Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 6 - Chương 107: Buổi bán đấu giá kỳ lạ 1


trướctiếp

Edit: Mavis Clay

Ngày hôm sau, Vân Phong rất ngạc nhiên khi Hạ Thanh mới sáng sớm đã tìm tới Vân gia, thấy nàng thì vui vẻ chạy tới, trên mặt mang nụ cười rực rỡ, “Sư phụ, con tới đây.”

Vân Phong mỉm cười, trong lòng vẫn còn lo lắng nhưng nàng hiểu không nên chạm vào vết thương kia, để nó từ từ khép lại đi đã. “Ừ.” Vân Phong đi tới xoa đầu Hạ Thanh, nàng vẫn thấp hơn Vân Phong một cái đầu, gương mặt vẫn còn rất tươi trẻ, trông như đứa trẻ chưa từng hiểu sự đời.

“Sao con lại tới đây? Trước đó sao không báo cho ta một tiếng?”

“Chất thuốc cấp bậc Thiền Sư người khác cần chứ con cơ bản chẳng muốn, chắc chắn là do sư phụ tung ra rồi đúng không?” Hạ Thanh vui vẻ, ánh mắt cực kỳ kiêu ngạo và tự hào, Vân Phong cười khan, nếu là người đời đều sẽ do nàng làm thì cho là nàng làm đi, sư tôn không mong bị làm phiền, nàng sẽ chặn lại làn sóng dữ.

“Trình độ chế thuốc của sư phụ đã tới Thiền Sư rồi sao, thật là tốt quá. Hiện nay ở giới chế dược chắc chắn không có ai có thể vượt qua được sư phụ.”

Vân Phong cười, “Nha đầu này, nếu chịu bỏ công sức ở phương diện chất thuốc là được rồi.”

“Nhưng con không có thiên phú như sư phụ, càng không thể đạt được tới cảnh giới của người ở tuổi của người.”

Vân Phong cười, “Kể cho ta nghe những ngày này tu luyện thế nào?”

Hạ Thanh nhỏ giọng đáp lại, hai thầy trò ngồi tâm sự ngắn ngủi dưới ánh nắng, đúng lúc này, ở bên ngoài Vân gia cũ có vài bóng người tiến tới, đứng trước cửa Vân gia trầm mặc hồi lâu mới đưa tay lên gõ cửa. “Có người ở trong không?”

Nghe được tiếng gõ cửa, Vân Phong và Hạ Thanh đều khó hiểu, Hạ Thanh nhíu mày, “Chẳng lẽ có người lén tới cửa muốn sư phụ giao chất thuốc cho hắn?”

Vân Phong nhíu mày, bất luận là ai thì cũng xem ý định của hắn là gì đã. Cổ tay lộn lại, mặt nạ Thiên Ảnh xuất hiện thay đổi tướng mạo của Vân Phong, nàng đứng lên đi ra ngoài, thật muốn xem thử kẻ tự mời tới này là ai.

Lão quản gia lập tức ra tới cửa, vừa mở cửa ra, xuất hiện là ba thanh niên nghiêm túc đứng ở ngoài, lão giản gia còn chưa kịp mở miệng ba người kia đã nháo nhào, “Vân Phong có ở đó không?” Giọng nói không hề khách khí chút nào, tựa như Vân Phong chẳng là gì trong mắt họ cả.

Lão quản gia ngạc nhiên, sau đó mỉm cười, “Tiểu thư từ lâu đã không trở về đây rồi, nếu các vị muốn tìm thì nên tới tổng bộ Vân gia mới đúng.”



Ba người trẻ tuổi nhíu mày, cực kỳ không khách khí lườm quản gia, “Chất thuốc được bán đấu giá ở Xuân Phong Trấn, sao nàng có thể không ở đây được? Có hay không có ở đây chúng ta vào là biết được thôi.” Ba thanh niên lập tức tính xông vào, lão quản gia thấy thế vội cản lại, “Ba vị đây là có ý gì? Vân gia đâu phải là nơi các ngươi có thể tùy tiện xông vào được?”

“Vân gia thì thế nào? Tránh ra!” Một người trong đám lập tức đưa tay gạt lão quản gia sang một bên, làm lão quản gia bay sang một bên, sức lực lớn tới mức người bình thường cũng khó sống được

Một ngọn gió đón lấy lão quản gia nhẹ nhàng rơi xuống đất, ba người trẻ tuổi thấy vậy tối mặt, trong tầm mắt có hai cô gái trẻ bước ra, một người có dung mạo bình thường, người còn lại có vài phần thùy mị.

“Nếu tới tìm người thì cũng nên khách khí một chút chứ?” Cô gái có tướng mạo bình thường lên tiếng, ba người trẻ tuổi gằng giọng, “Ngươi chính là Vân Phong?”

Cô gái có tướng mạo bình thường bật cười, “Ta kém hơn Vân Phong một chút, ba vị tìm Vân Phong có chuyện gì? Ta có thể truyền đạt lại thay cho.”

Ba thanh niên kia liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó lạnh lùng lên tiếng, “Tìm nàng chỉ có đơn giản một chuyện thôi, giao bình chất thuốc Thiền Sư cho chúng ta. Chắc chắn sẽ cho Vân Phong một giá vừa ý.”

Cô gái có tướng mạo bình thường cười lên, “Yêu cầu này cưỡng ép người khác quá đấy, ai cũng đều biết chất thuốc được công khai bán đấu giá, tin tức này đã lan rộng lắm rồi, nếu giao dịch lén lút thì Liên Minh Đông Tây e rằng sẽ bị người làm khó, Vân Phong cũng thế.”

“Chúng ta không quan tâm. Nếu nàng chịu thì nói điều kiện ra. Nếu không thể thương lượng thì đừng trách chúng ta không khách khí.” Ba thanh nhiên nhăn mặt đầy hung dữ, Hạ Thanh nói, “Nếu nói không, chẳng lẽ các ngươi tới giành à?”

“Chỉ cần có thể lấy được chất thuốc, thủ đoạn gì cũng chả như nhau. Chất thuốc cấp bậc Thiền Sư Vân Phong cũng chưa chắc làm ra được, nếu nàng chịu nói ra người chế dược, chúng ta có thể suy tính lại.”

Vân Phong cười lạnh trong lòng, thái độ cuồng vọng đấy, thật đúng là ba tên nhóc phách lối. Nếu bọn chúng thực sự chỉ dựa vào thực lực bản thân mà dám giễu vỡ giương oai thì còn non lắm.

“Ba người các ngươi giọng điệu không nhỏ nhỉ, xem ra đối mặt với Vân Phong ba người các ngươi không nghĩ sẽ thua nhỉ?”

“Những thứ này ngươi không cần biết, chỉ cần nói mang tới là được, cho nàng thời gian ba ngày, nếu từ chối chúng ta sẽ ra tay.” Thanh niên kia nói xong xoay người tính bỏ đi, Vân Phong lạnh lùng mắng ngu ngốc, nổi đóa trong nhà nàng, ra tay với người nhà nàng, la lối om sòm thế nói muốn đi là đi, suy nghĩ kỳ lạ đấy.

“Ầm!” Tinh Thần Lực quật


trướctiếp