"Vân gia chủ không cần phải giả vờ, chẳng lẽ việc tốt mà con trai ngài làm
ra mà hắn lại không biết sao?" Bỗng nhiên Thạch gia chủ vỗ vào tay vịn
ghế dựa, tay vịn bị đập nát, Vân Lạc Trần sửng sốt, hắn có làm gì sao?
Vân Thiên Phàm có chút nghi hoặc nhìn Vân Lạc Trần, Vân Lạc Trần cũng có
chút khó hiểu nhìn phụ thân mình: "Thạch gia chủ, vẫn xin ngài hãy nói
rõ cuối cùng Lạc Trần đã làm gì đi!"
"Hừ! Đã dám làm ra chuyện
rồi còn không dám nhận sao? Vân Lạc Trần, ngươi dám ức hiếp nữ nhi của
ta à?" Dáng vẻ của Thạch gia chủ như đã bị lửa giận công tâm, vẻ tức
giận này cũng không giống giả, Vân Thiên Phàm vừa thấy cũng có chút
không vui: "Thạch gia chủ! Ta hiểu phẩm hạnh của Lạc Trần, nếu nó có làm chuyện gì có lỗi với lệnh thiên kim, tất nhiên Vân gia sẽ phụ trách! Có lời gì thì xin hãy nói rõ!"
"Thái Hoa! Con tự nói đi!" Thạch
Thái Hoa ngồi ở đó, không ngừng lau nước mắt, nhẹ nhàng đặt tay lên bụng mình, ngước mắt lên nhìn Vân Lạc Trần: "Vân Lạc Trần, ta đã có con của
chàng rồi."
"Không thể nào!" Như phản xạ có điều kiện, Vân Lạc
Trần đứng bật dậy, trong đôi mắt hoàn toàn là sự nghi ngờ, con sao? Sao
Thạch Thái Hoa có thể có con với hắn được! Chuyện này vốn là không thể
nào!
"Vân Lạc Trần! Chuyện ngươi đã làm mà ngươi còn không dám
thừa nhận à?" Thạch gia chủ gầm lên một câu, Vân Thiên Phàm cũng có chút sửng sốt, Vân Lạc Trần vội vàng nhìn về phía phụ thân mình: "Con không
làm! Căn bản con còn chưa chạm qua nàng ta, sao nàng ta có thể có con
được!"
"Con cũng đã có rồi, chàng còn phủ nhận sao!" Thạch Thái
Hoa ứa nước mắt hét lên, Thạch gia chủ xanh mặt ngồi đó, Vân Thiên Phàm
cũng có vẻ mặt tương tự, cuối cùng nhi tử của mình có chạm qua Thạch
Thái Hoa hay chưa, đúng là khó nói, đang lúc tuổi trẻ nóng vội, hơn nữa
ban đầu Vân Lạc Trần cũng chủ động đến gần Thạch Thái Hoa, phần lớn thời gian cũng ở chung với nàng ta, động hay chưa động, thật sự rất khó nói!
"Phụ thân! Thật sự con vẫn chưa chạm qua! Chẳng lẽ con là loại người không
dám chịu trách nhiệm đó sao! Chỉ cần là việc con đã làm, nhất định con
sẽ không trốn tránh! Con không chạm qua nàng ta chính là không chạm
qua!" Lời Vân Lạc Trần nói rất kiên định, vô cùng thản nhiên khiến lửa
giận của Thạch gia chủ lại dâng lên ngút trời!
"Đứa bé trong bụng Thái Hoa không phải của ngươi thì của ai! Vân gia chủ, ông nói cho ta xem!"
Vân Thiên Phàm mang vẻ mặt khó coi ngồi ở đó, ông cũng tin con trai mình,
nhưng Thạch gia đã nói như thế, trừ khi có thể chứng minh được đứa bé
này không phải là của Vân Lạc Trần, nếu không thì chắn chắn sẽ phải thú
Thạch Thái Hoa này vào cửa!
"Thạch Thái Hoa! Cuối cùng là kẻ nào
đã chạm vào ngươi, chắc chắn ngươi là người hiểu rõ nhất! Ngươi còn muốn dây dưa đến lúc nào nữa!" Vân Lạc Trần không thể nhịn được nữa mà quát
lên, Thạch Thái Hoa càng khóc lơn hơn, Thạch gia chủ thấy thế thì lập
tức vỗ bàn: "Vân Lạc Trần, ngươi lấy hay không lấy!"
"Không lấy! Nàng ta không có chút quan hệ gì với ta cả!"
"Ngươi...!" Thạch gia chủ tức tới mức đỏ bừng mặt: "Hay cho một Vân gia! Đến cùng
cũng chỉ là dạng người xấu xa cẩu thả mà thôi."
Lời của Thạch gia chủ đã khiến người của Vân gia có chút khó chịu, từ trong xương cốt của người Vân gia đã có một loại ngạo khí khó có thể lay chuyển, sắc mặt
của Vân Thiên Phàm khá khó coi, đột nhiên Vân Lạc Trần siết chặt tay:
"Ta lặp lại lần nữa, ta chưa làm gì cả! Thạch Thái Hoa ngươi đừng ngậm
máu phun người!"
"Làm hay chưa làm thì trong lòng người đã rõ
rồi! Vân gia là gia tộc thế nào, ta cũng thấy rõ! Từ nay về sau, Thạch
gia và Vân gia không đội trời chung!" Thạch gia chủ vừa nghe xong đã
giận sôi gan, lập tức kéo Thạch Thái Hoa ra ngoài: "Bỏ nghiệt chủng
trong bụng ngươi đi cho ta!" Thạch Thái hoa vừa nghe xong, sắc mặt tái
nhợt... Chuyện, chuyện không nên phát triển theo hướng như vậy!
"Chờ một chút!" Một giọng nói vang lên, đột nhiên bước chân của Thạch gia
chủ dừng lại, xoay người đã thấy một nam từ cao gầy tuấn mỹ bước ra,
Thạch Thái Hoa vừa thấy, mặt đã đỏ ngay lập tức, nam nhân này còn tuấn
tú hơn cả Vân Lạc Trần, vừa nhìn đã khiến người ta động tâm.
"Ngươi là..." Thạch gia chủ thấy người này có chút quen mắt, chợt nhớ tới, đây không phải là người đã ra mặt trong cuộc tỷ thí của Vân gia sao? Thạch
gia chủ quan sát một chút, Khúc Lam Y cười khanh khách đi tới: "Thạch
gia chủ!"
"Ngươi muốn nói gì?"
Khúc Lam Y quét mắt về phía bụng của Thạch Thái Hoa, cười lớn: "Lệnh thiên kim thích Vân Lạc Trần,
muốn tìm trăm phương nghìn kế để gả vào Vân gia thì còn có thể lý giải
được, có điều nếu làm sai chuyện thì sẽ không tốt."
"Ngươi có ý gì? Chẳng lẽ là Thái Hoa vu oan cho hắn sao?"
"Vân Lạc Trần trong sạch hay không cũng không có quan hệ gì với ta, chẳng
qua nếu vì chuyện này mà để danh dự của Vân gia bị ảnh hưởng thì dù thế
nào ta cũng không đồng ý." Vân Phong coi trọng Vân gia, có nói gì đi nữa thì hắn cũng phải bảo vệ nơi này thay nàng cho tốt!
"Cuối cùng
ngươi có ý gì?" Thạch gia chủ trầm giọng hỏi một câu, Khúc Lam Y cười:
"Rất đơn giản, nếu như đứa bé trong bụng nàng thật sự là con của Vân Lạc Trần thì tất nhiên Vân gia sẽ thú lênh thiên kim, ngài nói có phải
không, Vân gia chủ?"
Vân Thiên Phàm đứng ở nơi đó, mở miệng đáp:
"Đó là đương nhiên, nếu là do Lạc Trần gây nên thì chắc chắn Vân gia sẽ
không trốn tránh trách nhiệm!"
"Hừ! Nói thật dễ nghe!" Thạch gia chủ khinh thường hừ một tiếng.
"Nếu như đứa bé này không phải là con của Vân Lạc Trần, ta sợ hiện nay
chuyện này đã truyền khắp trấn Tụ Thuỷ rồi, Thạch gia tự giải quyết đi
nhé!"
Lời của Khúc Lam Y khiến Thạch gia chủ có chút sửng sốt,
đúng là tin tức này đã truyền ra ngoài, hơn nữa còn là do đích thân ông
ta sai người truyền ra, khi biết Thạch Thái Hoa mang thai, lại còn là
con của Vân Lạc Trần, Thạch gia chủ đã nhanh chóng truyền tin này ra
ngoài, hiện tại địa vị của Vân gia đã khác trước, nói gì thì nói cũng
phải leo lên cho được! Mà đương nhiên mấy câu nói cứng rắn khi nãy cũng
chỉ là làm dáng mà thôi!
"Còn chứng minh cái gì nữa! Hài tử chính là của hắn!" Thạch gia chủ nói như chém đinh chặt sắt, không hề có chút nghi ngờ, Khúc Lam Y lắc đầu: "Ta không rõ tính cách của Vân Lạc Trần
cho lắm, cũng như lệnh thiên kim vậy, nếu hắn đã nói chưa hề chạm qua,
thì cũng có khả năng lệnh thiên kim đã qua lại với nam nhân khác, không
phải sao?"
"Ngươi nói gì?" Thạch gia chủ vừa nghe nói thế thì lập tức nổi giận, đây có khác gì là đang nói nữ nhi của ông ta lẳng lơ tuỳ
tính chứ?
"Có phải hay không thì chỉ cần chứng minh một chút là
biết." Khúc Lam Y bỏ lại một câu, mắt nhìn về phía Thạch Thái Hoa, giờ
phút này khuôn mặt của Thạch Thái Hoa có chút trắng bệch, Khúc Lam Y
nhìn thấy thì không khỏi cười lạnh, muốn đổ lỗi cho Vân gia như vậy sao, không khỏi quá ngây thơ rồi!
"Chứng minh sao? Chứng minh bằng
cách nào?" Thạch gia chủ hỏi một câu, Khúc Lam Y chậm rãi đi đến bên
người Thạch Thái Hoa, ánh mắt kia nhìn chằm chằm vào ả ta, Thạch Thái
Hoa bị một nam nhân tuấn mỹ như thế nhìn chăm chú, mặt đã sớm đỏ tới tận mang tai, nhưng đồng thời cũng có chút tái nhợt hơn.
"Thạch tiểu thư có thể không biết, nhưng đứa trẻ trong bụng kia lại biết, cuối cùng nó là con của ai. Chỉ cần thân thể của đứa trẻ đã được hình thành và
sống sót, nhất định bên trong cơ thể sống ấy sẽ có chút đặc thù đến từ
phụ thân của nó, có thể biểu lộ rõ ràng nhưng cũng có thể là ẩn, chẳng
qua hài tử trong bụng Thạch tiểu thư rất may mắn, đặc thù của phụ thân
nó để lại chính là loại biểu hiện rõ ràng."
"Ngươi... Ngươi có ý
gì?" Giọng nói của Thạch Thái Hoa có chút run rẩy, khoé môi của Khúc Lam Y lại mang theo ý cười: "Đứa bé trong bụng của ngươi đã có chiến khí,
mà chiến khí này có giống như Vân Lạc Trần không, chỉ cần thử một chút
là biết."
Sắc mặt của Thạch Thái Hoa đã hoàn toàn không còn chút
huyết sắc, Thạch gia chủ ở bên cạnh nhìn thấy không khỏi có chút sốt
ruột: "Thái Hoa, con sao vậy?"
"Thạch tiểu thư, ngươi vẫn còn muốn tiếp tục khẳng định đứa trẻ này là của Vân Lạc Trần sao?"
"Hài tử chính là của Vân Lạc Trần, Thái Hoa...!" Thạch gia chủ còn chưa nói
hết câu, Thạch Thái Hoa đã ngã bịch xuống mặt đất, Thạch gia chủ vừa
thấy đã như hiểu ra được điều gì đó, sắc mặt trở nên âm trầm hơn:
"Nghiệt chủng, đồ nghiệt chủng nhà ngươi!"
"Phụ thân... Con cũng
không còn cách nào cả..." Thạch Thái Hoa ứa nước mắt, khóc không thành
tiếng, lúc này Thạch gia chủ vô cùng xấu hổ, chỉ hận không thể vùi mặt
vào trong đũng quần!
"Cáo từ!" Thạch gia chủ nhanh chóng dắt
Thạch Thái Hoa ra ngoài, Khúc Lam Y ở phía sau còn không quên tặng thêm
một câu: "Về phần tin tức ở bên ngoài, còn làm phiền Thạch gia chủ đính
chính giúp!" Đột nhiên thân thể Thạch gia chủ run lên, càng kéo Thạch
Thái Hoa đi nhanh hơn, Vân Thiên Phàm thở phào nhẹ nhõm, nếu không có
Khúc Lam Y ở đây, có lẽ Vân gia đã phải thú Thạch Thái Hoa kia rồi.
"Khúc huynh đệ, thật sự rất đa tạ." Vân Thiên Phàm ôm quyền với Khúc Lam Y,
hắn chỉ cười: "Đều là chuyện của người trong nhà thôi, đừng khách sáo!"
Những lời này khiến Vân Thiên Phàm vô cùng sửng sốt: "Người trong nhà sao... Chẳng lẽ tiểu huynh đệ cũng là người Vân gia à?"
Khúc Lam Y cười lớn: "Việc này à... Sớm muộn gì cũng là vậy thôi."
Đúng là tin tức Thạch Thái Hoa có thai đã bay đầy trời, mà Thạch gia có thể
nói là gậy ông đập lưng ông, mình liều mạng truyền tin đi, đến giờ có
muốn thu lại cũng không được, dù sao việc Thạch Thái Hoa có thai là
thật, vốn còn muốn âm thầm loại bỏ đứa bé kia, sau đó nói sinh non thì
tốt, lại không ngờ có một vài kẻ đã lục đục tìm tới cửa, hơn nữa còn là
Lý gia.
Xuống cấp trở thành một gia tộc không còn phẩm cấp gì thì đúng là vô cùng vất vả, dù sao từ tam phẩm xuống không còn phẩm nào
cũng là một khoảng cách rất lớn, nhưng sau khi tin Thạch Thái Hoa mang
thai được truyền ra, đột nhiên hai mắt Lý Trọng sáng lên, đứa bé trong
bụng Thạch Thái Hoa là của hắn! Sau khi Lý gia biết được tin tức này thì như bắt được rơm cứu mạng, lập tức đến tìm Thạch gia, tất nhiên Thạch
gia sẽ không thừa nhận, nhưng cũng không ngờ đứa con trong bụng Thạch
Thái Hoa lại là của Lý Trọng, tin tức này nhanh chóng được lan truyền
rộng rãi.
Hài tử trong bụng Thạch Thái Hoa là của Lý Trọng không
sai, khi đó hai người hay ở cùng nhau, cũng theo đuổi chuyện tình ái một cách điên cuồng, không tránh được chuyện lửa bén đến rơm, việc Vân Lạc
Trần không hề có tình cảm với Thạch Thái Hoa đã không thể níu kéo, nhưng Lý Trọng thì không phải như thế, hắn có chút thích Thạch Thái Hoa, hơn
nữa từ trước tới nay không hề có tác phong sống cẩn thận, đừng thấy hắn
chỉ mười lăm tuổi, loại chuyện đó hắn đã sớm trải qua không chỉ một lần
rồi!
Thạch Thái Hoa cũng không thể kìm lòng trước hấp dẫn, cứ như vậy mà vượt qua rào tuyến kia với Lý Trọng, hoàn toàn không nghĩ tới
việc có một ngày sẽ có thai, hiện tại đây chính là chuyện hài hước nhất
trong trấn Tụ Thuỷ, từ lúc Vân Phong đến đã thúc đẩy rất nhiều chuyện
phát sinh, mấy tình tiết cũ không ngừng lặp lại, dưới ánh mắt đầy áp
bách của nhiều người, Thạch Thái Hoa đã gả cho Lý Trọng, cho dù Thạch
gia có không cam lòng thì cũng không có cách nào, mưa to gió lớn cứ dồn
dập như thế, Thạch gia có tiếng xấu, còn dưới từng đợt gièm pha, danh
tiếng ở trấn Tụ Thuỷ có thể nói là xuống dốc không phanh!
Không
thể nghi ngờ giờ phút này Vân gia đã ngồi lên chiếc ghế đứng đầu, mặc dù mới chỉ là một gia tộc tam phẩm mới thăng cấp nhưng không có ai dám
phạm tới, tất cả vì người người đều biết Vân gia đang được một nhân vật
thần kỳ bảo vệ, Vân Phong!
Vân Phong vẫn luyện hoá Long Điện như
cũ, thời gian luyện hoá đã qua hai tháng, mười tầng của Long Điện, ngoại trừ tầng mười ra, lúc này Vân Phong đã luyện hoá được tầng một và tầng
hai, mặc dù chỉ có hai tầng nhưng với nàng mà nói thì có cho một trăm
người vào cũng không phải là vấn đề.
Nhưng sau khi kết thúc luyện hoá Long Điện xong, Vân Phong mới kinh ngạc phát hiện thực lực của mình lại tăng lên rồi! Hai tháng bế quan luyện hoá lại khiến thực lực của
nàng đạt đến cấp bậc quân chủ hậu kỳ! Trong lúc nhất thời Vân Phong cảm
thấy không thể tin được, cuối cùng nàng ngẫm lại, khi luyện hoá Long
Điện, tinh thần lực của mình đã có chút liên kết với nơi đây, đồng thời, một tí nhân tố của nơi đây cũng giúp nàng đẩy nhanh tốc độ tu luyện,
cho nàng chút trợ giúp nhất định, nhanh chóng tăng đến cấp bậc quân chủ
hậu kỳ, đúng là một sự bất ngờ lớn!
Chẳng qua lúc sau lại có một người tới Vân gia ở trấn Tụ Thuỷ, sự có mặt của người này đã khiến Vân Phong vô cùng bất ngờ.