Không đợi Kim Phi Dao hủy pháp trận phòng ngự trên con rối, Thái Hạo Diễn đã bảo Hoa phu nhân gọi nàng về.
Kiên trì đi lên lầu, nàng thấy Thái Hạo Diễn và Khương Thủy Nhiên, Lang đại
nhân đang ngồi cùng một bàn. Cào cào tóc, Kim Phi Dao đi tới bên cạnh,
tìm một chỗ ngồi xuống, tiện tay cầm chén rượu rồi lại cúi đầu ăn.
“Kim Phi Dao, sau này sẽ có rất nhiều tu sĩ tới, ngươi phải an bày cho bọn
họ. Chiến sự tạm thời sẽ không tới chỗ chúng ta, ngươi không cần làm gì
khác, cứ chuyên tâm bổ thiên là được.” Thái Hạo Diễn mở miệng nói.
Lang đại nhân quét mắt liếc hắn một cái rồi lại thu ánh mắt về.
Kim Phi Dao tỏ vẻ khó xử: “Chúng ta chỉ có ba người, kể cả chuyên tâm cũng
không làm được bao nhiêu nha, dù sao nơi này cũng có nhiều người rảnh
rỗi, bảo bọn hắn đi làm được không? Nếu không muốn luyện Bổ Thiên thạch
thì ra ngoài mang Bổ Thiên thạch về, không thể để cả đám người ngồi chờ
ta được, ta không có ba đầu sáu tay.”
“Cái đó thì không có gì, ngươi cứ tự an bày.” Thái Hạo Diễn gật đầu đồng ý.
Lúc này, Khương Thủy Nhiên nói; “Hóa ra người thay ngươi quản lý Kiến Thiên thành chính là nàng. Nàng là đồng lõa của Vương Dạ, Thái Hạo huynh lại
để nàng quản sự sao?”
“Khương tiền bối, lời này của ngươi quá khó nghe, ai là đồng lõa của Vương Dạ? Đó là ta nhặt về, lúc đó ngươi cũng
chứng kiến, ngươi còn không có phản ứng gì. Lúc đó ta mới Luyện Hư kỳ,
làm sao có thể biết bên trong là Vương Dạ chứ.” Kim Phi Dao biết Khương
Thủy Nhiên sẽ gây phiền toái cho mình, quả nhiên đã lập tức tới.
Khương Thủy Nhiên cười một cái, “Bố Dao đã nói hết mọi chuyện rồi, Vương Dạ là do ngươi thả ra, cục diện thành ra như bây giờ đều là công lao của
ngươi.”
“Đương nhiên, nếu không phải ta bổ thiên từ tám trăm năm
trước thì căn bản không có Kiến Thiên thành. Tuy nhiên, Khương tiền bối
cũng không cần phải thưởng cho ta, lúc trước ta bổ thiên cũng không biết sẽ xảy ra chuyện này, coi như là cử chỉ vô tâm của ta thôi.” Kim Phi
Dao ngẩng đầu, vẻ đắc ý nói.
“Ta không nói đến chuyện Kiến Thiên thành, là chuyện Thần tộc nháo lên!” Khương Thủy Nhiên khẽ chớp mắt, người này lại giả ngu.
Kim Phi Dao lập tức tỏ ra kinh ngạc, “Khương tiền bối, Thần tộc nháo sự đâu có liên quan gì tới ta! Kể cả ta muốn có thêm vài người tới thuê chỗ ở
cũng không thể làm ra chuyện như vậy. Thần tộc sao có thể giúp ta làm
chuyện này, ngươi đa tâm quá rồi.”
“Chuyện này có liên quan đến
Vương Dạ, hắn là do ngươi phóng xuất, chẳng lẽ lại không liên quan đến
ngươi!” Khương Thủy Nhiên rất tức giận, Vương Dạ đã gặm khuyết linh khí
của Thần Nông tộc, đến bây giờ mới hơi khôi phục lại. Nể mặt Thái Hạo
Diễn, hắn chỉ muốn giáo huấn nàng một chút, đương nhiên càng muốn chiếm
phần ở Kiến Thiên thành cho nên mới nói chuyện với nàng, hiện tại lại bị nàng phản bác khiến cho lửa giận bừng bừng.
“Kể cả là ta phóng
xuất hắn đi nữa thì Bố Dao cũng đã nói rồi, cùng lắm là nghìn năm thì
Vương Dạ cũng sẽ tự hành xuất ra.” Kim Phi Dao có hậu đài, đúng lý hợp
tình phản bác.
Sắc mặt Khương Thủy Nhiên tối sầm lại, “Nói sạo!”
“Khương Thủy Nhiên, hình như ngươi rất có ý kiến với người của ta.” Lúc này,
Lang đại nhân đột nhiên mở miệng, mặt không biểu cảm nhìn hắn, ánh mắt
rất không tốt.
Vừa rồi Thái Hạo Diễn đã giới thiệu bọn hắn cho
nên hiện tại coi như là có nhận thức. Đây là Lang của Ma tộc, là người
mới lên Độ Thiên giới gần nghìn năm, lại dùng thời gian đó để tiến giai
từ Hợp Thể kỳ lên Đại Thừa kỳ. Tốc độ tiến giai như thế này có thể nói
là chưa từng nghe qua, hơn nữa Thái Hạo Diễn còn nói người này tương đối có uy vọng trong Ma tộc.
Mà lúc này đây là hắn thay mặt Ma tộc
tới. Chuyện đoạt lại Thần quyền của Hiên Viên tộc thì Khương Thủy Nhiên
không có hứng thú, bọn họ và Phục Hy tộc chỉ muốn lợi ích lớn hơn nữa,
đắc tội Ma tộc cũng không phải là chuyện tốt. Tuy nhiên, Khương Thủy
Nhiên vẫn có chút kỳ quái, hắn nghi hoặc hỏi: “Nàng là người của ngươi?”
“Đúng vậy, từ lúc còn Trúc Cơ kỳ đã là người của ta.” Lang đại nhân lạnh lùng nói.
Khương Thủy Nhiên liếc mắt nhìn Kim Phi Dao một cái, chỉ cần liếc mắt một cái
liền nhìn ra tên kia căn bản không phải là người của ai cả. Ma tộc vừa
mới tới Kiến Thiên thành, vậy mà đã muốn mượn quan hệ, đúng là nghĩ hay.
Rõ ràng đã nhìn ra ý nghĩ của Khương Thủy Nhiên, Lang đại nhân nhàn nhạt nói: “Nàng là tọa kỵ Thao Thiết của ta.”
Kim Phi Dao thiếu chút nữa bị hắn làm cho tức chết, nói con gái nuôi gì đó
còn tốt hơn so với tọa kỵ nha. Sao lại có người như thế chứ, tọa kỵ cái
rắm a!
“À, thì ra là thế.” Làm nàng không ngờ tới là sau khi nghe nói nàng là tọa kỵ, Khương Thủy Nhiên lại tán thành ứng một câu rồi
không rối rắm chuyện Vương Dạ với nàng nữa.
Mặc kệ, các ngươi nói cái gì thì là cái đó, chỉ cần không liên quan tới ta là được. Kim Phi
Dao hung hăng lườm bọn họ, tiếp tục ăn uống.
Mà chuyện Xi Vưu tộc vốn không hợp với Hiên Viên tộc vì sao lại quay sang giúp Hiên Viên tộc thì Thần Nông tộc cũng biết. Bởi vì quan hệ thượng cổ, Xi Vưu tộc và
Hiên Viên tộc đều là những tộc đứng đầu, lần này hợp tác với nhau đều là vì lợi ích. Hiên Viên tộc hứa cho Xi Vưu tộc lợi ích rất lớn, đủ để Xi
Vưu tộc tính cách hiếu chiến, hay bị các Thần tộc khác xa lánh phải động tâm.
Mà nguyên nhân lớn nhất làm bọn họ đồng ý chính là chuyện Thần
Nông tộc và Phục Hy tộc không tham gia. Xi Vưu tộc tràn đầy nhiệt huyết
không thể chịu nổi Thần Nông tộc và Phục Hy tộc lại sợ tam tộc dưới hạ
giới, quên cả huyết thống Thần tộc cao quý. Tam tộc vốn là tiên nô của
Thần tộc, tiên nô đã càn rỡ vạn năm là đủ rồi! Giờ là lúc chèn ép tam
tộc trở về vị trí cũ, Thần tộc quay trở lại Thần đài, ấy vậy mà Thần
Nông và Phục Hy, Thần vương vạn năm trước lại từ chối.
Điều này
làm cho Xi Vưu tộc phi thường phẫn nộ, cảm thấy hai tộc đã làm mất mặt
Thần tộc, dứt khoát gia nhập trận doanh của Hiên Viên tộc. Mà Cộng Công
tộc là một tộc đàn chỉ sợ trên đời không loạn, không cần phải đi tìm bọn họ thì bọn họ đã chủ động tìm đến. Còn có không ít những Thần tộc nhỏ
khác cũng bị Hiên Viên tộc du thuyết, chỉ cần đánh đổ tam tộc, bắt bọn
họ đi bổ thiên thì Độ Thiên giới có thể khôi phục bộ dáng trước kia.
Nhưng hiện tại chỉ vừa mới bắt đầu, Thần tộc cũng chỉ công kích những tu sĩ
tam tộc ở gần bọn họ, vẫn chưa có ảnh hưởng lớn tới đại bộ phận tu sĩ.
Có điều, theo thời gian trôi qua thì thời điểm đối chiến trực tiếp cũng
không còn xa nữa.
Tình hình hiện tại mới biết được như thế, tin
tức không lưu thông, mọi người chỉ có thể biết được sau khi chuyện đã
xảy ra. Kim Phi Dao nhìn về phía Bố Tự Du, hắn đang ngồi trước một bàn,
cầm bút viết lia lịa lên một quyển sổ giấy thủy nguyệt.
“Ba vị tiền bối, ta có thể đưa ra ý kiến không?” nàng liền nâng tay hỏi.
“Chuyện gì?” Thái Hạo Diễn đáp.
Kim Phi Dao khụ một cái, nghiêm nghị nói: “Mọi người cập nhật tin tức quá
chậm, mặc kệ phát sinh chuyện gì cũng chỉ là truyền miệng, như vậy không có lợi cho chúng ta làm việc. Các tiền bối Thần tộc có khả năng không
biết ở dưới Thần cấp giới có một nơi gọi là Thế Đạo Kinh, bọn họ chuyên
môn thu thập tin tức tình báo, mặc kệ ngươi muốn biết chuyện gì đều có
thể lấy được từ chỗ bọn họ. Kể cả âm mưu, kế hoạch của người khác ngươi
cũng có thể biết trước, như vậy mới không rơi vào thế bị động.”
“Tiếp tục nói!” Thái Hạo Diễn gật đầu.
“Ta cảm thấy chúng ta cũng nên làm như vậy. Bố đạo hữu ở Thần cấp giới
chính là một năng thủ ở phương diện này, hắn thích nhất là tìm hiểu tin
tức, không bằng để hắn mở một nơi chuyên thu thập tình báo, như vậy
chúng ta có thể biết trước bên Hiên Viên tộc muốn làm gì. Muốn biết gì
thì cứ mua từ chỗ hắn là được.” Kim Phi Dao chỉ vào Bố Tự Du mà nói,
không phải lúc trước hắn còn nói muốn mở Thế Đạo Kinh sao, hiện tại nàng liền cho hắn cơ hội.
Bố Tự Du không ngờ Kim Phi Dao lại đột
nhiên đề cập chuyện này, tìm hiểu tình báo thì cũng không có gì, nói
thẳng trước mặt như vậy thì tình báo của hắn sẽ có người mua.
“Hắn là con của Bố Dao…” Thái Hạo Diễn nói với Khương Thủy Nhiên.
Sắc mặt Khương Thủy Nhiên lập tức thay đổi, bắt đầu do dự. Xem ra Bố Dao
này đã tai họa Thần Nông tộc không nhỏ, đến cùng đã ngủ với bao nhiêu cô nương mà nghe nói tới con của Bố Dao liền thay đổi sắc mặt như vậy?
Lúc này, Lang đại nhân mở miệng: “Hắn là cháu của ta.”
Khương Thủy Nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Lang đại nhân, trong ánh mắt rõ ràng
lộ ra loại cảm xúc đồng bệnh tương liên, sau đó hắn liền không chút do
dự nói: “Việc này có thể, chúng ta sẽ cung cấp pháp bảo tuyệt phẩm cho
hắn, dù sao tìm hiểu tin tức Hiên Viên tộc cũng là chuyện vô cùng nguy
hiểm.”
Như vậy liền kiếm được pháp bảo tuyệt phẩm? Kim Phi Dao sửng sốt, vội vàng nói: “Ta cũng có thể đi tìm hiểu tin tức.”
“Không được, ngươi đi rồi thì ai quản lý Kiến Thiên thành? Ngươi ở lại trong
này cho ta!” Thái Hạo Diễn căn bản không cho nàng cơ hội, trực tiếp từ
chối.
Kim Phi Dao cực kỳ thất vọng, nàng còn muốn đi ra ngoài cùng Bố Tự Du, có thể lấy được pháp bảo tuyệt phẩm từ tay bọn họ.
Lúc này tâm tình của Bố Tự Du hoàn toàn tương phản với nàng. Hắn thấy may
mắn vì Phục Hy tộc không hợp tác với Hiên Viên tộc, nếu không thì còn
tìm hiểu tin tức cái nỗi gì, chỉ cần tính toán một cái là biết hắn sắp
tới rồi. Nếu có thể học được Thần thuật này thì có dùng công pháp suốt
đời của hắn đi đổi hắn cũng nguyện ý. Tuy nhiên, hắn cũng biết điều này
chỉ là ý nghĩ, kể cả người Phục Hy tộc cũng không phải ai cũng có thể
tính toán, càng không nói tới người tam tộc không có huyết thống Thần
tộc.
Tuy nhiên, hắn lại muốn đi tìm Bố Dao hỏi xem hắn có huynh
đệ tỷ muội ở Phục Hy tộc hay không. Nếu có mà lại biết tính toán thì
mang theo bên người là có thể biết rất nhiều chuyện. Những tu sĩ luôn
luôn ở một mình này chắc chắn có rất nhiều bí mật không muốn người khác
biết, đến lúc đó đều bị hắn biết thì sẽ là chuyện khoái trá đến mức nào
chứ?
Cuối cùng, Kim Phi Dao không đợi yến hội kết thúc đã hạ
xuống Bách Vị lâu, một đống việc còn đang chờ nàng, căn bản không có
thời gian nghe bọn hắn khoe khoang. Việc Thần tộc nói xong vậy mà lại
nhàn hạ thoải mái nói nhàn thoại, đúng là một đám gia hỏa nhàn nhã.
Nàng gọi Hoa Uyển Ti và Mập Mạp tới, bắt đầu bàn bạc xem phải an bày những
tu sĩ kia thế nào. Cuối cùng kết luận là sau này có khả năng còn có
người tới, tốt nhất có lẽ là không phân địa bàn nữa mà để cho bọn họ tự
bày Linh Lung lâu. Những tu sĩ có địa bàn từ trước thì đương nhiên chưa
hết kỳ thuê chưa thể bắt họ bỏ viện tử đi, chỉ có thể tạm thời để như
vậy.
Biện pháp tốt nhất là vá trời, chỉ cần địa bàn lớn thì tự
nhiên sẽ không lo về chuyện chỗ ở nữa. Chỉ có điều mất bao lâu thì Thần
tộc sẽ đánh hạ tam tộc? Nếu chỉ là trăm năm nữa thì căn bản không có
thời gian.
“Uyển Ti, chuyện tam tộc đánh Thần tộc vạn năm trước
ấy, tổng cộng mất bao lâu?” nàng bình thường vốn không chú ý những
chuyện này cho nên liền hỏi Hoa Uyển Ti.
Không đợi Hoa Uyển Ti mở miệng, Mập Mạp đã xen lời: “Lão đại, ta biết, lần trước hao phí một nghìn chín trăm năm mới đánh xong.”
“… Được rồi, chúng ta có thể chậm rãi bổ thiên.” Kim Phi Dao sửng sốt một
cái, nhất thời hiểu ra vì sao mấy người Thái Hạo Diễn lại không vội, còn có nhàn tâm tán gẫu.