Rất nhanh sau đó, trận tỷ thí quyết định thắng bại cũng bắt đầu. Vẻ mặt Lý
gia chủ âm trầm bước ra, lúc nhìn thấy bên phía Vân gia phái Vân Phong
ra, Lý gia chủ giận dữ gầm lên:"Vân gia, các ngươi là đồ hèn hạ!"
"Lý gia chủ, ngươi lại làm sao vậy?" Thạch gia chủ không khỏi có chút phiền chán, vừa rồi người kiếm chuyện là hắn, bây giờ vẫn là hắn!
Lý
gia chủ nhìn Vân Phong, chỉ cảm thấy không còn cái gì để mà đánh nữa,
muốn hắn đấu với nàng, kia còn không phải là một chữ: Thua! Hắn căn bản
không thể nào thắng nổi! Vân gia đây không phải là đang ỷ thế hiếp người sao?
"Lý gia chủ, ngươi còn thắc mắc gì hả?" Vân Phong cười nhạt hỏi. Lý gia chủ gầm lên:"Vân gia phải phái ra người trong gia tộc,
ngươi căn bản không phải là người của Vân gia tại Tụ Thủy trấn!"
Đây là việc mà mọi người ai nấy đều biết, dù sao Vân Phong chỉ mới xuất
hiện gần đây thôi, nếu đúng là người Vân gia tại Tụ Thủy trấn, thì mọi
người chắc hẳn đã sớm gặp qua. Lời này vừa được nói ra ai ai cũng lén
nghị luận, Thạch gia chủ cũng có chút khó xử nhìn Vân Phong, hắn thật sự không muốn đắc tội với một vị cường giả như vậy,"Tiểu hữu, ngươi xem
coi......"
"Ai nói ta không phải người nhà Vân gia? Ta họ Vân tên Phong!"
"Hừ! Ngươi nói ngươi họ Vân thì là họ Vân sao! Vân gia nếu có người tài như
ngươi vậy, tại sao có thân phận như hôm nay?!" Lý gia chủ gắt gao cắn
chặt điểm này, chết cũng không chịu buông. Sắc mặt Vân Thiên Phàm không
tốt đứng lên,"Lý gia chủ, người trong Vân gia có ai cũng phải báo cho
ngươi biết sao!"
"Nàng có phải hay không không cần ngươi phải
chứng minh, tất cả mọi người đều thấy được! Nàng đột nhiên xuất hiện,
chứ không phải là người Vân gia!"
"Ta nói ngươi có thể đừng nhiều chuyện như vậy hay không!" Một thanh âm từ từ vang lên. Vân Phong sửng
sốt, Viêm Triệt và Khúc Lam Y không biết từ khi nào đã lẫn vào bên trong đám người, trong mắt Viêm Triệt tràn ngấp vẻ trào phúng nhìn về phía Lý gia chủ,"Cho dù nàng không phải, thì bây giờ nàng gia nhập Vân gia
không được sao? Cho dù nàng không phải họ Vân, vậy bây giờ thay đổi tên
không được sao? Mấy thứ này ngươi cũng muốn quản à?"
Sắc mặt Lý
gia chủ bất chợt đỏ lên, lời nói của Viêm Triệt có một số người đồng ý. Đúng vậy, đây là chuyện của Vân gia người ta, còn chưa tới phiên một
người ngoài như ngươi tới nói đạo lý.
"Đây là ỷ thế hiếp người!
Đây là......" Lý gia chủ tức giận đến thân mình cũng run lên, một giọng
nói thảnh thơi vang lên, ánh mắt Vân Phong chứa đầy ý cười, Khúc Lam Y
mở miệng:"Ngươi ăn không được cũng không muốn cho người khác ăn à? Vân
gia dựa vào cái gì không thể có nàng? Hay là nói ngươi cảm thấy nàng nên gia nhập Lý gia mới đúng? Lý gia chủ nếu cảm thấy không công bằng, vậy
có thể đi tìm một cường giả giống vậy gia nhập Lý gia, sẽ không ai nói
gì, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi có thể làm cho vị cường giả đó
để mắt mới được."
Lý gia chủ bị những lời nói của Viêm Triệt và
Khúc Lam Y làm không nói được nữa. Viêm Triệt liếc mắt nhìn Khúc Lam Y
một cái,"Lần đầu tiên ta cảm thấy, ta và ngươi có tiếng nói chung đó."
Khúc Lam Y trợn trắng mắt nhìn Viêm Triệt,"Ảo giác, ngươi đang nhìn thấy ảo giác thôi."
"Nói đúng đó! Lý gia chủ ngươi lề mề nhiều chuyện như vậy không phải là sợ
rồi chứ?" Có người cao giọng hô to, lập tức đưa tới một trận cười
vang,"Ta nói nha, cứ nghe theo vị tiểu ca kia đi, tự tìm một cường giả
đi, không có ai ngăn cản ngươi!"
"Đúng vậy! Muốn tìm thì chạy nhanh mà tìm đi, đừng làm chậm trễ chuyện này!"
Lý gia chủ tức đến cả người run lên, tìm một cường giả giống Vân Phong
sao? Hắn đi chỗ nào tìm chứ? Cho dù có tìm được rồi, người ta cũng không hơi đâu mà nhìn hắn! Một cái gia tộc tam phẩm nho nhỏ có thể mời được
vị cường giả như thế sao, không thể nghi ngờ chính là nằm mơ đi!
Lý gia chủ trong cơn giận dữ nhìn chằm chằm Vân Phong, Vân gia, một cái
gia tộc không có phẩm vị, không ngờ lại lòi ra một nhân vật như thế,
chẳng lẽ do đời trước ăn may được thứ gì? Lý gia tại sao không có được
vận khí này? Nói ra thì đúng là ghen tị, ghen tị Vân Phong tồn tại ở Vân gia, ghen tị một cái gia tộc vốn không có phẩm vị lại có được một vị
cường giả như vậy!
"Lý gia chủ, bắt đầu được rồi chứ?" Vân Phong
thản nhiên hỏi một câu. Mạch máu trên cổ của Lý gia chủ nổi hết cả lên,
bắt đầu? Bắt đầu cái rắm! Hắn căn bản không có cơ hội thắng, dù động thủ cũng sẽ thua! Lý gia chủ chần chừ vài giây, rốt cục xoay người, hung
hăng vung tay áo chuẩn bị rời đi.
"Đây là tự động nhận thua?" lời nói của Vân Phong truyền đến, Lý gia chủ cắn chặt răng, sắc mặt xanh mét phẩy tay áo bỏ đi!
Trong đám người đột nhiên phát ra một trận hư thanh, rõ ràng Lý gia chủ làm
vậy khiến cho mọi người ai nấy đều nhạo báng, còn đâu gia tộc tam phẩm!
Ngay cả dũng khí nghênh chiến cũng không có! Ngay sau đó từng đợt âm
thanh ủng hộ vang lên, Vân gia từ gia tộc không có phẩm vị lập tức lên
thành gia tộc tam phẩm, điều này làm cho rất nhiều người cảm thấy khâm
phục, dù sao trận chiến lúc nãy của Vân Lạc Trần, là do bằng vào bản
lãnh thật sự của hắn, Vân gia cũng không phải do dựa vào Vân Phong mà
thắng trận đấu này. Vân Phong tuy rằng là một nhân tố không thể thiếu,
nhưng sự cố gắng của Vân gia mới là điều quan trọng!
Từ không có
phẩm vị lên tới tam phẩm, Vân gia xác thực không giống như trước, Lý gia thì tự động vào hàng ngũ không có phẩm vị. Mọi thứ ban đầu có đều được
giao lại cho Vân gia. Mọi người đồng loạt hoan hô, mà nữ nhân đứng trong góc thống khổ xoay người rời đi, nếu biết Vân gia có ngày hôm nay, nếu
biết Vân gia sẽ có như hiện tại, nói cái gì nàng cũng sẽ không bỏ đi,
nói cái gì nàng cũng an phận ở trong Vân gia, nhưng bây giờ thì đã quá
muộn rồi, nàng bị trục xuất khỏi Vân gia, bị trục xuất mãi mãi. Bỗng
nhiên nghĩ tới gì đó, hai mắt nữ nhân sáng ngời, đúng vậy, nàng còn có
đứa nhỏ, Vân Thiên Lĩnh nhận định sẽ niệm tình mặt mũi đứa nhỏ, có lẽ sẽ tha cho mình một lần! Nữ nhân vừa nghĩ đến đây liền vội vàng chạy ra xa đám người.
Vân gia nhảy lên thành gia tộc tam phẩm, nhà rách nát lúc trước ở trở thành đồ bỏ, tất cả mọi người đều vui sướng chuyển vào
tòa nhà lớn, cũng tiếp nhận mọi thứ mà Lý gia từng quản. Từ khi Vân gia
thành gia tộc tam phẩm, mọi thứ đều không giống như trước đây, Thạch gia càng ngày càng trở nên thân thiết, thường xuyên đi tới nhà mới Vân gia, còn Lý gia- gia tộc không có phẩm vị bị mọi người loại khỏi tầm mắt,
không ai quan tâm tới bọn họ nữa.
Gia tộc tam phẩm gia tộc nếu
khiêu chiến thành công, muốn khiêu chiến lần nữa phải đợi năm năm sau.
Năm năm sau Vân Lạc Trần phát triển tới trình độ gì, trong lòng Lý gia
chủ cũng biết rõ. Lần này Lý gia thua, đây là chân chính thua hoàn toàn.
Trong một tháng Vân gia thượng vị, tiếp nhận vật chỗ Lý gia, Thạch gia cũng
liên tục tới chơi, nhất là Thạch Màu Hoa. Lúc trước là Vân Lạc Trần đi
theo Thạch Màu Hoa, hiện giờ hoàn toàn ngược lại, biến thành Thạch Màu
Hoa đi theo Vân Lạc Trần. Vẻ ngoài của Vân Lạc Trần vốn xuất sắc bên
ngoài, hơn nữa hiện tại gia thế có địa vị, thực lực thì xuất chúng hơn
đám bạn cùng lứa tuổi, trong phút chốc đã trở thành một người độc thân
quyến rũ ở Tụ Thủy trấn, một số gia tộc nhỏ cũng thúc giục con gái mình
tìm cách làm quen Vân Lạc Trần, nếu được Vân Lạc Trần coi trọng thì đúng là chuyện vui!
Tuy nhiên, Thạch Màu Hoa tất nhiên không có khả
năng cho phép mấy nữ tử khác tới gần Vân Lạc Trần, làm như Vân Lạc Trần
là vật sở hữu của nàng ta vậy, như một con cọp mẹ phòng bị những người
khác, điều này làm Vân Lạc Trần rất là đau đầu. Lúc trước tiếp cận Thạch Màu Hoa là do Vân Thiên Phàm phân phó, hắn vốn không thích nàng.
Thạch gia tất nhiên rất thích chuyện Thạch Màu Hoa cùng Vân Lạc Trần kết thân với nhau, tâm tư của Thạch gia hẳn là, mượn sức muốn quan hệ qua lại
với Vân Phong! Nhìn thái độ rất coi trọng người nhà của Vân Phong, nếu
Thạch Màu Hoa có thể gả vào Vân gia, vậy cũng coi là một nửa người Vân
gia, Thạch gia có quan hệ đương nhiên cũng không thiếu lợi!
Thạch Màu Hoa dây dưa điên cuồng làm cho Vân Lạc Trần sắp phát điên tới nơi
cuối cùng đóng cửa không chịu ra, không nghĩ tới Thạch Màu Hoa còn dám
đi theo vào trong nhà. Vân Phong nhìn thấy bộ dạng phiền não của Vân Lạc Trần không khỏi cảm thấy buồn cười, Vân Lạc Trần nói với Thạch Màu Hoa
hắn không có ý gì với nàng cả, nhưng Thạch Màu Hoa lại quyết tâm không
phải là Vân Lạc Trần thì không lấy chồng, làm Vân Lạc Trần ngày nào cũng than vãn, làm thế nào mới có thể thoát khỏi nàng ta đây?
Khúc
Lam Y và Viêm Triệt đều có chút vui sướng khi người khác gặp họa, hai
nam nhân tuy rằng quang ám là hai loại thuộc tích đối đầu nhau, nhưng
tính cách thì lại không kém gì nhau, nhìn bộ dạng Vân Lạc Trần mỗi ngày
sầu mi kể khổ đều khiến hai người rất vui vẻ, mà mấy chỉ ma thú cũng lộ
ra dáng vẻ nhàn hạ xem diễn. Mấy ngày nay Vân Phong tính cùng Vân Thăng
trò chuyện, liền kinh ngạc phát hiện truyền âm ngọc bội lúc trước mất
vẫn xài được hiện mất đi hiệu lực được.
Vân Thiên Phàm sau khi
nghe được, mới giải thích cho Vân Phong nghe, trong khu vực Tông Lâm
điện chỉ có thể sử dụng công cụ truyền âm của Tông Lâm điện, hơn hết
thông tin với Đông đại lục ở trong này bị ngăn cách hết. Nghe vậy Vân
Phong cảm thấy có chút kì lạ, khu vực Hạo Nguyệt điện còn xài được, vì
sao Tông Lâm điện lại ngăn cách? Tính ngày thử, trước mắt đã trôi qua ba tháng, cách ngày Tiểu Cẩm sinh sản càng ngày càng tới gần. Vân Phong
tính trước nửa tháng thì trở về, lần này trở về tất nhiên muốn dẫn theo
người Vân gia tại Tây đại lục, đây là cho phụ thân mặt than mình của
mình một kinh hỉ.