",Vân
Phong ra sức gật,"Đúng vậy,em muốn gì anh đều chiều hết!",cô dùng bàn
tay bé nhỏ vuốt ve lên khuôn mặt góc cạnh,đẹp hoàn mĩ của Vân Phong,"Vậy thì...đợi em một chút",nói rồi,cô chạy tới tủ quần áo,lôi ra một bộ đồ
thú,"Mặc cái này cho em xem đi!",Vân Phong ngạc nhiên,toát mồ hôi
lạnh,"Cái...cái này sao,em nghĩ xem,một người hoàn hảo như anh sao có
thể mặc những thứ thế này được,đổi cái khác đi!",
Tiểu Hạ bĩu môi chúm
chím,đỏ mọng của mình,"Hức!Em muốn anh mặc cái này cơ!",thấy vợ sắp
khóc,anh ra sức dỗ dành,"Thôi thôi được rồi,anh mặc cho em xem được
chưa,ngoan,đừng khóc nữa!",cô thay đổi sắc mặt trở nên vui vẻ...
[lát sau]
Vân Phong ngại ngùng bước ra,Tiểu Hạ thấy anh chồng bình thường lạnh
lùng,quyền lực đầy mình nay mặc bộ đồ thú vào thì trông đáng yêu tỏ vẻ
thích thú,"Đáng yêu quá đi thôi!"