Dù quân Laja xuất phát trước, họ vẫn
phải mất thời giờ cho việc di chuyển đến các vị trí tập kết và sau đó
phải lập đội hình, chuẩn bị một chút công sự dã chiến. Ngược lại, quân
Hồng Bàng và quân Ai Lao ở vị trí phòng ngự nên dù chỉ biết mục tiêu đối phương khi chúng đã di chuyển, lại còn phải vũ trang toàn quân, thì họ
vẫn lập được trận địa xong trước tiên.
Lập xong trận địa rồi,
quân Hồng Bàng tiến vào trạng thái chờ: người ngồi xổm, người xếp bằng,
gươm giáo để lộn xộn, như một bọn nông dân lần đầu ra trận. Trái lại bên quân Ai Lao hàng ngũ vẫn tương đối chỉnh tề, binh sĩ đều nắm vững khí
giới. Nhìn sơ qua thôi là có thể thấy sự khác biệt, nên các tướng lĩnh
của quân Laja cũng không lo lắng thêm nữa, mà triệt để áp dụng sách lược đã bàn: vây quân Hồng Bàng, diệt quân Ai Lao, sớm kết thúc trận đánh,…
- Ý đồ khá rõ ràng, chia tách quân ta và quân Ai Lao!- Hoàng Anh Kiệt
nhìn thế trận của đối phương trong chốc lát là nhận ra, rồi mệnh lệnh
cho Đào Văn Bác thi hành – Văn Bác, truyền lệnh cho quân ta chỉnh đốn
hàng ngũ, sẵn sàng nghênh địch. Cho người báo tin cho quân Ai Lao, nói
với họ phải thủ vững trận địa cho tới khi quân ta đến. Lệnh cho quân cận vệ sẵn sàng xuất kích khi có lệnh.
- Rõ!- Bình thường Văn Bác có thể gọi Kiệt là em rể, nói giỡn mấy câu nhưng khi đã vào trận, cậu ta
rất nghiêm túc, thi hành mệnh lệnh cực kỳ nghiêm túc. Văn Bác truyền
lệnh cho các lính liên lạc xong thì quay lại chỉnh đốn quân Cận Vệ.
- Tất cả vào hàng!
- Chỉnh đốn hàng ngũ! Chỉnh đốn hàng ngũ.
- Đội xạ thủ vào vị trí!
- Lính cầm thương xếp đội ngũ.
- Lính đao thuẫn lập tức xếp hàng.
Những tiếng hò hét ầm ĩ vang dội chiến trường, nghe thì hết sức lố bịch không khác gì việc nước đến chân mới nhảy, nhưng những gì diễn ra sau đó thì
thực sự khiến quân Laja phải há hốc mồm. Lính Hồng Bàng nhanh thoăn
thoắt xếp hàng ngũ chỉnh tể không khác gì quân Ai Lao. Quân Hồng Bàng
xếp xong đội ngũ thì quân Laja đã tiến vào tầm đánh của xạ thủ Hồng
Bàng. Các xạ thủ Hồng Bàng không hề làm mất thì giờ, bắt đầu xạ kích,
tạo nên những cơm mưa tên vào đầu quân Laja.
Tuy rằng các xạ thủ Hồng Bàng bắn tên rất đường đường chính chính, các tướng lĩnh của quân
Laja có thể nhìn rõ mồn một việc đối phương chuẩn bị xạ kích, thì việc
chỉ huy binh lính tránh né hoặc thiết lập đội hình phòng ngự thích hợp
vẫn là bất khả thì do quân Laja đang ở thế xông đến. Đang đi biến trận
với quân tinh nhuệ đã không đơn giản, đằng này quân Laja đang có một
lượng lớn tân binh, biến đổi trận hình là điều không thể.
Trận
mưa tên làm một phần không nhỏ quân lính ngã xuống, cũng làm tâm tính
của hầu hết các tướng lĩnh quân Laja chìm sâu. Hóa ra quân Hồng Bàng
không hề ô hợp như họ tưởng, thậm chí những hành vi ban đầu có thể là
đòn dụ địch, quân Hồng Bàng có lẽ chính là một kẻ địch chân chính mà họ
đáng lẽ phải coi trọng mà điều thêm quân. Nhưng giờ hết thảy đã muộn,
các cánh quân đã vào guồng, thay đổi hướng di chuyển là đại kỵ.
Trái ngược với sự khẩn trương của địch, quân Hồng Bàng tỏ ra cực kỳ bình
tĩnh, họ không vội tiến lên đánh giáp lá cà với địch, trái lại họ thực
sự bình tĩnh chờ đợi địch lại gần và để chúng bị rỉa bởi lực lượng xạ
thủ. Điều này không chỉ giúp loại bớt một lượng quân địch khỏi vòng
chiến, giảm bớt áp lực của bộ binh mà còn là đòn tâm lý với quân địch.
Cứ thử tượng tượng việc phải lao vào trận địa địch- gươm giáo tua tủa
chĩa vào trong khi những trận mưa tên đang giáng xuống đầu, người bên
cạnh liên tục gục xuống đất, tiếng rên rĩ vang vọng, cái chết đến bất kỳ lúc nào,.. thì tâm lý sẽ thế nào? Và trong tình cảnh đó, thực lực bản
thân chỉ sợ khó khăn lắm mới phát huy được như lúc thường.
Dẫu
vậy, quân Hồng Bàng cũng rất cẩn thận chiêu đãi bạn bè từ xa tới bằng
những món đặc sản của nhà. Những binh sĩ được đào tạo cẩn thận người
không mặc giáp, tay cầm lao nhẹ chạy ra lấy đà rồi ném mạnh những mũi
lao vào đội hình địch.
Quân Laja tuy rằng phần đông là lính mới,
nhưng trang bị thì không hề thua thiệt, giáp trang đầy mình. Không mặc
giáp lao vào đội hình như thế để ném lao, tuy rằng không phải cận chiến
cảm tử nhưng yêu tinh thần cần phải vững, nếu không sẽ ném lung tung,
hoặc quá cao hoặc quá thấp, hoặc không đủ lực, hoặc hàng sau ném vội vào hàng trước,…
Ở phía đối diện, quân Laja cũng đã biết sơ qua trò ném lao của quân Hồng Bàng, nên các viên tướng cho binh sĩ nâng khiên
lên che chắn. Đồng thời, họ cho xạ thủ xạ kích, xua đuổi những người
lính ném lao. Những loạt tên bắn nhanh đã hạ được hơn chục người lính
ném lao của quân Hồng Bàng, song đội ném lao với sự tập luyện cẩn thận,
tuy vẫn có chút luống cuống, xong đã thực hiện tròn vai. Những mũi lao
thì to và nặng hơn tên, lại được ném ở khoảng cách tương đối gần nên sức công phá lớn hơn những mũi tên rất nhiều, đã phá tan cả khiên, đâm
thủng giáp, thậm chí là thủng người những ai trúng phải. Những hàng lính đi đầu lập tức ngã rạp xuống, đội hình quân Laja tức khác trì lại.
Điều này cũng là không tránh khỏi, vì những chiếc khiên của quân Laja không
quá to để che chắn toàn thân, lại cộng thêm việc lính Laja có nhiều lính mới, non kinh nghiệm, hàng ba hàng tư trở đi vô tư nghĩ hàng đầu sẽ
chắn hết lao, không nâng khiên lên, ai dè nhiều mũi lao vô tình tới được hàng ba hàng tư, hạ được lính ở hàng đấy.
Thế nhưng đó chỉ là
bắt đầu. Đội ném lao có những hai mũi lao, và những mũi đầu tiên chỉ
nhằm làm hỗn loạn quân địch, mũi thứ hai mới thực sự mạnh- tất cả chúng
được bọc kim loại và mài sắc. Và quân Laja lúc này cũng đã tiến gần hơn, nên khi những mũi lao đợt hai được phóng tới, thì lượng quân Laja gục
ngã tăng vọt.
Chỉ qua những phút giao tranh ban đầu, khả năng tác chiến của quân Hồng Bàng làm binh lính đối thủ kinh sợ, còn tướng lĩnh
của Laja thì đều há hốc cả mồm. Dường như đây không phải một đạo quân từ nô lệ mà một đám binh sĩ đã qua đào tạo. Tin tức sai lệch thế này là
quá lớn rồi.
Trong tất cả các tướng lĩnh Laja đang tham chiến,
người căng thẳng nhất chính là Ven, không chỉ bởi cậu ta đang chỉ huy
đạo quân trực tiếp tấn công vào đội quân Hồng Bàng kia trong khi quân số ít hơn hẳn, lại phải cầm chân quân Hồng Bàng lâu hết sức có thể để các
anh em của mình hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt quân Ai Lao, mà còn bởi sự sai lầm trong nhận thức kẻ thù. Tất cả thông tin cậu đưa ra gần như sai bét, gây ảnh hưởng nghiêm trọng thậm chí có thể làm hỏng toàn bộ cuộc
chiến. Thế nhưng bây giờ tên đã lên dây, cung đã kéo, phải căng mình mà
làm thôi. Trui Ven vừa đốc quân xung trận vừa mong đối thủ đã tung hết
chiêu trò, giờ khắc hai quân thực sự đánh giáp lá cà, mọi mưu mẹo sẽ
phải nhường chỗ cho thực lực. Mà về thực lực, Ven tin là quân Hồng Bàng
với phần đông là nô lệ làm sao bằng nổi quân đội chính thức, cho dù cũng chỉ là tuyển từ lính địa phương.
Lúc này, hai bên đã tiến sát
nhau lắm rồi, chỉ còn cách chừng 30m. Đội ném lao của quân Hồng Bàng lại xuất hiện và làm nhiệm vụ. Ăn quả đắng từ hai lần trước đã làm quân
Laja, nhất là những binh sĩ hàng đầu hoảng, thế là không đợi lệnh, đám
này vội nâng khiên che và hãm tốc độ. Những mũi lao lần này quả nhiên đã không thể gây nhiều sát thương nữa, song toàn bộ đội hình của quân Laja đã rối loạn, nhất là tuyến đầu, khi mà hàng đầu chững lại trong khi
những hàng sau vẫn tiến lên, va đập, lộn xộn. Và điều này làm quân Hồng
Bàng đánh vào cực dễ.
Cùng với lúc những người lính ném lao tấn
công, bộ binh của Hồng Bàng đột ngột xung phong. Lính Hồng Bàng xung
trận rất dũng mãnh, không chút sợ hãi lao thẳng vào đội hình vốn đã rồi
loạn của quân Laja. Quân Hồng Bàng đã luyện rất kỹ, hễ mà ai xông tới
trước, gặp lính địch thì lấy khiên mây làm đệm để thuận đà xông lên mà
đập vỡ những lớp phòng tuyến địch, rồi đâm mạnh giáo vào những hàng sau. Những hàng lính đầu của Laja bị đánh tan tác, lính gục xuống như rạ,
khiến cả những hàng lính sau cũng rối, nhiều người còn bị dọa phát sợ.
Trui Ven ở giữa quân tuy không thể trực tiếp thấy cảnh quân Hồng Bàng đột
ngột tấn công thế nào, nhưng cũng đã nghe được tiếng rên la thấu trời
của binh sĩ, thạm chí nhìn thấy vài binh sĩ chạy trốn đi ngược lại. Vừa
sợ vừa giận, Trui Ven lập tức lệnh cho binh sĩ giết chết ngay những kẻ
chạy trốn, đồng thời thúc quân xông lên. Không thể lùi lại được, lùi thì sẽ bị quân Hồng Bàng thuận thế truy kích diệt sạch.
Trui Ven đặt cược vào việc quân của mình sẽ nhanh chóng đánh bật được đợt tấn công
này và chiếm lấy một vị trí tương đối thuận lợi cho việc phòng thủ để
chờ viện quân. Cha của cậu chắc chắn sẽ hiểu việc cần làm là hỗ trợ đẩy
lùi quân Hồng Bàng ngay, cứu nguy cho bên này.