Nếu có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề thì không có khó khăn gì, Diệp Lăng Phi cho là như vậy, theo Diệp Lăng Phi thấy, tiền không phải là
vấn đề, quan trọng nhất là người, chỉ cần người không có chuyện gì, tiền có thể kiếm lại được, đó là suy nghĩ chân thực nhất trong lòng Diệp
Lăng. Nếu đối phương đã yêu cầu Tiger sang Anh, hắn đương nhiên sẽ dẫn
ông ta đi cùng, thời gian không đợi người, Diệp Lăng Phi không muốn ở
lại thành phố Vọng Hải quá lâu, hắn muốn đến Anh quốc sớm một chút, nếu
như xuất hiện biến cố gì Diệp Lăng Phi cũng có thể lập tức phản ứng
được.
Trong lòng Diệp Lăng Phi địa vị của Elise rất quan trọng,
hắn không đành lòng nhìn Elise bị tổn thương. Sau khi nói chuyện với
Bạch Tình Đình xong, Diệp Lăng Phi cùng với Angel, Tiger lên máy bay.
Máy bay cất cánh sang Anh quốc, sau khi Tiger lên máy bay, bỗng nhiên
Diệp Lăng Phi có dự cảm chẳng lành, hắn ngồi ở chỗ ngồi bên cửa sổ, ở
bên cạnh hắn là Angel, Diệp Lăng Phi cau mày mày, mặc dù máy bay đã cất
cánh, Diệp Lăng Phi vẫn chưa muốn ngủ. Angel cầm một quyển sách đang
ngồi đọc, thấy Diệp Lăng Phi cau mày, dường như là đang phiền não vì
chuyện gì đó, Angel hỏi:
- Xảy ra chuyện gì sao?
- Anh cũng không dám chắc!
Diệp Lăng Phi nói nhỏ,
- Anh chỉ cảm giác sẽ có chuyện gì đó xảy ra, nhưng anh lại không biết
đến rốt cuộc thì đó là chuyện gì, lần này đến Anh anh cảm thấy sẽ không
thuận lợi, chúng ta phải chuẩn bị thật tốt mọi mặt!
Angel gập sách lại, cô nhìn Diệp Lăng Phi, nói:
- Em chưa bao giờ có ý nghĩ chuyến đi đến Anh quốc sẽ thuận lợi, về tên
Gordon em cũng đã điều tra qua, người này có quan hệ rất sâu ở nước Anh, hắn là quan chức Bộ nội vụ, thân là quý tộc, vốn đã rất khó đối phó,
nếu hắn thật sự...!
Angel nói đến đây, bỗng nhiên ngừng lại, có
tiếp viên hàng không đi qua bên cạnh cô, Angel rút lại những gì mình
định nói với Diệp Lăng Phi, chỗ này chung quy không phải là chỗ để nói
chuyện. Diệp Lăng Phi quay mặt sang phía bên cửa sổ máy bay, nhìn cảnh
sắc ở bên ngoài, Diệp Lăng Phi bỗng nhiên nói:
- Có lẽ lần này
đến Anh quốc bản thân đã là một chuyện sai lầm, chúng ta không nên đi
vội vàng như vậy, dường như có một số việc anh còn chưa suy nghĩ kỹ
càng!
- Chuyện đã đến nước này rồi, anh nói những này lại thì có ích lợi gì
chứ, chỉ có điều đã rất lâu rồi em không sang Anh, lần này sang đó cũng
không phải chuyện xấu gì, coi như là đi du lịch thôi, hơn nữ có thể ở
cùng với anh, chuyện này với em mà nói quả thật là rất đáng vui mừng!
Trong lúc nói chuyện, Angel tựa đầu vào vai Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi
không quay đầu lại, trong lòng hắn đang nghĩ đến Elise, không biết bây
giờ tình hình Elise thế nào?
Nước Anh, đất nước từng được mệnh
danh là “đế quốc mặt trời không bao giờ lặn”, bây giờ trở thành đồng
minh thân cận thậm chí là đàn em của nước Mỹ. Chẳng ai ngờ trước kia
nước Mỹ còn bị Anh chiếm đóng, đây dường như là một chuyện rất châm
chọc, năm đó Diệp Lăng Phi ở Anh quốc cũng được một thời gian dài, đối
với hoàn cảnh ở nơi này hắn cảm thấy rất quen thuộc, bây giờ nhìn lại,
nước Anh cũng không có thay đổi gì quá lớn, lúc trước, Diệp Lăng Phi đã
đặt trụ sở của Lang Nha ở Anh quốc mà. Diệp Lăng Phi cũng rất quen thuộc với London, chỉ có điều trước kia hắn chẳng quan tâm đến Gordon, tất
nhiên là không thân quen gì với Gordon cho cam, nhưng bây giờ xem ra
Gordon hẳn là nhân vật ở lớp hậu bối nổi lên, Diệp Lăng Phi cũng không
biết rõ về tên Gordon này lắm, rốt cuộc Gordon sẽ giửo thủ đoạn gì, Diệp Lăng Phi không dám nói trước, nhưng đằng nào thì cũng đã đến London
rồi, cũng không cần phải lo lắng về những chuyện này, phải nói là có lo
lắng cũng chẳng có nghĩa lí gì, điều mà Diệp Lăng Phi suy nghĩ là làm
sao để có thể mau chóng giải quyết chuyện này, nghĩ xem làm thế nào để
cứu Elise ra.
Tiger đi theo Diệp Lăng Phi cùng thuê chung một
khách sạn, lần này Diệp Lăng Phi đến Anh quốc không mang theo nhiều hành lý cho lắm, hắn cũng không định ở lại nước Anh quá lâu, chỉ cần cứu
Elise là đủ rồi, Diệp Lăng Phi suy nghĩ rất đơn giản, chỉ cần đến gặp
cái tên Gordon đó, bỏ ra một ít tiền để giải quyết chuyện này, Gordon dù sao cũng là một quý tộc, có thế nào cũng không chê ít tiền. Diệp Lăng
Phi có rất nhiều chuyện phải suy nghĩ, vừa mới vào trong khách sạn, bên
ngoài trời lại đổ mưa, phá hỏng kế hoạch của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng
Phi muốn đến thăm lại căn cứ cũ của Lang Nha, không biết nơi đó bây giờ
đã bị người ta cải tạo lại thế nào rồi, dù sao chỗ đó có rất nhiều hồi
ức quá khứ của Diệp Lăng Phi, có quá nhiều kỷ niệm ở căn cứ đó, bây giờ
nghĩ lại, cảm thấy những chuyện khi đó vẫn còn hiện rõ mồn một trước
mắt. “Cốc cốc”, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Diệp Lăng Phi đi ra
trước cửa, hắn không vội vàng mở cửa mà cảnh giác dò hỏi:
- Ai vậy?
- Là em!
Giọng nói của Angel vang lên, Diệp Lăng Phi nghe thấy giọng nói của Angel,
lúc đó mới mở cửa phòng ra, Angel vừa đi vào lập tức oán trách:
- Satan, anh làm sao vậy, anh đến mà anh cũng hỏi là ai, thực sự là thần
hồn nát thần tính rồi đó, à, câu này thành ngữ là do anh dạy cho em đấy, có phải anh cảm thấy em học nó rất nhanh không?
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Anh luôn cho rằng em là một cô gái rất thông minh, em học những thứ đó
tất nhiên sẽ rất nhanh, chỉ có điều anh không cho rằng bây giờ em tới là để đàm luận những chuyện đó với anh, chẳng lẽ em muốn rủ anh đi uống
rượu sao?
- Anh thấy bộ dạng của em giống như là đang chuẩn bị đi uống rượu sao?
Angel cố ý quay một vòng trước mặt Diệp Lăng Phi, chỉ thấy Angel trên người
mặc váy ngắn, đi tất chân, cách ăn mặc kiểu đó so với mấy cô gái ở khu
đèn đỏ ở London không khác nhau nhiều lắm, Diệp Lăng Phi thấy kiểu cách
ăn mặc đó của Angel liền cười bảo:
- Anh biết rồi, em định đi ra ngoài đường khiêu khích những người khác đúng không?
- Anh nói linh tinh gì vậy!
Angel đẩy Diệp Lăng Phi một cái, nói:
- Đây là em cố ý mặc cho anh ngắm đấy, anh thấy có đẹp không?
- Có!
Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói:
- Chỉ có điều anh cảm thấy cách ăn mặc của em cứ như là kỹ nữ vậy, Angel, em thật sự cho rằng cách ăn mặc này đẹp sao?
- Quản cái khỉ gió nó có đẹp hay không, chỉ cần anh thích là đủ rồi!
Angel đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, hai tay ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi, nói:
- Anh đừng quên chuyện lần trước anh đã hứa với em, anh phải làm em mang
thai đấy, nếu anh không làm được điểm ấy thì giây nào phúc nào em cũng
sẽ quấn lấy anh không buông!
Thân hình nóng bỏng của Angel tựa
vào người Diệp Lăng Phi, Angel ghé môi đến bên miệng Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi lui về phía sau mấy bước, giống như là một người phụ nữ bị
người ta cưỡng bức vậy, giờ phút này Diệp Lăng Phi có một loại cảm giác
vô lực, khi đối mặt với Angel hắn luôn không muốn phát sinh quá nhiều
quan hệ với Angel, có lẽ là bởi vì hắn một mực coi Angel như cô em gái
thân thiết nhất của mình, vô cùng săn sóc chiếu cố, thật sự không muốn
có quan hệ xác thịt với Angel, nhưng sự tình không tiến triển như những
gì Diệp Lăng Phi lường trước. Hắn không muốn nhưng Angel lại không chịu
dừng tay một cách dễ dàng, Angel đã sớm đề cập với Diệp Lăng Phi chuyện
này, lúc đó Diệp Lăng Phi chỉ thuận miệng ứng phó qua loa cho xong
chuyện, nhưng trong lòng lại không hề có ý định đó, nhưng bây giờ, Angel lại đề cập đến chuyện này, khiến cho Diệp Lăng Phi có cảm giác bất đắc
dĩ, làm hay là không làm, đối với Diệp Lăng Phi mà nói, đều là một sự
lựa chọn rất gian nan.
- Angel, em thấy quan hệ giữa chúng ta là như thế nào?
Diệp Lăng Phi lại lùi về phía sau một bước, phía sau hắn là giường lớn, chân hắn chạm phải thành giường, thân thể mất trọng tâm hướng ngã xuống,
Diệp Lăng Phi nằm trên chiếc giường lớn, Angel cũng nằm lên người Diệp
Lăng Phi, Diệp Lăng Phi đặt tay lên eo Angel.
- Tình nhân!
Angel không hề lảng tránh suy nghĩ của mình, môi cô dán trên môi Diệp Lăng
Phi, mang theo một chút sự cưỡng bách, Diệp Lăng Phi hai tay ôm eo
Angel, tuy trong lòng luôn nhắc nhở mình tốt nhất đừng tiến tới, nhưng
sau khi môi của hắn chạm vào môi của Angel, Diệp Lăng Phi lại theo thói
quen vươn đầu lưỡi ra ngoài, quấn lấy lưỡi của Angel. Sau khi nụ nồng
nhiệt qua đi, Diệp Lăng Phi bỗng nhiên nghiêng người, đè Angel đè ở bên
dưới, môi Diệp Lăng Phi và Angel rất gần nhau, hắn hỏi:
- Angel, em nói chúng ta là tình nhân, không phải là em thích phụ nữ sao?
- Em đã nói từ trước rồi, em thích đàn ông!
Angel nói,
- Chỉ là người đàn ông mà em thích lại không có hứng thú với em, như vậy anh bảo em làm sao bây giờ?