Vân gia có bao nhiêu bí mật, Vân Phong cũng không rõ. Nhưng những thứ đã được lộ ra trước mắt cũng đã khiến cho Vân Phong biết được Vân gia
không hề đơn giản. Gia tộc cổ xưa, huyết mạch Triệu hồi sư, chỉ cần hai
cái tên này thôi, cho dù bây giờ Vân gia suy sụp thế này, nhưng cũng vẫn giúp cho Vân gia giữ được một phần địa vị mà người khác không thể vượt
qua được.
Đi vào gian nhà cũ kỹ này, cửa ở sau lưng yên lặng khép lại. Bên trong nhà trống rỗng đến kỳ lạ, cũng không có bài trí nhiều
đồ. Gọi là nhà không bằng gọi là một nhà kho bỏ hoang. Trường bào dài
trên người đại trưởng lão kéo lê trên mặt đất vang lên tiếng sàn sạt rất nhỏ. Vân Phong yên lặng đi theo phía sau, quan sát động tác của đại
trưởng lão.
Một miếng Vân gia lệnh có tạo hình đặc biệt xuất hiện trong tay đại trưởng lão. Tiếp theo một vết thương cũng hiện ra trên
bàn tay của ông, máu chậm rãi thấm vào trong miếng Vân gia lệnh có tạo
hình đặc biệt này. Ngay sau đó, Vân gia lệnh tỏa ra tia sáng vô tận
trong căn phòng u ám, trên mặt đất lập tức xuất hiện một Truyền tống
trận cỡ nhỏ.
Truyền tống trận? Vân Phong có chút nghi hoặc nhìn
Truyền tống trận tự dưng xuất hiện trên mặt đất. Đại trưởng lão Vân gia
cười: “Nha đầu, đi theo ta nào.”
Vân Phong lập tức đi vào đứng
chung với đại trưởng lão ở giữa Truyền tống trận, một luồng ánh sáng
tràn ngập xung quanh Vân Phong trong nháy mắt, vô cùng thuận lợi. Mấy
giây sau Vân Phong phát hiện mình đã đứng trong một gian phòng có diện
tích cực kỳ nhỏ hẹp. Vừa mới vào, gian phòng vốn đang tối tăm lập tức
sáng trưng đèn đuốc, mà hình ảnh được thu vào trong mắt Vân Phong chính
là một đài cao đẹp mắt, trên đài cao có đặt một chiếc hộp nhỏ tinh xảo.
Vân Phong nhìn quanh bốn phía, ngoại trừ đài cao đó cũng không còn bất kỳ
vật nào khác, xem ra bên trong chiếc hộp trên đài này có đồ vật vô cùng
quý báu. Đại trưởng lão Vân gia bước đến gần, khẽ đặt Vân gia lệnh đã
nhuốm máu lên chiếc hộp, Vân Phong chỉ nghe được một tiếng “cạch”, sau
đó chiếc hộp mở ra.
“Nếu như không có Vân gia lệnh thì không có
cách nào mở được Truyền tống trận. Cho dù vô tình trùng hợp mà mở được,
cũng không thể mở được chiếc hộp này. Một khi tùy tiện đến gần sẽ rước
lấy họa sát thân.”
Đại trưởng lão Vân gia vươn tay lấy vật trong
hộp ra. Vân Phong nghe xong không tránh khỏi thầm tặc lưỡi. Rốt cuộc
trong hộp này chứa cái gì mà có thể khiến cho Vân gia bảo vệ đến vậy?
Không lẽ sẽ có rất nhiều người muốn cướp đoạt vật này hay sao?
Đại trưởng lão Vân gia xoay người, vật trong hộp cũng hiện ra trước mặt Vân Phong, ánh mắt của Vân Phong quét tới lập tức dừng lại. Thứ này nàng
cũng không xa lạ gì, nói đúng hơn là nàng cũng có một mảnh trong số đó.
Thứ đang nằm trên tay của đại trưởng lão chính là mảnh vỡ bản đồ mà Vân
Phong phát hiện được ở Vô Tận Hải - nơi mà Yêu Yêu kế thừa sức mạnh viễn cổ.
“Đại trưởng lão, mảnh vỡ bản đồ này…” Vân Phong ngạc nhiên, sao Vân gia lại có thứ này? Mảnh vỡ mà nàng có được rõ ràng là có ấn
ký của bộ tộc cổ đại từ Vô Tận Hải, làm sao Vân gia lại có được?
Sắc mặt của đại trưởng lão trở nên ngưng trọng: “Mảnh vỡ này là một trong
số mảnh từ bản đồ Vô Tận, cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến cho Vân gia
gặp phải một loạt tai họa.”
Đồng tử đen của Vân Phong co rút lại: “Nói như vậy… Sự cường đại của Vân gia chỉ là bề ngoài. Thật ra thứ mà
người khác dòm ngó đến chính là cái này?”
Vân gia đại trưởng lão buồn phiền thở dài: “Từ xa xưa Vô Tận Hải đã cất giấu rất nhiều bí mật. Tương truyền rằng nơi đó có rất nhiều di tích được bộ tộc cổ đại để
lại, không chỉ là những tộc trên biển muốn tìm kiếm, mà kể cả nhân loại
cũng rất muốn có được! Vân gia cũng không có ý định nước chảy bèo trôi,
nhưng bất đắc dĩ theo cơ duyên trùng hợp mà có được một mảnh, cũng mang
đến vô số phiền phức.”
“Chỉ sợ là gia tộc cổ xưa rất thèm khát mảnh vỡ này.”
Đại trưởng lão gật đầu, nhìn mảnh vỡ nho nhỏ trong lòng bàn tay: “Đâu chỉ
là gia tộc cổ xưa, tất cả mọi người không phân biệt mạnh yếu đều khát
khao, mong muốn có được năng lực. Nhất là Vô Tận Hải càng thêm thần bí,
càng thêm rộng lớn như vậy! Tương truyền rằng, bản đồ này là manh mối
duy nhất do nhân loại phát hiện được kho báu mà để lại, cũng chỉ có thể
dựa vào bản đồ này mới tìm được kho báu được ẩn giấu ở Vô Tận Hải.”
“Nhưng chẳng phải kho báu này là di vật của bộ tộc cổ đại dưới biển sao? Sao lại có liên quan gì đến nhân loại?”
Đối mặt với nghi vấn của Vân Phong, đại trưởng lão chỉ có thể cười khổ một
tiếng: “Nha đầu, tham niệm là không có điểm dừng đâu.”
Vân Phong
nghe được lời này cũng trầm xuống: “Thứ này đã mang đến vô số phiền phức cho Vân gia, tại sao không dứt khoát ném nó cho bọn họ, chấm dứt mầm
họa này cũng tốt?”
Đại trưởng lão Vân gia lại cười chua xót: “Cho dù là giao mảnh ghép bản đồ này ra, cũng không thể dứt được mối họa của Vân gia.”
Vân Phong yên lặng, đúng là như thế. Ở thời đại tràn ngập sức mạnh, trong
thế giới lấy cường giả làm đầu này, chỉ cần khuất phục một chút thì sẽ
khiến cho bản thân rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục. Cho dù Vân gia
giao nó ra thì thế nào? Phiền phức vẫn luôn cuồn cuộn kéo đến không
ngừng, chẳng bằng giữ mảnh ghép này về tự mình sử dụng.
“Mảnh
ghép bản đồ này tổng cộng có mười hai phần. Tương truyền có bốn phần vẫn còn ở Vô Tận Hải, bốn phần lưu lạc đến thế giới nhân loại, mà bốn phần
còn lại thì không rõ tung tích. Thế giới nhân loại nắm giữ bốn phần này
cũng chính là tứ đại gia tộc cổ xưa.”
“Nói vậy thì tộc Nạp Khê cũng có được một mảnh vỡ bản đồ.”
Đại trưởng lão gật đầu: “Bốn mảnh ghép bản đồ này cũng coi như là biểu
tượng của gia tộc cổ xưa. Lúc đầu có một gia tộc trong tứ đại gia tộc có tham vọng muốn ra tay với Vân gia, kết quả là không được gì cả, bản đồ
cũng không bị cướp mất, nhưng Vân gia lại bị trọng thương. Lúc đó tộc
Nạp Khê ra tay tương trợ, giúp Vân gia một tay.”
“Là gia tộc nào muốn cướp đoạt mảnh ghép bản đồ của Vân gia vậy?” Giọng nói của Vân Phong trở nên lạnh lẽo.
Đại trưởng lão Vân gia lắc đầu: “Số mệnh của tứ đại gia tộc cổ xưa nương
theo sự mài mòn của thời gian mà đều trở nên khác nhau. Có ẩn dật, có bị lãng quên, cũng có hoàn toàn bị chia năm xẻ bảy.”
“Thế giới này
yên bình như vậy cũng chỉ là giả tưởng mà thôi. Một khi tin tức về mảnh
ghép bản đồ này được truyền ra ngoài, chỉ sợ lại là một trận gió tanh
mưa máu.”
Đại trưởng lão thở dài: “Đúng là như vậy. Vào thời đại
xa xưa là tứ đại gia tộc xưng hùng xưng bá. Nhưng bây giờ đã khác, rất
nhiều nhân tài mới xuất hiện. Sự khao khát của mọi người đối với năng
lực càng thêm bức thiết, tham lam. Theo như ta biết, trong Nội vực này
cũng có rất nhiều người biết đến tin tức của bản đồ này.”
“Cho nên mới nói, Vân gia vẫn luôn bị xa lánh, bị đuổi khỏi Nội vực, nguyên nhân là bởi vì bản đồ này sao?”
“Đây chỉ là suy đoán. Nhưng mà cho dù bọn họ có ý muốn tìm bản đồ này, thì
cũng sẽ phải uổng công rồi.” Đại trưởng lão Vân gia cười cười, nhưng sắc mặt của Vân Phong lại trở nên nghiêm túc: “Đại trưởng lão, rốt cuộc bản đồ này có liên quan với cái gì? Có thật chỉ đơn giản là di tích của bộ
tộc viễn cổ không ạ?”
“Nha đầu, những điều được đồn đại đều thật
thật giả giả. Thật giả khó phân, bao nhiêu phần là thật bao nhiêu phần
là giả là cần dựa vào phán đoán của bản thân. Nhưng đúng là Vô Tận Hải
rất thần bí, cho tới bây giờ nhân loại cũng chỉ mới đặt chân đến một
phần nhỏ mà thôi. Vô Tận Hải rộng lớn như vậy, rốt cuộc còn có thứ gì
nữa cũng chưa thể biết được.”
Vân Phong gật đầu, đúng là như
thế. Nàng ra vào Vô Tận Hải cũng chỉ là đã đến khu vực của tộc Giao Nhân mà thôi, mà tộc Giao Nhân thì sinh sống ở khu vực ranh giới của Vô Tận
Hải. Ở chỗ sâu trong Vô Tận Hải thì lại là một thế giới rộng lớn hơn.
“Nếu như có một ngày thực lực của ngươi đạt đến đỉnh cao nào đó, có thể đến
Vô Tận Hải xem chút, nhất định sẽ thu hoạch được không ít.” Đại trưởng
lão Vân gia vui mừng cười cười, đặt mảnh ghép bản đồ vào trong tay Vân
Phong.
Vân Phong ngẩn người, lập tức muốn từ chối: “Đại trưởng lão, đây chính là một vật quan trọng, sao lại có thể đưa cho ta được?”
Vân gia đại trưởng lão cười ha ha: “Vật này đối với mấy lão già như bọn ta
đã là vô dụng, nếu như thật sự có liên quan đến thứ tốt gì, tất nhiên
cũng phải dành cho thế hệ trẻ các ngươi.” Nói xong, ông nhét bản đồ vào
tay Vân Phong: “Nha đầu, vật này giao cho ngươi cất giữ.”
Vân
Phong ngây người, cũng không có nói thêm gì nữa, trịnh trọng nhận lấy
mảnh ghép bản đồ: “Vâng, Vân Phong xin tuân theo lời dạy bảo.”
Đại trưởng lão vui mừng gật đầu: “Vân gia vẫn luôn được tam trưởng lão quản lý, khi thật sự xảy ra chuyện lớn gì sẽ do ta ra mặt, vẫn luôn không có cái gọi là gia chủ. Bây giờ thì tốt rồi, nha đầu ngươi đã quay về, cũng có thể tiếp quản vị trí này.”
Vân Phong vừa nghe xong lập tức lắc đầu: “Về thành tích, trải nghiệm, thực lực, Vân Phong đều không gánh vác nổi vị trí này!”
Đại trưởng lão cười: “Bây giờ chưa đạt được, nhưng rồi một ngày nào đó ngươi cũng sẽ đạt được.”
Vân Phong cong môi cười: “Nếu như thật sự có một ngày đạt tới được, nhất định Vân Phong sẽ không chối từ!”
Đại trưởng lão hài lòng gật đầu: “Điều ngươi muốn nói với ta, hẳn là có liên quan đến tin tức của người mặc hắc bào, đúng chứ?”
“Đúng vậy. Ở Đông đại lục đã nhiều lần xuất hiện tung tích của bọn chúng. Bọn chúng cướp đoạt huyết mạch của gia tộc sở hữu năng lực đặc biệt, không
biết là để làm gì. Hơn nữa… linh hồn tổ tiên Vân Lan Triệu hồi sư của
Đông đại lục cũng bị cướp mất rồi.”
“Linh hồn bị cướp?” Sắc mặt đại trưởng lão đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Mỗi lần Vân Phong nhắc đến tổ tiên đều cảm thấy đau lòng. Lúc trước bản
thân vô lực chỉ có thể trơ mắt nhìn linh hồn của tổ tiên bị cưỡng ép
đoạt mất, chỉ có thể trơ mắt nhìn người mặc hắc bào đó biến mất ngay
trước mắt.
“Nếu thật sự bọn chúng có dự tính với sức mạnh huyết
mạch, vốn không nên cướp đoạt linh hồn mới đúng…” Đại trưởng lão Vân gia chau mày: “Rất có thể một mặt bọn chúng muốn cướp đoạt sức mạnh huyết
mạnh, còn một mặt kia thì lại đang âm thầm tiến hành cái gì đó.”
Vân Phong nhìn mảnh ghép trong tay: “Có lẽ bọn chúng cũng đang tìm cái này.”
Sắc mặt đại trưởng lão Vân gia trở nên nghiêm trọng hơn: “Cũng chưa chắc.
Mục đích thật sự của bọn chúng bây giờ vẫn chưa rõ, nhưng mà cường giả
Tôn Thần cấp sáu trước đó đã để ý đến nha đầu ngươi rồi, chỉ sợ là tổ
chức thần bí đó cũng sẽ dòm ngó đến ngươi.”
Vân Phong cười: “Bọn
chúng cũng chỉ có cái gan dòm ngó thôi, nếu như còn dám tùy tiện ra tay
nữa, không sợ tan thành mây khói luôn sao?”
Đại trưởng lão đột
nhiên giật mình nghĩ đến điều gì: “Ha ha, cũng đúng. Bùa chú sức mạnh
lần trước nha đầu ngươi lấy ra cũng đã sớm vượt qua cấp bậc Tôn Thần, là vị cao nhân nào đã tặng cho ngươi thế? Ta cũng rất muốn biết một chút
về vị cao nhân này!”
Vân Phong khẽ cười một tiếng: “Là sư tôn để lại cho ta.”
Đại trưởng lão giật mình: “Sư tôn?”
Vân Phong gật gật đầu không nói thêm gì. Chuyện liên quan đến sư tôn, nàng
vẫn chưa muốn nói cho người Vân gia biết. Dù sao đây là chuyện của riêng nàng. Việc ứng cứu cũng chỉ có nàng đích thân đi mới không phụ lòng vị
sư tôn thần bí này vẫn luôn giúp đỡ cho nàng rất nhiều, nhưng lại chỉ
gặp qua mấy lần.
Đại trưởng lão nhìn thấy Vân Phong không nói
nữa cũng không hỏi thêm: “Nếu như sau này có cơ hội, hãy mời vị cường
giả đó đến Vân gia ngồi chơi chút.”
Vân Phong gật đầu: “Nhất định!”
Đại trưởng lão khẽ cười một tiếng: “Bí mật mà Vô Tận Hải đó che giấu có lẽ
nhiều hơn so với tưởng tượng của chúng ta. Nhân loại vốn không thể thăm
dò được hết thế giới này, cũng có thể ngươi sẽ gặp được một phen kỳ ngộ ở đâu đó.”
“Vô Tận Hải là phải đi. Lúc trước ta ở tộc Giao Nhân
đã xảy ra một chuyện ly kỳ, bây giờ nhớ lại có rất nhiều điểm đáng ngờ,
có lẽ có dính dáng đến điều gì đó. Nhưng mà những điều này vẫn nên để
sau này hẵng nói, điều quan trọng nhất bây giờ vẫn là vấn đề Nội vực.”
Đại trưởng lão gật đầu: “Tâm tư của nha đầu ngươi cũng đủ tỉ mỉ, ta đúng là không có nhìn lầm. Vật quan trọng nhất này giao vào tay ngươi, ta cũng
coi như được an tâm. Cho dù để ở đây cũng chỉ là kế sách tạm thời mà
thôi, đồ quan trọng vẫn là nên giao cho người cẩn trọng cất giữ mới
được. Được rồi, chúng ta lên trên đi.”
Vân Phong đi theo đại
trưởng lão trở lại căn phòng cũ kỹ, trong lòng lại có nhiều suy nghĩ
hơn, liên quan đến Vân gia cũng có liên quan đến Vô Tận Hải bao la rộng
lớn, chứa đầy bí mật đó.
---
Ngay khoảnh khắc Vân gia
bước vào Nội vực lập tức thu hút sự chú ý của tất cả gia tộc lớn nhỏ
trong Nội vực. Lần này Vân gia trở về Nội vực với dáng vẻ hoành tráng
như vậy, một là bởi vì biểu hiện khiến người ta khiếp sợ của Vân Phong
trong Đại hội bình chọn, còn một lý do khác là Vân gia và tộc Nạp Khê
đột nhiên tuyên bố có một mối quan hệ thân thiết.
Đại trạch của
Vân gia được sửa chữa lại lần nữa. Cũng không tốn mất bao nhiêu thời
gian, đại trạch đã có vẻ rực rỡ hẳn lên. Vào những ngày đầu trở về Nội
vực, có điều đặc biệt là cũng không có bất kỳ gia tộc nào đến quấy rầy.
Có lẽ các gia tộc cũng biết được Vân gia sẽ bận rộn trong khoảng thời
gian này. Quả nhiên, vào ngày thứ hai sau khi hoàn tất việc sửa chữa đại trạch Vân gia thì đã có người đến nhà thăm hỏi rồi.
“Ba vị trưởng lão, đúng là đã lâu không gặp.” Người đến là Quý gia, tất nhiên là đích thân gia chủ đến thăm hỏi.
Ba vị trưởng lão của Vân gia đón chào với vẻ mặt tươi cười, Vân Phong ở
một bên cũng khẽ mỉm cười. Gia chủ Quý gia trông có chút trẻ tuổi, ngoại hình giống như mới ngoài bốn mươi. Nếu không có những nếp nhăn mờ mờ
trên mặt và đôi mắt thi thoảng lộ ra vẻ tang thương, Vân gia rất khó có
thể tưởng tượng được một người trẻ như vậy lại là gia chủ của một gia
tộc trong Nội vực.
“Đây chính là Triệu hồi sư ngũ hệ, Vân Phong sao?” Quý gia chủ có vẻ tán thưởng mà nhìn Vân Phong.
Vân Phong gật gật đầu: “Quý gia chủ quá khen rồi.”
“Ha ha, tính tình cũng rất khiêm tốn, rất bình tĩnh, mạnh hơn rất nhiều so với mấy tên trong nhà bọn ta.”
“Quý gia chủ thật sự quá khen rồi, mời vào trong.” Đại trưởng lão cười, đón
tiếp Quý gia chủ vào sảnh chính: “Nha đầu, ngươi cũng đi theo đi.”
Quý gia chủ nghe xong trong lòng có chút suy tư. Xem ra Vân Phong này có
địa vị cao trong Vân gia, có thể được ba vị trưởng lão trọng dụng, nàng
ta mới nhiêu tuổi mà đã có thể bàn chuyện với ba vị trưởng lão rồi? Quý
gia chủ nhìn Vân Phong thêm lần nữa, Vân Phong chỉ thưa một tiếng rồi im lặng đi vào theo.
Địa vị bây giờ của Vân Phong trong Vân gia
không giống như bình thường. Mặc dù nàng về tổng bộ Vân gia chưa được
bao lâu, nhưng đã giành được sự chấp thuận của tất cả mọi người Vân gia
trong thời gian ngắn nhất. Dựa theo tuổi tác mà nói, Vân Tường thích hợp hơn nàng, nhưng hiện giờ địa vị của Vân Phong lại cao hơn cả Vân Tường. Không chỉ người Vân gia chấp nhận tình trạng này một cách thản nhiên,
mà ngay cả bản thân Vân Tường cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ. Mỗi một
người Vân gia đều cảm thấy, chỉ cần có Vân Phong ở đây, bọn họ vẫn sẽ
luôn tiến về phía trước, tuyệt đối không lùi về sau. Trên thực tế đúng
là như vậy, lần này Vân gia trở về Nội vực chẳng phải chính là minh
chứng tốt nhất sao?
Quý gia chủ và ba vị trưởng lão cùng ngồi
xuống ở sảnh chính, Vân Phong thì đứng ở bên cạnh đại trưởng lão. Trong
trường hợp này dù thế nào nàng cũng là vãn bối, tất nhiên không thể cùng ngồi xuống. Đại trưởng lão Vân gia khẽ vung tay, không gian ngoài cửa
sảnh chính khẽ chấn động một chút. Lúc này đại trưởng lão mới mở miệng:
“Lần này Quý gia chủ đến đây là có chuyện gì?”
Quý gia chủ cười ha ha: “Đến Vân gia thì nhất định phải có chuyện hay sao?”
Ba vị trưởng lão của Vân gia đều cười cười không nói gì. Mối quan hệ giữa
Quý gia và Vân gia như gần như xa, Quý gia có thể nói là trung lập,
nhưng mà bây giờ thì… Thái độ này giống như có xảy ra biến hóa vi diệu.
Quý gia chủ cười xong mở miệng nói: “Dựa vào giao tình với Vân gia ở Nội
vực trước kia, lần này ta nhất định phải đến. Đương nhiên, lần này là
mang đến một tin tức quan trọng cho Vân gia.”
Tin tức quan
trọng? Vân Phong đứng ở đó mà thầm nghĩ trong lòng. Quý gia chủ nhìn Vân Phong một cái, đại trưởng lão Vân gia mở miệng: “Không sao, Quý gia chủ cứ nói.”
“Lần này Vân gia quay về cũng xem như là gặp phải thời cơ tốt, lần thế lực tăng tiến mới của Nội vực sắp bắt đầu rồi.”
Ba vị trưởng lão của Vân gia khẽ biến sắc: “Lần thế lực tăng tiến mới,
không thể không nói bọn ta trở về cũng thật đúng lúc.” Tam trưởng lão
Vân gia lạnh lùng cười cười, nụ cười của nhị trưởng lão Vân gia cũng là
lạnh lẽo chiếm phần lớn. Đại trưởng lão Vân gia ngồi trên chủ vị không
lên tiếng, Quý gia chủ cũng im lặng không nói gì.
Vân Phong đứng ở đó trong lòng đột nhiên nhảy dựng lên, thế lực tăng tiến… Mấy ngày
trước ba vị trưởng lão mới nói cho nàng nghe xong tình hình chi tiết của Nội vực. Thế lực tăng tiến này là một khâu quan trọng nhất, cũng là một bước ngoặt rất quan trọng, không nghĩ đến sẽ tới nhanh như vậy. Mà Vân
gia cũng vừa quay về Nội vực vào đúng lúc này, nếu không thì đã bỏ lỡ
một cơ hội này rồi.
Diện tích của Nội vực rộng lớn, các gia tộc
lớn nhỏ được phân bố cũng nhiều đến kỳ lạ, nhưng có thể nói đến cũng chỉ có bảy gia tộc. Tất cả biến động cũng là xảy ra trong bảy gia tộc này.
Bảy gia tộc này cũng không phải là ngang hàng với nhau, giống như quy
tắc tàn khốc nghiêm khắc nhất của thế giới này, ở đâu cũng sẽ phải chia
ra thứ hạng nhất nhì ba, Nội vực tất nhiên cũng như vậy.
Bảy gia
tộc này bị chia ra làm tam đẳng. Mặc dù cả bảy gia tộc ở Nội vực đều có
quyền phát ngôn, nhưng mức độ phát ngôn và uy lực cũng vì phân chia đẳng cấp mà có sự chênh lệch lớn. Gia tộc tam đẳng có bốn gia tộc, trong Nội vực cũng chỉ là một nhân vật phụ mà thôi. Gia tộc nhị đẳng thì có hai
gia tộc, cũng chỉ là người phát ngôn của gia tộc nhất đẳng. Đứng trên vị trí cao nhất, có quyền phát ngôn tuyệt đối ở Nội vực chính là gia tộc
nhất đẳng, chỉ có một gia tộc duy nhất.
Nội vực có tầng tầng lớp lớp phân chia đẳng cấp nghiêm khắc, quyền lợi càng trở nên mê người. Có thể leo lên vị trí gia tộc nhất đẳng này, có thể nói hô mưa gọi gió ở
Nội vực cũng không đủ. Đương nhiên muốn leo lên gia tộc nhất đẳng không
phải là chuyện dễ dàng. Ngươi phải khiến cho tất cả mọi người nể phục về phương diện thực lực và nền tảng. Đây chính là ý nghĩa của việc tồn tại thế lực tăng tiến.
Mỗi ba ngàn năm thế lực tăng tiến một lần.
Mỗi ba ngàn năm thực lực trong Nội vực sẽ có một biến hóa. Ai đứng cuối
cùng trong mỗi lần thế lực tăng tiến đều sẽ bị đá ra khỏi Nội vực. Ba
ngàn năm tiếp theo Nội vực sẽ vững vàng trải qua dưới sự dẫn dắt của gia tộc nhất đẳng, chờ đợi sự thay đổi tiếp theo sau ba ngàn năm nữa. Cho
nên mới nói Vân gia có thể đến kịp thế lực tăng tiến lần này, có thể nói là vừa khéo đúng lúc.
“Thế lực tăng tiến lần này còn có thời
gian chuẩn bị năm năm, Vân gia cần phải chuẩn bị thật tốt.” Quý gia chủ
khẽ cười một tiếng.
Ba vị trưởng lão của Vân gia đều gật đầu.
Nhị trưởng lão Vân gia mở miệng: “Lần này thật sự là đã làm phiền Quý
gia chủ đích thân đến thông báo, bằng không thì Vân gia đã phải uổng phí năm năm này rồi.”
“Đâu có đâu có. Chuyện ta muốn nói chỉ có
những cái này thôi. Trong tộc còn việc, xin cáo từ trước.” Quý gia chủ
đứng dậy gật đầu rồi xoay người rời đi một cách nhanh chóng và linh
hoạt. Đợi sau khi ông ta đi rồi, trên mặt ba vị trưởng lão Vân gia ngồi ở chính sảnh đều có chút kích động.
“Không ngờ rằng chúng ta không có bỏ lỡ lần thế lực tăng tiến này. Ta vốn nghĩ có lẽ đã bỏ lỡ rồi.”
Nhị trưởng lão Vân gia thở dài, sắc mặt cũng buông lỏng. Vân Phong mới
biết được thế lực tăng tiến vẫn luôn là một gánh nặng trong lòng ba vị
trưởng lão.
“Không có bỏ lỡ cũng có nghĩa là ông trời chiếu cố
Vân gia ta, đã cho Vân gia cơ hội lần này để quật khởi lần nữa!” Tam
trưởng lão Vân gia vỗ tay thật mạnh, vỗ ra một tiếng thật vang dội, thậm chí nghe được tiếng xương cốt răng rắc.
“Năm năm… Nói nhẹ nhàng
nhưng cũng không nhẹ nhàng.” Nhị trưởng lão Vân gia buồn rầu thở dài:
“Nhưng mà Quý gia chủ đích thân đến thông báo, dụng ý rất rõ ràng. Lần
này Quý gia đang lấy lòng sao?”
Đại trưởng lão Vân gia lắc đầu: “Ngày trước Quý gia không nổi bật, lần này nói bọn họ muốn lấy lòng Vân gia, không bằng nói…”
“Là chủ động khiến cho Vân gia nợ một nhân tình.” Vân Phong ở một bên tiếp lời.
Đại trưởng lão Vân gia gật đầu: “Nhân tình này Vân gia không muốn nhận cũng phải nhận. Trong lần thế lực tăng tiến, nếu như Quý gia đối đầu với Vân gia, Vân gia nên làm sao đây?”
“Quý gia này mưu tính cũng thật đủ xa.” Tam trưởng lão Vân gia giận giữ nói một câu.
Đại trưởng lão Vân gia cười ha ha: “Không sao, chắc hẳn Quý gia chủ cũng
biết rõ, dựa vào những thủ đoạn nhỏ sẽ không thể leo lên vị trí gia tộc
nhất đẳng, thực lực mới là tất cả.”
“Gia tộc Bách Lý đã yên tĩnh
chút rồi, cũng thật may.” Nhị trưởng lão Vân gia cười nói xong nhìn Vân
Phong: “Hành động của nha đầu ngươi sau khi vào Nội vực khiến cho gia
tộc Bách Lý mất mặt không ít, đoán chừng là bây giờ đang giận dữ nhưng
lại không thể làm được gì.”
Hai vị trưởng lão khác của Vân gia
cũng bật cười sung sướng, Vân Phong khẽ cười: “Ba vị trưởng lão, các
người nói chuyện chính sự trước, ta không ở đây làm phiền nữa.”
Ba vị trưởng lão của Vân gia đều gật đầu. Vân Phong đẩy cửa ra ngoài, nhìn trạch viện Vân gia mà suy nghĩ không ngừng tuôn ra trong đầu. Thế lực
tiến giai không có hạn chế đẳng cấp, cũng có nghĩa là tất cả gia tộc đều có thể khiêu chiến với gia tộc nhất đẳng. Vân gia quay về Nội vực, tất
nhiên là bị xếp vào gia tộc tam đẳng. Gia tộc tam đẳng sẽ tăng tiến lên
nhị đẳng hay là nhất đẳng đều dựa vào lựa chọn của bản than. Mục tiêu
của Vân gia lần này nhất định sẽ là gia tộc nhất đẳng.
Huống hồ
lần thế lực tiến giai của ba ngàn năm trước, Vân gia ở trên bảo tọa gia
tộc nhất đẳng. Vân Phong nghĩ đến đây trong lòng cảm thấy tự hào, kiêu
ngạo. Vân gia đã từng có quá khứ chói lọi, quá khứ này vẫn luôn được
khắc ghi trong tim của mỗi người, cho dù đang bị lãng quên nhưng ý nghĩ
trong lòng vẫn không có thay đổi. Tổng bộ Vân gia cũng vậy, Vân gia ở
Đông đại lục cũng là như thế. Đây chính là một sự kiêu ngạo, một sự kiên trì từ trong xương cốt của người Vân gia.
Vân gia đã từng ngồi ở vị trí gia tộc nhất đẳng, lần này tất nhiên sẽ đoạt về lần nữa.
Nghĩ đến gia tộc hiện giờ đang ở trên vị trí gia tộc nhất đẳng, Vân Phong
không kiềm chế được khẽ nhíu mày. Ba ngàn năm trước cũng là gia tộc này
đã đẩy ngã Vân gia. Ba vị trưởng lão đã từng nói, mặc dù Bách Lý gia
nhằm vào Vân gia, nhưng mà gia tộc này chính là người thúc đẩy ở sau
lưng Bách Lý gia.
Gia tộc nhất đẳng nắm trong tay một trong hai
gia tộc nhị đẳng - Bách Lý. Mà trong tay Bách Lý lại nắm giữ hai gia tộc tam đẳng là Vu gia và Ngải gia. Mấy gia tộc này đã hình thành một mạng
lưới quan hệ chặt chẽ, có thể nói là một thế lực không hề nhỏ ở Nội vực. Điều này đối với Vân gia vừa trở về Nội vực mà nói vô cùng bất lợi. Có
thể nói, nếu như không có mối quan hệ với tộc Nạp Khê, chỉ sợ là Vân gia đã gặp phải sự liên thủ tấn công của mấy gia tộc này rồi.
Ân oán cũ cuối cùng cũng sẽ không được hóa giải. Vân Phong cũng hết sức khẳng
định, thế lực ngăn cản thế hệ trẻ của Vân gia cũng đến từ tay của một
trong mấy gia tộc này. Cũng có lẽ là thủ đoạn của gia tộc nhất đẳng đó.
Thế lực tăng tiến của ba ngàn năm trước, Vân Phong cũng không biết rõ
chi tiết, nhưng xem bộ dạng của Vân gia hiện giờ cũng có thể hơi đoán ra được sự thê thảm của lúc đó. Ngồi trên vị trí nhất đẳng sẽ phải chịu sự dòm ngó của từ khắp nơi, vào lúc thế lực tăng tiến cũng sẽ gặp phải sự
khiêu chiến của nhiều gia tộc. Vân gia đã bị chôn thân trên con đường
tăm tối này,bằng không cũng sẽ không chật vật bị đuổi ra khỏi Nội vực từ nhất đẳng như vậy.
Nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Vân Phong
không nhịn được lại dâng lên vài phần. Cho dù Vân gia bất lực như thế
nào, cũng không nên từ nhất đẳng trực tiếp trượt ra khỏi Nội vực, dù thế nào cũng sẽ là nhị đẳng. Tất cả tình hình của ngày xưa, nàng không biết rõ, cũng hoàn toàn không thể biết được cái gì, nhưng lần này không
giống vậy. Lần này, nếu như còn ai dám hạ độc thủ với Vân gia, Vân Phong nàng một tên cũng không tha. Cho dù là gia tộc nhất đẳng cao cao tại
thượng cũng không ngoại lệ.
“Vân Phong, đang nghĩ gì vậy, sao sắc mặt lại nặng nề như thế?” Giọng nói vui vẻ của Vân Tường vang lên.
Vân Phong vừa nâng mắt lên suy nghĩ cũng đã bị gián đoạn, khẽ cười: “Ta
đang nghĩ, trong vòng năm năm, thực lực của ta có thể nâng lên đến mức
độ nào.”
Vân Tường khẽ giật mình, sau đó cười lớn: “Đánh cược thì thế nào? Ta cược ngươi sẽ tiến vào cấp bậc Tôn Thần!”
Ý cười trong mắt Vân Phong càng thêm sâu: “Trong vòng năm năm tiến đến
cấp bậc Tôn Thần. Vân Tường, có phải ngươi đã đánh giá ta cao quá rồi
không? Cấp bậc Tôn Thần khó vượt đến cỡ nào, chẳng lẽ ngươi không biết?
Có biết bao nhiều cường giả cả đời đều quanh quẩn ở Tôn Hoàng cấp chín,
ta làm sao có thể đột phá được trong năm năm chứ?”
Vân Tường vỗ
vỗ vai Vân Phong: “Không có gì mà ngươi không làm được. Chuyện không thể nhất trên thế giới này cũng sẽ biến thành có thể trên người của ngươi
rồi.”
Nhục Cầu vẫn luôn ngồi yên tĩnh trên vai Vân Phong nhìn
Vân Tường với đôi mắt to tròn, sau đó cái đầu nhỏ nhắn gật gật tỏ vẻ
đồng ý.
“Ngươi cũng đừng tự coi thường bản thân nữa, Triệu hồi sư ngũ hệ!” Vân Tường chớp chớp mắt trêu chọc.
Vân Phong cười theo: “Đúng rồi, ngươi dự định khi nào sẽ thành thân với Bạch Khánh Phong?”
Khuôn mặt của Vân Tường đỏ ửng cả lên: “Ta nghĩ mấy ngày này cũng không tệ,
Vân gia cũng sửa chữa xong đã rực rỡ hẳn lên, hỷ sự lớn này cũng không
nên kéo dài nữa, nếu không thì Bạch Khánh Phong cũng quá đáng thương
rồi.” Vân Phong cười nói xong, nhìn thấy mặt của Vân Tường càng đỏ hơn,
trong lòng cảm thấy ấm áp.
Sau khi Vân Tường đỏ mặt lại dần dần
khôi phục dáng vẻ bình thường, sắc mặt cũng từ thẹn thùng vừa nãy mà
chuyển sang nghiêm túc: “Cũng tốt, vừa vặn có thể nhân cơ hội này mà mời hết cả bảy đại gia tộc của Nội vực đến đây hội tụ một chỗ.”
Vân
Phong gật gật đầu: “Cũng đã ủy khuất ngươi rồi. Vốn dĩ chỉ đơn thuần là
một hỷ sự, bây giờ lại có thêm một mục đích như vậy, cũng không biết
liệu ngày hôm đó có gây ra náo loạn gì không.”
Vân Tường cởi mở cười cười: “Náo loạn lên càng tốt, để ta đỡ phải căng thẳng.”
Vân Phong khẽ cười một tiếng: “Cũng không biết các gia tộc khác có chịu đến hay không?”
“Ha ha, được Triệu hồi sư ngũ hệ mời, các gia tộc dám xem nhẹ sao? Cho dù
là gia tộc nhất đẳng cũng phải suy nghĩ kỹ càng một chút.”
Vân
Phong khẽ giật khóe môi. Thật sự nàng rất muốn nhân cơ hội này mà dò xét thái độ của các gia tộc khác đối với Vân gia ra sao, nhất là gia tộc
nào đó bây giờ đang ngồi ở vị trí gia tộc nhất đẳng, rốt cuộc là có bộ
dạng gì?