"Vân Phong?" Nam nhân mặt nạ nghe xong cái tên
này như chợt nhận ra điều gì đó, con mắt trong hốc mặt nạ thoáng hiện
lên, toát ra một tia sáng nóng bỏng nhìn chằm chằm vào Vân Phong. "Ngươi chính là Vân Phong?"
Vân Phong cười lạnh, ba luồng ánh sáng bên
cạnh đã biến mất, thay vào đó là ba con ma thú xuất hiện. "Tiểu Hỏa, Lam Dực, Yêu Yêu, phối hợp vây phá tên nam nhân đeo mặt nạ kia, phong tỏa
toàn bộ mọi đường lui của hắn."
Vân Phong dùng tâm niêm truyền âm với ba ma thú, bọn chúng đồng loạt gật đầu, giọng của Tiểu Hỏa hưng
phấn truyền đến, "Xem ra lại sắp có đánh nhau to!"
Lam Dực nhận
ra khắc văn quen thuộc trên người tên nam nhân mặt nạ, lập tức nhận ra
điều gì, "Chủ nhân, hắn và tên nam nhân trùm mũ kia cùng phe sao?"
Yêu Yêu nhìn chằm chằm tên nam nhân kia, gương mặt lộ rõ vẻ chán ghét, "Tiểu Phong, ta ghét hắn."
Vân Phong gật đầu, "Đúng là một phe, rốt cuộc tổ chức này muốn làm gì, bọn
chúng đang muốn tìm gì ở Không Gian Lực của Lăng gia?"
"Muốn gì
thì đánh thắng trước đã rồi bàn sau!" Tiểu Hỏa cười lớn, thân thể Hỏa
Vân Lang bắt đầu làm thế chuẩn bị tấn công! Yêu Yêu cũng gật đầu, tận
sâu trong lòng nàng cảm thấy rất chán ghét tên nam nhân kia, hào quang
màu xanh biển thoáng ẩn hiện, đánh thức sức mạnh viễn cổ trong người.
Hai cánh Lam Dực mở rộng, hiện ra đôi cánh màu lam mỹ lệ có dấu khắc văn của Sư Ưng.
"Ba ma thú khế ước, chỉ một cái thôi đã khiến lòng
người ngứa ngáy rồi." Giọng nói của tên nam nhân mặt nạ đầy sự tham lam, bốn người đeo mặt nạ khác thoáng kinh hãi, vẻ mặt của Lăng Thiên Túc và Lăng Khiếu Vân cũng vậy, Lăng Khiếu Vân mở to mắt nhìn ba con ma thú
đứng bên cạnh Vân Phong, đó, đó là những ma thú gì vậy? Ánh mắt của Lăng Thiên Túc nhanh chóng hồi thần, lúc này cuối cùng ông cũng đã hiểu vì
sao Vân Phong lại được Liên Minh Triệu Hồi Sư coi trọng, thậm chí đến ba Điện Chủ cũng muốn tranh giành với nhau để sở hữu được nàng.
"Thiên tài… Một thiên tài thứ thiệt." Lăng Thiên Túc thì thầm nói, còn Lăng
Khiếu Vân thì đang nhớ lại quãng thời gian còn ở Học Viện Ma Tang, mặc
dù lúc đó nàng đã rất xuất sắc, nhưng Lăng Khiếu Vân chỉ là mới nghe
danh mà thôi, không ngờ từ biệt nhiều năm như vậy, nàng đã phát triển
đến trình độ như vậy. Mặc dù mình trời xui đất khiến có được năng lực
không gian mạnh mẽ, nhưng mà vẫn kém xa không đuổi kịp nổi thiếu nữ kia.
"Lăng gia chủ, Lăng Khiếu Vân, chúng ta cần phải tìm một thời điểm chuẩn xác
giết chết tên nam nhân đeo mặt nạ kia. Chỉ cần giết được một trong đám
người đó, Tứ Khóa Không Gian lập tức sẽ bị phá!" Mộc Thương Hải quan sát trong chốc lát, đã nhận ra được ít nhiều, dù sao hắn cũng được thừa kế
năng lực của Diệu Quang, đối với Không Gian Lực hắn cung có chút hiểu
biết hơn người thường.
"Gấp lên bốn lần, giết như thế nào?" Lăng
Khiếu Vân cau mày nói, Mộc Thương Hải nhếch miệng, "Chỉ dựa vào chúng
ta, đương nhiên sẽ không thể giết được, nhưng nếu Vân Phong tạo ra sẵn
cho chúng ta một lỗ hổng, thì đó lại là chuyện khác!"
Vân Phong
và ma thú của nàng đã chuẩn bị sẵn sàng để tấn công, xuyên qua lỗ hổng
đã bị phá trên mặt nạ, con ngươi của hắn đảo tròn vài vòng phấn khích
rồi biến mất không thấy gì nữa. "Ngươi nói Tứ Khóa Không Gian có nhược
điểm, nhược điểm này ở đâu thế?"
Vân Phong cười, "Chờ ta phá được rồi, ngươi sẽ tự nhiên nhìn ra thôi."
"Ha ha ha ha ha! Phá vỡ Tứ Khóa Không Gian? Ngươi mơ đi!"
"Động thủ!" Vân Phong thầm ra lệnh trong đầu, ba ma thú lập tức hành động, ba ánh hào quang như tia chớp đánh tới, thân thể của Vân Phong cũng nhanh
chóng bay tới, chạy thẳng tới chỗ mặt nạ nam nhân.
Bốn tên đeo
mặt nạ đứng bốn góc thấy Vân Phong và ba ma thú đồng loạt bay tới chỗ
nam nhân mặt nạ đứng giữa, không khỏi có chút hốt hoảng, Không Gian Lực
trên tay hơi xao động, ám quang trong mắt Mộc Thương Hải chợt lóe, hai
cỗ Không Gian Lực mạnh mẽ va chạm với nhau. Ánh mắt của bốn tên còn lại
nhìn sang Mộc Thương Hải, mặc dù chúng vẫn đang đeo mặt nạ nhưng hắn có
thể tưởng tượng được gương mặt của chúng lúc này.
"Đối thủ của
các ngươi, là chúng ta!" Lăng Khiếu Vân đi tới, đứng cạnh Mộc Thương
Hải, hắn hiểu được việc mà mình có thể làm, đó là thu hút sự chú ý của
bốn người này vào mình.
Nam nhân đeo mặt nạ thấy Vân Phong bay về phía mình thì thoáng kinh ngạc, thân hình đột nhiên lóe lên một cách
quỷ dị, chớp mắt đã lui ra xa cả trăm mét, "Ngươi cho là nhược điểm ở
trên người ta, vậy thì sai hoàn toàn rồi!"
"Chờ chút rồi biết!"
Vân Phong lạnh giọng hét lớn, ngón tay khẽ chuyển, thanh trượng cấp tôn
giả mà sư tôn cho nàng xuất hiện trong lòng bàn tay. Nàng vừa lấy ma
trượng ra, năng lượng nguyên tố trong không khí chợt dao động dữ dội.
"Ma trượng cấp bậc tôn giả!" Hắn ta thấy thanh trượng trên tay nàng, thốt
lên, "Không ngờ, không ngờ, đến thứ này mà ngươi cũng có!"
Vũ khí cấp bậc tôn giả trên thế gian này chẳng có nhiều, số người đạt tới cấp
tôn giả cũng chẳng có bao nhiêu, vũ khí trong tay Vân Phong cho dù có
nguồn gốc từ đâu chắc chắn cũng chính là một món đồ tuyệt phẩm. Khiến
cho mọi người nổi lòng tham muốn cướp đoạt! Vân Phong đương nhiên biết
rõ điều đó, nhưng bây giờ thì nàng khác rồi, nếu có can đảm thì tới đây
mà giành lấy.
Ma trượng chợt lộn lại, ánh mắt và nụ cười trên môi Vân Phong lạnh lùng, "Thổ giới!" Trong nháy mắt, Thổ Nguyên Tố từ ma
trượng bắt đầu khởi động, bao lấy năm nhân mặt nạ, Vân Phong và ba con
ma thú trong cùng một kết giới, Thổ Nguyên Tố tạo thành một bức tường
thành vững chắc bao bọc họ ở bên trong.
Bốn người đứng ở ngoài
thấy cảnh này, lập tức tụ Không Gian Chi Lực tính phá vỡ thổ giới, nhưng mộc Thương Hải, Lăng Khiếu Vân và Lăng Thiên Túc cản trở khiến cho bọn
họ chẳng thể nào phá nổi, Lăng Khiếu Vân cười, "Mặc dù không thắng được
các ngươi, nhưng tạo phiền phức cho các ngươi thì chúng ta dư sức!"
Bốn người kia thấy công kích của mình bị quấy phá, uy lực tao ra giảm đi
rất nhiều, chạm vào bức tường thổ nguyên tố chỉ gây ra chút xây xát nhẹ, chẳng có một chút lay chuyển. Bốn người họ liếc mắt nhìn nhau, lập tức
thay đổi cách thức tác chiến, với thực lực của đại nhân chắc không thành vấn đề, về phần mấy tên ở ngoài này, trước hết giải quyết xong đã.
Kịch chiến bên ngoài lại tiếp tục bắt đầu, còn bên trong thổ giới lại là một cảnh tượng khác, ba con ma thú lao vào chặn hết tất cả đường chạy của
tên nam nhân đeo mặt nạ, Vân Phong đôi mặt với hắn ta, hai người chẳng
làm gì cả, hắn ta đứng trong thổ giới, bật cười, "Chỉ bằng cái này mà
ngươi cũng muốn phá vỡ Tứ Khóa Không Gian?"
Vân Phong khẽ giương
môi, "Chỉ bằng cái này đương nhiên không thể phá vỡ được Tứ Khóa Không
Gian, nhưng để phá vỡ ngươi, vậy là đủ rồi."
Hắn ta sững sờ, sau
đó ngửa đầu lên cười điên cuồng, "Ha ha ha ha ha ha! Đây là chuyện hài
buồn cười nhất mà ta từng nghe đấy, Vân Phong, khẩu khí của ngươi đúng
là không nhỏ! Ngươi nghĩ Tứ Khóa Không Gian là gì chứ, cho dù ngươi có
sử dụng được nguyên tố để làm kết giới thì cũng không thể nào được đâu!"
Áo bảo trên người hắn ta lay động, Không Gian Lực đã được nhân với bốn
đánh úp về phía Vân Phong. Bất luận là tốc độ, sức mạnh đều được nhân
lên bốn, mà Vân Phong thì đứng im ở đó, không hề có ý định tránh né.
Hắn ta thấy hành động của Vân Phong, trong lòng bắt đầu cảm thấy khó hiểu,
nàng ta đang muốn tự sát à? Hay là thật sự không có khả năng chiến đấu?
Vậy mà trong một giây kế tiếp, ma trượng trong tay nàng chợt giơ cao,
giọng nói lành lạnh từ đôi môi hồng vang lên.
"Thổ giới, sa hóa!"
Thổ nguyên tố bên trong thổ giới chợt thay đổi, toàn bộ thổ nguyên tố màu
vàng nhạt khắp trong không gian kết giới đột nhiên cùng tụ về một điểm.
Cả vùng không gian thay đổi lớn, sa hóa!
Trên thế gian bảy loại
nguyên tố sinh ra với các loại hình thái khác nhau, tỷ như thủy nguyên
tố có thể nhưng băng, hóa hơi, Thổ Nguyên Tố cũng như vậy, cũng có thể
chuyển sang được dạng khác, là sa hóa.
Thổ nguyên tố dần trở
thành hình dạng cát, mà Không Gian Lực ở trong không gian toàn là cát
này, dần lộ ra hình dáng thực sự. Nam nhân mặt nạ đánh Không Gian Lực về phía Vân Phong, dưới tác dụng của sa hóa dần lộ ra hình thái, còn Không Gian Lực thì vì bị thổ nguyên tố bao bọc lấy mà trở nên nặng nề, tốc độ giảm đi rõ rệt.
Cái gì? Nam nhân mặt nạ cảm nhận được tốc độ của không gian lực của mình đã chậm lại, trong lòng vô cùng kinh ngạc, Vân
Phong này quả nhiên thật mưu mô, giờ nhìn lại, giữa hắn ta và nàng chưa
biết ai sẽ là người thắng.
Không Gian Lực giảm tốc độ để lộ hình
thái, Vân Phong cười lạnh, rút ma trượng về, một giây kế tiếp, Thủy
Nguyên Tố màu xanh lập tức trào ra. Trong khoảnh khắc thủy nguyên tố
xuất hiện, cả người nam nhân đeo mặt nạ run lên dữ dội. Hay cho một Vân
Phong, hay cho một đa hệ Triệu Hồi Sư!
Thủy Nguyên Tố nhanh chóng dung nhập vào Thổ Nguyên Tố đã được sa hóa, dưới tác dụng của Thủy
Nguyên Tố, sức nặng của Thổ Nguyên Tố sa hóa được tăng gấp bội. Mà Không Gian Lực dưới những áp lực đó, cư nhiên dừng hẳn lại trước mặt Vân
Phong, nàng đưa tay đánh lên một quyền, Không Gian Lực đột nhiên vỡ ra.
Ba ma thú thấy Vân Phong làm vậy thì khẽ rùng mình, ai mà ngờ là còn có
cách tấn công đánh vỡ không gian lực như vậy chứ, Thổ Nguyên Tố sa hóa
kết hợp với Thủy Nguyên Tố không ngờ lại có thể ép Không Gian Lực vào
thế hạ phong, thậm chí nó còn chẳng có chút cơ hội chạm vào được nàng.
Vân Phong nhìn Không Gian Lực vỡ ra bay khắp nơi giữa Thổ Nguyên Tố, nâng
mắt lên, "Bây giờ nhìn lại, nơi này hình như thành sân nhà của ta rồi!"
Hơi thở của nam nhân đeo mặt nạ căng thẳng, trong lòng thầm kêu không ổn,
từ trước tới giờ sử dụng Tứ Khóa Không Gian luôn vô cùng thuận lợi, cơ
hồ chưa từng có ai địch lại được nó. Nhưng lần này, rõ ràng là hắn chiếm ưu thế, sao tình hình lại bị biến thành như vầy?
Không được, phải phá được cái thổ giới này đi!
Hắn ta cũng không ngốc, dưới tình huống này vẫn còn có thể nghĩ được phải
phá vỡ màn thổ nguyên tố do Vân Phong dựng lên. Nhưng nàng sẽ để cho hắn ta làm như vậy chắc? Không Gian Lực cuồng mãnh từ nam nhân đeo mặt nạ
đánh về phía Vân Phong, nhưng lại tiếp tục bị Thổ Nguyên Tố sa hóa bao
lấy, giống như một con cự thú mở to cái miệng rộng, muốn cắn nuốt Vân
Phong đến không còn một mảnh.
Nàng cũng chẳng đứng im một chỗ,
dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới, đối chọi với con cự thú đang há rộng
miệng kia, thân hình mảnh khảnh đập mạnh một quyền xuống, phát ra một cỗ sức mạnh kinh người.
"Rầm! Rầm! Rầm!" Mấy âm thanh nổ rền vang
lên, Không Gian Lực bị Vân Phong nghiền thành bột, còn tên nam nhân mặt
nạ nhân thời cơ đó, xoay người tính xuyên qua lớp thổ nguyên tố trốn ra
ngoài, vậy mà, ba con ma thú đã sớm chặn lại đường lui của hắn.
"Bản đại gia đang chờ ngươi đây!" Tiểu Hỏa nhìn nam nhân mặt nạ đang tính
chạy về phía này, miệng sói đột nhiên mở rộng, một quả cầu hỏa nguyên tố đỏ rực tụ lại trước miệng đang chờ được khai hỏa. Trong lửa này còn có
lẫn vào Ám Nguyên Tố, khiến cho năng lượng chứa được trong nó trở nên vô cùng kinh người.
Nam nhân mặt nạ thấy vậy, thân thể lập tức lóe
lên, công kích của Tiểu Hỏa lập tức tuôn ra, vẽ trong không trung một
con rồng tuyệt đẹp. Hắn ta nhanh chóng tránh thoát nguy hiểm trong gang
tất. Chết tiệt, con Hỏa Vân Lang này là loại biến dị, từ đâu mà Vân
Phong khế ước được nó vậy?
Nam nhân mặt nạ lại chuyển hướng, tính tìm một hướng khác để đột phá, dùng Không Gian Lực chỉ có thể câu kéo
Vân Phong được một lát, đây là cơ hội duy nhất mà hắn có được. Nhưng hắn ta lại một lần nữa bị chặn đường, thân thể thành thục quyến rũ của Yêu
Yêu lơ lửng giữa không trung, gương mặt yêu mị mê hoặc đầy vẻ chán ghét, đuôi cá màu lam vung mạnh lên, Thủy Nguyên Tố hòa vào Thổ Nguyên Tố
được sa hóa bay thẳng về phía nam nhân mặt nạ.
Nguy rồi! Hắn ta
lập tức quay đầu chạy trối chết sang một hướng khác! Dưới tác động của
Thổ Nguyên Tố sa hóa, Thủy Nguyên Tố kết hợp với Thổ Nguyên Tố là cực kỳ lợi hại. Hai loại nguyên tố hoàn toàn áp chế uy lực của Không Gian Lực, sức mạnh của Tứ Khóa Không Gian trong nháy mắt tuột xuống con số không.
"Tộc dưới Vô Tận Hải… Vậy mà nàng ta cũng có!" Nhìn thấy dạng hóa ma thú của Yêu Yêu, hắn ta cảm thấy vô cùng kinh hãi, sao nàng ta có thể bắt được
sinh vật của tộc dưới Vô Tận Hải? Chẳng lẽ nàng ta đã đi tới đó rồi? Nam nhân mặt nạ nghĩ đến đây, trái tim khẽ run lên, nói như vậy, có khi nào nàng biết được bí mật của Vô Tận Hải không?
"Nếu quả thật là
vậy, thì đúng là không xong rồi." Hắn ta thầm nguyền rủa một tiếng, nàng đã đi ngang qua Vô Tận Hải, rất có thể đã biết được bí mật kia. Nếu là
vậy, Vân Phong thực sự chính là một mối trở ngại lớn cho bọn chúng. Nếu
để cấp trên biết được rằng Vân Phong làm hỏng chuyện, hắn ta lại không
thể giết được nàng, không biết sẽ trừng phạt hắn nặng đến cỡ nào!Trong
lúc hắn ta đang suy nghĩ, một trận đá bay cát chạy lại ập tới, trước mặt hắn ta nhất thời mù mịt, chẳng nhìn thấy rõ được gì, ngay sau đó là một trận đau nhức truyền tới từ thân thể. Hắn ta lập tức cúi đầu nhìn thử, y phục trước ngực đã bị xé mất một mảng to, lộ ra một mảng thịt lớn đang
chảy máu tươi ròng ròng.
Nam nhân mặt nạ ngẩng đầu, đập vào mắt
là một mỹ nam với đôi tay là móng vuốt chim ưng và đôi cánh trên lưng
đang đứng giữa không trung, vừa nhìn thấy khắc văn trên đôi cánh của
Lam Dực, hắn ta lập tức nhận ra, khi nhìn sang gương mặt bị khắc ấn một
bên má của Lam Dực, chợt cười lên quỷ dị, "Kẻ phản bội của Sư Ưng tộc."
Đôi mắt lam của Lam Dực lập tức trầm xuống, hai cánh sau lưng chợt vỗ, dùng tốc độ nhanh nhất tấn công nam nhân mặt nạ, hắn ta cười ha hả, cơ thể
nhanh chóng tránh né, vết thương trên ngực ngừng không ngừng đau đớn.
Lúc này, Vân Phong cũng đã giải quyết xong đòn công kích, đứng trước mặt nam nhân mặt nạ, bốn phương tám hướng đều đã bị phong tỏa, gương mặt
phía dưới mặt nạ của hắn co rụt nhẹ.
"Cho là làm vậy thì sẽ vây
khốn được ta sao?" Hắn ta thét lớn, hắc bào trên người bay nhẹ, chợt Vân Phong nghe thấy bên ngoài thổ giới truyền đến vài tiếng hét thảm. Mấy
đạo Không Gian Lực xé thổ giới bay về phía chỗ nam nhân trùm mũ. Bốn
luồng Không Gian Lực từ bốn hướng đánh ập vào, xé rách cả thổi giới. Bốn đạo Không Gian Lực này chạy vào người của tên nam nhân đeo mặt nạ, ngay lập tức, Không Gian Chi Lực tăng lên.
Chuyện gì vậy? Vân Phong
cảm nhận được Không Gian Lực của hắn ta đột nhiên tăng lên một cách kinh khủng khiếp, sau khi thổ giới nứt ra, Mộc Thương Hải đi tới bên cạnh
Vân Phong, "Bốn người mang mặt nạ kia giữa chừng tự nhiên lăng đùng ra,
xem ra là do sức mạnh không gian trong người bị cưỡng bức lấy đi."
"Rõ ràng là cùng một phe, không ngờ hắn ta lại ra tay độc ác đến vậy." Lăng Khiếu Vân cũng nhích lại gần, dìu Lăng Thiên Túc cùng bước tới, đôi mắt bén nhọn nhìn nam nhân trìm mũ đang điên cuồng hấp thu Không Gian Chi
Lực, "Bốn tên này cũng chỉ là con cờ của hắn mà thôi, tình huống hiện
giờ, e là khó giải quyết hơn."
"Mặc dù đã phá vỡ Tứ Khóa Không
Gian, nhưng chúng ta đánh nhau đã khá lâu rồi, giờ hắn lại còn hấp thụ
thêm Không Gian Chi Lực, thực lực hiển nhiên tăng mạnh, e là chúng ta
cũng không giúp gì thêm được cho nàng rồi." Lăng Thiên túc giọng điệu
trầm thấp mà nói một câu, đột nhiên ho khan một tiếng, Lăng Khiếu Vân
đưa tay đỡ lấy vai Lăng Thiên Túc, làm cả người ông cứng đờ, nhưng vẫn
không cự tuyệt.
Lăng Khiếu Vân đưa mắt nhìn về phía trước, "Lớn tuổi thì không nên phô trương, còn có người trẻ tuổi ở đây."
Lăng Thiên Túc sửng sốt, sau đó cười khổ, Vân Phong khẽ nheo mắt, hắn đã hấp thụ được thêm bốn Không Gian Lực, hiệu quả của Tứ Khóa Gian Gian tuy đã biến mất, nhưng thực lực của hắn vẫn là gấp bốn lần. Duới tình huống
như thế, phương thức tác chiến vừa rồi của nàng đã không thể dùng được
nữa.
Nhược điểm, nhược điểm đang ở trên người hắn!
"Ha ha
ha ha! Ta ngược lại muốn nhìn thử xem mấy con kiến hôi các người làm
cách nào để kéo dài chút hơi tàn còn lại của mình." Sau khi hắn ta hấp
thụ xong bốn nguồn Không Gian Lực lập tức tấn công, phía Vân Phong lập
tức tản ra, ba ma thú bay tụ lại chỗ Vân Phong, "Chủ nhân, tình hình bây giờ bắt đầu khó khống chế rồi." Lam Dực thấp giọng nói, chiếc đôi cá
của Yêu Yêu chợt vung lên, nhưng thủy nguyên tố nhanh chóng bị Không
Gian Lực đánh nát. Số Không Gian Lực còn lại xuyên qua đánh về phía Yêu
Yêu, Lam Dực nhanh chóng mở rộng hai cánh, bay tới ôm Yêu Yêu tránh
thoát nguy hiểm trong gang tấc.
"Ha ha ha, ha ha ha ha!" Nam nhân đeo mặt nạ cười điên cuồng, Không Gian Lực như những mũi tên rào rào
bay tới, mọi người chỉ có thể không ngừng tránh né, căn bản chẳng có khả năng để tấn công lại được một lần.
Như vậy không ổn! Vân Phong cắn chặt răng, như vậy thì tình thế hoàn toàn rơi vào bị động rồi!
"Tiểu Phong Phong!" Một giọng nói truyền đến, ngay sau đó là một vòng tay ấm
áp bao bọc lấy thân thể Vân Phong, chóp mũi của nàng ngửi thấy được mùi
hương an toàn quen thuộc, là Khúc Lam Y, hắn trở lại rồi!
"Sao
vậy, hình như tên kia không giống hồi nãy?" Khúc Lam Y nhìn tên nam nhân đeo mặt nạ ở trước mặt, khẽ nhíu mày, Vân Phong gật đầu, "Hắn hấp thụ
Không Gian Lực của đồng bọn, thực lực tang lên rất nhiều."
"Hửm?" Khóe mắt Khúc Lam Y ánh lên một tia sáng, đưa mắt sang nhìn Lăng Thiên
Túc cách đó không xa, "Lăng gia chủ, những lời này ta vốn không nên nói, nhưng bây giờ không thể không lên tiếng."
"Ngươi muốn nói gì?"
Lăng Thiên Túc nhìn Khúc Lam Y, hắn cười, "Lăng Gia Chủ có biết vì sao
bọn chúng lại có thể vào được không? Tại sao hai vị trưởng lão kia lại
bỏ mạng?"
Lăng Thiên Túc nghe hắn nói vậy không khỏi nhếch môi tự giễu, sắc mặt không khỏi lạnh đi, trong lòng lóe lên một ý nghĩ, "Không thể nào!"
Vân Phong chớp mắt, nàng hiểu lời hắn nói có nghĩa là
gì, nếu chuyện thật là như vậy, thật sự là rất đáng buồn cho Lăng Thiên
Túc.
"Không thể nào? Cái bà tám kia sau khi Lăng Gia Hoa chết thì thừa dịp náo loạn tính chạy trốn, kết quạ lại bị ta bắt gặp, vốn ta
chẳng để ý đâu, nhưng nữ nhân kia có ý đồ gì đều thể hiện hết ra ngoài,
Lão Nhị Lăng gia, người huynh đệ của ngươi, không tiếc dùng tất cả mạng
sống của người Lăng gia đi đổi lấy cái ghế Gia Chủ mà ngươi đang ngồi."
Con ngươi của Lăng Thiên Túc rụt lại. Thân thể cao lớn không nhịn được lảo
đảo vài cái, nếu sự thật là như vậy, đó chính là bi kịch của Lăng gia.
Lăng Khiếu Vân trầm mặc đứng cạnh Lăng Thiên Túc, nhìn vẻ mặt cứng đờ
của ông, ông liều mạng bảo vệ Lăng gia, bảo vệ người Lăng gia, nhưng họ
lại đối xử với ông như vậy, làm sao ông có thể chịu nổi điều này.
Lăng Thiên Túc nắm chặt quả đấm, mặt mày đen thui, Khúc Lam Y liếc mắt nhìn
nam nhân mặt nạ, "Lăng gia chủ, ngài cần gì phải chịu khổ đến vậy chứ,
người Lăng gia đã đối xử với ngài như vậy, ngài căn bản đâu cần để ý tới bọn họ!”
Lăng Thiên Túc cười ha hả, ngẩng đầu lên, trong đôi mắt là sự kiên định không chút lay động, "Cho dù ta có chết cũng phải chết ở chỗ này!"
"Rời đi? Ha ha ha ha ha! Lần này, các ngươi một người
cũng đừng hòng rời đi!" Nam nhân đeo mặt nạ cười lên chói tai, hai tay
nắm chặt lại một cái, cả vùng không gian đột nhiên vặn vẹo mãnh liệt,
hấp thu được bốn nguồn Không Gian Lực kia, lực vặn vẹo này hiển nhiên
mạnh gấp bốn.
"Cẩn thận!" Mộc Thương Hải hét lên, con ngươi xám
trắng chợt lóe lên, nhưng không ngờ Không Gian Lực của Mộc Thương Hải
lại bị Không Gian Lực kia đánh văng ra. Khúc Lam Y ôm Vân Phong né sang
một bên, Lăng Khiếu Vân thì kéo Lăng Thiên Túc né sang, tay phất lên một cái, sức mạnh của Không Gian Lực đột nhiên bùng phát.
"Ha ha ha ha, ha ha ha ha!" Nam nhân đeo mặt nạ cười điên cuồng, "Vô dụng, hôm nay, ta nhất định phải thắng lợi trở về!"
"Đáng ghét!" Mộc Thương Hải đưa tay ấn lên con mắt máu xám trắng, Lăng Khiếu
Vân cũng cắn chặt răng, nhanh chóng ra tay. Một giọt máu đỏ chậm rãi
chảy xuống từ khóe mắt Mộc Thương Hải, nhưng hắn vẫn không dừng tay lại. Lăng Khiếu Vân phát huy hoàn toàn năng lực của hắn, hơn nữa còn có
Không Gian Lực của Mộc Thương Hải hỗ trợ, nhưng hai người vẫn không thể
giành lại được quyền kiếm soát không gian từ tay nam nhân mặt nạ.
"Chúng ta phải rời khỏi đây thôi!" Khúc Lam Y vòng một tay ôm lấy Vân Phong,
chạy tới chỗ của Mộc Thương Hải, "Dừng lại đi! Ngươi không phải là đối
thủ của hắn đâu!" Khúc áo lam lớn tiếng gọi, nhưng Mộc Thương Hải dường
như chẳng nghe thấy, Vân Phong thấy giọt máu nơi khóe mắt của hắn, sắc
mặt liền đại biến!
"Mộc Thương Hải, dừng lại đi! Dựa vào huynh không thể đón đầu cơn sóng dữ được đâu!"
"Ta hiểu rõ chứ!" Mộc Thương Hải hét lên, con mắt đen còn lại nhìn về phía
nam nhân mặt nạ, "Nhưng mà bây giờ nếu như không làm vậy, chúng ta sẽ bị xoắn chết hết ở đây!"
"Rắc rắc!" Mấy phòng ốc bắt đầu sụp đổ,
mọi người đồng loại nhìn xuống dưới, cả gian nhà chính của Lăng gia dưới tác động kinh khủng của Không Gian Nữu Khúc đã hoàn toàn vỡ vụn. Trong
nháy mắt nhà chính Lăng gia đã chẳng còn bộ dáng như trước nữa.
Gân xanh trên trán Lăng Thiên Túc nổi lên, lần này Lăng gia đối mặt với một kiếp nạn sinh tử, tất cả người Lăng gia đều đã bị vùi trong Không Gian
Nữu Khúc này. Trong lòng không ngừng đau đớn xen lẫn tức giận.
"Lăng gia…” Vân Phong nhìn thảm trạng phía dưới của nhà chính Lăng gia, nếu
như Lão Nhị đã biết mình đã dẫn sói vào nhà, thấy hình ảnh này hẳn là
hối tiếc không kịp, bây giờ có lẽ lão ta cũng đã chôn vùi dưới đám đổ
nát kia rồi.
"A a a a a!" Lăng Thiên Túc đột nhiên rống to lên
một tràng, như một con dã thú sắp chết gào thét lên những tiếng cuối
cùng. Lăng Thiên Túc vốn đã bị thương nặng, nhưng giờ phút này lại lại
bộc phát ra một nguồn Không Gian Lực khổng lồ, Lăng Khiếu Vân bị luồng
sức mạnh này làm cho khiếp hãi, kinh ngạc nhìn ông.
"Ha ha ha ha, không hổ là Lăng gia chủ…" Nam nhân mặt nạ cảm nhận được sức mạnh đan
bùng nổ trong người Lăng Thiên Túc, hài lòng cười rộ lên, bắp thịt toàn
thân Lăng Thiên Túc cương lên, gân xanh nổi rõ trên da thịt, thậm chí
dường như còn có thể thấy máu đang chảy bên dưới mạch máu.
Khí thế quanh thân Lăng Thiên Túc biến đổi nhanh chóng, sắc mặt tái nhợt nhưng khí thế lại vô cùng bức người.
"Ông ấy đang huy động toàn bộ sức mạnh trong huyết mạch của mình." Khúc Lam Y nói thầm bên tai Vân Phong, bàn tay đặt trên mắt của Mộc Thương Hải từ
từ hạ xuống, dòng máu đỏ đã không còn chảy xuống nữa, từ lúc ông ấy bắt
đầu bộc phát, áp lực không gian của tên nam nhân đeo mặt nạ đã giảm đi
rất nhiều.
Lăng Thiên Túc vung tay trái lên, lực không gian được
cường hóa mạnh hơn bình thường, đánh thẳng về phía nam nhân đeo mặt nạ,
hắn ta nhanh chóng thoát hiểm trong gang tất, nhưng một phần y phục dưới Không Gian Lực của Lăng Thiên Túc trong nháy mắt bị xé nát bươm.
Thân hình hắn ta thoáng cứng đờ, quả không hổ là Lăng Thiên Túc, sức mạnh
sau khi hoàn toàn bộc phát lại có thể ngang được hắn. Nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc. tiềm lực của huyết mạch Lăng gia là vô cùng to
lớn.
Trong lúc tay trái của Lăng Thiên Túc tấn công, tay phải bóp chặt vào hư không một cái, không gian lập tức chấn động, trong khoảnh
khắc Lăng Thiên Túc vừa thu tay trái lại, hai tay lập tức kéo ra một khe nứt hình vòng cung. "Ya ——!" Lăng Thiên Túc vừa kéo vừa thét lên, một
hành lang không gian xuất hiện ra trước mắt mọi người.
"Lăng gia chủ!" Mộc Thương Hải hô lên, hắn biết rõ hậu quả của việc Lăng Thiên Túc làm vậy, ông ấy rống lên, "Mau vào đi!"
"Muốn đi? Đừng hòng!" Nam nhân đeo mặt nạ thấy lối đi không gian được hình
thành thì thoáng kinh ngạc, thật không ngờ Lăng Thiên Túc còn năng lực
có thể bổ đôi được cả không gian! Hắn ta nghiêng người mạnh mẽ đánh tới, Lăng Thiên Túc thấy vậy, lại rống to lên, "Đi vào lẹ lên!"
Khúc
Lam Y không nói hai lời nhảy lên vòng tay ôm lấy Vân Phong, ba con ma
thú khế ước liền hóa thành ba đốm sáng bay vụt trở lại, Mộc Thương Hải
nhìn Lăng Thiên Túc thêm một hồi, cuối cùng xoay người nhảy đi, chỉ còn
lại Lăng Khiếu Vân, đôi mắt của ông đỏ ngầu nhìn hắn, "Đi vào mau!"
Khé môi của hắn giật nhẹ, giọng nói của Lăng Thiên Túc càng cuồng nộ hơn,
"Ngươi và Lăng gia đã chẳng còn quan hệ gì nữa. Chuyện của Lăng gia
không cần ngươi phải nhúng tay vào."
"Không được đi!" Nam nhân
đeo mặt nạ thấy Lăng Khiếu Vân tính rời đi, bộ dáng như muốn chuyển
hướng tấn công, đôi mắt của Lăng Thiên Túc đỏ ngầu trừng lớn, thân thể
cao lớn chắn trước mặt Lăng Khiếu Vân, đột nhiên có một dòng máu đỏ tươi chảy xuống từ khóe miệng ông, khiến hắn sững sờ.
Lăng Thiên Túc
cắn chặt răng, một tay chộp lấy cánh tay Lăng Khiếu Vân, dùng sức ném
vào trong lối đi. Nam nhân đeo mặt nạ thấy thế cũng tính vọt vào, hắn
không thể để tên tiểu tử kia rời đi được.
Lăng Thiên Túc cười
lớn, hai tay đan lại với nhau, máu nhỏ ra từ miệng nhiều hơn, thân thân
thể cũng bắt đầu hơi loạng choạng. Lối đi bị mở ra lúc nãy biến mất
trong nháy mắt. Hắn ta vừa thấy lối đi biến mất, tay lập tức lật một
cái, Không Gian Lực đánh mạnh vào người Lăng Thiên Túc, cả người ông rơi thẳng từ trên trời xuống.
Ông từ từ nhắm hai mắt lại, cảm nhận
âm thanh gào thét truyền tới bên tai, khóe miệng từ từ cong lên, tốt
quá! Lăng Khiếu Vân, đừng trở lại nữa!