“Diêm tổng quản, Tông Lâm Điện Tây Đại Lục có tin tức truyền tới.” Một
người đẩy cửa vào, nam tử mặc bộ chính phục ngẩng đầu lên, nhìn lướt qua một cách nhạt nhẽo, “Đặt lên bàn đi, phía Thiên Tuyết Điện có gì
không?”
“Tạm thời thì chưa có, Tông Lâm Điện và Thiên Tuyết Điện
lúc nào cũng chú ý tới bọn chúng, nhưng mà tổng quản đại nhân, chúng ta
chú ý lâu tới hai nơi này như thế nhưng đâu thu hoạch được gì? Vẫn cần
tiếp tục sao?”
Diêm Minh nhíu mày, nhìn lướt lên, “Tiếp tục chú ý đi, ta chưa nói gì thì đừng kết luận tự cho là đúng.”
Vẻ mặt người tới lúng túng, lập tức khom người, “Vâng! Thuộc hạ cáo lui.”
Cửa phòng lần nữa khép lại, Diêm Minh cầm thứ trên bàn lại mở ra đọc, khẽ
nhíu mày, “Chiêu binh mãi mã? Theo danh nghĩa Liên Minh Đông Tây thì dễ
đấy, lão đầu Thiên Tuyết Điện có phải nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi
không?” Ném thứ trong tay vào lửa, ngọn lửa nhanh chóng thiêu rụi, Diêm
Minh dựa vào ghế, chậm rãi nhắm mắt lại, từ từ thở dài, đưa tay day
huyệt thái dương, “Vân Phong, ngươi thật đúng là thực sự không làm điêu
cái danh xưng tất tay chưởng quỹ của mình, ha ha… thôi thôi.” Mở mắt ra, ánh sáng bên trong lại bừng lên, Diêm Minh đứng dậy, “Có một số việc
vẫn phải đích thân làm mới được…”
“Đại nhân, ngài đi đâu thế?”
Diêm Minh đẩy cửa ra ngoài, một bóng người vội vàng chạy tới, gương mặt
uyển chuyển quyến rũ nhìn Diên Minh, thấy hắn đi thì muốn đuổi theo,
Diêm Minh khựng lại, “Đi là có chuyện cần làm, nàng đừng đi theo.”
“Nhưng đại nhân…” Nữ nhân kia muốn lên tiếng nhưng Diêm Minh không xoay đầu
lại rời đi, nữ nhân cắn môi đứng đó, nếu nàng thật sự đuổi theo sợ sẽ
khiến hắn ghét thêm. “Rõ ràng là trong lòng vẫn không bỏ được nàng ấy,
nếu không sao lại không oán không hối giúp nàng ấy xử lý hết mọi thứ như thế… đại nhân, chuyện ngài làm trước giờ chỉ trọng ích lợi, thử hỏi Vân Phong đã cho ngài thứ gì, lại khiến ngài hy sinh tới thế?” Nàng lẩm
bẩm, cuối cùng cười khổ, “Đại nhân, ngài đâu phải không hiểu yêu là gì…
chỉ là ngài không chịu yêu mà thôi.”
***
“Tổng bộ Liên Minh Đông Tây hiện giờ đặt ở Trung Đại Lục.” Tộc trưởng Bạp Khê tộc đã dặn dò Vân Phong như thế, lúc này nàng và Khúc Lam Y đã rời Nạp
Khê tộc tiến về phía Trung Đại Lục, hai người đeo mặt nạ Thiên Ảnh và ẩn cả thực lực, hành động kín kẽ.
Hai người rời Nạp Khê tộc tới
Đông Đại Lục, đúng như Tộc trưởng Nạp Khê đã nói, Liên Minh Đông Tây tới nay quy mô không tiền thịnh đại, bất luận đi tới chỗ nào không ai là
không biết Liên Minh Đông Tây, người người trong miệng đều lấy gia nhập
liên minh làm kiêu, sự tồn tại của liên minh đã khiến nhiều thế lực tụ
tập lại với nhau, có rất nhiều người tri thức tề tựu lại, nhất là thanh
thiếu niên, đều lấy ngọn là gia nhập vào Liên Minh Đông Tây.
“Tiểu tử Diêm Minh kia… thật đúng là có năng lực.” Khúc Lam Y cũng không nhịn được cảm thán, lúc Vân Phong rời đi, Liên Minh Đông Tây rất đơn sơ,
cùng lắm chỉ vài đầu đại diện, chỉ với vài năm ngắn ngủi lại có thể trở
nên to lớn như thế.
Mặc dù Vân Phong biết Diêm Minh có thực lực,
nhưng trong lòng vẫn rất vui mừng, Diêm Minh làm tốt hơn cả tưởng tượng
của nàng, xem ra giao liên minh cho hắn thực sự không hề lầm.
“Ngay từ lúc gặp nhau ở Diêm gia, hắn đã thể hiện bản lĩnh lập mưu tính kế
không hề tầm thường.” Vân Phong cảm thán, khi đó Diêm Minh bao nhiêu
tuổi nhỉ? Đã có thể nắm Diêm gia trong tay, lúc đó thân phận hắn chỉ là
con riêng, cuối cùng lại trở thành Gia chủ Diêm gia, nếu cuộc sống là
một ván cờ, e rằng không có người nào có thể thắng được Diêm Minh, mình
cũng không ngoại lệ.
“Nàng không chọn lầm người.” Khúc Lam Y nói, Vân Phong ngạc nhiên ngước lên, chuyện Diêm Minh từng là hôn phu của
nàng vẫn canh cánh trong lòng Khúc Lam Y, mặc dù vật đã sớm đổi sao dời, nhưng trong lòng hắn vẫn vướng bận, vậy mà hắn vẫn tán thưởng Diêm Minh sao?
Khúc Lam Y cười khẽ nhìn nàng, “Cho dù vi phu có keo kiệt
tới đâu thì cũng biết chuyện lớn thế nào, huống hồ… trong lòng của nàng
ra sao, vi phu rất rõ.”
Vân Phong cười khẽ gật đầu, chủ động nắm
lấy tay hắn, “Mấy năm nay cực khổ cho Diêm Minh rồi, một chưởng quỹ hất
tay như ta đúng là nên lộ mặt cảm tạ thôi.”
Khúc Lam Y bật cười,
“Chuẩn bị sẵn sàng đi, đã hất tay chưỡng quỹ rồi mà còn vẩy tay lại thì
tiểu tử Diêm Minh chưa chắc để mặc nàng tiếp tục tự do đâu.”
Vân Phong cười lớn, “Hiển nhiên rồi, hắn là tổng quản của Liên Minh đông tay mà, hiển nhiên ta vẫn phải nghe hắn phần lớn.”
Hai người gật đầu với nhau vào Trung Đại Lục, lại không biết rằng lúc hai
người tới thì Diêm Minh đã tới Tây Đại Lục. Sự liên kết giữa ba đảo
Trung Đại Lục càng chặt chẽ hơn trước, Phù Không Đảo độc đại, không chỉ
nổi lên vì Tụ Tinh Học Viện mà còn vì tổng bộ Liên Minh Đông Tây được
tạm thời đặt tại đây, tuy rằng ba đại lục đều có chi nhánh, nhưng nhiệt
huyết mọi người đều hướng tới Phù Không Đảo, tiến thẳng vào tổng bộ liên minh.
Hai người Vân Phong tới toà nhà Truyền Tống, thông qua
Truyền Tống Trận để tiến tới Phù Không Đảo, nhưng không ngờ người muốn
tới Phù Không Đảo lại quá đông, xếp cả hàng dài tới cả ngoài toà nhà, kể từ lúc Liên Minh Đông Tây được thành lập tới nay, có vài thứ đã được
quy về dưới danh nghĩa Liên Minh Đông Tây, tỷ như quyền quản lý Truyền
Tống Trận cực kỳ quan trọng này, đây là đề nghị của Diêm Minh, cũng là
điều kiện để các thế lực muốn gia nhập Liên Minh Đông Tây, giao quyền
quản lý Truyền Tống Trận.
Vân Phong không khỏi lần nữa bội phục
sự tính toán của Diêm Minh, Truyền Tống Trận cực kỳ quan trọng, mặc dù
phí dùng không thấp, nhưng toà nhà truyền tống cả ba đại lục rất nhiều,
tiền lời là cực kỳ ca, đây cũng chính là cơ sở kinh tế cung cấp cần
thiết cho Liên Minh Đông Tây.
“Người tới Phù Không Đảo sao đông
thế?” Khúc Lam Y ngạc nhiên, tầm mắt phóng ra xa, hàng cũng phải dài tới mấy trăm người, đây chỉ là chỗ này, đằng sau số lượng thể nào cũng phải cả mấy ngàn người.
“Ảnh hưởng của Liên Minh lớn như thế chắc hẳn nhân số đã sớm không ít, tổ chưc khổng lồ như thế mà Diêm Minh quản lý
vẫn rất ngay ngắn rõ ràng…” Vân Phong nhìn về phía trước cảm thán, thủ
vệ toà nhà truyền tống đã đổi thành những chiến sĩ mặc đồng phục giống
nhau, hẳn Liên Minh cũng có lực lượng vũ trang riêng của mình.
Hắn sắp xếp mọi thứ thực sự rất tốt. Trong lòng Vân Phong đột nhiên xẹt qua sự xấu hổ, mấy năm qua có phải hành động của nàng hơi quá đáng không?
Đẩy hết mọi thứ cho Diêm Minh, mặc dù là chính nàng cũng có chuyện,
nhưng mà…
“Sao thế?” Khúc Lam Y thấy Vân Phong im lặng không khỏi hỏi, nàng cười khan, “Không có gì, tổng quản đại nhân Liên Minh Đông
Tây cho ta thật nhiều vui mừng.”
Khúc Lam Y cười khẽ, người xếp
hàng đa phần đều trẻ tuổi, “Người tuổi đều mong muốn gia nhập Liên Minh
Đông Tây, mặc dù không thể không có công của Diêm Minh, nhưng nếu không
có nàng thì cũng rất khó đạt được khung cảnh như bây giờ.”
“Ta
đâu có làm gì?” Vân Phong cười, Khúc Lam Y đưa tay sờ đầu nàng, “Không
thể nói thế được, nàng nên biết rằng có rất nhiều người tình nguyện tốt
với nàng, có thể khiến cho người khác như thế, không phải ai cũng làm
được.”
Vân Phong ngạc nhiên, ánh mắt của Khúc Lam Y tươi cười,
tiếng bàn tán xung quanh truyền vào tai, “Nếu ta có thể gia nhập vào
Liên Minh Đông Tây thì thật tốt.”
“Các tộc ma thú cũng gia nhập nghe nói là vì Vân Phong đó.”
“Vân Phong đại nhân sao? Cũng chỉ có nàng mới có năng lực này, Vân gia bây
giờ huy hoàng sáng rỡ, thực không nhớ nổi đã từng trượt dốc.”
“Đúng thế, bây giờ Vân gia thực đúng là lớn mạnh, nhưng địa vị Vân gia mặc dù cao như thế nhưng lại rất bình đạm, không hề có dáng vẻ cao cao tại
thượng chút nào, gia nhập Liên Minh Đông Tây không biết có thể gặp được
Vân Phong đại nhân không nhỉ?”
“Ngươi nghĩ thì hay lắm, Vân đại
nhân há có thể dễ gặp được như thế? Hơn nữa chưa biết có thể được Liên
Minh Đông Tây coi trọng hay không đây...”
“Đúng vậy, người tham gia nhiều như thế, người có năng lực còn không phải là ở đâu cũng có.”
Vân Phong nghe tiếng nghị luận xung quanh mình, Khúc Lam Y mỉm cười ấp ám,
“Liên Minh Đông Tây có thành tựu như bây giờ sở dĩ là vì nàng, nhiều thế lực như thế tập hợp lại với nhau, lựa chọn Diêm Minh tới tiếp quản,
nàng chưa làm gì sao?”
Vân Phong mỉm cười, Khúc Lam Y thở dài,
“Đổi lại là bất kỳ ai, tập hợp thế lực con người thì có thể đấy, nhưng
tộc ma thú thì không nể tình đâu, cho dù có thể thuyết phục được một vài tộc ma thú, nhưng chỗ Ngao Kim thì ai làm được đây?”
Vân Phong cười khẽ lắc đầu, ánh mắt vui vẻ ngẩng lên, “Không biết lần này có được gặp lại cố nhân không.”
Khúc Lam Y bật cười, “Có lẽ có đấy, hy vọng mọi người đều ổn.”
Vân Phong gật đầu, “Đúng thế, hy vọng mọi người đều ổn.”
Trên Phù Không Đảo Trung Đại Lục, khung cảnh cực kỳ náo nhiệt, Ảnh Ly thành
trên Phù Không Đảo vốn là một nơi bình thường, nhưng kể từ khi Liên Minh Đông Tây dựng tổng bộ trên Trung Đại Lục, nơi này phải nói là chớp mắt
biến thành nơi náo nhiệt nhất đại lục.
Ảnh Ly Thành chưa từng có
thế lực nào chiếm đóng, một vài gia tộc nhỏ trước mặt liên minh đều
chẳng dám hó hé gì, Ảnh Ly thành là cho Diêm Minh chọn, không thể không
nói đây chính là một điểm cơ trí của hắn, không có bất kỳ thế lực gia
tộc nào ảnh hưởng, Ảnh Ly thành hoàn toàn nằm trong tay Liên Minh Đông
Tây, coi liên minh là trung tâm, khuếch tán thế lực ra ngoài, Ảnh Ly
thành cũng theo đó mở rộng ra, nghiễm nhiên trở thành trung tâm quyền
lực của Phù Không đảo.
Hai người Vân Phong tới Ảnh Ly thành, còn
chưa vào trong thành đã cảm nhận được bầu không khí vô cùng náo nhiệt,
tiếng người huyên náo ầm ỹ, nhưng trong loạn có tự, không có chút gì
ngoài ý muốn. Vân Phong có thể thấy rất rõ ràng, từ lúc vào thành, mọi
thứ đều có thứ tự, toàn bộ đều ngay ngắn rõ ràng.
Ảnh Ly thành
hiện giờ là nơi của tổng bộ Liên Minh Đông Tây, toàn bộ thế lực liên
hiệp hiển nhiên đều có mặt ở đây, có thể nói là trăm hoa đua nở, liên
minh Triệu Hồi Sư, Công Hội Dong Binh, Công Hội Ma Pháp Sư, Tổng Công
Đoàn Chất Thuốc, Đấu Giá Hành… cần gì là có đó, người tới đây cho dù mục đích không nằm ở Liên Minh Đông Tây thì cũng nằm trên những thứ này.
“Người có tri thức muốn gia nhập Liên Minh Đông Tây mời sang bên này.” Vừa
tiến vào Ảnh Ly thành đã có người đặc biệt dẫn đường, hai người Vân
Phong hiển nhiên là muốn đi tham quan một chút, vì thế đi theo người nọ, kiến trúc cửa thành được xây dựng cao lớn, người ra vào tấp nập.
Vân Phong phóng tầm mắt, người trong sảnh cực kỳ đông, một bản bố cáo
khổng lồ được đặt ở vị trí dễ thấy nhất, có rất nhiều người đứng lại
quan sát, ánh mắt Vân Phong quét tới, mặc dù ở khoảng cách rất xa nhưng
vừa đọc là hiểu ngay.
Trên bảng bố cáo viết rõ điều kiện và quá
trình gia nhập liên minh, muốn tham gia trước tiên phải cần xác định
thực lực, chỉ có cấp bậc Quân Chủ đổ lên mới có tư cách tham gia. Với
điều kiện đầu tiên là thực lực này đã gạt bỏ được rất nhiều người, dù
sao mục đích cuối cùng của Liên Minh vẫn là đối kháng với Huyết Hồn,
không phải là tổ chức tầm phào gì.
Thông qua kiểm định thực lực
rồi, dù là thành viên liên minh cũng phải tuân thủ theo quy tắc, nếu
không làm được thì có thể tự động rút lui, nếu gia nhập mà không theo
nguyên tắc thì không đơn giản là xoá tên không thôi.
Vân Phong
xem mà không khỏi gật gù, tổ chức khổng lồ như thế hiển nhiên cần phải
kỷ luật nghiêm minh, nếu không sớm muộn gì cũng bị loạn.
“Dùng
quy luật để thị uy, không tồi.” Khúc Lam Y cười, Vân Phong nhìn xuống
dưới, bên dưới mấy nguyên tắc cần tuân thủ là chỗ tốt khi gia nhập Liên
Minh Đông Tây, những điều mục có sức hấp dẫn rất lớn, các thế lực liên
hiệp với liên minh chu cấp cũng dễ dàng, một số thế lực không đối ngoại
cũng mở ra vì liên minh, ví dụ như Công Hội Chất Thuốc, quyền ưu tiên
Đấu Giá Hành, còn có lượt đăng ký tham gia các học viện lớn.
Hiện nay Học Viện Tụ Tinh, Học Viện Ma Tang và Học Viện Vũ Thần đã hợp sức
với nhau, thế lực lớn giữ thăng bằng, Tây Đại Lục vì ba điện phân đều
thế lực nên nhân lực đều nằm trong tay ba Điện Chủ, cũng không có học
viện nào, hiện nay Liên Minh Đông Tây thành lập đã phá vỡ quy tắc này,
người mới đều phân lưu tới ba học viện lớn.
Thực lực quy định là
phải quân chủ đổ lên, nếu là những mầm non đã đạt tới cấp bậc này hiển
nhiên là cần phải bồi dưỡng, Liên Minh Đông Tây sẽ đảm nhận nghĩa vụ bồi dưỡng nhân tài, có ba học viện đầy giá trị ở đây, có thể nói hai phe
đều có lợi. Học viện thu được hạt giống tốt, còn liên minh lại có nhân
tài hậu bối ưu tú, có thể thấy được Diêm Minh giới hạn thực lực rất tốt, giảm bớt đi rất nhiều phiền toái không nên có.
Đủ chỗ ích lợi
hấp dẫn, không chỉ người trẻ tuổi khao khát, dù là cường giả đã đạt tới
cấp bậc cao cũng tới nườm nượp. Trong lúc hai người Vân Phong đọc bố cáo nơi này cũng có không thiếu cường giả Tôn Thần gia nhập.
“Không
gia nhập liên minh thật đúng là đáng tiếc.” Khúc Lam Y cười khúc khích,
Vân Phong cũng nghĩ thế, nếu nàng không phải là Vân Phong cũng sẽ khao
khát được gia nhập Liên Minh Đông Tây, lợi ích lấy được là quá nhiều.
“Liên Minh Đông Tây phát triển mạnh mẽ như thế, Huyết Hồn chắc chắn sẽ rất
thống hận.” Vân Phong lẩm bẩm, Khúc Lam Y lạnh lùng nhếch môi, “Phía bên Huyết Hồn có quá nhiều thứ mờ ám, chưa tới lúc quyết định bọn chúng sẽ
không tuỳ tiện hành động đâu.”
“Ừ, có lẽ Huyết Hồn cũng sẽ phái
một vài người lẩn trong Liên Minh Đông Tây.” Vân Phong nhíu mày, có điều Diêm Minh sẽ dự tính được chuyện đó mà sớm phòng bị rồi, nhưng mà nhiều người tham gia như thế, sợ là có tâm như bất lực.
“Cho dù như
thế, những gì bọn chúng thám thính được cũng rất có hạn, dù sao Liên
Minh Đông Tây cũng còn những thế lực quan trọng, sẽ không tuỳ tiện thu
nạp thành phần mới cóng đâu.” Khúc Lam Y nhíu mày, “Thay vì lo Huyết Hồn cài gián điệp, ta lo lập trường của hai nhà Hiên và Bặc Nguyên hơn.”
“Hiên Dật kia…” Vân Phong thầm thì, huyết mạch Hiên gia rốt cuộc là sao,
Huyết Hồn tất nhiên có hứng thú với huyết mạch có chứa nhân tố ma thú,
Hiên gia mà chủ động đầu nhập vào, với cá tính Hiên Dật cơ bản không
tình nguyện trở thành con cờ trong tay người khác.
“Nhường chút!” Một tiếng quát tháo cắt ngang dòng suy tư của Vân Phong, chỉ trong đám
người chen chấn có hai đại hán vạm vỡ đẩy ra, cưỡng ép thành một cái
đường, sau đó từ phía sau một thanh niên với bộ mặt cao ngạo bước lên.
“Vị này chính là họ hàng xa của Tông Lâm Điện Chủ, Tông Thiểu Gia!” Một
giọng nói vang lên, vẻ mặt của thanh niên kia càng cao ngạo hơn, người
phụ trách định thực lực cười lạnh, “Họ hàng xa Tông Lâm Điện chủ?”
“Không sai! Ngươi còn không mau thông qua?” Người đàn ông với hai chòm râu bên người thanh niên hùng hổ nói, người phụ trách nhếch môi, “Tổng quản đại nhân đã hạ lệnh, phàm là người có quan hệ với Tông Lâm Điện Chủ, Liên
Minh Đông Tây kiên quyết từ chối.”
“Ngươi nói gì?” Tên hai chòm
râu lập tức vỗ tay, “Lỗ tai ngươi điếc rồi phải không? Tông Lâm Điện Chủ là một trong những người chức trách của Liên Minh Đông Tây, lại từ
chối? Sao được?”
“Tai của ngươi điếc thì có, không nghe rõ ta vừa nói gì à, là lệnh của tổng quản đại nhân.” Người phụ trách lạnh mặt chỉ tay sang bên, “Vị Tông Thiểu Gia có thể quay về rồi.”
Thanh niên kia lập tức lạnh mặt, người xung quanh thì bật cười, sắc mặt của hắn
quẫn bách, giận dữ phất tay áo xoay người bỏ đi, liếc nhìn những người
xung quanh, “Liên Minh Đông Tây có gì đặc biệt hơn người chứ…”
“Mạnh miệng gì chứ, ai bảo ngươi có quan hệ với Tông Lâm Điện Chủ, đáng đời.” Có người nói, thanh niên kia lập tức đen mặt tới không thể đen hơn,
biết ở lại thêm chỉ rước lấy nhục, đành phải mau lẹ rời đi. Vân Phong
nhíu mày, “Diêm Minh hạ lệnh như thế? Chẳng lẽ Tông Lâm Điện Chủ lại
không an phận?”
Khúc Lam Y cười lạnh, “Tông Lâm Điện và Thiên
Tuyết Điện đều là người từng muốn lợi dụng nàng, cho dù có gia nhập vào
Liên Minh Đông Tây cũng chưa hẳn phục tùng, Diêm Minh hẳn rõ điều đó.”
Vân Phong nhíu mày, cho dù như thế, Diêm Minh ra lệnh như vậy hẳn có suy tính khác, “Người hai điện kia đều chặn hết ngoài cửa?”
Khúc Lam Y nhếch môi, “Không hẳn, Diêm Minh chỉ nhằm vào người có liên quan tới Điện Chủ thôi, cao minh.”
Vân Phong choàng hiểu, Diêm Minh không nhằm đầu mâu vào hai điện, mà là
điện chủ. Người từng dính líu với Vân Phong chính là hai Điện Chủ. Hiện
giờ Liên Minh Đông Tây nắm đại cục, tòn bộ chỗ tốt đều dồn vào một phía, người hai điện kia vì quan hệ với điện chủ bị bài xích khỏi Liên Minh,
hiển nhiên sẽ nhằm nỗi oán hận vào hai Điện Chủ, kết quả có thể đoán ra
được.
“Điện Chủ đổi người, mọi thứ đều là kết quả có thể đoán
được.” Vân Phong nói nhỏ, trong lòng cảm thán, Diêm Minh à Diêm Minh…
ngươi làm việc thật đúng là thông minh.
“Nếu không nhờ có năng
lực cỡ đó, muốn quản lý tốt Liên Minh Đông Tây thực rất khó khăn.” Khúc
Lam Y nói, “Chỉ điểm này thôi đã thấy mặc cảm rồi.”
“Ta cũng thấy mặc cảm.” Vân Phong cười khẽ, hai người ra khỏi toà nhà, tới bây giờ đã cảm nhận được rõ ràng năng lực quản lý cường hãn của Diêm Minh, cực kỳ
khâm phục. Vân Phong cảm thêm cảm thấy nên làm chút gì đó cho Diêm Minh, trước mắt những gì nàng có thể làm là giúp hắn một chút về thực lực.
“Đi thôi, nên nói một tiếng cảm ơn với hắn.” Vân Phong cười khẽ, Khúc Lam Y gật đầu, may mà Diêm Minh là người đứng về phía Tiểu Phong Phong, lỡ mà là người phía kẻ địch, cho dù hắn không có thực lực, nhưng với trí tuệ
của hắn có thể so được với cường giả chí tôn.
Hai người tiến thẳng về phía trụ sở liên minh, vừa tới cửa, hai thủ vệ đã ngăn lại, “Có thẻ bài không?”
Vân Phong mỉm cười, “Chỉ muốn hỏi một chút thôi, tổng quản đại nhân có ở đó không?”
“Tổng quản đại nhân không có ở đây.”
Vân Phong nhíu mày, nàng hoàn toàn có thể trực tiếp đi vào, dù sao hiện giờ cơ bản không có ai có thể phát hiện ra được nàng, nhưng mà dù sao nơi
này cũng là Liên Minh Đông Tây, nàng vẫn nên lễ phép hỏi thăm thì hơn.
Đúng lúc này, một bóng người yểu điệu bước ra, thủ vệ thấy thế lập tức
cung kính gọi, “Thiệu phu nhân!”
Phu nhân? Vân Phong nhíu mày,
chẳng lẽ đây là thê tử Diêm Minh? Bóng người yểu điệu kia nhìn lên nhìn
xuống đánh giá Vân Phong, “Hai người các ngươi, nếu muốn gia nhập Liên
Minh Đông Tây thì đi hướng kia.” Nữ nhân vươn tay chỉ chỉ, Vân Phong
nói, “Chỉ là muốn tìm tổng quản đại nhân thôi.”
Nữ nhân kia nhíu
mày, “Tìm tổng quản đại nhân thì quá rồi, không phải muốn gặp là gặp
được. Huống hồ… ngươi có ra vẻ thuỳ mị, tổng quản đại nhân cũng không
thèm liếc nhìn đâu.”
Khúc Lam Y híp mắt, “Ngươi là ai?”
Nữ nhân kia cười khẩy, “Các ngươi chưa xứng để biết ta là ai, tóm lại,
tổng quản đại nhân không có ở đây, mà cho dù có cũng không thèm gặp các
ngươi.”
Hai thủ vệ có chút xấu hổ nhưng không dám lên tiếng, nữ
nhân khoát tay, mặt chán ghét, “Thật đúng là ai cũng dám tới cửa, sao
không tự nhìn tôn dung của mình kìa, tổng quản đại nhân nhìn trúng mới
là lạ.”
Vân Phong nhếch môi, nữ nhân này nói chuyện càn rỡ, lỗ
mãng ngu xuẩn như thế, nếu Diêm Minh coi trọng nàng thật đúng là tự huỷ
giá trị con người, Vân Phong không thèm nói chuyện với nàng ta, thẳng
thừng xoay người rời đi, nàng muốn vào dễ như trở bản tay.
Nữ
nhân thấy hai người đi cũng đi vào, Khúc Lam Y nói nhỏ, “Đúng là ngu
xuẩn, nữ nhân như vậy mà cũng để bên người? Mắt nhìn nữ nhân của Diêm
Minh kém thế à?”