Diệp Lăng Phi không dám nói thêm cái gì, lập tức đồng ý. Diệp Lăng Phi để điện thoại xuống, hắn nhìn Đường Yên, cười cười, nói:
- Có phải là cô cảm thấy rất chán không, tôi lại thành ra như thế này!
Đường Yên lắc đầu, nói;
- Chuyện đó thì thật sự không có, tôi chưa bao giờ cho rằng cái đó thì có gì lạ cả, đàn ông và phụ nữ tất cả đều giống nhau, chỉ là đàn ông quen
coi mình vĩ đại hơn thôi. Diệp Lăng Phi, nếu anh thật sự là một người
đàn ông thì nên uan tâm đến bà xã anh nhiều hơn, đó mới là chuyện mà
người đàn ông phải làm!”
Đường Yên nói đến đây, lại bổ sung một câu:
- Tiện đây tôi nói thêm một câu, anh nhất định phải quan tâm đến Hiểu Lộ hơn!
Diệp Lăng Phi cười cười, chuyện này cho dù Đường Yên không đề cập tới, hắn cũng vẫn làm như vậy. Diệp Lăng Phi đứng dậy, nói:
- Tôi phải đi chuẩn bị một chút, tối nay xem ra sẽ rất phiền toái đây!
- Phiền toái là phiền toái thôi, chuyện này thì tính là gì chứ!
Đường Yên cười nói,
- Tối hôm nay dù phiền toái thế nào cũng sẽ không thể bằng được ngày mai, đừng quên ngày mai Johann Vương sẽ tới thành phố Vọng Hải, chúng ta
cùng đi gặp hắn đi, anh yên tâm, tay Johann Vương đó chưa bao giờ là
người khiến kẻ khác không xuống đài được trước mặt người khác!
- Tôi muốn hỏi một câu, rốt cuộc Johann Vương đã thuê ai bảo vệ hắn?
Giờ phút này Diệp Lăng Phi lại nghĩ tới vấn đề đó, lần trước gặp Johann
Vương hắn cũng đã ý thức được bên người Johann Vương có nhân vật rất lợi hại bảo vệ, Diệp Lăng Phi rất muốn biết rốt cuộc là ai đang bảo vệ
Johann Vương, có thể hắn không biết, nhưng nói không chừng Đường Yên sẽ
biết. Đường Yên lắc đầu cười, nói:
- Chẳng lẽ anh không biết tôi và Johann Vương không tiếp xúc với nhau quá nhiều sao, giữa tôi và anh
ta cùng lắm, hắn muốn chinh phục trái tim tôi, nói đúng ra, đối với hắn
mà nói, đây chẳng qua chỉ là một trò chơi thú vị mà thôi, hắn ưa thích
cảm giác đó. Diệp Lăng Phi, nếu anh thật sự muốn ai đang bảo vệ hắn, vậy tại sao không đi hỏi trực tiếp hắn đi?
- Tôi đã hỏi qua rồi, nhưng hắn không chịu nói!
Diệp Lăng Phi lắc đầu, chửi mắng,
- Tên khốn kiếp Johann Vương đó chỉ để tôi kiến thức sự lợi hại những
người đó, lại không chịu nói cho tôi biết rốt cuộc những người đó là ai!
- Ừm, như thế thì rất phù hợp với tính cách của Johann Vương,
nếu Johann Vương nói cho anh biết thì tôi lại cảm thấy lo lắng đấy!
Đường Yên nói,
- Diệp Lăng Phi, có một số việc có lẽ cứ như trước kia mới tốt, nếu đột nhiên có sự thay đổi, đó cũng không phải là chuyện tốt đâu, đây là lời
cảnh báo của tôi dành cho anh đấy!
- Vậy thì tôi xin cảm ơn cô!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Tôi phải về chuẩn bị đồ đạc đây, đau đầu quá, vừa nghĩ tới mấy người
phụ nữ đó là tôi lại đau đầu, tôi thực sự hối hận trước kai đã gây ra
nhiều chuyện như vậy!
Đường Yên cười cười, theo Đường Yên thấy,
bây giờ hối hận thì có ích lợi gì chứ! Diệp Lăng Phi vốn định gọi điện
thoại cho Lý Khả Hân, nói trước với Lý Khả Hân một tiếng, nhưng nghĩ
lại, cảm thấy hay là thôi đi, tính tình Lý Khả Hân thế nào hắn cũng hiểu rõ, lúc trước Lý Khả Hân đã biểu đạt rất rõ ràng thái độ của mình rồi,
Diệp Lăng Phi cũng không cần phải đi dò xét thái độ của Lý Khả Hân làm
gì, tóm lại, chuyện lần này đối với Diệp Lăng Phi mà nói là phúc thì
không phải là họa, là họa thì không tránh khỏi.
Trương Tuyết Hàn gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi là một chuyện hoàn toàn nằm ngoài dự
liệu của hắn, từ sau khi quan hệ với Trương Tuyết Hàn ở tỉnh thành,
Trương Tuyết Hàn đã thay đổi so với trước kia rất nhiều, Diệp Lăng Phi
có thể cảm giác được những thay đổi đó của Trương Tuyết Hàn. Diệp Lăng Phi lập tức nhận lời gặp Trương Tuyết Hàn, tuy buổi tối hắn còn có việc làm, nhưng Diệp Lăng Phi luôn cảm thấy mình nên gặp mặt Trương Tuyết
Hàn, có lẽ là bởi vì thân thể yếu đuối của Trương Tuyết Hàn khiến cho
Diệp Lăng Phi sinh lòng thương cảm, tóm lại, theo Diệp Lăng Phi thấy,
chỉ cần chuyện gì mình có thể làm cho Trương Tuyết Hàn, vậy thì nên cố gắng nhận lời!
Diệp Lăng Phi lái xe tới gặp Trương Tuyết Hàn,
Trương Tuyết Hàn đứng ở trước cửa trường học, trên người mặc một chiếc
váy màu trắng, bên ngoài mặc một chiếc áo len, Diệp Lăng Phi dừng xe ở
bên cạnh Trương Tuyết Hàn, thò đầu ra hô:
- Tuyết Hàn, lên xe đi!
Trong tay Trương Tuyết Hàn là một cái bình, cô đứng ở chỗ ghế phụ lái, Diệp Lăng Phi mở cửa xe ra, để Trương Tuyết Hàn lên xe.
- Tặng Diệp đại ca này!
Trương Tuyết Hàn đưa chiếc bình trong tay cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi nhận lấy, nhìn nhìn, hỏi:
- Đây là cái gì?
- Một nghìn hạc giấy!
Trương Tuyết Hàn cười nói,
- Tổng cộng là một nghìn con hạc giấy!
- Nha đầu ngốc, có mệt mỏi quá không!
Diệp Lăng Phi nghe Trương Tuyết Hàn nói bên trong cái bình là một nghìn con hạc giấy, hắn có chút đau lòng, nói:
Trương Tuyết Hàn không trả lời câu hỏi của Diệp Lăng Phi, mà lại bảo Diệp Lăng Phi nhắm mắt lại, Diệp Lăng Phi không biết rốt cuộc Trương Tuyết Hàn
muốn làm gì, sau khi nhắm mắt lại, Trương Tuyết Hàn ghé môi hôn Diệp
Lăng Phi một cái, Diệp Lăng Phi mở mắt ra, vừa vặn nhìn thấy đôi mắt
long lanh của Trương Tuyết Hàn cặp đang nhìn hắn, Diệp Lăng Phi mở
miệng, đang định nói chuyện, chợt nghe thấy Trương Tuyết Hàn nói:
- Diệp đại ca, chúng ta quen nhau đã hai năm rồi!
Diệp Lăng Phi sững sờ, hắn không ngờ tới chuyện ấy, có lẽ, Diệp Lăng Phi
không phát giác thời gian trôi qua nhanh như vậy, mới đó mà đã hai năm
trôi qua rồi, nghĩ đến dáng vẻ bệnh tật của Trương Tuyết Hàn trước kia, lại nhìn Trương Tuyết Hàn bây giờ, chẳng ai ngờ được Trương Tuyết Hàn
lại có sự chuyển biến lớn như vậy, tất cả đều là Diệp Lăng Phi đã cho
Trương Tuyết Hàn. Lúc trước Diệp Lăng Phi mang thuốc cho Trương Tuyết
Hàn cũng không muốn được gì từ phía Trương Tuyết Hàn cả, hắn hoàn toàn
vì thương cảm hoàn cảnh của Trương Tuyết Hàn cho nên mới làm như vậy,
nhưng thật không ngờ Trương Tuyết Hàn lại yêu Diệp Lăng Phi, cuối cùng
dâng hiến cả thân thể mình cho Diệp Lăng Phi.
- Tuyết Hàn, nếu chúng ta hôn nhau trước cửa trường học như vậy thì em sẽ nhanh chóng thành người nổi tiếng trong trường đấy, đi thôi, bây giờ
chúng ta đi ăn mừng một chút, chớp mắt mà đã hai năm rồi, chỉ có hai
chúng được không, không có người ngoài, chỉ có hai chúng ta thôi!
Trương Tuyết Hàn khẽ gật đầu, Diệp Lăng Phi nổ máy, chở Trương Tuyết Hàn rời
khỏi trường học. Diệp Lăng Phi và Trương Tuyết Hàn ở cùng với nhau, mãi
cho đến buổi chiều, lúc Bạch Tình Đình gọi điện thoại tới thúc hỏi Diệp
Lăng Phi đang ở đâu, Diệp Lăng Phi mới tạm biệt Trương Tuyết Hàn.
Chuyện tối hôm nay đối với Diệp Lăng Phi mà nói là một chuyện rất khó giải
quyết, Diệp Lăng Phi không rõ Bạch Tình Đình và Lý Khả Hân sẽ xảy ra
chuyện gì, dựa theo tình huống trước mắt mà xem xét, Lý Khả Hân có lẽ sẽ không dễ dàng nhượng bộ đâu, còn phải xem ý kiến của Bạch Tình Đình,
nếu Bạch Tình Đình cũng không nhượng bộ thi tối hôm nay có thể có trò
hay để xem, mà Diệp Lăng Phi kẹp ở giữa hai người lại không biết lựa
chọn rốt cuộc sẽ giúp ai, đối với Diệp Lăng Phi mà nói đây là một chuyện chuyện khó khăn, Diệp Lăng Phi còn không biết rốt cuộc Bạch Tình Đình
định thế nào nữa, vì sao nhất định phải mang lên dẫn theo mình đi đến đó cơ chứ?
Ngoại trừ chuyện tối hôm nay ra, còn có chuyện của ngày mai, ngày mai Johann Vương sẽ quay lại, Diệp Lăng Phi không thể để
Johann Vương tùy ý nắm mũi hắn dắt đi, như vậy sẽ chỉ làm Johann Vương
vui vẻ hơn, Diệp Lăng Phi phải phản kích, muốn cho Johann Vương tuyệt
vọng, Đường Yên đã nói với Diệp Lăng Phi rằng Johann Vương cũng có
khuyết điểm, chỉ là Diệp Lăng Phi chưa phát hiện ra mà thôi. Thật là
nhiều chuyện, nghĩ mà cảm thấy đau đầu! Diệp Lăng Phi đến biệt thự, hắn
châm một điếu thuốc, sau đó mới chậm rãi đi vào trong biệt thự, Bạch
Tình Đình đã chuẩn bị xong quần áo, chỉ chờ Diệp Lăng Phi đến, Bạch Tình Đình bắt đầu ướm thử quần áo cho Diệp Lăng Phi.
- Ông xã, chọn bộ này đi!
Bạch Tình Đình chọn cho Diệp Lăng Phi một bộ com-lê màu xanh, sau đó cô thắt cà-vạt cho Diệp Lăng Phi, vừa thắt vừa nói:
- Ông xã, Johann Vương gọi điện thoại cho em, ngày mai hắn sẽ về thành
phố Vọng Hải, bảo em đến sân bay đón hắn, hắn nói ông xã anh cũng sẽ đi
đón hắn, ông xã, anh sẽ đi sao?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình
Đình nói như vậy thì sửng sốt, Diệp Lăng Phi không ngờ Johann Vương lại
đoán được chuyện mình định đến sân bay, chẳng lẽ Johann Vương thực sự là thượng đế, chuyện gì cũng có thể đoán được, hoặc cũng có thể có người
cố ý tiết lộ cho Johann Vương chuyện này, người đó chính là Đường Yên!