Tác Tử Quân [lau mồ hôi]: “Chênh lệch giữa hai người cũng lớn thật.”
8. Thích điểm gì ở đối phương?
Lục Diệp [mỉm cười, cả người tản ra ánh sáng giống như ông bố yêu thương
con gái]: “Thích sự ngu ngốc của cô ấy, thích cô ấy thỉnh thoảng gian
trá, thích tính cách lạc quan khi đối diện với tất cả mọi việc của cô
ấy, thích nụ cười không buồn không lo của cô ấy… Tôi thích tất cả mọi
thứ của cô ấy.”
Tác Tử Quân [chà xuống một đống lớn da gà trên
tay, rùng mình]: “Thôi đủ rồi, một người luôn mặt lạnh như cậu đột nhiên làm bộ dạng dịu dàng như nước, thật đúng là làm cho người ta không chịu nổi.
Lục Diệp [hồi phục lại tinh thần, hừ lạnh]: “Đây là do cô ghen tỵ, người độc thân ghen tỵ.”
Tác Tử Quân [thẹn quá hoá giận: “Tôi ghen tỵ đấy thì làm sao!!!”
Thiển Thiển [nhếch miệng cười, vô tâm vô phế nhìn Lục Diệp một cái, có chút
ngượng ngùng]: “Lớp trưởng rất đáng tin, cũng rất cưng chiều tôi, còn là một chìa khoá vạn năng!”
Tác Tử Quân [tức giận]: “Nếu tôi có một người bạn gái như cậu tôi cũng sẽ rất cưng chiều…”
Lục Diệp [ánh mắt hình lưỡi dao]
Thiển Thiển [sững sờ]
Giống như không còn gì để nói?
9. Ghét điểm gì ở đối phương?
Lục Diệp [than thở]: “Thường xuyên hấp tấp, lúc nào cũng cần phải xuất hiện ở trong tầm mắt mới có thể yên tâm. Nhưng mà cũng không thể nói là
ghét, chỉ có thể nói là… gánh nặng ngọt ngào.”
Tác Tử Quân [vô cảm]: “Trước mặt người độc thân mà các người thể hiện ân ái như thế, đúng là cậu đủ ngọt ngào.”
Tác Tử Quân [nổi lên tà ác, cười]: “Sau này khi kết hôn cậu sẽ không còn cảm thấy cậu ta có chỗ nào tốt nữa.
Thiển Thiển [tò mò]: “Tại sao thế?”
Tác Tử Quân [nghiêm trang]: “Có cái gọi là mặt người dạ thú, chính là mặc
quần áo vào thì nhìn như người tử tế, cởi quần áo ra cũng chỉ còn lại
bản năng cầm thú.
Lục Diệp [trên trán nổi đầy gân xanh, vui sướng]
Thiển Thiển [suy nghĩ một chút, vẫn không hiểu được]: “Nói được tiếng người chứ?”
Tác Tử Quân [cười nhạt]: “Cậu ta biết cách làm cho cậu không xuống giường được.”
Lục Diệp: …
Thiển Thiển: …
10. Các cậu cảm thấy tính cách của đối phương có thích hợp với mình không?
Lục Diệp [không chút do dự]: “Tốt.”
Tác Tử Quân: “… Loại tự tin khó hiểu này của cậu có được từ đâu vậy?”
Lục Diệp [cong môi, cười một tiếng, kiêu ngạo]: “Ưu điểm lớn nhất của ta chính là đủ tự tin.”
Tác Tử Quân [nói thầm]: “Khuyết điểm lớn nhất chính là quá tự tin.”
Thiển Thiển [suy nghĩ một chút]: “Tốt.’”
Tác Tử Quân [không nghĩ ra]: “Tại sao con gái của ta lại cũng tốt chứ?”
11. Các cậu xưng hô với đối phương như thế nào?
Lục Diệp: “Thiển Thiển.”
Thiển Thiển: “Lớp trưởng.”
Lục Diệp: …
12. Các cậu hi vọng được đối phương gọi là gì?
Lục Diệp [chậm rãi]: “ Lục Diệp, A Diệp, Diệp, ông xã, thân ái… Cho dù là
cái gì cũng tốt hơn so với lớp trưởng. Chẳng qua tôi muốn nghe nhất là…
anh Diệp. [Mỉm cười nhìn về phía Thiển Thiển]