Dịch Phong cất đi khỏa ma hạch, tiếp đó thân hình mạnh mẽ vọt lên như mãnh hổ, xông vào rừng rậm liên miên vô tận.
Qua một lúc, Dịch Phong đi đến bên ngoài một sơn động. Sơn động này ba ngày trước hắn đã tình cờ phát hiện ra, cửa động bị dây leo và cỏ dại phủ
kín, nếu Thanh Mai không cảm ứng được có một cỗ năng lượng ba động nhàn
nhạt từ trong động truyền ra thì có lẽ Dịch Phong đã không để ý đến mà
bỏ qua.
Dịch Phong vung một chưởng phá tan đi cỏ dại, sắc mặt
ngưng trọng từ từ tiến vào bên trong. Sơn động này rất lớn, khắp nơi là
thạch nhũ rủ xuống tự nhiên. Không khí trong động rất khô ráo, hắn phát
hiện, càng hướng vào ở chỗ sâu trong động lại cảm thấy càng ngày càng
nóng.
Dịch Phong không ngừng xâm nhập sơn động, cảm giác nhiệt độ càng ngày càng cao liền có thể kết luận phương hướng hắn đi tới không
sai. Chỉ là ban đầu còn khá tốt, càng đi sâu vào trong động lại càng tối đen như mực, lúc này đã là đưa tay không thấy được năm ngón, trong động lại một mảnh yên tĩnh, Dịch Phong chỉ có thể rành mạch nghe được tiếng
hít thở của mình.
Gần một giờ sau, sau khi chuyển qua một chỗ ngoặt, phía trước đột nhiên xuất hiện một đạo hồng quang.
Tinh thần hắn chấn động, cước bộ trầm ổn cẩn trọng, sau vài cái bước nhanh,
chỉ thấy hồng quang này là từ một một lỗ hổng lớn như cánh cửa truyền
tới. Hắn xuyên qua lỗ hổng thăm dò xem xét, không gian trước mắt lập tức rộng mở ra, hiện ra một hồ dung nham cự đại.
Đây là một hồ dung
nham khổng lồ phương viên ít nhất trăm trượng, hỏa nhiệt tỏa ra từ mặt
hồ khiến không khí vặn vẹo uốn khúc, giống như có thể đem người thiêu
cháy, ngay cả không khí hít vào cũng tựa hồ như hỏa diễm thiêu đốt cực
kỳ nóng bỏng.
Quan sát hoàn cảnh bên trong một lượt, mục quang
của Dịch Phong rất nhanh đã bị một đóa hoa hỏa hồng sắc mọc giữa hồ vô
cùng bắt mắt.
Linh hoa này rất đặc biệt, chỉ thấy cánh hoa của nó giống như là hỏa diễm đang lay động, rất sống động, làm cho người ta
nhìn một cái cũng sẽ bị hấp dẫn thật sâu.
" Phần Viêm Hoa, linh
hoa hỏa thuộc tính vô cùng hiếm thấy, thường sinh trưởng ở những nơi có
nhiệt độ cao, là loại linh hoa mang năng lượng hỏa thuộc tính cực kỳ
tinh thuần, có thể trực tiếp phục dụng, nếu hấp thu hết tinh hoa của
bông hoa này thì tăng lên thêm bốn, năm tinh cũng không phải khoa
trương, đối với người hay ma thú hỏa thuộc tính có thể nói là hấp dẫn
trí mạng."
Giọng nói có chút kinh ngạc của Thanh Mai vang lên.
Dịch Phong giống như quỷ đói gắt gao nhìn chằm chằm vào đóa hoa hỏa hồng sắc này, còn kém chảy ra nước miếng. Tăng lên bốn năm tinh a, người bình
thường muốn tăng lên một tinh phải mất một, hai năm là chuyện bình
thường. Tăng thêm bốn, năm tinh, này đã được coi là thế gian hiếm thấy
rồi. Tuy Dịch Phong không phải là hỏa hệ đấu khí nhưng hắn có thể đem về cho Lili dùng a.
Dịch Phong hít sâu một hơi đè nén cảm xúc. Tuy
rất muốn đoạt đóa linh hoa này vào tay như hắn vẫn không lỗ mãng vọng
động. Bình thường nơi phát triển của kỳ hoa dị thảo thường có ma thú thủ hộ, sơ sẩy một chút là sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Bất quá dù có nguy hiểm Dịch Phong cũng quyết đoạt được đóa hoa này, cái này là vì
gái mà bất chấp. Thật ra Liliana chỉ là bằng hữu của Dịch Phong. Bất quá là bằng hữu cũng tốt, là tình nhân cũng được, hắn cũng sẽ nâng nâng
trứng, hứng như hứng hoa, quyết không bạc đãi nàng.
Dịch phong im lặng kiên nhẫn quan sát, ước chừng khoảng nửa giờ sau, một khoảng đất
rộng bằng phẳng ngay bên cạnh hồ dung nham dần tách ra, dường như có thứ gì đó đang muốn chui ra. Dần dần một đầu ma thú giống như bọ cạp, áng
chừng dài khoảng năm, sáu trượng xuất hiện trong tầm mắt Dịch Phong.
"Tam giai ma thú Địa Nham Hạt."
Dịch Phong ánh mắt ngưng trọng quan sát ma thú. Toàn thân Địa Nham Hạt một
màu đen bóng, từ xa nhìn lại thì thấy giống như một khối huyền thiết,
một đôi kìm lớn sắc bén và một cái đuôi dài như trường tiên có đỉnh đầu
nhọn hoắt cong lên, khiến người ta nhìn mà phát lạnh.
- Xèo xèo chi!
Địa Nham Hạt đột nhiên phát ra một tiếng rít chói tai, sáu chân bò như bay, hướng Dịch Phong rất nhanh tới gần.
Một đôi kìm lớn của Địa Nham Hạt giống như thần binh lợi khí vung lên quét
ngang về phía Dịch Phong, nếu hắn không cẩn thận bị kìm trúng mà nói,
như vậy kẹp tay tay đoạn, kẹp chân chân phế, nếu cắt trúng đến eo mà nói thì trực tiếp nuốt hận.
Theo một tiếng vang dội rất nhỏ, cước bộ Dich Phong khẽ động thi triển Vân Vũ Bộ, xung quanh nổi lên một tầng
vân vụ như sương khói, thân hình hắn như quỷ mị lập tức vô ảnh vô tung.
Dịch Phong giống như u linh, nhanh nhẹn né đi kìm sắt của Địa Nham Hạt,
sau đó tay phải nổi lên một tầng quang mang phỉ thúy như ngọc, nhanh như thiểm điện đánh về phía kìm sắt.
- Đang đang!
Chưởng kìm
giao nhau, lập tức bộc phát ra tiếng vang thanh thúy như kim loại va
chạm, tia lửa bắn ra bốn phía. Lực lượng ba động khuếch tán ra, trực
tiếp đem đất đá xung quanh nghiền nát.
Chính diện ngạnh tiếp,
Dịch Phong trực tiếp bị đẩy lui hơn mười bước. Qua một chiêu thăm dò
Dịch Phong có thể thấy thực lực của Địa Nham Hạt này không chỉ có thể so với cao thủ nhất tinh Đại Đấu Sư đỉnh phong, mà thể chất vô còn cùng
cường hoành.
- Vù!
Thân hình Dịch Phong lại lần nữa giống
như đạn pháo bắn ra, bộ pháp huyền diệu, hai tay vung lên Đoạn Ngọc Phân Kim Chưởng, để lại tàn ảnh đầy trời, tựa như mưa sa trút về phía Địa
Nham Hạt.
- Đang đang!
Chưởng ảnh đầy trời nện lên người
Địa Nham Hạt, bộc phát ra từng trận tia lửa, ngạnh sanh đánh cho đầu bọ
cạp lui liên tục, cuối cùng một chưởng đánh bay vào vách động, thoáng
cái đập lấy trên thạch bích cứng rắn kích cho mảnh đá vụn bay đầy trời.
- Xèo chi...!
Trên thân truyền đến từng trận đau nhức, Địa Nham Hạt phát ra một tiếng rít
gào phẫn nộ, cái đuôi vung vẩy giống như một cái trường tiên cực kỳ linh động, làm cho người ta khó lòng phòng bị, thình lình liền đâm tới.
Giới trạc lóe lên quang mang, trên tay Dịch Phong xuất hiện loan đao hoàng
kim, loan đao trong tay vẽ nên một đạo tàn ảnh, nhanh như thiểm điện
hung hăng chém về phía đuôi dài của bọ cạp.
- Đinh!
Hoa
lửa lóe ra, hạt vĩ bị một đao đánh lệch đi, cắm mạnh xuống nền đất cứng
rắn, tựa như xuyên qua một miếng đậu hũ, xung quanh nơi hạt vĩ cắm xuống toát ra mùi hôi thối, hiển nhiên là ẩn chứa kịch độc.
Một kích
thất bại, Địa Nham Hạt đột nhiên phát ra một tiếng rít chói tai, há mồm
phun ra một cột dung nham nóng rực như núi lửa bộc phát. Nhất thời một
đạo hỏa diễm hung hăng bắn mạnh về phía Dịch Phong.
- Thình thịch!
Một đạo dung nham công kích về phía song thối của Dịch Phong khoảng hai
thước, trong đó ẩn chứa nhiệt độ rất cao, dĩ nhiên là muốn phế đi hai
chân của Dịch Phong. Hắn hơi biến sắc, vội lùi lại sau vài bước tránh
được trong gang tấc, hai chân vẫn còn cảm giác nóng bỏng làm cho Dịch
Phong hít một hơi lạnh, không ngờ nó còn một chiêu này.
Một đạo
mặc dù thất bại, bất quá một đạo khác như tia chớp xuyên qua không
trung, lưu lại trên không trung một màu đỏ hồng, mang theo khí thế hủy
diệt, hung hăng bắn mạnh về phía Dịch Phong.
Đối mặt với Địa Nham Hạt ra sức phản kích, Dịch Phong liền đạp Vân Vũ Bộ, dựa vào thân pháp
xuất thần nhập hóa kết hợp với kinh nghiệm chiến đấu đã được mài dũa, né tránh từng đạo rồi lại từng đạo dung nham, có lúc tưởng như đánh trúng
thân thể hắn nhưng hóa ra chỉ là một đạo tàn ảnh.
Qua một lúc,
Địa Nham Hạt dường như có dấu hiệu xuống sức, tốc độ công kích giảm dần. Xem ra việc sử dụng dung nham khiến cho nó dần bị suy yếu. Nắm được
điểm này, ánh mắt Dịch Phong lộ ra tia sáng sắc bén, thân thể nhoáng lên thành từng đạo tàn ảnh, đao pháp biến đổi.
- Huyễn Ảnh Trảm!
Chín đạo tàn ảnh giống như thiểm điện hiện lên phía sau chân thân. Ánh mắt
Dịch Phong đột nhiên trở nên sắc bén, loan đao trong tay chân thân chém
ra một đao. Loan đao vừa chém ra không có đao quang hay đao khí, như con nít vung đao, nhìn sao cũng không thể đả thương Địa Ma Hạt cách xa trăm thước.
Nhưng biến đổi xảy ra, giống như nghe được mệnh lệnh của
chân thân, chín đạo huyễn ảnh nhanh như chớp hướng về phía Địa Ma Hạt mà đi, trong không khí hiện lên chín vệt tàn ảnh mơ hồ.
Dịch Phong
hiện nay đã có thể đem Huyễn Ảnh Trảm tu luyện đến mức này, huyễn ảnh
tựa như phân thân, vô cùng thực chất trọng điệp đồng thời phát động, lực công kích tương đương với chín bát tinh Đấu Sư trọng điệp, khiến cho
sức bật của Dịch Phong vượt qua cấp bậc Đấu Sư, tương đương với một kích toàn lực của nhất tinh Đại Đấu Sư bình thường, đấy là Dịch Phong còn
chưa thi triển một trong những con bài tẩy của mình - Tử Hỏa Biến, nếu
không thì sẽ mạnh hơn rất nhiều. Chín huyễn ảnh chút sợ hãi va chạm với
đạo dung nham, kình phong sắc bén trong chốc lát bạo phát ra, trực tiếp
đem đạo dung nham đang tới xé rách.
Liên tục chín đạo tàn ảnh
mang theo đao khí lăng lệ, không hề kịp ngăn cản đánh vào Địa Nham Hạt,
sau đó nhanh chóng tan biến, ngạnh sanh phá tan vỏ ngoài cứng rắn như
sắt của ma thú này, tại trên đầu nó giáp xác vô cùng cứng rắn để lại một vệt nứt, óc trắng tung tóe khắp nơi. Địa Nham Hạt phát ra một tiếng rít đau đớn, sáu chân loạn bò.
- Bạo cho ta!
Đấu khí hùng hồn ngưng tụ trên thanh loan đao, chân thân của Dịch Phong lúc này chợt ra
tay, một đao cách không trảm tới. Một đạo đao mang lấp lánh lôi quang,
cong như một vầng ngân nguyệt xé không chém tới vệt nứt trên đầu bọ cạp. Cho dù thân thể Địa Nham Hạt có mạnh mẽ hơn nữa, nhưng chỉ là nói lớp
vỏ cùng cốt cách, đầu óc chính là nơi yếu ớt nhất, làm sao có thể chống
lại lực oanh kích lớn như thế của Dịch Phong. Bùm một cái, óc bạch sắc
bắn ra. Sinh mệnh lực của ma thú quá mức cường đại, cho dù đầu óc bị
oanh toái, nhưng con Địa Nham Hạt này còn không có lập tức chết đi, mà
là sáu chân loạn vung, đánh cho một cây thạch nhũ vỡ vụn, giằng co bảy
tám lần hô hấp, lúc này mới đình chỉ giãy dụa, triệt triệt để để chết
đi.
Toàn thân Địa Nham Hạt này không có gì đáng giá, đến ma hạch
cũng chứa kịch độc. Do vậy Dịch Phong trực tiếp bỏ qua mà hướng mục
quang về phía Phần Viêm Hoa.
"Kế tiếp nên làm sao lấy Phần Viêm Hoa đây". Dịch Phong đăm chiêu nhìn vào đóa linh hoa mọc giữa hồ dung nham thầm nghĩ cách.
Trên mặt hồ màu đỏ của nham thạch, từng đợt bọt khí dung nham sôi sục nổi
lên, những cột sóng dung nham thỉnh thoảng không biết từ địa phương nào
bạo liệt bắn ra, những dung nham bắn ra có năng lượng rất lớn, nếu bị
đánh trúng thân hình, cho dù là Đại Đấu Sư nếu bị đánh trúng chắc chắn
cũng sẽ bị trọng thương.
Từ bờ đến chỗ linh hoa giữa hồ áng chừng gần một trăm trượng. Lấy thực lực hiện tại của Dịch Phong, nếu thi
triển khinh công mà đi và đấu khí hộ thể thì nhiều lắm cũng chỉ ứng phó
được một đoạn đường, giá như biết phi hành thì tốt. Đương nhiên, nếu
Thanh Mai ra tay thì lại khác, đừng nói là hái Phần Viêm Hoa, cho dù
muốn lặn sâu xuống hồ dung nham cũng được.
Bất quá Dịch Phong
cũng vô cùng rõ ràng rằng, nếu luôn nấp dưới sự che chở của người khác
thì sẽ khó lòng đạp lên đỉnh phong giữa muôn vàn trắc trở, chỉ có luôn
luôn xông pha vào hiểm địa, mới có thể bộc phát tiềm lực mà tiếu ngạo
cửu thiên.