Sự kiện Hàn Sinh Cổ Tĩnh xuất thể qua đi đến hôm nay đã trải qua kết
thúc được năm ngày, Phàm giới tứ đại thế lực càng là trải qua thêm một
hai sự kiện bất ngờ cũng là nổi sầu chung của tứ đại tông môn cùng các
đại gia tộc. Cái này chính là Thái Thượng trưỡng lão Dược Tông chi nhân, thiên chi kiêu nữ hơn trăm nam đã bước vào Đại Thừa kỳ cũng là tuyệt
sắc đệ tam nhân một trong Ngủ Đại Mỹ Nhân của Phàm giới Nam Cung Ngọc
Ảnh đã không một cái chối từ đi theo một nam nhân tuyệt thế xuất hiện
một cách bất ngờ tại Hàn Sinh Cổ Tĩnh.
Nếu như vậy cũng không có
mang đến sầu muộn cho Tứ đại tông môn cùng các đại gia tộc a, mang đến
sầu muộn chính là một cái “Ôn Thần” cách đây một tháng mang theo dị
tượng xuất hiện đã định này là nữ nhân của hắn. Nhưng Nam Cung Ngọc Ảnh
đã chạy theo một cái nam nhân khác, Tứ đại tông môn cùng các đại gia tộc không sầu không được a. Vì tên “Ôn Thần” này đã tuyên bố nếu Dược Tông
không tìm Nam Cung Ngọc Ảnh về nội trong mười ngày thì hắn sẽ đồ diệt
Dược Tông người không chừa chó gà.
Tam đại tông môn còn lại cũng
là không khỏi phát sầu theo là không được, bởi vì Tứ đại tông môn chính
là đồng chí liên chi a, nếu Dược Tông có nguy các Tông môn còn lại cũng
không thể đứng nhìn. Sầu khổ nhất chính là các Đại gia tộc sống bên
trong địa vực của Tứ đại Tông môn, vì bọn hắn biết được bản thân chính
là sẽ trở thành tốt thí nước cờ giảm sốc của Tứ đại Tông môn đấy...
............................
Nhất Hoa Thành được dựng lên nơi cuối cùng của Nam Trác Vực chỉ cần đi thêm
trăm dặm bình nguyên là có thể dặt chân vào bên ngoài của Nam Hoang Sâm
Lâm, Nhất Hoa Thành sở dĩ có tên như vậy chính là vì cái thành trì này
bên trong có một cái đại thụ kỳ lạ cao hơn ngàn hai trăm bốn mươi trượng mọc tại trung tâm của thành. Cách một năm kết hoa, một năm hoa nở và
cũng chỉ nở một hoa như vậy một đóa hoa duy nhất, hoa nở một đóa xinh
đẹp tuy chỉ một nhưng là rất lớn kích thước.
Mọi người cách thành trì trăm dặm là có thể nhìn đến, tuy hoa rất đẹp cùng hương vị rất dễ
chịu, nhưng là cũng không có người nào có thể giải thích vì sau tại
thành trì này nơi trung tâm lại xuất hiện một góc kỳ thụ chỉ nở một đóa
hoa như vậy, người trong thành chỉ biết đến góc kỳ thụ này tên là Nhất
Hoa Diệp Linh Thụ...
Nhất Hoa Thành tuy chỉ cách Nam Hoang Sâm
Lâm chỉ có một cái bình nguyên trăm dặm lớn nhỏ, nhưng diện tích của
Nhất Hoa Thành lại lớn đến trên năm trăm dặm...
.................
Túy Nương Lâu một cái điểm đến của những người thích rựu ngon cùng mỹ thực
bên trong cũng như vạn dặm bên ngoài của Nhất Hoa Thành (cũng là trong
mơ của tác), Túy Nương Lâu được chia làm ba tầng. Tầng một* dành cho
những người thích vừa ăn uống vừa xem náo nhiệt, tầng hai thì dựng nên
những gian phòng dành cho những người thích riêng tư, còn tầng ba chính
là nơi làm nên những mỹ thực cùng mỹ tửu nổi danh vạn dặm của Túy Nương
Lâu...
Tầng một của Túy Nương Lâu từ bên ngoài có một tên nam tử
hai mươi bảy hai mươi tám tuổi cũng có thể gọi là tuấn tú, mặc trên
người một bộ y phục lam sắc bộ dáng yêu đời tiếu ý treo cao bước vào,
nếu Kha La tại hắn sẽ nhận ra tên này ngay. Nam tử này chính là người tự xưng Bách Lý Thông tên là Tư Duy Tứ mà hắn đã gặp tại Hàn Sinh Cổ Tĩnh. Một cái đại hán vai u thịt bắp ba mươi bốn ba mươi lăm tuổi gương mặt
cũng có phần khôi ngô hiền lành vừa thấy tên nam tử kia bước vào chính
là cười lớn một cái hô to lên.
-Bách Lý Thông, ngươi nói cho lão tử nghe xem chuyện diễn ra tại Hàn Sinh Cổ Tĩnh tám ngày trước có phải là sự thật hay không a.
-Ấy Ngưu tam chỉ, chính là để ta lắp đầy cái bụng này rồi nói nói có được
hay không a, lão tử chính là đã đối đến run rẩy hết cả rồi.
-Lão Tư ngươi cứ kể chuyện tại Hàn Sinh Cổ Tĩnh thật hư đi, lão Ngưu ta hôm nay sẽ khao ngươi năm mươi cân Trúc Yên Tửu...
-Đúng đấy ngươi cứ kể kể hai câu thật hư, lão Đạt ta cũng khao ngươi năm cân thịt Hung Mã.
-...
-...
Chúng nhân đã nhận ra được Tư Duy Tứ khi hắn vừa đặt chân vào tầng một của
Túy Nương Lâu này, nghe Ngưu tam chỉ yêu cầu ném đến Tư Duy Tứ chúng
nhân cũng là ồn ào lên mỗi người một món hay một loại rựu ngon tại Túy
Nương Lâu này cơ hồ điều đem ra có thể đè chết hắn mà kêu ra như một cái phí kể chuyện.
Bên trong tầng một hiện giờ cũng có trên trăm
người đấy, Tư Duy Tứ trên dưới nhìn sơ qua một lượt nghe mấy tên này một người một món mỹ thực cùng một loại mỹ tửu nói ra mà hắn sém chút đã
trượt ngã, bình ổn cước bộ lại hắn cười lớn hai tiếng rồi nói.
-Ha ha ha...năm mươi cân Trúc Yên Tử với năm cân thịt Hung Mã của lão Ngưu
cùng lão Đạt ta nhận. Với lại ta cũng không phải Trư độc nhãn a, các
ngươi kêu nhiều móm như vậy chính là muốn đè chết ta sao...
-Ý ngươi chính là muốn kim tệ chứ gì, chúng ta sợ ngươi kim tệ trong người rơi rớt nên mới gọi món cho ngươi a...
-Ha ha ha...chính là không chừng kim tệ của Lão Tư ngươi còn nhiều hơn cả thành chủ a...
-Ha ha ha... Được rồi a, chính là các ngươi cũng không nên nói như thế về thành chủ đại nhân a.
-Hảo, không nói nữa...
-Hảo...
-...
-...
Nghe chúng nhân đã không ồn ào tiếp tục náo nhiệt nói về kim tệ trong túi
của mình nữa, Tư Duy Tứ đưa mắt nhìn qua một cái mỹ phụ ba mươi hai ba
ba tuổi xinh đẹp với gương mặt luôn treo lên nụ cười vui vẻ, thành thục
bộ dáng dụ nhân ẩn hiện bên trong bộ y phục lục sắc đang đứng trong quầy tính toán nói.
-Tiếu Nương a, ngươi nghe rồi đấy theo lời của
lão Ngưu cùng lão Đạt phiền tỷ cho ta năm mươi cân Trúc Yên Tửu với năm
cân Hung Mã thịt a.
-Lạc lạc... Bà Tám ngươi chờ ta mang lên, lão nương cũng là tò mò đây.
-Được a, Tỷ nhanh tay một nhịp a.
-...
Tư Duy Tứ nói xong cũng là lựa chọn cho mình một vị trí ưa thích ngồi
xuống chờ đợi Tiếu Nương đêm rựu cùng thịt lên, hắn cũng là không biết
nên khóc hay nên cười đây, cứ nói chuyện với vị đại tỷ này thì hắn luôn
bị nàng gọi là “Bà Tám”.
Nói về Tiếu Nương người ta sẽ luôn cảm
thấy hắc tuyến nổi đầy mặt a, đại tỷ này luôn sẽ nhìn từ tính cách cùng
hành sự của ngươi mà ném lên đầu ngươi một cái Tử Danh không thể nào sửa được. Như thế còn chưa đủ đấy, đại tỷ này một khi khó chịu chính là sẽ
hắc hóa trở thành một cái gian thương, nhìn ai không thích chính là sẽ
chặt chém đến kim tệ cuối cùng của ngươi mới vui vẻ được.
Tuy
nghe đến sẽ là bất đắc dĩ không thôi, nhưng Tiếu Nương lại rất được nhân tâm a, tuy Tiếu Nương có khi lại hắc hóa đến nhưng là đối với đám tán
tu luôn túc trực tại tầng một của Túy Nương Lâu này lại chỉ như là một
thú vui mới xóa bỏ đi áp lực của bản thân mình. Đôi khi còn tự nguyện bị móc sạch túi để đem đến vui vẻ cho mọi người, Túy Nương Lâu một mặt là
quán ăn một mặt lại là một “nhà” thứ hai của tán tu tại Nhất Hoa Thành
này.
Không để cho Tư Duy Tứ chờ lâu chỉ qua đi một chung trà chưa hết thời gian đã có hai cái tiểu nhị một đem theo một vò rựu lớn chưa
năm mươi cân Trúc Yên Tửu bên trong, một đem theo năm cân Hung Mã thịt
đem lên đặt trước mặt của hắn. Nhìn thấy rựu thịt đã đặt trên bàn, Tư
Duy Tứ mở vò rựu uống một nhịn lớn ăn thêm chút thịt rồi sảng khoái lớn
tiếng nói.
-Các huynh đệ mọi chuyện đang loạn thất bát tao bên
ngoài nói về chuyện Thái Thượng trưởng lão Dược Tông, Nam Cung Ngọc Ảnh
chỉ là đúng một phần thôi a...
Nói đến đấy Tư Duy Tứ dừng lại, uống thêm một ngụm rựu lớn cùng ăn một miếng thịt to rồi mới nơi tiếp.
-Mọi chuyện là phải nói đến lúc ta vừa mới chạy đến bên ngoài nơi mọi người
tập trung tại Hàn Sinh Cổ Tĩnh vị trí hai trăm trượng, khi ta vừa đến
đang nhàm chán không biết làm gì cho qua thời gian thì nghe được có hai
huynh đệ tán tu từ xa đến đang tò mò về các Thái Thượng trưởng lão Tứ
Đại Tông cùng Lão tổ các đại gia tộc... Hai huynh đệ này chính là không
có nhận ra được hết tất cả các Đại lão nên ta đi lại nói chỉ cần hai
trăm kim tệ sẽ nói rõ từng người cho bọn họ biết, kim tệ đến tay ta chưa kịp cất vào đột nhiên xuất hiện...
Tư Duy Tứ vừa nói đến đây đột nhiên ngừng lại như đang nhớ lại cái gì, không để chúng nhân nơi đây
hối thúc hắn lấy ra một cái tờ giấy cùng bút mực, hai tay bay múa một
hồi chính là họa ra chân dung của Kha La, vẽ ra xong hắn đưa cao lên bức họa cho chúng nhân xem rồi nói tiếp.
-Chính là cái nam nhân này
xuất hiện, tên nam nhân này chính là một cái yêu nghiệt a, hắn tuấn tú
đến ta có thể chắc chắn mọi nữ nhân trên đời này điều ganh tị a...
Khi chúng nhân nhìn vào bức họa mà Tư Duy Tứ vừa vẽ không khỏi bực bội lên a, lão Ngưu chính là người đầu tiên lớn tiếng nói.
-Bách Lý Thông, ngươi chính là vẽ cái gì a, ta chỉ nhìn đến một cái mơ hồ a.
-Ta cũng như thế a.
-Đúng đấy...
-...
-...
Nghe chúng nhân hô to gọi nhỏ một hồi, Tư Duy Tứ kỳ quái đem bức họa mình vẽ ra nhìn lại, nhìn lại hắn cũng là nhảy dựng lên một cái hô to lên.
-Mẫu thân a, làm sao ta cũng nhìn đến như các ngươi rồi.
-...
-...
Mặt kệ chúng đang hô to gọi nhỏ này, Tiếu Nương chính là một bộ xuất thần
ánh mắt cứ châm châm nhìn vào bức họa trên tay của Tư Duy Tứ vẽ ra ấy.
Tiếng nghị luận của chúng nhân càng ngày càng lớn, Tiếu Nương cũng không có xuất thần lâu nữa nàng lớn tiếng hô lên.
-Các ngươi đây là muốn phá sinh ý của lão nương sao, nói lớn tiếng như vậy để làm gì, chỉ là một nam nhân “xinh đẹp” thôi mà...