Khúc Lam Y cười sang sảng, ôm giai nhân trong ngực bay lên trời, chỉ chốc lát sau đã đáp xuống một ôn
tuyền.Khí nóng trong hồ bốc lên làm lòng người cũng ấm áp. Khúc Lam Y
đặt Vân Phong xuống, đôi mắt sáng rực, “Cho dù vi phu và nương tử không
chê nhau nhếch nhác cũng không thể nào cứ thế mà ra ngoài đường được.
Nơi này đúng lúc có một chỗ suối nước nóng, nếu không dùng chẳng phải
rất đáng tiếc sao?”
“Nhưng…” Vân Phong nhìn nam nhân trước mặt
đang bắt đầu cởi dây lưng, áo ngoài của hắn đã được cởi, mơ hồ có thể
thấy được dáng người bền chắc, Vân Phong đỏ bừng mặt, đây đang ở bên
ngoài… nếu bị người khác nhìn thấy…
“Ha ha!” Khúc Lam Y cười ha
hả chọc ghẹo Vân Phong đang đỏ bừng mặt, “Yên tâm, nơi này trừ ta và
nàng không còn ai khác cả, cho dù có người cũng sẽ ở ngoài kết giới của
ta, không nhìn thấy được gì đâu.”
“Xoạt!” Lớp y phục cuối cùng
rơi xuống, cơ thể nam nhân hoàn mỹ không hề che chắn hiện ra trước mặt
Vân Phong, nàng xấu hổ không biết nhìn vào đâu, “Chàng đi xuống mau.”
Khúc Lam Y cười khẽ, chẳng những không cách xa mà còn nhích lại gần, Vân
Phong lùi lại về sau, lại bị tay của hắn kéo ngược lại khóa trong lòng,
tay Vân Phong không biết để đâu, ở đâu cũng là da thịt nóng hổi, không
có bất kỳ che chắn nào, tiếp xúc cực kỳ thân mật.
“Lam Y, mau
buông ta ra!” Vân Phong muốn đẩy ra nhưng lại không dám lộn xộn, phía
dưới cảm nhận được sự nóng rực một cách rõ ràng, mặt của nàng càng ngày
càng đỏ, “Chàng ở trần như thế không lạnh à?” Vân Phong nhỏ giọng, nam
nhân ôm nàng chặt hơn, bàn tay nóng hổi đặt ngay eo ép mạnh, làm nơi
thân mật của hai người dán lại với nhau.
“Nàng nghĩ vi phụ lạnh
không?” Âm thanh khàn khàn mang từ tính, Vân Phong cảm thấy như có một
đốm lửa đang lan tràn khắp người hắn, hiển nhiên là không hề lạnh chút
nào.
Bàn tay nóng rực vuốt ve ở sau lưng, mang theo dòng điện lan ra toàn thân, Vân Phong vô lực run rẩy, lúc này không còn là người
cường hãn cứu thế nữa, mà là một cô gái không thể bình thường hơn chờ
đợi nam nhân yêu thương.
“Tiểu Phong Phong, nếu vi phu không tiếp tục thì sẽ bị lửa dục đốt chết mất.” Khúc Lam Y nói nhỏ, đột nhiên
buông Vân Phong ra, nàng đỏ mặt, ánh mắt không cẩn thận di xuống dưới,
thét lên kinh hãi, Khúc Lam Y cười khúc khích tung người nhảy vào trong
suối nước nóng, “Trên người vi phu có chỗ nào nàng chưa từng thấy chứ?’
Làn nước gợn sóng lượn lờ trước lồng ngực nam nhân, giấu phần bụng rắn chắn và đôi chân thon dài dưới nước, lại khiến phần ngực trông hấp dẫn hơn,
mái tóc dần dần bị nước làm ướt, làm rõ hơn dung nhân tuấn mỹ, dù có râu cũng làm tăng thêm vẻ hấp dẫn.
“Còn chưa xuống sao? Xem ra là
muốn để vi phu ôm nàng xuống?” Khúc Lam Y cười nhìn Vân Phong vẫn đang ở trên bờ không chịu xuống nước, bơi tới để lộ nửa người trên mặt nước,
những hạt châu nước nghịch ngợm lăn dọc xuống theo người, nhưng không
tới được eo.
“Chàng tắm xong thì ta xuống.” Vân Phong đỏ mặt xoay người, nhưng trong đầu cứ luẩn quẩn hình ảnh hấp dẫn kia, nàng cảm thấy đầu mình đang rối thành một nùi, liều mạng muốn dời tâm trí đi, nhưng
gương mặt tuấn mỹ và thân hình hoàn mỹ kia làm sao cũng không xua ra
khỏi đầu được.
Nam nhân ngâm trong nước nóng thấy Vân Phong xoay
lưng, ánh mắt hơi trầm xuống, ban tay tăng sức, Tinh Thần Lực vô hình
quấn lấy Vân Phong, vươn tay kéo nàng chìm thẳng vào nước ấm.
“Rào rào!” Bọt nước lớn bị bắn lên, Vân Phong muốn ra ngoài nhưng bị cánh
tay nóng bỏng khóa lại, y phục trên người bị ướt dán vào những đường
cong thành thục trên cơ thể, lưng nàng dán vào lồng ngực nam nhân, làm
nàng cảm nhận được rõ ràng sau lưng mình chính là một ngọn lửa đang
thiêu đốt vô cùng nóng bỏng.
“Y phục này, là muốn vi phu cởi giúp nàng sao?” Ngón tay mảnh viền dọc theo đường cong, ấn lên da thịt mềm
mại, rất khoái hoạt, Vân Phong đỏ mặt cắn môi lẩm bẩm. “Để ta tự…”
Khúc Lam Y cười khẽ thả lỏng tay ra, xoay đó quay ngược Vân Phong lại, cánh
tay khóa chặt lấy nàng không cho nàng có khoảng không gian để trốn chạy.
Vân Phong đỏ mặt, đối mặt thế này mà cởi sao? Ánh mắt của hắn cực kỳ nóng,
nàng cảm thấy chỗ nào bị hắn nhìn là chỗ đó liền bốc lửa, đốt cháy làn
da bên ngoài. Ngón tay run rẩy níu lại y phục trên người, nàng không có
dũng khí này, cho dù ngón tay cố gắng dùng sức cũng không thấy có chút
sức lực nào.
“Vẫn nên để vi phu giúp nàng đi thôi…” Khúc Lam Y
thì thầm, ngón tay cầm ở hai bên váy xé mạnh ra, thân hình xinh đẹp nở
rộ ngay trước mắt, ánh nhìn của nam nhân chuyên chút, đát mắt dần nhuộm
đỏ, không ngừng lăn tăn.
Làn nước ấm áp không ngừng vờn quanh hai người, y phục vỡ vụn không biết đã bị ném tới đâu, hai bóng người ấm áp dựa vào nhau trong góc hẻo lánh, Khúc Lam Y cẩn thận rửa sạch gương mặt của Vân Phong, cười khúc khích, “Đẹp lắm.”
Thoát khỏi ngượng
ngùng lúc đầu, Vân Phong trừng mắt, nước ôn tuyền ngập quanh người rất
thoải mái, hun gương mặt đỏ bừng troogn rất đẹp.
Tay vô thức vỗ
nước ở quanh người làm tung lên từng mảng bọt nước, xung quanh tĩnh mật, trước mặt là sương trắng đang bốc lên, làm quanh thân mông lung như ảo
cảnh, “Sao thế?” Khúc Lam Y áp tới, dùng thân hình bọc lấy Vân Phong,
nàng cười thành tiếng, “Không có gì, chỉ là cảm thấy… thời gian như thế
này, trước đây chưa từng có bao giờ.”
“Vậy sao?” Khúc Lam Y ôm
chặt lấy nàng, bờ ngực rắn chắn dính lên sống lưng bóng loáng, Vân Phong chợt nghĩ tới gì đó đột nhiên quay đầu lại, “Lam Y, thực lực của chàng
chình như có tăng tiến?”
Khúc Lam Y mỉm cười, sau đó dựa người
vào tảng đá trên ôn truyền, “Vi phu vẫn luôn lo lắng cho an nguy của
nàng, nhưng mà bây giờ xem ra, tên nhóc kia nói không sai, Tiểu Phong
Phong nàng được lợi không nhỏ, mấy ngày này thu hoạch của nàng nhiều hơn vi phu, có thể san sẻ một chút được không?”
Vân Phong mỉm cười,
nàng thực sự thu hoạch không ít, kể lại chuyện một cách sơ lược, Khúc
Lam Y nghe mà thản thốt, “Nói vậy thực lực của nàng hiện giờ đã đột phá
được tới Thần Tôn?”
Vân Phong gật đầu, Khúc Lam Y nói tiếp, “Dược Tề Sư cấp bậc Thiền Sư, cảnh giới Thần Tôn, xem ra vi phu đã bị nàng bỏ lại một khoảng cách xa rồi.”
“Không biết, thực lực của ta có thể tăng trưởng một cách nhanh chóng hoàn toàn là nhờ cây Lưu Lam, lần này ta cảm ơn những gì
![](https://diendanlequydon.com/downloads/posts/3488867.png)