"Mời vào đi." Đại diện Tông chủ nhàn nhạt nói, sau đó lườm Tuyết Ẩn một cái, trong mắt là vẻ phức tạp.
Xà phu nhân tàn nhẫn nhìn Tuyết Ẩn, khóe miệng là sát ý, bây giờ người
trong cung tới, để xem tiện nhân ngươi sẽ thế nào, lại dám chặt đứt tay
Hoàng tử phi.
Tuyết Ẩn nhàn nhã ngồi đó, không thèm để ý tới ánh
mắt của Xà phu nhân. Trong lòng nàng cảm thấy kỳ lạ, sao từ đầu tới cuối lão già Xà Giang kia không hề mở miệng nói tiếng nào.
Một lát sau, quản gia dẫn người trong cung vào cửa.
"Nô tài tham kiến Đại diện Tông chủ, tham kiến Nhị tiểu thư." Công công
truyền lời vừa vào lập tức cung kính hành lễ với hai người.
Người thi lễ ở đây kinh ngạc, ai lại không biết Vương công công đây chính là
tâm phúc bên người Hoàng thượng, hành lễ với Đại diện Tông chủ là điều
dễ hiểu, nhưng ông ấy lại hành lễ với một nha đầu.
"Không biết
lần này đến Vương công công là có chuyện gì?" Đại diện Tông chủ bình
thản hỏi, có điều ông ta có thể lờ mờ đoán được.
"Lần này hoàng
thượng bảo ta mời hai vị tiểu thư vào kinh, không biết Đại diện Tông chủ có tiện không?" Vương công công tuy hỏi, nhưng lời hắn truyền chính là
khẩu dụ của Hoàng thượng, không thể nói không.
"Vương công công,
hôm nay Kỷ nhi chỉ vừa mới tỉnh, chỉ sợ là..." Xà phu nhân nhớ tới nữ
nhi mình vừa tỉnh, sợ vẫn còn bệnh trạng, không tiến cung diện kiến với
Hoàng thượng được.
Vương công công vừa nghe vậy, sắc mặt liền trầm xuống, giọng nói không còn tôn kính như lúc nói với Đại diện Tông chủ nữa.
"Cái chúng ta truyền chính là khẩu dụ của Hoàng thượng, ngươi nói vậy là muốn kháng chỉ?"
"Dân phụ không dám." Đám người Xà phu nhân vội vàng quỳ xuống, không dám hó
hé thêm tiếng nào, chỉ có Đại diện Tông chủ và Tuyết Ẩn vẫn an ổn ngồi,
sắc mặt không chút thay đổi.
Vương công công nhìn thoáng qua
Tuyết Ẩn, trong mắt thoáng qua sự vừa lòng, thật đúng là khó tin, một
tháng trước còn là một tiểu thư phế vật toàn diện, chẳng trách Hoàng
thượng và Nhị hoàng tử để ý tới nàng.
Đại diện Tông chủ và Xà
Giang quan sát thần sắc của Vương công công lúc nhìn Tuyết Ẩn, trong mắt thoáng qua cảm xúc phức tạp, không biết là vui hay ưu, người kia không
phải là người mà bọn họ có thể nắm hoàn toàn trong tay.
"Đứng lên đi, đi bảo Đại tiểu thư chuẩn bị mọt chút, lát nữa lập tức khởi hành." Vương công công nói, ngữ điệu mang sự sắp xếp.
"Tạ công công." Mọi người nói.
Xà Hoàng Nhất liên tục đẩy nhẹ Xà phu nhân, để nàng đi chuẩn bị kỹ càng
cho Xà Ngọc Kỷ, để nàng ta vào cung thật tốt, không chừng Hoàng thượng
còn có thể ra mặt giúp nàng giải nỗi oan khuất lần này.
"Xin hỏi
công công một câu, lần này Hoàng thượng gọi hai người tới là vì chuyện
Nam tháp?" Đại diện Tông chủ mở miệng lạnh nhạt hỏi.
"Chính xác." Vương công công không chút giấu diếm.
"Không biết ý Hoàng thượng là gì?" Đại diện Tông chủ thăm dò, việc này ông ta cần phải hỏi lại rõ ràng.
"Ý của Hoàng thượng, phận làm nô tài chúng ta chỉ tiếp nhận mà thôi."
Vương công công không hổ là thạo việc trong cung, cái gì nên, cái gì
không nên nói đều nắm chắc cực kỳ hoàn hảo.
"Tất nhiên, tất
nhiên, nhưng Kỷ nhi còn khá yếu, vẫn làm phiền Vương công công để ý nàng thêm một chút." Đại diện Tông chủ nói, ra hiệu cho quản gia.
Quản gia vội vàng lấy ra từ trong tay áo hai tấm ngân phiếu đưa cho Vương
công công, "Làm phiền công công quan tâm nhiều cho hai vị tiểu thư rồi.”
"Vốn lần này Đại diện Tông chủ cũng nên tiến cung, nhưng Xà Tông chủ đã trở
lại, còn đang chơi cờ với Hoàng thượng, bảo là muốn cùng Hoàng thượng
xem thử đại tiểu thư muốn đưa lên làm con thừa tự dòng chính." Vương
công công cất ngân phiếu vào tay áo, giá trị hai tấm ngân phiếu lần nay
không nhỏ, liền hé lộ một chút tin tức.