Dao Dao lạnh lùng
tiến về phía trước, chân bước trên đôi giày cao gót cao tám phân tạo ra
những tiếng “cộc cộc”, khiến cho văn phòng này vọng lại toàn âm thanh
sắc bén. “Tiên sinh, trước khi hỏi tôi là ai, không phải anh nên giới
thiệu về mình trước hay sao?”
Đây là lần đầu tiên Long Diệp nhìn thấy Dao Dao gây khó dễ cho người khác, hắn không nén nổi khóe miệng lén bật cười.
“Tôi là cảnh sát cấp cao Trần Hồng Thăng của ICAC!” Vừa nói cảnh sát Trần
vừa bực tức rút các giấy chứng nhận có liên quan đến chức vụ ra.
Cô cười cười nhún vai: “Ồ, cũng không có gì, chính là muốn xác nhận xem anh có phải là giả danh không mà thôi!”
“Cô!” Chỉ đối thoại với nhau hai câu, cảnh sát Trần rõ ràng cảm thấy bản thân đang bị người phụ nữ này làm khó: “Tiểu thư, bây giờ đã xác nhận xong
rồi chứ? Phải chăng có thể nói cho tôi biết thân phận của cô?”
“Ồ, tôi là luật sư cấp cao Lạc Dao Dao, cũng là luật sư đại diện cho Ngự
tổng. Đây là chứng nhận của tôi!” Vừa nói Dao Dao vừa từ trong túi lấy
ra các giấy tờ chứng tỏ tư cách luật sư của mình.
Cảnh sát Trần
không hề nhìn giấy chứng nhận của cô mà là ánh mắt kinh ngạc không ngừng nhìn cô từ trên xuống dưới: “Cô là... Lạc Dao Dao?”
Đối với phản ứng của cảnh sát Trần, Long Diệp và những người khác có vài phần bối
rối, Tiểu La Li là luật sư, hắn sao lại kinh ngạc như vậy? Lẽ nào hắn
quen với Tiểu La Li?
“Cảnh sát Trần, tôi sợ anh hoài nghi danh
tính của tôi, vì vậy tôi mang thẻ ID của tôi cho anh xem!” Dao Dao một
lần nữa lấy thẻ ID của mình ra và mỉm cười lạnh lùng: “Ở đây, anh có thể xác nhận?”
“Cô... Cô chính là cô gái mười bảy tuổi đầu tiên ở Trung Quốc đã được cấp bằng của một luật sư cấp cao trên thế giới sao?”
Làm việc trong ngành luật chính trị, đối với vị trí của cảnh sát Trần thì
việc quen thuộc với tên của các luật sư nổi tiếng ở Trung Quốc là điều
mà hắn nắm trong lòng bàn tay, vì vậy hắn đối với cái tên luật sư cấp
cao Lạc Dao Dao lại càng quen thuộc.
Long Diệp và những người
khác không biết nhiều về luật pháp có chút choáng váng, hắn từ từ rút
điện thoại từ trong túi ra, tra cứu một chút về chứng chỉ luật sư có
chuyên môn cấp cao thế giới là như thế nào, lần này nhìn thấy...
Long Diệp vội vàng đưa điện thoại cho Ngự Ngạo Thiên xem.
Trình độ của luật sư được chia thành cấp quốc gia và cấp thế giới, trong khi
cấp thế giới được chia thành sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Các điều kiện để kiểm tra khá nghiêm ngặt. Theo thống kê, chỉ có năm người trên thế
giới có bằng cấp chứng chỉ luật sư cấp cao thế giới.
Để ngăn chặn năm người này bị mua chuộc và làm việc cho các thành phần trái pháp
luật, Hiệp hội Luật thế giới đã áp dụng cụ thể cho Liên hợp giữ bí mật
danh tính của họ. Vì vậy danh tính của năm người này cho đến nay vẫn là
một bí mật.
Thì ra Tiểu La Li... lợi hại như vậy? Long Diệp nghĩ thầm trong lòng, hắn đã từng điều tra tư liệu về Dao Dao nhưng lại
không điều tra ra được cô đã từng nhận được chứng chỉ của luật sư cấp
cao trên thế giới, cứ cho rằng cô chỉ là một sinh viên bình thường, thật không ngờ tư liệu về cô lại bị Hiệp Hội Luật Sư Thế Giới che giấu như
vậy!
“Ngạo Thiên, bên cạnh cậu thật sự có một đại nhân vật tài ba rồi.” Long Diệp nhếch miệng thì thầm.
Ngự Ngạo Thiên nhếch môi mỉm cười, giống như tất cả những điều này đã nằm trong dự tính của hắn.
“Cảnh sát Trần, cảm ơn ngài quá khen.” Dao Dao nhìn cảnh sát Trần mỉm cười lịch sự.“Lạc tiểu thư, hôm nay có thể hợp tác cùng với cô tôi cảm thấy rất vinh
hạnh.” Bây giờ Trần Hồng Thăng coi như là đã hiểu rồi, tiểu nha đầu này
tại sao vừa xuất hiện liền mồm miệng lanh lợi đã áp đảo hắn. “Nhưng, cứ
cho cô là luật sư đại diện cho Ngự tổng, chúng tôi vẫn phải tuân theo
quy định.”
“Ha ha, cảnh sát Trần, nếu căn cứ theo như quy định
của pháp luật thì tôi rất rõ. Tôi là người học luật, dĩ nhiên sẽ căn cứ
vào quy định của pháp luật mà làm việc. Nhưng mà, anh không có lý do gì
để đưa đương sự của tôi đi.”
“Lạc tiểu thư, đây là lệnh bắt giữ!” Cảnh sát Trần đưa lệnh bắt giữ ra đưa cho cô xem.
Dao Dao đảo mắt liếc qua một cái, từ từ tiến về phía trước của Ngự Ngạo
Thiên. “Cho dù có lệnh bắt giữ, anh cũng không thể đưa đương sự của tôi
đi. Thứ nhất, đương sự của tôi là một nhân vật thuộc về công chúng, theo Điều 138 Luật công chúng, khi người của công chúng bị bắt, sẽ phải thi
hành biện pháp thấp nhất hoặc là người của công chúng có thể tự đến đơn
vị liên quan đầu thú.”
“Nhưng mà...”
“Haiz, cảnh sát
Trần, tôi còn chưa nói xong đâu.” Dao Dao dứt khoát chặn lời của cảnh
sát Trần: “Thứ hai, trong trường hợp có đầy đủ bằng chứng, các nhân vật
công chúng có thể bị bắt trực tiếp đi. Anh Trần, bây giờ tôi hỏi anh,
anh đã xác nhận chắc chắn rằng bản thân anh sẽ chịu trách nhiệm với
đương sự của tôi chưa? Hơn thế nữa chính là anh đã có đủ tất cả bằng
chứng buộc tôi đương sự của tôi chưa?
Khi đối mặt với những rắc
rối của Dao Dao, cảnh sát Trần dường như đã có sự chuẩn bị, hắn lấy ra
một văn kiện: “Lạc tiểu thư, đây là lời thú nhận bằng văn bản từ người
quản lý bán hàng của Tập đoàn Bác Sâm. Cô nói xem, tôi có được coi là có đầy đủ chứng cứ rồi chứ?”
Khi lời thú nhận bằng văn bản được đưa ra trước mặt của mọi người, Ngự Ngạo Thiên chớp mắt hồi lâu, hắn biết
văn kiện này nhất định sẽ kết tội hắn! Vụ việc của Tằng Khải Thụy thật
sự không thể thay đổi được nữa rồi!
“Ồ là như vậy à!” Lạc Dao Dao không biết phải làm sao đành nhếch miệng: “Vậy thì cũng không còn cách nào rồi.”
“He he, Lạc tiểu thư, bây giờ chúng tôi có thể đưa Ngự tổng đi rồi chứ?”
“Ồ? Tại sao các anh vẫn muốn đưa Ngự tổng đi?” Dao Dao ra vẻ không hiểu gì hỏi.
Cảnh sát Trần rõ ràng đã có chút thiếu kiên nhẫn: “Cô không phải muốn tôi cung cấp bằng chứng sao? Bây giờ tôi đã cung cấp rồi?”
“Đúng, không sai, anh đã cung cấp bằng chứng thì muốn bắt thì bắt người đó đi, bắt đương sự của tôi làm gì?”
“Lạc tiểu thư, cô như vậy là có ý gì?”
“Ý gì? Rất đơn giản!” Sắc mặt Dao Dao trở nên u ám, lạnh lùng nói: “Người
đại diện hợp pháp của tập đoàn Bác Sâm là đương sự của tôi đây không
phải giả mạo, còn người chịu trách nhiệm của tập đoàn 3x không phải anh
ấy. Phía trên văn bản nhận tội lấy từ giám đốc bộ phận bán hàng của tập
đoàn Bác Sâm kia rõ ràng ghi là người chịu trách nhiệm!”
“Đúng vậy, người chịu trách nhiệm không phải Ngự tổng thì là ai?”
“Ồ, mỗi tập đoàn đều có những quy trình riêng của tập đoàn đó, giống như bộ phận an ninh pháp luật của các anh, các anh đều do thủ tướng chịu trách nhiệm sao? Lẽ nào khi anh phạm tội tôi liền đến bắt thủ tướng đi hay
sao? Cảnh sát Trần, anh như vậy là đang làm chuyện liều lĩnh đấy?” Dao
Dao thấp giọng nói, có thể thấy được không khí lúc này toàn bộ nghiêng
về phía của Ngự Ngạo Thiên bọn họ. Dáng vẻ xinh đẹp của cô bây giờ trông giống như một nữ hoàng nắm trong tay quyền lực, còn các đại thần kia bị chất vấn nói không lên lời.
“Lạc... Lạc tiểu thư, ý của cô là?”
Cô lạnh lùng nhìn cảnh sát Trần, rồi xoay người về phía Ngự Ngạo Thiên và
những người khác: “Ngự tổng, giám đốc bộ phận bán hàng thuộc về ai quản
lý?”
Ngự Ngạo Thiên im lặng một lúc, vừa định mở miệng lại bị
Long Diệp chặn trước một bước: “Quản lý của bộ phận bán hàng là do tôi
quản lý.”
“Tổng giám đốc Long?” Dao Dao mở to mắt, khó xử nhíu
mày nhìn hắn, im lặng một lúc, cô bước lên phía trước, khẽ thì thầm:
“Tổng giám đốc Long, tin tôi, mặc dù sự việc này bọn họ đã có bằng chứng nhưng tôi có thể dễ dàng đưa anh ra ngoài.”