Thời điểm lão tổ phi thăng, Ế điểu là thú cưỡi của hắn có linh tính nên cũng có cơ hội phi thăng cùng hắn một đạo nhưng nó lại quyết ý lưu lại cùng
tổ tiên Phượng tộc cùng nhau trấn thủ con yêu thú kia, ý nghĩa truyền
thừa của Phượng tộc cũng từ đây mà có.
Cứ như vậy những người
trong Phượng tộc cũng chưa chắc biết được tình huống, thiên chức thực sự của bọn họ khi làm người tu luyện. Ế điểu vốn dĩ có thể phi thăng trở
thành thần điểu cũng như vậy nhiều thế hệ truyền xuống. Thẳng đến khi có tộc trưởng đầu tiên, yêu thú càng thêm cường thịnh, Ế điểu lại bởi vì
sinh hoạt ở nơi không thuộc về chính mình, ngày càng suy nhược. Cuối
cùng chim trống vì để chim mái hoàn thành sứ mệnh, nó hy sinh chính
mình, để chim mái ăn thịt, cùng chim mái hợp hai thành một, mới có thể
lần thứ hai mãnh liệt mà áp chế yêu thú.
Vị tộc trưởng kia trong lòng đối với Ế điểu cảm nhớ càng sâu, nhưng dù vậy cũng chỉ như muối bỏ biển. Tộc trưởng không phải không có nghĩ tới tìm người tu luyện bên
ngoài tới tương trợ, nhưng năm đó Hư Cốc chân quân cùng Huyền Viễn chân
quân đều nôn nóng đối phó Nguyên quốc sư, thiên hạ đại loạn. Tộc trưởng
sợ hãi nếu sự tình yêu thú truyền ra ngoài, ngược lại rơi vào trong tay
Nguyên quốc sư.
Cuối cùng, nàng trong lúc vô tình phát hiện máu
của mình có thể làm cho Ế điểu tinh thần phấn chấn. Khi đó tộc trưởng đã có một nữ nhi. Tiểu công chúa vì đau lòng mẫu thân, nàng giấu mẫu thân
trộm dùng máu của chính mình nuôi nấng Ế điểu, mà máu của nàng chẳng
những có thể cho Ế điểu tinh thần phấn chấn, thậm chí có thể bù lấp sinh cơ của Ế điểu bị suy yếu. Phát hiện ra điểm này, nàng càng đem chính
mình coi như tế phẩm cho Ế điểu.
Tộc nhân đều cho rằng tế phẩm
hiến tế cho É điểu là vị tộc trưởng kia, lại cực ít người biết được là
tiểu công chúa của bọn họ. Cuối cùng tộc trưởng bi thương muốn chết
nhưng cũng không thể không có người kế thừa tộc trưởng. Tuy rằng tộc
trưởng đều là Ế điểu đích thân tuyển, nhưng đến trước khi nhập tông tộc
để hiến tế, đại trưởng lão đều sẽ đem chức trách của tộc trưởng nói cho
tộc trưởng kế nhiệm. Điều làm bọn họ vui mừng chính là, mỗi một đời tộc
trưởng thay đổi sau khi biết được chân tướng, nhiều nhất cũng chỉ là do
dự nhưng đều chưa từng có người lùi bước.
Đây mới là nguyên nhân chân chính mà Phượng tộc tôn trọng những người đảm nhiệm trưởng tộc.
Phượng tộc cũng biết cách này không thể sử dụng lâu dài. Bọn họ đợi
tới khi sự tình Nguyên quốc sư bình ổn, dựa theo chỉ thị của tộc trưởng
tiền nhiệm đi tìm đệ nhất trong giới Tu Chân giới, Hư Cốc chân quân trợ
giúp, nhưng lúc đó Hư Cốc cũng không có diệt được con yêu thú quái dị.
Bọn họ chỉ có thể như vậy hấp hối giãy giụa tiếp tục sứ mệnh này……
Mãi đến khi Bạch Minh xuất hiện, hắn làm Phượng tộc thấy được hy vọng. Thiên phú của hắn không gì sánh kịp, nhưng Bạch Minh từ lần đầu tiên
nhìn thấy tộc trưởng hiến máu cho Ế điểu, liền phi thường chán ghét Ế
điểu. Ban đầu chư vị trưởng lão đều muốn đem chân tướng nói cho Bạch
Minh, nhưng lại bị phụ thân Bạch Minh ngăn lại.
Phụ thân Bạch
Minh làm Bạch Minh chán ghét Ế điểu, cùng Ế điểu thực chiến. Nếu một
ngày nào đó Bạch Minh có thể chiến thắng Ế điểu, hoặc là từ nhỏ học tập
tập tính Ế điểu, có thể chiến thắng con yêu thú kia không?
Bạch
Minh là hy vọng của Phượng tộc. Vì làm cho người Phượng tộc được giải
thoát, vì làm cho yêu thú hoàn toàn bị tiêu diệt, phụ thân Bạch Minh một khắc cũng không lãng phí chuẩn bị cho đứa con trai này.
Thẳng
đến Bạch Nguyệt xuất hiện. Đối với Bạch Nguyệt, phụ thân Bạch Minh rất
mâu thuẫn. Một bên hắn chưa bao cho nhi tử của mình sự quan tâm của phụ
thân, hắn cũng rõ ràng hy vọng nhi tử có thể có được những cảm xúc nóng
lạnh như người bình thường. Nhưng về phương diện khác, hắn thân mang sứ
mệnh của Phượng tộc, không cho phép hắn có tư tâm.
Khi tộc
trưởng tiền nhiệm đã dầu hết đèn tắt, cũng không phải phụ thân Bạch Minh nhằm vào Bạch Nguyệt. Sau khi bọn họ quảng tuyển tộc trưởng, phát hiện
thật sự không có ai so với Bạch Nguyệt thích hợp hơn, khi đó Bạch Minh
còn chưa đủ để địch nổi yêu thú.
Biết Bạch Nguyệt thế nhưng có ý nghĩ muốn trở thành tộc trưởng, phụ thân Bạch Minh liền thuận nước đẩy
thuyền đem Bạch Nguyệt tới đề cử tộc trưởng. Chuyện này cũng không có
giấu diếm được Bạch Minh bao lâu cho nên Bạch Minh vì thế cùng phụ thân
vung tay đánh nhau. Phụ thân Bạch Minh lúc này mới biết được cô nương
này đã bén rễ sâu vào tâm can nhi tử của mình.
Vì Bạch Nguyệt,
hắn thế nhưng mở miệng nhờ tới Bạch Linh, nói tới đây Bạch Thanh nhìn
Bạch Nguyệt: “Trước ngày tổng tuyển cử một ngày, ngươi có thể đào tẩu,
là Bạch Linh tương trợ, nói vậy ngươi hẳn là đã biết.”
Bạch Linh chính là Bạch Minh thanh mai trúc mã, tộc trưởng Phượng tộc đời trước.
Bạch Nguyệt nhớ rõ ngày đó Bạch Linh yểm hộ nàng đào tẩu, đối với nàng
nói: “Sau này ra đạo môn, ngươi đừng trở về, ngươi đáp ứng ta, đối tốt
với hắn.”
Bạch Linh, giống như một con chim sơn ca làm người ta
thương tiếc. Cô cô của nàng là tộc trưởng tiền nhiệm, nàng so với người
khác biết rõ sứ mệnh tộc trưởng là gì. Nàng yêu Bạch Minh, nam tử cao
ngạo như vậy, nguyện ý đáp ứng hết thảy điều kiện của nàng, chỉ cầu nàng trợ hắn cứu Bạch Nguyệt.
Nàng rất đau lòng, khi đó Bạch Minh
còn không biết, Bạch Nguyệt nếu đi rồi, nàng chính là người tốt nhất đảm nhiệm tộc trưởng, nàng liền phải trở thành tế phẩm, nhưng nàng vẫn như
cũ vì tình yêu mà thỏa hiệp. Không, phải gọi là thành toàn. Nàng yêu
hắn, nàng sẽ thành toàn mọi tâm nguyện của hắn.
Chuyện này phát
sinh, làm phụ thân Bạch Minh rất tức giận. Cuối cùng bất đắc dĩ, phụ
thân Bạch Minh chỉ có thể đem sứ mệnh Phượng tộc nói cho Bạch Minh.
Một bên là người yêu, một bên là tánh mạng của cả tộc. Bạch Minh không muốn Bạch Nguyệt trở thành tộc trưởng, đồng thời hắn cũng không muốn
Bạch Linh bởi vì tư tâm của hắn mà gánh vác hết thảy. Cuối cùng hắn lựa
chọn mọi thống khổ đều do hắn chịu. Hắn mang theo Ế điểu đi nghênh chiến con yêu thú kia.
Hắn cũng biết rõ Bạch Nguyệt rất có thể mang
hận ý vô cùng sâu với hắn rời khỏi Phượng tộc. Hắn cũng chưa từng đi tìm nàng, giải thích tất cả với nàng, bởi vì hắn đã ôm quyết tâm hẳn phải
chết.
Tam chiến tam bại, mười năm trôi qua, hắn chính là ở những lần Ế điểu công kích mà trưởng thành, hắn cũng tại đây cuối cùng chiến
thắng con yêu thú, nhưng lại là đổi lấy sinh mệnh vì đại giới.
Hắn trước khi chết đối phụ thân hắn chỉ có một yêu cầu, đó chính là đối
ngoại tuyên bố hắn phi thăng. Tất cả mọi người biết đây là vì hắn còn
tưởng niệm nữ tử làm hắn từng tâm động hiện không biết ở nơi nào.
Hắn vô cùng hiểu nàng. Nếu nàng biết được hắn ngã xuống, nhất định sẽ
trở về tìm ra chân tướng. Mà biết được nàng nếu là nghe hắn phi thăng,
tất nhiên hận càng sâu, sẽ đem hận ý hóa thành động lực. Nếu có một
ngày, nàng có thể đạt đến đại đạo sẽ là an ủi lớn nhất của hắn. Nhưng
hắn lại tính sai một bước đối với nữ nhân này. Bạch Nguyệt đã tiến vào
yêu đạo……
“Không phải như thế, các ngươi đang nói dối, không
phải như vậy……” Chân tướng như vậy, Bạch Nguyệt không thể tiếp thu, nàng không thể tiếp thu! Nước mắt nàng ngăn không được từng giọt lăn xuống,
“Ta không tin, các ngươi đang nói dối!”
Nếu đây chính là chân
tướng, nàng nhiều năm khổ cực như vậy làm cái gì? Hắn che chở nàng, tin
nàng, chỉ mong nàng có thể sống tốt. Nhưng nàng, đích xác như hắn mong
muốn chính là hận hắn, thống hận đến rơi vào yêu đạo!
“Tiểu Nguyệt, phương pháp tu luyện không thể đầu cơ trục lợi, đó là việc làm của yêu đạo.”